Toaru Majutsu no Index

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

NT Volume 10 - Ma Thần Othinus - Chương 12: V.S "Bốn thanh kiếm diệt quỷ" — Round_04.

Phần 1

Kamijou không chắc cậu đã bất tỉnh bao lâu.

Cậu lắc chiếc đầu mơ hồ của mình và nhìn thấy bầu trời màu trắng phủ trong những đám mây tuyết.

Cậu có thể cảm nhận thấy tiếng rung động trầm thấp trong bụng mình. Âm thanh phát ra từ bên dưới, vậy nên cậu tự hỏi liệu có phải mặt đất đang rung chuyển không. Trong khi vẫn đang nằm ngửa lưng, cậu nhìn xuống và đưa ra một ánh nhìn bối rối.

Đầu tiên, cậu đang ở trên một sàn gỗ lớn bằng phòng thể dục trường.

Thứ hai, cậu cũng có thể nhìn thấy bầu trời màu trắng ở phía bên hông.

(Mình đang ở đâu đây? Đây không phải chỉ là mặt đất. Đúng ra thì, đây chẳng phải là bề mặt. Nơi này đang bay trong không trung sao!?)

“Đừng có ngồi dậy.”

Cậu nghe thấy một giọng nam trầm bên dưới…không, bên trong bầu trời lạnh giá.

Cậu nhận ra giọng nói ấy.

“Bọn ta không đặc biệt quan tâm đến cậu. Sẽ là tốt nhất nếu cậu ngồi yên quan sát khi bọn ta kết thúc chuyện này.”

“Acqua…Hậu Phương?”

Con người này đã từng là một thành viên của Ghế Phải của Chúa và lẽ ra phải bị giam giữ bởi Thuần Anh Giáo hội.

Điều đó cho Kamijou biết đối thủ lần này của cậu là ai.

“Ồ, tỉnh rồi à? Chán thế. Đóng băng cậu trên khoang này là hình phạt cho cái tội gây ra quá nhiều rắc rối trên khắp thế giới đấy.”

“Nhị Công Chúa Carissa.”

“Chúng ta thực sự nên làm thế này à? Chúng ta đã có những gì cần thiết để đối phó với Ma Thần Othinus rồi cơ mà. Chúng ta thực sự chẳng có lí do gì để mang cậu ta theo cả.”

“Thủ Lĩnh Hiệp Sĩ.”

“Chúng ta không biết những thành viên Gremlin khác đang làm gì. Có thể bọn chúng sẽ đi gặp cậu ta, vậy nên tôi thấy loại bỏ xung đột từ trong trứng nước chẳng có gì là sai cả.”

“Và…Kanzaki Kaori nữa sao!?”

Cậu đã biết rất rõ sức mạnh của bốn con người này trong cuộc đảo chính ở Anh được gọi là Halloween Anh Quốc. Ngay cả một trong những con quái vật này cậu còn chẳng thể đối phó nổi và bốn người lại đang tập trung ở đây.

Cậu đứng dậy mà không suy nghĩ và bắt đầu lùi tránh xa họ, nhưng khoảng cách đó chỉ là chuyện nhỏ với một đối thủ có thể vượt qua tốc độ âm thanh.

Và quan trọng hơn là…

“Đứng yên đó đi.” Carissa nói. “Cậu có thể lùi lại nếu muốn, nhưng cậu sẽ rớt xuống đi quá xa đấy. Thứ này chẳng có lan can đâu.”

“…?”

Cậu nhíu mày và Kanzaki tiếp tục.

“Đây là pháo đài di động mang tên Hotel Ariel đang nổi ở độ cao 1500 mét. Cậu có thể nghĩ nó như là con cá 30 kilomet bơi trên bầu trời vậy. Chúng ta hiện đang ở đầu của con cá.”

“………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………”

Đây là chiếu bí không thể chối cải.

Cho dù cậu đánh bại những con quái vật đó một cách thần kì, cậu cũng không có nơi nào để chạy cả.

“Giờ cậu hiểu tình hình rồi chứ?”

“Chờ đã… Othinus đâu rồi!?”

“Biết điều đó thì giúp được gì cho cậu chứ?”

Carissa giữ thứ gì đó giữa ngón trỏ và ngón giữa của mình. Đó là một mảnh vỡ kim loại bạc sắc nhọn. Mảnh vỡ thuộc về Curtana Second, vật biểu trưng cho nước Anh và có thể cùng lúc cắt xuyên mọi chiều không gian.

