Tôi đã trở thành nhân vật chính trong thế giới của bộ ero manga, nơi mà người bạn gái của tôi bị thằng bạn cướp thì phải làm sao đây... Tôi cũng chả có hứng trả thù gì nên đang tìm cách chia tay

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

(Đang ra)

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

Shiomoto

Otsuki Haruto bắt đầu làm bán thời gian tại một dịch vụ việc nhà ngắn hạn trong kỳ nghỉ hè năm hai cao trung. Sau đó, cậu đã rất bối rối với công việc đầu tiên của mình.

115 7361

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

436 18675

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

109 1845

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

29 340

Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

リヒト

Tuy nhiên vì lí do gì đó, vị hôn thê đãng lẽ phải khinh thường cậu, lại trở nên ám ảnh nhân vật chính và không để cậu ấy ra đi?

46 778

Web Novel - Chương 11

Góc nhìn của Kanzaki Nanase

Tôi... không có giống một kẻ khả nghi không nhỉ?

Tôi thành một nhân vật nguy hiểm đứng trước lớp người ta mà liếc trộm bên trong mất rồi.

Sau khi Hashida-kun về nhà, tôi hiện đang theo dõi Hanasaki-san và Taka-gì-đó-kun để có được bằng chứng... Dĩ nhiên là tôi giả vờ là mình đang giúp đỡ ai đó để không bị khả nghi.

Cơ mà... hai người đó đến cả nói chuyện cũng chả buồn... Quả nhiên nắm được chứng cứ trong trường thì khó thật nhỉ?

Mà không... không được nản chí. Kiên trì lên tôi ơi, giờ không phải lúc để bỏ cuộc!

Tôi tự nhủ với bản thân như thế...

.... Ô? Takatsuki-kun đang đi đến Hanasaki-san kìa.

Có kịch gì hay không đây...! Phải có chứ.

Tôi căng mắt ra nhìn cho kĩ hai người họ đang làm cái gì. Dĩ nhiên là không đến mức bị nghi ngờ...

……

………?

Thế nhưng....

Hả, xong rồi?

Tôi cứ mong là hai người họ sẽ nói dai dẳng hơn nữa cơ, nhưng chỉ tầm chốc lát là đã xong cả ráo.

Thế nhưng, trọng tâm cuộc hội thoại đó thì tôi không nghe được một chữ nào...

Lẽ nào chỉ là tám nhảm?

Không... Có tám nhảm thì quá sớm luôn ấy. Hay là đang nói về Hashida-kun....? Không phải là không có khả năng đó...

Nhưng mà... lúc đó... lúc hay người họ nói chuyện... tôi có một dự cảm chẳng lành.

Cái dự cảm chẳng lành đó là Hanasaki-san. Biểu cảm của cô ta... phải nói thế nào nhỉ... nên gọi là rất đen tối nhỉ? Như là cô ta đang lo gì đó, hay là đang chán nản gì đó ấy.

Chắc là tôi tưởng tượng mà thôi.

Tóm lại nhiêu đây vẫn chưa đủ thuyết phục...

-----------------------------

Đã tới giờ tan trường rồi.

Kết cuộc... tôi không thể có được trong tay bằng chứng thép.

Quả nhiên bám theo bọn họ cả sau giờ học thì có hơi quá thì phải? Khéo bị phát hiện ra là một kẻ bám đuôi nữa.

Nhưng mà... hôm nay Hashida-kun đã về nhà từ trước rồi, nên chắc hai người họ cũng không làm gì đâu nhỉ?

Tôi nên về luôn ha...

Mà không... không được.

Tôi biết thời gian đã không còn nhiều, thế mà cứ nghĩ tới mấy cái ảo tưởng viễn vông đâu không.

Có bị phát hiện hay không là tuỳ thuộc vào tôi thôi, khả năng có được bằng chứng thép gì đó không phải là hoàn toàn không.

Bên lớp tôi kết thúc giờ chủ nhiệm sớm hơn bên Hanasaki-san, nên tôi quyết định đứng chờ trước lớp ả ta.

Taka-gì-đó-kun ra khỏi lớp trước, nhưng không có Hanasaki-san đi theo.

Hắn ta thanh thản ra về như thường.

Sau đó tầm phút sau Hanasaki-san cũng rời khỏi lớp để về.

Tôi bám theo cô ta mà tránh bị phát hiện.

Vậy là hôm nay không có được kết quả gì hay à... Mà trước mắt cứ bám theo đã, hi vọng sẽ càng mỏng manh khi hai người họ không đi cùng nhau.

Hà...

Tôi không còn thời gian nữa rồi mà...

-------------------------

Cô ta đến trường bằng tàu điện hay sao mà vào ga vậy?

Tuy không biết cụ thể ra sao... nhưng tôi cảm giác rằng Hashida-kun không có đến trường bằng tàu điện.

Vừa nắm trong lòng nỗi nghi vấn, tôi lên chung chuyến tàu với Hanasaki-san.

Tàu điện rung lắc tầm chục phút, và Hanasaki-san xuống tàu.

Ở đây sẽ có chuyện gì đây? Cô ta sẽ làm gì ở đây vậy nhỉ? Tôi hoàn toàn chả biết được gì.

Thế nhưng, khi đến cổng soát vé thì mối nghi hoặc của tôi đã được giải đáp.

Ở cổng soát vé là hắn ta. Taka-gì-đó-kun, là bạn thân của Hashida-kun, cũng là đối tượng ngoại tình của ả ta.

Tôi cố gắng kiểm soát trái tim đang đập thình thịch của mình.

Tôi hít một hơi thật sâu. Bình tĩnh lại nào tôi ơi. Vẫn chưa có gì cả, đây còn chả phải là chứng cứ nữa.

Tôi bám theo hai người họ ra khỏi ga. Dĩ nhiên là... tôi đang cố để không bị phát giác đó nhỉ?

--------------------------

Trước đèn giao thông, tôi đang trốn ở một nơi hơi xa với hai người họ.

Cuối cùng... cuối cùng tôi có thể nắm được bằng chứng thép mà tôi hằng ao ước đây rồi.

Đi qua đèn giao thông... phía trước là khách sạn tình yêu rồi.

Nam nữ mà đi qua đèn giao thông này thì chả còn nơi nào khác ngoài chỗ đó.

Chụp ảnh không? Không biết tôi có bị lộ bởi tiếng của điện thoại khi chụp không nhỉ?

Tôi lấy cái điện thoại trong cặp ra, giơ lên quay cảnh hai người họ.

Dĩ nhiên là tôi không có bỏ đi sau khi quay được chút, mà tiếp tục cho đến khi họ bước vào trong luôn.

Sau khi xác nhận hai người họ đã đi vào trong, tôi ngồi xuống băng ghế đó.

Bên ngoài nhìn vào thì ai cũng thấy tôi là một đứa con gái dị hợm ngồi trước khách sạn tình yêu, nhưng giờ tôi cũng kệ.

"Hà... Hà... Mình lo quá đi mất..."

Tôi đã nói như vậy.

Tôi cứ lo là bị phát giác, và niềm vui khi nắm được bằng chứng thép trong tay.

Giờ thì tạm thời... tôi xử lí bằng chứng này như nào đây... Không tính kế thì không xong được, cho đến mai sẽ là ngày quyết định tất cả.