Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

Truyện tương tự

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

(Đang ra)

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

Nhất Phiến Tuyết Bính

Ngay khi cậu tưởng rằng mình cuối cùng cũng sẽ trở lại với cuộc sống bình yên, thì một thiếu nữ mặc đồ đỏ đứng dưới gốc cây ngân hạnh, nghiêng đầu về phía cậu: "Cậu, nhìn thấy tôi sao?"

23 249

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

(Đang ra)

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

Aisaka Touma

Cô được tham gia vào hàng ngũ của Hồng quân Xô Viết, được Irina trực tiếp huấn luyện trong đơn vị của các nữ xạ thủ bắn tỉa. Với mục tiêu sống còn: Quét sạch bóng dáng bè lũ xâm lăng ra khỏi đất nước

1 1

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

(Đang ra)

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

Hibariyu(雲雀湯)

Ngày xưa, tôi từng cùng cô bạn thân chơi đùa dưới bùn ở vùng quê. Nhưng khi gặp lại, không còn chút dấu vết nào của cậu nhóc lém lỉnh mà tôi từng biết.

4 126

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

(Đang ra)

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

Mikawa Ghost

Thế thì, tại sao mọi người cứ quấy rầy tôi thế này?

41 3168

Giải Thoát Nanase-san Nhỏ Nhắn Đáng Yêu Nhưng "To Lớn" Khỏi Gã Bạn Trai Cũ Tồi Tệ Và Làm Cho Cô Ấy Hạnh Phúc

(Đang ra)

Giải Thoát Nanase-san Nhỏ Nhắn Đáng Yêu Nhưng "To Lớn" Khỏi Gã Bạn Trai Cũ Tồi Tệ Và Làm Cho Cô Ấy Hạnh Phúc

Karashuma Ei

Một góc nhìn mới mẻ về thể loại hài lãng mạn kết hợp tình yêu trong sáng với sự trả thù đầy thỏa mãn —sẽ bắt đầu ngay bây giờ!

2 2

Tập 01 - Chương 1.1: Cô nàng tên Tendou Tsukasa

Lần đầu tiên nghe đến cái tên Tendou Tsukasa, tôi vẫn nhớ rõ mình đã nghĩ…

 “hazzz, nghe đến cái tên ấy thôi cũng biết người này xinh đẹp rồi.”

Lần thứ hai nghe đến tên ấy là khi ai đó kể chuyện về gia đình của cô… lúc đó tôi chỉ “à” một tiếng, kiểu có vẻ ấn tượng lắm.

Rồi lần thứ ba… tôi đã “Hả?” một tiếng và chết đứng. Ừ, chuyện đó cũng dễ hiểu thôi.

Từ đó trở đi, mỗi khi nghe nhắc đến Tendou Tsukasa, tôi chỉ “hà à”, “hô hô” cho có lệ.

Nói ngắn gọn thì, Tendou Tsukasa là một cô gái xinh đẹp đến ai cũng phải công nhận, sinh ra trong một gia đình danh giá, giàu có, và lại còn là kiểu con gái chẳng ngại mà lên giường với con trai đã có người yêu. Tin đồn về cô lan khắp trường đại học… phần vì cô quá chủ quan, phần vì có quá nhiều người ghét. Ấy vậy mà cô vẫn chẳng mấy quan tâm, ngày ngày vui vẻ, ung dung như chẳng có gì.

Thế nên khi gần đây nghe tin “Cô ấy đã có vị hôn phu rồi”, tôi chỉ biết thở dài, “Tội nghiệp cho người ấy ghê…”

Bởi trong trường, Tendou Tsukasa bị cả nam lẫn nữ giữ khoảng cách, trông chẳng có lấy một người bạn thân. Người ta thấy quanh cô chỉ toàn bọn bám lấy vì ham sắc hoặc hám tiền. Dù vậy, bản thân cô lại tỏ ra vẫn vui vẻ hưởng thụ cuộc sống ấy.

Với hoàn cảnh như thế, nghĩ rằng dù có xinh đẹp hay giàu đến mấy cũng chẳng ai dại gái mà cưới cô, đó cũng là điều dễ hiểu.

Vậy nên tôi đoán, hôn phu của cô hoặc là chẳng biết gì, hoặc là bị lừa, hoặc là bị ép buộc vì lý do nào đó. Dù thế nào đi nữa thì… đúng là đáng thương thật.

“Đây là Tendou Tsukasa, vị hôn thê của con đấy.”

“Rất hân hạnh được gặp cậu.”

Và rồi… vị hôn phu của Tendou Tsukasa, chẳng ai khác chính là tôi.

“...À… vâng.”

Không hiểu vì sao… lại là tôi.