Với một cú vung chớp nhoáng, một thanh kiếm ánh sáng phát sáng rực rỡ xuất hiện.

“Mảnh đồ bỏ khổng lồ này là bộ cường hóa cho phép tôi sử dụng sức mạnh của Curtana bên ngoài lãnh thổ nước Anh. Tôi thậm chí còn không phải đến gần Ma Thần đó. Tôi có thể cắt cô ta ra thành nhiều mảnh trong khi đứng ở xa.”

Othinus có vẻ vẫn ở trên bề mặt và Carissa sẽ tạo ra một thanh kiếm ước tính hơn 1500 mét rồi chém Othinus từ bầu trời.

Kamijou biết Curtana sắc bén đến thế nào.

Độ cứng của vật thể không quan trọng. Thanh kiếm ấy có thể cùng lúc cắt qua mọi chiều không gian, vậy nên mục tiêu sẽ bị cắt làm đôi cho dù có cố giấu bất cứ chiếc khiên nào đằng sau.

Nếu thứ đó được dùng để đối phó với Othinus giờ đã mất đi sức mạnh…

“Là…đùa, phải không?”

“Ước gì là vậy. Tôi không thích tiến vào trận chiến mà không đảm bảo chuyện này sẽ giết được cô ta. Nhưng cho dù không giết được, nó vẫn chém đứt lìa cô ta. Trong trường hợp tệ nhất, bọn tôi có thể thu thập mọi bộ phận còn sống, bỏ chúng vào hộp, và phong ấn chúng khắp nơi trên thế giới để loại bỏ nguy cơ.”

Giọng điệu trong lời nói của Carissa cho thấy rõ ràng là đây không phải là lo bò trắng răng.

Cô ta dường như thực sự lo ngại thứ này vẫn chưa đủ để giết một Ma Thần.

Không ai chất vấn về việc sử dụng sức mạnh quá mức thế này. Nếu thứ này thực sự cắt được Othinus thành nhiều mảnh nhỏ, có khả năng tất cả họ đều sẽ nghiêng đầu bối rối.

Với ý nghĩ đó, Kamijou đập mạnh nắm tay của mình vào sàn gỗ.

Việc làm đó có một tác dụng cực lớn.

Tòa pháo đài di động đó di chuyển bằng ma lực, được hỗ trợ ma lực, và được khuếch đại ma lực, vậy nên khoang pháo đài vỡ vụn tan tành. Kamijou và bốn người khác trên “đầu cá” rơi vào bên trong.

Bên trong pháo đài là một không gian rộng lớn khác. Nói đúng ra, nó quá rộng lớn. Nó thậm chí còn lớn hơn cả một phòng thể dục trường. Một học sinh trung học kém hiểu biết về ma thuật thậm chí còn không thể dự đoán cơ sở này được dùng làm gì, nhưng dãy hộp hình chữ nhật có kích thước bằng những chiếc tủ lạnh công nghiệp khiến cậu nhớ đến những siêu máy tính của trường đại học thỉnh thoảng lại xuất hiện trên báo hay tin tức.

Họ rơi vào không gian đó từ ngay phía trên.

Cú rơi từ hai hay ba tầng phía trên gửi một cảm giác lạnh lẽo đi dọc theo sống lưng cậu mặc dù tình huống này là do chính cậu làm ra.

Tuy nhiên, bốn con quái vật vẫn bình thản như không.

Carissa.

Acqua.

Thủ Lĩnh Hiệp Sĩ.

Kanzaki Kaori.

Tất cả bốn người họ là lực lượng hùng mạnh đại diện cho Anh Quốc và họ hoặc là Thánh hoặc là kẻ sở hữu cấp độ sức mạnh tương đương. Đôi khi họ sẽ di chuyển ở vận tốc lớn hơn vận tốc âm thanh, đôi khi họ sẽ đơn thương độc mã quét sạch một đội quân, và sức mạnh của họ được cho là sánh ngang với vũ khí hạt nhân.

Chàng thiếu niên không có cách nào để loại bỏ tác động của cú rơi từ độ cao đó. Cậu đáp sai thế và nghe thấy một tiếng khó chịu từ mắt cá chân phải của mình, nhưng biểu hiện của bốn người kia lại không lung lay.

