Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 6

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 11

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 6

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 482

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

WN - Chương 52: Hủy diệt

Sâu, rất sâu bên trong khu rừng.

''Khốn, khốn kiếp!... Ở nơi như thế này!''

''Đừng để chúng chạy thoát! Chúng đang đi lối này! GIết hết bọn chúng! Chắc chắn phải giết hết bọn chúng!''

''Kẻ địch giờ đây đã vô cùng thảm hại rồi! Đừng để thua những con lợn yếu đuối đó!''

''Cha ơi! Mẹ ơi!''

''Đừng, đừng đến gần đây!''

Kẻ địch chạy toán loạn cố giữ lấy mạng sống, rất nhiều máu và thịt vương vãi trên mặt đất.

''...''

Tôi im lặng quan sát đoàn tùy tùng của tôi tiếp tục tàn sát tàn quân đang chạy trốn của kẻ địch từ trên cao.

Đây đã là ngày thứ hai kể từ khi chúng tôi tiến hành tấn công. Quân địch đã bị cắt nguồn tiếp tế từ trước đó và không có đầy đủ trang bị, đã trải qua một ngày mà không còn lương thực. Chúng giờ đây vô cùng yếu ớt và tàn tạ.

Cuộc chiến giờ đây đã trở thành cuộc tàn sát một chiều của chúng tôi.

''Dọn dẹp hoàn tất.''

''Lấy tất cả mọi thứ ở đây! Lấy càng nhiều càng tốt!''

''Tất cả nghe đây! Đã đến giờ đi săn rồi!''

''Định vị vị trí của đơn vị tiếp tế đi!''

Tôi bắt đầu tìm kiếm những thứ có giá trị và có ích trong khi quân của tôi thu thập đồ đạc quân địch bỏ lại. Tôi đang một mình, vạch ra chiến thuật cho tương lai của chúng tôi.

''Chúng ta có thể đẩy lên như thế này không...''

Chỉ cần chúng tôi tiếp tục giảm thiểu số lượng quân địch giống vừa rồi là được. Chúng tôi cần hoàn thành việc kiểm soát hoàn toàn pháo đài duy nhất bên trong thung lũng của dãy núi xương rồng và bảo vệ được tuyến đường tiếp tế của chúng tôi đến pháo đài.

Nếu chúng tôi có thể đảm bảo được pháo đài bên trong thung lũng có thể chống trả được các cuộc tấn công từ khu vực lãnh thổ nam tước Lewis đã bị chiếm đóng và loại bỏ được các mối nguy hại trong tương lai, thì chúng tôi sẽ có một vị trí tốt trong cuộc chiến.

''Chúng ta đã có đường rút lui chưa?''

Chúng tôi hiện đã hoàn toàn kiểm soát được khu rừng này.

Rino và đội của cô ấy có thể rút lui an toàn, và chúng tôi có thể gửi một đội tiếp viện cho cô ấy mà không gây ảnh hưởng tới tuyến tiếp tế quá nhiều.

Họ cần phải đảm bảo rằng giữ được pháo đài trong khoảng ba ngày và rút lui mà không có bất kì vấn đề gì.

''Hừm... Trời đang dần tối rồi.''

Mặt trời đã gần lặn xuống, và bầu trời đã sập tối.

''Tất cả nghe lệnh! Chuẩn bị cắm trại! Tối nay chúng ta sẽ nghỉ ngơi mà không tiến hành đột kích nữa! Cử một đội canh gác xung quanh vào ban đêm!''

''Đã rõ!''

Đoàn hiệp sĩ của tôi gật đầu nhanh chóng khi nghe thấy lệnh của tôi và bắt đầu nhiệm vụ của họ.

''Hửm?''

Đúng lúc đó, tôi bỗng cảm nhận một điều gì đó không lành và nhìn lên bầu trời.