Khi nắm trong tay <Kỹ năng của kẻ trộm>, tôi đã vượt qua nhiều con Bugbear - Cự Gấu Mang Giáp, và hiện đang chạy băng qua ngục tối tới nơi Dũng Giả Eligion đang chờ.
“Ồ, chẳng phải là Kiska đây sao?”
Dũng Giả Eligion, vừa trông thấy tôi, đã nở nụ cười rạng rỡ.
“Thưa Dũng Giả, tôi sẽ dẫn ngài đến nơi ở của ma vương.”
“Anh biết ma vương ở đâu à?”
“Vâng, tôi có một ý tưởng ạ.”
“Thiệt sao!? Nhanh dẫn tôi đi nào!”
Và rồi, tôi đưa Dũng Giả Eligion đến đối diện với ma vương Zoga.
“Ma vương Zoga, hôm nay là ngày tàn của ngươi!”
“Chậc, câm mồm vào, nhãi ranh! Ta không cần phải phí nước bọt đối với kẻ sắp xuống lỗ!”
Khi tôi thấy họ bắt đầu giao chiến, tôi lặng lẽ rút lui, hướng đến nơi của Thánh Hiệp Sĩ Kanaria.
Nếu không dẫn Dũng Giả Eligion đến đây, rất có thể anh ta sẽ bất ngờ can thiệp vào trận chiến với Kanaria và tôi sẽ bị giết chết.
Với chiến lược này, tôi có thể tập trung hoàn toàn đối phó với Thánh Hiệp Sĩ Kanaria.
“Thật không ngờ, người đầu tiên tôi gặp lại là anh đấy.”
Thánh Hiệp Sĩ Kanaria nhìn tôi với vẻ bất mãn.
Từ khi bắt đầu cuộc chiến với cô ta, không nhớ bao nhiêu lần tôi đã gục ngã nữa.
Không thể đếm nổi, nhưng có lẽ con số đó đã vượt qua 130 lần.
Tình hình hiện tại là tốt nhất có thể.
Kỹ năng mới <Kỹ năng của kẻ trộm> đã thấm nhuần trong cơ thể tôi.
Khi nhắm mắt lại, những ký ức về cuộc chiến với Thánh Hiệp Sĩ Kanaria ùa về trong tâm trí. Tôi thấu hiểu cách chiến đấu của ả sau khi chính mình tự trải nghiệp qua biết bao vòng lặp.
Trong dòng thời gian này, tôi tự tin rằng mình có thể hạ gục cô ta.
“Thật tốt khi Kanaria vẫn an toàn.”
Dối trá thôi.
Không để ả nhận ra ác ý của tôi quá sớm được.
Vì vậy, tôi mỉm cười rạng rỡ nhất khi đối diện ả.
“Thực ra, tôi đã gặp Dũng Giả.”
“Thiệt sao!?”
Khi nhắc đến Dũng Giả, ánh mắt Thánh Hiệp Sĩ Kanaria lóe lên tia hy vọng.
Tôi hoàn toàn không hiểu tại sao một người đang âm thầm âm mưu giết Dũng Giả lại mừng rỡ khi nghe tin anh ta an toàn.
“Vâng. Vì thế, tôi sẽ đưa cô đến nơi của Dũng Giả.”
“Ồ, xin hãy dẫn đường đi.”
Vừa nói, cô ấy bắt đầu tiến lại gần tôi.
Một bước, hai bước, cô ấy tiến thêm. Ba bước, bốn bước, năm bước... Đến khoảng cách này thì đủ rồi.
“Này, sao anh không đi tiếp?”
Cô ấy nghi ngờ khi tôi đứng im không di chuyển.
“Không, thực ra tôi đang đợi.”
Đúng vậy, tôi đã đợi.
Chờ cô ấy đến đủ gần để có thể ra đòn —.
Chỉ trong tích tắc.
Tôi chộp lấy chuôi <Thanh Kiếm Hoả Diễm > và rút kiếm ra khỏi vỏ.
“—!”
Khi tôi bộc lộ sát khí, cô ấy ngỡ ngàng và lập tức thủ thế.
Nhưng, lưỡi kiếm của tôi đã sẵn sàng để cắt qua cổ cô ấy.
Phụt —, máu tươi phun ra.
Tôi không rõ Thánh Hiệp Sĩ Kanaria có những kỹ năng gì. Nhưng vì cô ấy là hiệp sĩ, chắc chắn sức chịu đựng đã được nâng cao đáng kể.
Những kẻ có sức chịu đựng mạnh mẽ thường không dễ bị thương chí mạng dù nhận đòn.
Dù tôi đã tấn công vào cổ, điểm yếu chí mạng của con người, nhưng cô ấy vẫn còn thở.
“Ngươi —!”
Cô ấy gào lên giận dữ và vung kiếm phản công mạnh mẽ.
Tôi cố gắng đỡ đòn nhưng không thành, bị đẩy lùi về phía sau.
“Này, đây là trò gì vậy…?”
Dù ngoài mặt giận dữ là thế, nhưng trong thâm tâm, ả rất điềm tĩnh.
Ả lén áp tay lên cổ, thực hiện ma thuật chữa lành.
Ả hất văng tôi ra và nói chuyện kiểu này chắc chắn để kéo dài thời gian hồi phục.
Vậy thì, điều tôi cần làm rất rõ ràng.
Tôi sẽ lập tức tấn công tiếp.
“Này, Kanaria.”