"Cậu ta có hành động thù địch kìa.”

Tất cả họ quay về Kamijou Touma, người đứng ở trung tâm.

Trận chiến có thể sẽ kết thúc ngay lập tức.

“Bọn tôi sẽ cố kiềm chế hết sức, nhưng có thể cậu vẫn sẽ chết đấy.”

Phần 2

Tiền đề chính đằng sau cuộc chiến này là Kamijou Touma không có khả năng vượt qua vận tốc âm thanh.

Cậu không thể gây chiến với một vị Thánh hay một công chúa được hỗ trợ bởi Curtana. Acqua và Thủ Lĩnh Hiệp Sĩ được cho là đã mất đi sức mạnh cũ của mình, nhưng kĩ năng ma thuật của họ vẫn vượt xa bình thường. Cho dù sức mạnh của họ đã mất, họ vẫn là những con quái vật đáng gờm.

Chẳng còn gì Kamijou có thể làm được cho dù cậu siết nắm tay lại và đối mặt với họ.

Cậu bị bất lợi cả về kĩ năng chiến đấu thuần túy lẫn về số lượng. Đây là một trận chiến tồi tệ đối với Imagine Breaker, vậy nên nếu họ tiếp cận với tốc độ siêu thanh không tưởng thì chuyện gì sẽ xảy ra đã rõ rành rành rồi.

Dưới tất cả những điều kiện bất lợi đó, chỉ có duy nhất một chuyện mà cậu có thể làm trong khoảnh khắc bốn nhân vật kia xé xuyên không khí và tiến đến gần.

Trong Carissa, Acqua, Thủ Lĩnh Hiệp Sĩ, và Kanzaki Kaori, cậu chọn nhắm vào chỉ duy nhất một người trong số họ.

Cậu ấn định tầm nhìn của mình và bước tới trước một bước mặc dù biết mình có thể không bao giờ làm kịp.

Cậu di chuyển về phía Kanzaki Kaori.

Như đã nói lúc trước, cậu chẳng thể làm được gì trong một trận chiến với một vị Thánh và vị Thánh này không hoàn toàn dựa dẫm vào ma thuật. Cậu chẳng thể tránh được đòn đầu tiên, chứ đừng nói đến việc tung ra một cú đấm.

Vậy thì cậu đang cố làm gì?

Câu trả lời rất đơn giản.

Trong khoảnh khắc đó, cậu di chuyển đến đường kiếm của Kanzaki Kaori. Cậu cố tình di chuyển đến vị trí tất sát.

Phần 3

Bản thân Kanzaki Kaori rất có thể là người kinh ngạc nhất vì quyết định đó.

“Cái gì chứ!?”

Khi nhìn thấy quyết định quá đỗi liều lĩnh của cậu, cô ấy dừng lại ngay trước khi rút Shichiten Shichitou ra khỏi vỏ.

Cô ấy có một tính cách nọ.

Salvare000.

Một bàn tay cứu rỗi cho những ai không thể cứu.

Giống như ý nghĩa của ma pháp danh, cô ấy sẽ không bao giờ giết chóc cho dù tình hình có thế nào đi chăng nữa.

(Cậu ta sử dụng điều đó để chống lại mình sao?)

Cô ấy nghĩ trong khi kìm hãm sức mạnh của chính mình.

(Dù cậu ta có cố chạy đi đâu, mình vẫn có thể chỉnh lại quỹ đạo và đánh cậu ta bất tỉnh. Điều đó có nghĩa điểm mù lớn nhất của mình là điểm ngay trước mặt mình, nơi cậu ta sẽ bị giết cho dù có làm gì đi chăng nữa!)

Cậu lập tức thực hiện động thái tiếp theo.

Nhưng từ góc độ của một vị Thánh có thể di chuyển ở vận tốc âm thanh, sẽ là chính xác hơn nếu nói cậu bắt đầu thực hiện động thái tiếp theo.

Quyết định của cậu rất đơn giản.

Cậu không đấm hay đá. Cậu cúi người xuống và cuộn tròn như trái bóng.

(Ôi không.)