Trong đại sảnh tiệc của khách sạn bên vịnh Hakata, một trong những tòa nhà biểu tượng của Fukuoka, giữa ánh mắt của bố mẹ hai bên, anh chị em và cả bà của Tendou, cô ấy cúi đầu duyên dáng trong bộ váy dạ hội. Còn trong đầu tôi chỉ xoay vòng một câu…. Sao lại ra nông nỗi này…?

***

“Mình xin cậu đấy! Đừng nói với bà mình về những tin đồn đó nhé!”

Một ngày sau buổi gặp mặt định mệnh, cô vị hôn thê từng khiến tôi sốc chết đi sống lại ấy đã chặn tôi lại trong khuôn viên trường, vừa thấy mặt là khẩn khoản cầu xin.

Ngồi đối diện nhau ở bàn ngoài trời, gió đầu hè nhẹ nhàng thổi qua, tôi nhìn thẳng vào đôi mắt lo lắng của cô rồi nặng nề lắc đầu.

“Không được.”

“Cậu nói gì cơ!?”

Cô nàng Tendou hất giọng, cặp mày mỏng nhẹ nhướng cao.

Đôi mắt nâu sáng hơi xếch lên, khuôn mặt thanh tú trang điểm nhẹ khiến cô trông chững chạc hơn tuổi thật.

Mái tóc xoăn nhẹ màu nâu ánh đỏ buông xuống vai. Dù tai tiếng lừng danh đến thế, gu ăn mặc của cô lại mang phong cách trưởng thành, thanh lịch và tinh tế đến đáng ngạc nhiên.

Nói thật, nếu bỏ qua cái tên Tendou Tsukasa, thì con gái như cô đúng gu tôi luôn đấy.

“Không, thật sự không được. Tôi định sẽ nói rõ mọi chuyện và từ chối hôn ước này.”

“Cậu nói sao chứ!? Mình có điểm nào khiến cậu bất mãn à!?”

“Có lẽ là… về mặt đạo đức tình dục chăng.”

“Mình đây, nhìn là biết xinh mà đúng không!”

“Còn chẳng chịu nghe người ta nói nữa.”

“Nhà mình giàu, dáng mình đẹp, và trên hết là cực kỳ xinh!”

“Haa…”

Tôi không thể phủ nhận. Nhưng mà, nhấn mạnh cái “xinh” ấy hoài cũng hơi hơi…

Công nhận rằng khi cô nhìn tôi với vẻ khẩn cầu, tôi có chút ảo tưởng như mình đang ở thế thượng phong. Cảm giác ấy dễ chịu thật… chắc cũng vì cô quá đẹp.

“Bình thường, đàn ông nghe có hôn ước với một người như mình thì phải mừng lên chứ!?”

“Ờ… nhưng cưới một người có thể lên giường với năm người trong ba ngày thì hơi khó đấy.”

“Thật quá đáng! Cùng lắm là ba người trong hai ngày thôi!”

9290e8ef-5f7f-4084-ada4-1d0095ed8801.jpg

“Uầy…”

Tôi tưởng mình nói đùa cơ. Ai ngờ hóa ra loại người như thế thật sự tồn tại, lại còn tự tin kể ra nữa chứ. Cái cảm giác đó thật sự vượt ngoài sức tưởng tượng.

“Hơn nữa, ai cũng khen mình giỏi chuyện giường chiếu lắm đấy nhé! Mình thích làm cho đàn ông vui mà, trên giường mình rất biết chiều chuộng cơ!”

“Cô hiểu vì sao tôi nói vấn đề là ở chỗ đó chưa, Tendou?”

Đến vị hôn phu mà cô cũng dám thao thao bất tuyệt chuyện chăn gối, tôi chẳng biết nên khóc hay cười nữa.

“Có gì đâu, đối tác mà giỏi chuyện đó thì càng tốt chứ? Hay là Lori-kun không thích sao?”

“Không phải ai cũng nghĩ như cô đâu.”

Nếu đây là mối tình học sinh thì chắc tôi đã bị ám ảnh cả đời rồi.

Ngay cả tôi, nếu cưới Tendou mà không biết gì, đến lúc “lần đầu” mới phát hiện ra kỹ năng của cô và lịch sử phía sau… chắc tôi bị sốc đến bất lực mất thôi.

“À mà, cô còn nhớ tên tôi cơ à?”

“Sao lại không nhớ tên vị hôn phu mình được chứ? Chúng ta còn chào nhau trong buổi gặp mặt mà. Và cải học cùng mấy lớp, cũng từng nói chuyện rồi đấy thôi?”

Cô nói nghe rất hợp lý, nhưng cái vẻ “sao cậu ngốc thế” trên mặt cô khiến tôi hơi bực mình.

