Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

(Đang ra)

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

Mizuharu

- Từ ngày đó, Haruto nhận ra sai lầm của mình và bắt đầu dạy cho những cô gái mà đã làm cậu tổn thương cho đến tận bây giờ một bài học! ... Nhưng không hiểu sao, những cô gái mà cậu đã làm cho hiểu ch

32 768

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

92 4349

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

(Đang ra)

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

Hibari Yu

Một mối quan hệ bí mật, nơi hai kẻ vụng về chập chững dò dẫm khám phá tuổi thanh xuân.

1 5

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

(Đang ra)

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

サドガワイツキ

Chẳng liên quan gì đến bố mày cả!!!! Giờ còn cách nào cứu vãn tính thế không á? Đương nhiên là không rồi hahaha. Thế nên, cứ mau mau mà đi chết đi nhé!!!

2 3

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

25 459

WN - Chương 26: Trên đường đi

Đi qua những toàn nhà có thiết kế sang trọng, những tấm thảm được thiết kế tinh tế trải trên sàn nhà, những chiếc gương lớn đặt dọc theo những bức tường trên hành lang, và những bức tranh vẽ cùng với những lọ hoa giúp tô điểm cho khung cảnh xung quanh, tôi hiện đang ngồi trên xe lăn, được đẩy đi bởi Rino.

''Hehe, Reno.''

Đột nhiên, Rino, người đang đẩy chiếc xe lăn, gọi tên của tôi.

''Sao thế?''

''Không có gì cả, chỉ muốn gọi tên anh thôi.''

''Ồ, tớ hiểu rồi.''

Tôi tiếp tục nhìn về phía trước, nói chuyện với nhau như chúng tôi đã từng có trước đây.

''Reno, em yêu anh.''

Tiếp theo là lời tỏ tình của cô ấy. Giọng của Rino vẫn rất vui vẻ, thế nhưng nó lại mang cảm giác áp lực và cả tình cảm thông qua tông giọng của cô ấy.

''Chà, tớ cũng yêu cậu nữa.''

Tôi cũng đáp lại cô ấy bằng tông giọng vui vẻ.

''Đó là tình yêu? Hay là tình cảm gia đình?''

''Chúng ta đã đính hôn. Thế nên chúng ta đã giống như một gia đình rồi đúng không?''

Không quan trọng tôi nghĩ như thế nào về việc này, hay tôi cố gắng lừa dối chính mình như nào đi chăng nữa, tình cảm mà tôi dành cho Rino không phải là tình cảm lãng mạn. Nó giống như tình cảm gia đình hơn, tình cảm dành cho một đứa em gái.

Về tuổi tinh thần của tôi, Rino, từ ba tuổi và giờ đây là mười, tôi không thể có mối quan hệ tình cảm với Rino được, một tên đâu đó khoảng hai mươi tuổi. Chênh lệch tuổi tác là quá lớn.

''...''

Mặc dù vậy, tôi không thể tránh được việc thể hiện tình cảm của mình tại đây. Vì thế, tôi không thể nói dối được.

''...Em hiểu rồi.''

Tôi không nói dối hoàn toàn về mọi thứ. Tôi đã chuẩn bị câu trả lời có thể làm Rino cảm thấy hạnh phúc.

''Đúng vậy, chúng ta là đôi tình nhân thân thiết, sau tất cả mọi chuyện. Hehe, đúng thế. Chà, nó rất tuyệt vời... cho đến bây giờ đúng không?''

Câu trả lời của Rino chứa đựng khá nhiều ý nghĩa.

À, như mong đợi... Rino hiểu những gì tôi đã nói. Cô ấy tuy đôi lúc điên loạn nhưng cô ấy vẫn khá tỉnh táo.

Kể cả tình yêu của cô ấy có một chút mất kiểm soát, cô ấy chắc hẳn đã biết rằng khi ở trong cung điện tôi không hề bị tẩy não, và chắc chắn cô ấy cũng hiểu ý nghĩ thật sự đằng sau câu trả lời của tôi.

Mặc dù vậy, Rino có vẻ như không muốn đề cập về nó... Hừm, là hôn phu, liệu tôi có thể yêu cô ấy không? Câu hỏi ở đây là khi nào nó sẽ xảy ra.

''Vậy? Chúng ta đang đi đâu thế?''

Tôi mở lời nhằm thay đổi chủ đề trong khi vẫn suy nghĩ về nó.

''Chà. sẽ tốt hơn nếu anh tự mình nhìn thấy. Chúng ta gần đến nơi rồi.''

Thay vì trả lời câu hỏi của tôi, Rino dừng lại và chúng tôi đã đứng trước một căn phòng.