Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

Truyện tương tự

Boku no Kanojo

(Hoàn thành)

Boku no Kanojo

砂糖こむぎ

Bạn gái của tôi.

1 1

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

701 38372

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

(Đang ra)

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

Ái Tiềm Thuỷ Đích Ô Tặc

Phần tiếp theo của tiểu thuyết Quỷ Bí Chi Chủ, một trong những tác phẩm văn học mạng nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Câu chuyện lấy bối cảnh vào khoảng 6-7 năm sau sự kiện cuối cùng ở Quỷ Bí Chi Chủ.

137 2718

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

408 27575

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

176 1225

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

124 1288

Vol 01 - Chap 9.2: Buổi sáng đầu tiên tại trường. Cặp đùi trắng lộ ra từ chiếc váy (2)

“À, nhưng mà, sao thế? Hehe.”

Má tôi giãn ra đầy uể oải cùng với một nụ cười ngờ nghệch.

“...Sao tự nhiên cậu hành xử ngớ ngẩn vậy? Khiếp quá.”

“Độc miệng ghê.”

Sajou-san như hoàn toàn ghê tởm tôi. Phản ứng của cô kịch liệt đến mức khiến tôi cảm thấy hơi đau lòn, nhưng…

Cô đang cố thực hiện lời hứa phải không?

Cũng không có gì sai nếu cô không giữ lời. Ắt hẳn phải có lí do khiến Sajou-san không đi học, và cô cũng không cần phải chấp nhận suy nghĩ bồng bột của tôi.

Vậy nên, có lẽ…

Tôi cảm thấy có chút hạnh phúc, như thể bản thân đang được cô ưu tiên vậy. Có thể là do mới sáng sớm nên tôi còn ngái ngủ.

Sự tỉnh táo của tôi rất mong manh, nên tôi đang đi theo cảm xúc của trái tim mình.

Cảm xúc dâng trào trong tôi. Tôi cảm nhận được sự ấm áp trên ngực mình và bất giác nhếch má lên tạo thành một nụ cười ngớ ngẩn.

“Tớ rất vui nếu chúng ta có thể đi cùng nhau.”

“Nghiêm túc đấy, chuyện gì xảy ra với cậu vậy…”

Biểu cảm của cô có phần bối rối, mơ hồ.

Váy của cô bay nhẹ lên, để lộ cặp đùi trắng nõn nà ra. Vì Sajou-san hay mặc thường phục nên tôi chưa từng thấy làn da của cô ấy lộ ra như thế này.

…Tôi đã từng nhìn thấy cô ấy trong tình trạng gần như khỏa thân trước đây, nhưng cảm giác lần này rất khác. Phải chăng là chủ nghĩa tôn sùng?

Không, nó thật dâm dục.

Có lẽ cô đã nhận ra những suy nghĩ đen tối của tôi. Khi Sajou-san chuẩn bị rời khỏi phòng, cô đột nhiên dừng lại, đặt tay lên tay nắm cửa.

Cô lắc đầu mạnh sang hai bên.

“Tớ không nhìn, tớ không nhìn đâu. Tớ không thấy… quần lót của cậu.”

“...Không phải.”

À, phải rồi.

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì đã thú tội, nhưng giờ lại phải đón nhận ánh mắt hình viên đạn từ Sajou-san, người đang giữ chặt lấy gấu váy của mình.

Tớ xin lỗi. Nhưng thực sự là tớ không thấy quần lót của cậu và phản ứng đó chỉ khiến không khí trở nên khêu gợi hơn thôi. Tuy nhiên, tôi không thể nói ra được.

“Không, không phải như cậu nghĩ đâu… Vậy nên…”

Cô đang cố nói điều gì đó, nhưng các chữ cái lại bị vấp vào nhau.

Vậy nên, Sajou-san cũng không quan tâm rằng váy của mình bị nhàu, cô nắm chặt nó và cọ ngón tay chạm vào nó.

“...Bữa sáng đã xong rồi. Vậy thôi.”

Cô chạy ra khỏi phòng như đang trốn khỏi tôi vì sự xấu hổ của cô đã đến giới hạn.

Cánh cửa vẫn mở hé, chưa đóng hoàn toàn.

Trạng thái nửa vời đó dường như phản ánh cảm xúc hiện tại của Sajou-san.

Có lẽ cô muốn nói điều gì khác.

Tôi tự hỏi đó là chuyện gì. Tôi muốn nghe trực tiếp từ cô, nhưng tôi đã đoán được rồi.

Phản ứng dễ thương của Sajou-san đã nói lên nhiều điều. Cô ấy cũng có cảm xúc giống tôi.

Tôi có chút hi vọng, và bằng cách nào đó, tôi lại cảm thấy vui vẻ như đang trong giấc mơ và thả mình xuống giường với một tiếng thở dài. Zzz…

Cuối cùng,

“Cậu tỉnh rồi phải không? Nhưng bữa sáng nguội mất rồi.”

“...Xin lỗi.”

Bữa sáng trên bàn, đã hoàn toàn nguội ngắt.