Bạn gái tôi, Hina, đã là bạn thuở nhỏ của tôi từ tận mẫu giáo. Khi còn nhỏ, sức khỏe của Hina đã không được tốt lắm, và cô ấy luôn theo sau tôi.
Nhà của chúng tôi rất gần nhau nên mẹ cô ấy thường nhờ tôi, “Xin con hãy chăm coi Hina.” Tôi nghĩ Hina là một người mà tôi cần bảo vệ cho nên dù cùng tuổi nhưng tôi luôn chăm sóc cô ấy về mọi thứ.
Tôi thậm chí còn cài giùm nút áo khoác mẫu giáo của cô và đem giùm tất cả đồ dùng của cô ấy từ nhà đến trường và ngược lại, điều mà bây giờ tôi nghĩ là có hơi quá.
Nhưng Hina luôn nở nụ cười đầy hạnh phúc và vì tôi muốn nhìn thấy nụ cười ấy nên tôi luôn cố gắng làm điều tốt nhất cho cô.
Đúng vậy, tôi đã yêu Hina từ khi chúng tôi còn bé.
Cho nên khi nghĩ về Hina, nụ cười ngày ấy là thứ đầu tiên hiện trong tâm trí tôi.
Mối quan hệ thay đổi khi chúng tôi bước vào năm nhất của sơ trung, Hina, người có một cơ thể yếu và nhỏ đối với tuổi của cô, đã gặp một bệnh tim và được chẩn đoán là không sống nổi tới khi trưởng thành.
Ba mẹ của Hina vô cùng thương cô và cố gắng tìm biện pháp. Phẫu thuật cấy ghép tim là biện pháp duy nhất.
Có vẻ lời cầu nguyện đầy tuyệt vọng của họ đã chạm đến thiên đường. Tôi biết điều này không hẳn là đáng ăn mừng vì tôi cảm thấy không phải với người hiến tạng nhưng mọi người xung quanh Hina đều vui mừng.
Cuộc phẫu thuật không được đảm bảo sẽ thành công nhưng Hina đã vượt qua thử thách đầy khó khăn ấy. Cuộc ghép nội tạng diễn ra thành công, và cơ thể cô ấy không xuất hiện dấu hiệu đào thải nào. Trái tim mới hoạt động ổn định trong cơ thể cô.
Mọi người đều vui rằng Hina sẽ tiếp tục được sống. Hina có thể sẽ đối mặt với các thử thách sau cuộc ghép tạng, nhưng tôi muốn đứng về phía cô ấy và hỗ trợ tốt nhất mà tôi có thể.
Nhưng sau đó Hina đã thay đổi. Tôi nên diễn tả thế nào nhỉ? Cô ấy đã cởi mở và bắt đầu nói chuyện nhạy cảm mà không xấu hổ, ngay cả khi cô ấy từng khá nhút nhát khi nói về những việc này.
Và trên hết, cô ấy đã dừng nói về những kỉ niệm cùng nhau của chúng tôi
Trước ca phẫu thuật, Hina từng viết về tôi mỗi ngày trong nhật ký, và tôi đã nói đừng viết về tôi nữa vì điều đó khá xấu hổ và cô ấy khóc, đó là một ký ức đẹp.
Sự thay đổi đột ngột của Hina đã làm bố mẹ cô ấy và tôi lo lắng, nhưng Hina dường như không hài lòng và thẳng thừng nói rằng, “Giờ con có thể sống một cuộc đời khỏe mạnh nên hãy để con yên.” Cô ấy bắt đầu giữ khoảng cách với tôi, và muốn được một mình.
Tôi đã từng nghe những mọi người nói rằng tính cách một người có thể thay đổi vì cuộc phẫu thuật ghép nội tạng, tôi không rõ là liệu trái tim của Hina có làm ảnh hưởng tới tính cách của cô không và tôi biết rằng không có cơ sở khoa học nào nói về điều đó.