"Cuối cùng, hắn đã bị đánh bại..."
Tôi khẽ thì thầm khi nhìn thấy ma vương Zoga đổ gục, máu tuôn trào từ miệng.
"Vậy là chúng ta đã cứu rỗi thế gian."
Dũng Giả đứng đối diện với ánh mắt tràn đầy thành tựu, nụ cười nhẹ nở trên môi.
"Chúc mừng ngài, Dũng Giả."
"Không cần quá khách sáo đâu. À, Kiska này, chính tôi mới là người phải cảm ơn anh. Chính anh đã dẫn đường, giúp tôi đánh bại ma vương."
"Không, tất cả đều nhờ ngài, Dũng Giả. Tôi chỉ đóng một vai trò rất nhỏ."
Lời tôi nói ra có phần hờ hững.
Dũng Giả đã đánh bại ma vương đấy thây.
Đó là điều nên mừng chứ.
Nhưng tại sao? Cổ họng tôi nghẹn ngào với một cảm giác khó chịu không thể tả.
Đến giây phút cuối cùng, tôi vẫn không thể gặp được Ageha.
Nhưng ma vương, kẻ sắp gây diệt vong cho thế giới, đã bị tiêu diệt là sự thật.
Thế giới đã được cứu rỗi.
◆◆◆
Sau khi Dũng Giả đánh bại ma vương, các thành viên trong đội lần lượt tề tựu.
"Bệ Hạ! Thần rất xin lỗi vì đã không ở bên cạnh ngài vào thời khắc quyết định."
Người đầu tiên đến là Thánh Hiệp Sỹ Kanaria.
Vài giờ sau,
"Ôi! Ngài ở đây sao! Tôi tìm thấy ngài rồi!"
"Uầy, cuối cùng cũng tái ngộ ha!! Cứ tưởng chết toi rồi chứ!"
"………………"
Golgano, người lùn, và Nyau, một elf, cùng với một người đàn ông đội mũ trùm, Nox chạy đến cùng nhau.
Nyau có vẻ mệt mỏi, đôi chân như thể muốn khụy xuống.
Họ đã bị đưa đến những nơi khác nhau trong quá trình khám phá ngục tối, nhưng cuối cùng lại tương phùng cùng một điểm.
Khi tôi báo rằng ma vương đã bị tiêu diệt, mọi người đều ngạc nhiên và sau đó chúc mừng Dũng Giả Eligion.
"Vậy là, tất cả đã tụ họp đông đủ ha."
Dũng Giả Eligion nói.
Thật lòng mà nói, tất cả có thể tập hợp ở một nơi rối ren như 【Ngục Tối Catalloff】 quả là kỳ tích.
"Thế thì bây giờ, chúng ta phải chinh phục ngục tối mới ra ngoài được, đúng không mọi người?"
Khi đã vào sâu đến thế, không dễ gì ra ngoài nếu không vượt qua mọi chướng ngại thử thách.
"Không, có cách tốt hơn."
Dũng Giả Eligion mỉm cười, giơ ngón tay cái lên.
"Phải đó, hãy cảm ơn Nyau, pháp sư thiên tài của chúng ta đi nào!"
Như cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Nyau đứng thẳng lưng.
"Trẻ trâu ghê."
"Ơ ơ kìa trời, anh vừa chế nhạo tôi đấy hả!?"
Tôi lỡ miệng nói ra, và Nyau nghe thấy.
"Ây ây!! Đừng khóc nhè nhé!"
"Gá há há! Pháp sư thiên tài nghe được câu này, không tổn thương sâu sắc mới là lạ đấy!"
Thánh Hiệp Sỹ Kanaria trách mắng, trong khi Golgano cười lớn.
Nyau thì khóc lóc.
"Xin lỗi nhé, Kiska. Nếu cô ấy nổi giận sẽ rất rắc rối đó, nên anh giúp tôi xin lỗi cô ấy đi."
Dũng Giả Eligion thì thầm với tôi.
"Nếu vậy thì..."
Tôi gật đầu, nhìn về phía Nyau rồi xin lỗi.
"Nè, xin lỗi nhé."
"Nếu lần sau anh còn chế nhạo tôi, tôi sẽ không bỏ qua đâu."
"Ừ ừ, tôi sẽ ghi nhớ mà."
"Mà thôi, tôi sẽ tha thứ cho anh. Tôi rất rộng lượng mà!"