Một phương pháp mà ninja sẽ sử dụng để thoát khỏi sự truy đuổi là đột nhiên dừng lại và cuộn tròn ở điểm đó. Kẻ truy đuổi sẽ không thể phanh lại đủ nhanh, do vậy ninja đó sẽ thoát khỏi thanh kiếm vung vẩy của kẻ truy đuổi và khiến kẻ đó trượt ngã.

Kanzaki không thể xóa bỏ lực đà của mình, nhưng dùng chân đá cậu ở tốc độ này chắc chắn sẽ đập nát người cậu. Cô ấy lập tức bật lên để nhảy qua người cậu, nhưng phần mũi chiếc giày ống của cô lại mắc vào mép quần áo của cậu.

Kanzaki có thể cảm thấy xương sườn của chàng thiếu niên đang kêu gào qua chân cô ấy, nhưng tập trung vào điều đó lại là một sai lầm.

Carissa, Acqua, Thủ Lĩnh Hiệp Sĩ, và Kanzaki Kaori đã xông đến từ bốn hướng để đối phó với Kamijou Touma.

Lẽ dĩ nhiên phía bên kia của cậu là một kẻ tấn công khác.

“A.”

Cô ấy bất ngờ thốt lên và va chạm với Thủ Lĩnh Hiệp Sĩ ở tốc độ cực lớn. Tuy nắm đấm của chàng thiếu niên không thể gây ra nhiều tổn hại, thế nhưng một con quái vật khác lại là một câu chuyện khác. Âm thanh hủy diệt bùng phát đó sánh ngang với tiếng động ở xương sườn của Kamijou một lúc trước.

Trong khi vẫn cuộn tròn và nôn ra máu, Kamijou đóng sầm nắm đấm của mình lên mặt sàn một lần nữa.

Mọi thứ sụp đổ và chàng thiếu niên cảm nhận thấy cảm giác trôi nổi không thoải mái.

Phần 4

“Tch!!”

Vừa rơi xuống, Carissa vừa cất tiếng trong khi đâm thanh kiếm của mình để hãm tốc độ cú rơi.

“Cậu ta đang cố đi đâu chứ!? Dù có làm gì thì cậu ta cũng đâu thể thoát khỏi nhà ngục ở độ cao 1500 mét được đâu kia chứ!!”

Cô ta đáp lên tầng thấp hơn và thấy Acqua đã nhảy xuống trước mình. Acqua có vẻ đã mất dấu Kamijou Touma, nhưng bức tường thì đã bị phá hủy.

“Ra thế. Vậy ra đó là kế hoạch của cậu ta.” người đàn ông cao lớn lẩm bẩm mà không trả lời câu hỏi của Carissa. Rồi anh ta hét lên. “Kanzaki Kaori đang ngăn cản cậu ta phải không!?”

“Ể? Ồ, giờ cậu nhắc tôi mới nhớ, cô ta biến mất rồi.”

Acqua nhíu mày trước câu trả lời của Thủ Lĩnh Hiệp Sĩ từ phía trên.

Carissa rút thanh kiếm ánh sáng của mình ra khỏi bức tường và nói.

“Chắc tìm kiếm từng phòng là lựa chọn duy nhất của chúng ta. Cậu ta sẽ bị dồn vào đường cùng, vậy nên tôi hi vọng chúng ta có thể tránh được tổn hại không cần thiết nào.”

“Có thể chúng ta không có thời gian để làm thế đâu.”

“Cái gì?”

“Tôi đã hiểu cậu ta đang theo đuổi điều gì, nhưng nó lại dựa vào những thứ khác nhiều đến mức không thể gọi là một kế hoạch đúng nghĩa.”

Phần 5

Chiến thuật của Kamijou cực kì đơn giản.

Hướng đi không quan trọng. Cậu chỉ đơn giản là tiếp tục phá hủy tường và sàn bằng tay phải của mình để đi đến phần rìa của Hotel Ariel càng nhanh càng tốt.

Và sau đó cậu sẽ làm gì?

Điều đó rất chi là đơn giản: Cậu nhảy xuống.

“Gaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!!???”

Mặc dù đây là quyết định của cậu, thế nhưng cậu vẫn bắt đầu hét lên sau khi cậu ném mình ra bầu trời và cơn gió thổi quật qua cậu. Cậu từng quyết định nhảy khỏi một tòa nhà và tự sát trong cái địa ngục vô tận ấy, nhưng có lẽ cậu sẽ chọn một phương pháp khác nếu biết nó đáng sợ đến mức này.