“Ừ thì đúng là vậy, nhưng cô đừng gọi tôi bằng tên nữa.”

“Sao thế?”

“Tôi không thích. Cái tên này nghe cứ như con gái, từng bị trêu suốt.”

“Người ta trêu là họ sai chứ. Iori là tên nam truyền thống đó, như Miyamoto Iori ấy, phim cổ trang còn có nữa mà.”

“Ừ, chữ Hán đúng rồi.”

Cô nói cũng đúng, nhưng khổ nỗi, lý lẽ chẳng ăn thua với mấy người chỉ thích trêu chọc.

Giờ mà tôi nổi khùng lên kiểu “Iori là tên đàn ông đó thì sao hả!?” thì chỉ càng mất mặt thôi.

“Thôi, cứ gọi tôi bằng họ là được rồi.”

“Nhưng Shino nghe cũng khá nữ tính đấy?”

“Tùy cô.”

Cô buông tiếng thở dài, rồi nghiêm mặt lại.

“Dù sao cũng phải nói chuyện đàng hoàng chứ. Ít nhất hãy nghe mình giải thích. Nói xem, Shino-kun không hài lòng ở điểm nào?”

“Lịch sử tình dục của cô.”

“Cái đó thì… có nói cũng đâu có thay đổi được!”

“Còn cãi nữa à.”

“Mình nói thật mà! Cậu phải hiểu cho hoàn cảnh của mình chứ.”

“Ờm, tôi đang hiểu là… tội phạm nào mà chẳng có lý do riêng.”

“Đừng ví tôi với tội phạm! Tôi đâu làm gì xấu đến thế.”

“Cô chắc chứ? Không ngoại tình với giáo sư à?”

“Không hề! Và ngoại tình đâu có phạm luật.”

“Quấy rối nam sinh cấp hai?”

“Không bao giờ! Cậu nghĩ tôi là cái gì hả!?”

“Cô gái ngủ với bất trung học?”

“Không phải! Mình có lý do hẳn hoi!”

Tendou đập bàn bốp bốp bốp, mặt đỏ bừng vì tức.

Thú thật, nhìn cảnh đó mà cô vẫn đẹp rạng rỡ thế này, đúng là nhan sắc có thể gánh cả thái độ. Cái này gọi là đặc quyền nhan sắc hả ta…

“Nghe này, nhà mình giàu thật, nhưng cũng cực kỳ cổ hủ! Từ khi mình sinh ra, bà mình đã quyết định người mình phải cưới, bất kể mình có muốn hay không. Thử nghĩ xem, chẳng phải kiểu đó sẽ toàn mấy ông trung niên béo ú hoặc mấy gã tham vọng đội lớp mặt dày, sẵn sàng hành hạ tôi để chứng minh quyền lực sao!?”

“Sao cô tự biên kịch ra luôn thế…”

“Thì đấy, nên trước khi bị ép gả, mình muốn tự do một chút, được mấy anh chàng dễ thương chiều chuộng, sống thoải mái và vui vẻ một thời gian có sao đâu!”

“Xin lỗi, vẫn không đồng cảm được.”

“Và cả, tình dục thì dễ chịu lắm! Trong lúc đó mọi phiền não đều tan biến hết! Ừ thì, xong rồi hơi trống rỗng một chút thật…”

“Công nhận, cô đúng là người trung thực đấy, Tendou.”

“Vậy cậu chịu giữ bí mật cho mình chứ?”

“Không.”

“Trời ơi…! Nhưng mình cũng đâu phải ngủ bừa! Mình có chọn đối tượng đàng hoàng đấy chứ!”

“Nghe nói cô từng ngủ với đàn ông có bạn gái. Có ngày bị đâm thật đấy.”

“Xin lỗi nhé, mình chỉ chọn mấy thằng đàn ông hám xác thôi, chưa từng chủ động dụ dỗ ai có người yêu cả. Mấy gã đó vốn cũng sớm muộn gì phản bội thôi.”

“Ờ… cũng có lý phần nào.”

“Ngược lại, mấy cậu dễ bị tổn thương hay mấy anh chưa từng yêu đương thì mình tránh hết. Tội nghiệp họ lắm.”

“Cô là ác nữ hay là người tốt vậy…. Tôi không phân biệt nổi nữa. À mà này, cô có anh bạn thân nào còn “zin” mà chơi thân lâu năm không?”

“Hả? Cũng có một cậu bạn thân từ thời trung học. Sao, ghen à? Nhưng mình với cậu ta không có gì đâu nhé?”

“Không, chỉ hỏi vậy thôi.”