Mặc dù Nyau có vẻ ngoài như một cô bé, nhưng cô ấy lại tỏ ra quyền uy, khiến tôi cảm thấy không thoải mái. Tuy nhiên, lần này tôi cố nhịn không nói gì để tránh rắc rối.
"Vậy, Nyau có thể làm được gì?"
"Fư fư, đừng có ngạc nhiên nhé!"
Cô ấy giơ cao cây gậy lớn gần bằng chiều cao của mình.
"Dưới danh nghĩa tối cao của Nyau, ta phán lệnh. Từ hỗn mang sinh ra trật tự. Từ hư vô, ý nghĩa được tạo lập. Ánh sáng rực rỡ đáp xuống trần gian trước khi hoàng hôn phủ bóng. Thế giới này vẫn còn dang dở, chưa trọn vẹn. Vạn vật rồi sẽ trở về cát bụi. Ta hạ lệnh cho ngươi. Phép dịch chuyển tối thượng, khởi nguyên đệ nhất, trở về vùng đất Regreso."
Ngay lập tức, một vòng tròn ma thuật lớn xuất hiện xung quanh Nyau.
Khi nhận ra đó là vòng dịch chuyển, cả nhóm chúng tôi đã được dịch chuyển ra ngoài ngục tối.
"Phép thuật dịch chuyển sao..."
Tôi đã nghe nói về nó. Trong thế giới này, phép thuật cho phép dịch chuyển tức thời đến những vị trí xa xôi. Nhưng chỉ một số ít pháp sư có thể thực hiện được.
Có lẽ cô bé Nyau này tài giỏi hơn tôi tưởng nhiều đấy.
"Fư fư, thế nào!? Giờ thì anh đã thấy Nyau là một pháp sư vĩ đại như thế nào chưa!"
Nyau đứng bên cạnh với vẻ mặt đầy tự hào.
Cảm giác khó chịu trào dâng trong lòng tôi mạnh hơn cả sự ngưỡng mộ ấy chứ.
Tôi nghĩ mình nên véo má cô ấy để trút giận.
"Fư gyaa! Sao anh lại véo má tôi thế hả!?"
Nyau la lên, nhưng không ai trong nhóm để ý đến cô.
Có lẽ mọi người đều nghĩ rằng cô ấy hơi phiền phức.
"Ôi! Dũng Giả đã đánh bại ma vương!"
"Đó có phải là thi thể của ma vương không?"
"Ù ôi! Dũng Giả đỉnh của chóp lun!"
Khi ra khỏi ngục tối, dân làng nhận ra chúng tôi và ùn ùn kéo đến.
Họ thấy thi thể của ma vương nằm bên cạnh.
Có vẻ như thi thể của ma vương cũng được dịch chuyển ra ngoài cùng chúng tôi.
Thi hài của Ma Vương nằm đó như một chứng tích không thể phủ nhận, chứng tỏ chúng tôi là những kẻ đã tiêu diệt được hắn. Nhờ chiến công lẫy lừng ấy, việc chúng tôi được công nhận là những người hùng là điều hiển nhiên.
Và thế là, dân làng đón chào chúng tôi trong niềm hân hoan và ngưỡng mộ vô hạn.
"Anh định rời đi sao?"
Sau đó, trong làng, một bữa tiệc trọng đại mừng chiến thắng được tổ chức rộn ràng. Mọi người nâng ly chúc tụng, tiếng cười vui vẻ vang vọng khắp nơi.
Trong khi tôi, một mình chuẩn bị lên đường, bất ngờ nghe thấy tiếng gọi vọng đến.
Người gọi tôi chính là Dũng Giả Eligion.
"Vâng, tôi có những việc cần phải làm."
"Vậy à. Tôi rất cảm kích vì anh đã giúp đỡ. Nếu có điều gì khó khăn, hãy tìm tôi nhé."
"Không, tôi không muốn làm phiền ngài."
Tôi, kẻ nông dân tầm thường, không thể dựa vào ân huệ của Dũng Giả, nhất là khi người đó lại là hoàng tử của đất nước này. Vì vậy, tôi nhẹ nhàng từ chối.
"Vậy à. Tôi chúc anh hoàn thành những gì mình cần làm."
Biểu cảm của Dũng Giả Eligion có vẻ hơi đượm buồn.
Dù sao đi nữa, sau những lời đó, tôi rời khỏi làng Catalloff.
Mục tiêu của tôi chỉ có một.
Tìm Ageha.