Cậu bổ nhào xuống từ độ cao 1500 mét.

Đương nhiên, Imagine Breaker chẳng có khả năng giúp cậu trong tình huống này.

Cậu đang dựa vào chuyện khác.

“Đồ ngốc!!!!”

Một giọng nữ nổ ra gần hơn cả cậu dự kiến.

Nó thuộc về Kanzaki Kaori, người đã nhảy khỏi Hotel Ariel giống như cậu.

“A ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!! Tôi biết là chị sẽ nhảy theo tôi mà! Chị sẽ không cho phép người ta chết cho dù thế nào đi chăng nữa, vậy nên tôi đã tin là chị sẽ giúp tôi nếu tôi chạy theo con đường hủy diệt tuyệt đối!!”

“Cậu bị đần đấy hả!? Không, thiệt tình! Cậu bị đần đấy hả!? Ý cậu là cậu chẳng thèm suy nghĩ thực tế chút nào ư!? Cậu vứt hết mọi hi vọng sống sót của bản thân và dựa dẫm vào tôi sao!? Và cậu thực sự tin tôi sẽ thuận tiện quyết định gia nhập phe cậu chẳng vì lí do gì sao!?”

“Chị ở phe nào không quan trọng! Đúng ra, chị hợp làm người hùng hơn tôi!! Nếu chị thấy ai đó sắp chết thì chị có sức mạnh cần thiết để cứu họ dù cho họ là kẻ thù hay đồng minh! …Phải, đúng vậy. Tôi có thể là kẻ thù của chị bây giờ, nhưng chị sẽ không để cho kẻ thù ấy chết quá dễ dàng. Đó là chuyện xảy ra, đúng không!?”

“…!!!!!!”

Kamijou có thể thề rằng tiếng nghiến răng của cô ấy đang chạm đến chỗ cậu.

Do họ đang ở rất cao, họ có thời gian để tiếp tục nói chuyện ngay cả khi đang rơi với tốc độ cực lớn.

“Nhưng trong trường hợp đó, tại sao chị lại được gửi đi thực hiện nhiệm vụ giết Othinus!? Chị nghĩ sẽ không sao bởi vì cô ta là một Ma Thần à? Chị biện minh nó là quyết định đúng đắn vì chị nghĩ cô ta ở cấp độ cao hơn và sẽ không chết sau khi bị Curtana chém sao!? Để tôi nói cho chị rõ: quyết định đó sẽ khiến chị đau khổ đấy. Cho dù toàn bộ nhiệm vụ được tiến hành hoàn hảo và hòa bình tràn đầy thế giới, chị cũng sẽ đau khổ suốt quãng thời gian ấy đấy!!”

“Ôi, thiệt tình!!”

Cô ấy nắm lấy cổ áo cậu, đập trán mình vào trán cậu, và tiếp tục hét lên ở cự li gần.

“Tôi không cần cậu dạy tôi trong khi hành động cao thượng và vĩ đại đến thế!! Với lại cậu có cách nào để giải quyết chuyện này ngoài tiêu diệt cô ta không chứ!?”

“Đừng có cái kiểu vòng vo Tam Quốc nữa, Kanzaki! Cứ nói là chị sẽ giết cô ta đi!!”

“…”

“Cho dù nguồn gốc hay thân thế là gì, Othinus cũng đã bắt đầu từ một con người bình thường. Chị cần phải nhớ điều đó!!”

“………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………!!!!????”

Đó có thể là điều cuối cùng Kanzaki muốn nghe thấy.

Cô ấy có thể đã chuẩn bị hết lí lẽ này đến lí lẽ khác để làm mọi thứ có thể nhằm tránh nhìn vào cái thực tế ấy.

Cô ấy nghiến răng mạnh đến nỗi Kamijou sợ rằng cô ấy sẽ cắn thẳng vào đầu cậu, nhưng rồi cô ấy nói lặng lẽ.

“Có sao?”

“Có cái gì?"

“Có một cách khác sao!? Một cách để kết thúc chuyện này mà không cần phải giết Ma Thần Othinus! Có cách thuận tiện nào khác sao!?”

“Đó là điều bọn tôi đang cố thực hiện cho đến khi tất cả các người can thiệp đấy!!”

Cô ấy tặc lưỡi thành tiếng.