Tôi mỉm cười tự tin và nói.
“Gì vậy…?”
Cô ta nhíu mày nhìn tôi. Có lẽ ả nghĩ tôi đang giở trò.
“Tại sao chủ nhân của ngươi, kẻ thuộc 'Thuyết Hỗn Mang', lại hợp tác với ma vương? Như thể đang làm thuộc hạ cho hắn ấy nhỉ.”
“Ngươi… đám xúc phạm chủ nhân của ta…!”
Tốt lắm, <Khiêu khích> đã phát huy tác dụng.
<Khiêu khích> là một kỹ năng tích hợp trong <Kỹ năng của kẻ trộm>, nhưng tôi có thể sử dụng.
Tôi nghĩ rằng xúc phạm chủ nhân của ả sẽ khiến ả nổi giận, và quả đúng như vậy.
Bằng chứng là ả đã ngừng chữa trị và ném kiếm đi, rồi nói:
"Hắc Kiếm."
Hắc Kiếm là một trong những hình thái của Khôi Lỗi Hồi Kiếm. Có vẻ như cô ả sẽ dốc toàn lực ngay từ đầu.
“Ta sẽ giết ngươi…!”
Cô ấy hét lên và lao về phía tôi với Hắc Kiếm trong tay.
Dù vậy, nhờ <Khiêu khích>, đòn tấn công của cô ta trở nên vô cùng sơ hở.
Vì thế, tôi tránh né quá dễ dàng.
“Á!”
Cô ta thốt lên.
Khi tôi tránh được đòn, tôi đã chém vào sườn ả.
Tất nhiên, tôi không quên tấn công tiếp.
Tôi đã chém vào cô ta nhiều lần.
Sau đó, tôi liên tục tránh né và phản công. Tôi đã đọc được cách tấn công của cô ta.
Vì vậy, khả năng trúng đòn của ả gần như không còn.
“Đến đây thì ngã ngũ rồi nhé.”
Tôi nói và đâm kiếm vào chân cô ta đang nằm.
Ngay khoảng khắc đó, tôi tin rằng mình đã thắng chắc.
Thánh Hiệp Sĩ Kanaria nghiến răng nhìn tôi. Nhưng cô ta không thể đứng dậy nữa.
“Đây rồi. Là chiếc nhẫn.”
Khi tôi kéo vòng cổ của cô ta, chiếc nhẫn cần thiết để hồi sinh ma vương hiện ra.
“Ngươi, đó là…!”
Cô ấy giật mình và đưa tay ra. Tôi gạt tay cô ấy đi.
“Xin lỗi nha, nhưng chiếc nhẫn này thuộc về tôi rồi.”
Với cái thứ này, tôi đã ngăn chặn sự hồi sinh của ma vương.
Và thế giới được cứu.
“Này, đây là tình huống quái quỷ gì vậy?”
Một giọng nói thứ ba vang lên.
Khi quay đầu lại, đó là chiến binh người lùn Golgano với chiếc rìu trên vai.
Cảnh tượng tôi bị Dũng Giả Eligion giết chết ở trong vòng lặp 'không dẫn anh ta đến nơi ma vương Zoga đang ẩn náu', bất ngờ hiện lên như một hồi ức đau đớn trong tâm trí tôi. Có thể ông người lùn này sẽ xử sự giống thế.
Toang rồi.
Tôi chỉ là kẻ mới gặp không lâu.
Vì thế, độ tin cậy của tôi thấp hơn Thánh Hiệp Sĩ Kanaria. Trong tình huống đối đầu này, khả năng cao là Golgano sẽ giúp cô ta.
Tôi đã có chiếc nhẫn.
Có cách nào thoát khỏi tình thế này không?
“Kẻ này đã cướp <Hỗn Mang Chỉ Luân> của tôi!”
Thánh Hiệp Sĩ Kanaria la lên.
<Hỗn Mang Chỉ Luân>…?
Có phải là chiếc nhẫn tôi đã lấy từ cô ta không?
“Hiểu rồi, tôi đã nắm được tình huống.”
Chiến binh Golgano nói và nhìn tôi lạnh lùng.
Chờ đã…? Tại sao Golgano lại biết về chiếc nhẫn này?
“Khặc khặc khặc, ngươi tàn rồi! Nghe đây, Golgano cũng ở phe của ta! Ngươi nghĩ rằng ngươi đã thắng khi hạ gục ta ư, nhưng thật đáng tiếc làm sao!”
“Im ngay, Kanaria.”
Golgano chặn tiếng cười của Kanaria lại.
Kanaria như nín thở, lập tức im bặt.
Không thể tin nổi… Lại có một kẻ phản bội khác.
“Ông cũng thuộc ‘Thuyết Hỗn Mang’ sao?”
Tôi hỏi, nhưng Golgano không xác nhận cũng không phủ nhận, chỉ nói:
"Ký Sinh Liêm Cuồng Ngôn Hồi."
Ngay lập tức, một chiếc lưỡi hái đen khổng lồ hiện ra.
Chiếc lưỡi hái có hình thù kỳ dị với nhiều mắt và hàm mọc khắp nơi.
“Ồ yề, chiến thôi!”
“Yế yề, được đánh nhau rồi!”
“Nè nè, tôi có thể ăn gã này hông?”
Các hàm trên lưỡi hái cùng reo lên.
Nhìn kiểu gì cũng nhận ra, chúng có dạng như Khôi Lỗi Hồi.