Tôi Bị Cô Gái Yandere Ẩn Mình Trong Ngục Tối Giết Chết Vô Số Lần.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

45 361

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

188 3433

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

104 565

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

6 18

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

105 1939

Đệ Nhị Chương - Chương 41: Này, nhanh cái chân lên!!

Từ khi có được khả năng "Save & Reset", giá trị mạng sống của tôi đã rơi xuống tận đáy vực sâu thẳm vô tận.

Cái chết đã trở nên vô vị, vô nghĩa.

Dù có chết, tôi vẫn có thể khởi đầu lại từ đầu.

Lúc ban đầu, mỗi lần chết đều mang đến nỗi đau đớn và khổ sở tinh thần đến mức tưởng rằng tôi sẽ hóa điên, nhưng giờ đây, tôi đã trở nên điềm nhiên hơn rất nhiều.

Nếu nói hoàn toàn điềm tĩnh có lẽ là quá đà, nhưng không thể phủ nhận rằng tôi đang dần dần quen thuộc với cái chết.

Đôi lúc, tôi còn cảm thấy kinh sợ chính bản thân mình.

Vậy nếu tước đoạt mạng sống của kẻ khác đây, tôi sẽ cảm thấy sao đây?

"Nhìn kìa, có người ở đó."

Tôi dẫn theo Khôi Lỗi Hồi đến một nơi. Trước mắt tôi là Ageha bị phong ấn.

"Kể cả có muốn ăn, tôi cũng không thể làm gì nếu bị phong ấn bởi kết giới mạnh."

"Không, nếu là kết giới thì ta có thể phá vỡ dễ dàng đấy."

Từ trước đến giờ, tôi chỉ cần chạm vào là đã có thể phá vỡ kết giới dễ dàng, và lần này cũng có lẽ sẽ không khác mấy.

"Vậy thì làm ơn hãy thực hiện ngay đi ạ."

Nghe vậy, tôi tiến tới chỗ Ageha bị phong ấn.

...Thật sự có ổn không?

Trên đường tới đây, tôi đã suy nghĩ rất nhiều.

Tôi nên hy sinh Ma Cà Rồng Judith hay Ageha đây.

Ma Cà Rồng Judith là một tồn tại nguy hiểm. Cô ấy đã giết tôi nhiều lần. Vì vậy, để cô ấy tự tung tự tác thế cũng không phải là điều tốt lành gì.

Nhưng, tôi có những kỷ niệm không tồi với cô ấy. Vì thế, tôi do dự.

Ngược lại, với Ageha, chỉ toàn những kỷ niệm xấu.

Nhưng số lần Ageha giết tôi ít hơn nhiều so với Ma Cà Rồng Judith.

Tôi chỉ an toàn nếu không giải phong ấn cho cô ta, nhưng nếu tôi tiếp xúc với Ma Cà Rồng Judith, cô ấy sẽ bất thình lình hiện ra trước mặt tôi, như thể hồn ma tách rời khỏi cơ thể, rồi chém chết không khoan nhượng.

Tôi không định tiếp xúc với Ma Cà Rồng Judith nữa, dù khả năng bị tấn công thấp, nhưng Ageha vẫn là một tồn tại nguy hiểm.

Vậy, cho Khôi Lỗi Hồi ăn Ageha là để loại trừ nguy cơ trong tương lai và cần thiết để thoát khỏi ngục tối này.

Vì thế, việc tôi làm không sai gì cả.

"Sao ngài đứng lại vậy?"

Tôi nhận ra chân mình không thể nhấc chân lên.

"Hộc... hộc... hộc..."

 Hơi thở tôi gấp gáp. Tim đập loạn.

"Ư... ợ..."

Tôi nôn ngay tại chỗ.

Tôi tiếp tục nôn cho đến khi dạ dày hoàn toàn trống rỗng.

"Này, nhanh lên đi."

Khôi Lỗi Hồi thúc giục.

Tôi bất lực, không tài nào gượng dậy nổi.

Vì cớ gì lòng tôi lại trĩu nặng, đè nén đến thế?

Có phải tôi đã bị ai đó ám hại? Không, không phải. Ageha hoàn toàn vô can.

Chỉ đơn giản là tôi bị đè nén bởi cảm giác tội lỗi.

Ý muốn giết người lại có thể gây ra đau đớn tinh thần đến nhường này sao?

Tôi kinh tởm bản thân vì đã dám nghĩ đến việc hy sinh Ageha. Tôi tồi tệ đến độ nào vậy?

Tôi không phủ nhận việc giết người.

Tôi đã thề sẽ trả thù dân làng, lòng căm phẫn đủ để muốn giết lũ người đó.

Nhưng, tôi không có cảm xúc tương tự vậy với Ageha.

Cô ấy đã gây không ít phiền toái cho tôi.

Vì vậy, kể cả có giết cô ấy, có lẽ khách quan mà nói là đáng được tha thứ.

Nhưng... cô ấy đã nói rằng thích tôi.

Giết người vì lợi ích cá nhân là hành động tồi tệ nhất.

"Xin lỗi... ta không thể. Ta không thể giết cô ấy..."

Tôi lẩm bẩm.

Có thể bị coi là yếu đuối đấy. Nhưng tôi không thể kiểm soát cơ thể mình.

Nói chung là tôi chịu đủ rồi.

Khôi Lỗi Hồi nếu không hài lòng, giết tôi thì cũng đành chịu.

"Àiiii, thật là vô dụng mà."

Tôi nghe thấy giọng nói thất vọng của Khôi Lỗi Hồi.

Giọng đó khiến tôi kinh ngạc.

"Tôi sẽ từ bỏ việc ăn cô ấy. Vậy là được chứ gì?"

"Không ăn ta sao?"

"Ngài muốn tôi ăn ngài à?"

"Không, không phải vậy."

Tôi đứng dậy.

"Nhưng ngươi muốn trở thành con người đúng không?"

"Đúng vậy!"

"Để trở thành con người, ngươi cần phải ăn con người mà?"

"Nhưng không thể ăn người này đúng không!"

"Aaaa, quả thật đúng là như vậy..."

"Vậy thì phải tìm cách khác thôi!"

Tôi ngạc nhiên trước câu trả lời của Khôi Lỗi Hồi.

Tôi không tài nào thấu hiểu, đây là mớ hỗn độn gì vậy chứ?