“Gì thế, thái độ gì đấy…”

Cô phòng môi, tỏ vẻ bực bội.

Còn tôi thì chỉ thầm nghĩ… Một thằng con trai thân thiết với cô gái như thế, mà lại chưa bao giờ được cô đụng tới… chắc là tan nát cõi lòng mất thôi…

Tôi âm thầm rơi một giọt lệ trong lòng cho một gã trai còn zin không biết tên nào đó.Mà khoan… nếu vậy thì chẳng phải tôi đang đứng về phe phản diện à? Lại có thêm một lý do để từ chối rồi.

“Ờ thì, tôi cũng hiểu đại khái chuyện bên cô rồi. Cảm nhận của tôi là… hơi nông cạn đấy nhỉ?”

“Đừng có logic-hara nữa.”

“Cô dám nói câu đó với tôi, trong khi tôi đang bị quấy rối còn chẳng biết gọi tên là gì đấy à.”

“Chỉ nhờ vị hôn phu giúp chút chuyện mà sao lại thành quấy rối được chứ.”

“Vì cô cứ cố sống cố chết ngăn tôi hủy hôn ước đấy.”

“Biết sao được! Bà mình đáng sợ lắm đó!? Nếu mà hôn ước do chính tay bà định lại bị hủy ngay vì lỗi của mình thì…!”

“Nếu thì sao?”

Nhìn khuôn mặt tái xanh của Tendou, có vẻ chuyện này không phải cô nói quá đâu.

Nghĩ kỹ thì, nếu hủy hôn thật, chắc cũng không chỉ dừng lại ở mức bị mắng một trận.

Nếu cô mà bị vạ lây nặng nề quá, thì dù tôi có định từ chối đi nữa, chắc cũng nên nương tay một chút.

“Chết…?”

“Cái gì cơ!?”

Nói thế thì hơi quá rồi đấy, vượt xa cả mức “đáng sợ” luôn rồi còn gì.

Lẽ nào nhà Tendou cai trị theo kiểu nắm luôn quyền sinh sát à?

“Đáng sợ đến mức đó đấy! Ví dụ như, sau khi mình nói sẽ ra nước ngoài, rồi đột nhiên mất liên lạc hoàn toàn thì… người ngoài làm sao biết mình còn sống hay chết chứ!?”

“Ơ… ha?”

Không biết độ tin cậy thế nào, nhưng xem ra chính bản thân Tendou lại thật lòng tin rằng mình hoàn toàn có thể bị “xóa sổ” hoặc bị giam lỏng kiểu đó.

Nhưng nếu chuyện như cô nói thực sự xảy ra, tôi chắc sẽ chỉ nghĩ, “À, cô ấy qua đó kiếm được anh nào rồi nhỉ.”

“Thế cô không thể tự mình nói với họ hủy hôn sao? Kiểu nói xấu tôi đôi chút cũng được, tôi không để bụng đâu.”

“Vô ích thôi. Bà mình cổ hủ lắm. Dù cậu có là một tên bạo dâm chính hiệu, thích ngắm con gái hoảng đi chăng nữa, bà cũng chỉ bảo “phải chịu” thôi.”

“Đừng có tự tiện biến tôi thành tên bạo dâm! Người khác nghe nhầm thì sao!?”

“Và cả, thật ra mình cũng đâu có phản đối hôn ước này.”

“Hả? Sao cơ?”

“Vì nếu người đó là Shino-kun, thì mình có thể hẹn hò như sinh viên bình thường… sau giờ học đi chơi, cuối tuần hẹn ở nhà, hè thì cùng nhau đi du lịch nhỏ chẳng hạn. Chứ không phải làm một món trang trí mang danh vợ, hay tệ hơn là nô lệ tình dục ẩn sau cái danh đó.”

…Cô ấy vừa nói một câu dễ thương đấy hả?

À, nửa sau thì đúng là tưởng tượng hơi quá đà rồi.

“Ờ, nhưng mấy chuyện đó, cô trước giờ cũng làm được mà?”

“Biết rõ sẽ bị chia cắt mà vẫn hẹn hò thì vô trách nhiệm lắm chứ. Nếu cả hai thật lòng, rồi đến lúc chia tay thì chỉ đau khổ thôi. Thà như thế, mình chọn những mối quan hệ nhẹ nhàng, chỉ có thể xác, rồi kết thúc ở đó cho đỡ rắc rối.”

Tôi đơ người lại, hơi hối hận vì đã tò mò đào sâu đến thế.

Công nhận là cô nông cany thật, và quan điểm đạo đức thì cũng có vấn đề… nhưng nghe đến đây, tôi lại hiểu rằng Tendou cũng có lý lẽ và hoàn cảnh riêng của cô…