Ngay cả khi là một phần của tổ chức, các pháp sư vẫn tập trung vào cá nhân hơn là toàn thể. Khi nghĩ đến ma pháp danh trong tim mình, cô ấy biết mình nên làm gì về chuyện liên quan đến Othinus.

“Đúng là bực mình khi cậu lợi dụng phần này của tôi dễ dàng đến thế, nhưng chúng ta có thể bắt đầu bằng việc đáp xuống an toàn cái đã.”

“Tuyệt. Nhưng chị sẽ hãm hai ta lại bằng cách nào? Chúng ta không có dù mà.”

“Tôi muốn đấm cậu ngay tại đây quá đi mất!!”

Trong khi rơi xuống nhanh chóng, cô ấy nắm lấy cổ áo cậu và sốc mạnh cậu. Hành vi bạo lực đó sẽ ngay lập tức tước đi bằng nhảy dù của cô ấy.

“Tôi sẽ sử dụng dây Nanasen. Nếu trải rộng chúng ra và cắt không khí, chúng ta sẽ chậm lại. Có lẽ nó giống với việc tạo ra lực nâng bằng lượng lớn những chiếc cánh hơn là sử dụng một chiếc dù.”

“Tôi không quan tâm miễn là chúng ta có thể sống sót.” Kamijou chỉ thẳng lên trong khi cô giữ cổ áo của cậu. “Và là do tôi hay thứ đó đang phát sáng kinh hồn thế? T-trông như bà cô công chúa đó đang phát cuồng rồi đấy!!”

Khoảng cách của họ cuối cùng cũng cho cậu cái nhìn toàn cảnh của con cá nhân tạo khổng lồ mang tên Hotel Ariel, nhưng phần bụng của con cái lại đột nhiên bị cắt lìa từ bên trong. Thanh kiếm ánh sáng đang phát sáng thấy rõ và nó cuối cùng cũng đạt đến chiều dài một kilomet.

“Không tốt rồi. Cô ấy đang định hạ chúng ta cùng với Ma Thần.”

“Ư, ôô. Tệ quá rồiii. Tôi chắc chắn sẽ chết nếu thứ đó đánh trúng tôi đấyyy. Giá như một vị Thánh có thể dùng hết sức để đẩy lui nó và- bggbvh!!!??”

Kamijou cuối cùng cũng nhận một cú đấm sắt vào mặt và nghe thấy một tiếng động khó chịu từ cổ mình. Kanzaki không thể kìm nén cơn giận của mình, nhưng đúng thực là cô ấy phải xử lí chuyện này.

“Tôi sẽ giảm tốc độ chúng ta trước!! Bám chặt vào đi!!”

“Chính xác thì chị sẽ làm gì thế!?”

“Curtana về mặt kĩ thuật chỉ hoạt động bên trong Vương Quốc Liên Hiệp Anh. Cứ nghĩ là Nhị Công Chúa đang chuyển nguồn gốc sức mạnh của nó thông qua tòa pháo đài di động ấy đi.”

Cậu vòng tay ôm từ phía sau và gần như chạm vào ngực cô ấy, vậy nên cô ấy vung nắm đấm của mình xuống. Từ vị trí thấp hơn của cậu, cậu gần như vùi mặt vào mông cô ấy, vậy nên cô ấy vung nắm đấm của mình lên. Sau chuyện đó, cậu ôm lấy mặt bằng hai tay và bắt đầu thút thít, vậy nên cô ấy quấn hai tay của cậu quanh eo mình và tiếp tục câu trả lời.

“Tôi sẽ tạo thành một ma pháp trận ba chiều từ những sợi dây của mình để đưa thêm biểu tượng ma thuật bổ sung nhằm gây cản trở con đường chuyển tiếp ấy. Nó sẽ chuyển hướng sức mạnh của cô ấy sang bên cạnh…không, quay một vòng chữ U và phá hủy chính Hotel Ariel!!”

Phần 6

Theo sau vụ thiên thạch giả gần Hjørring, một tia chớp khổng lồ được nhìn thấy ở vùng đồng tuyết gần Aalborg.

Cô nàng Thánh vĩ đại đã không nghĩ gì đến vụ nổ, vậy nên Kamijou bị thổi bay một cách không thương tiếc khi cố gắng bám vào eo cô. Cậu đâm vào một khu rừng lá kim, nhận những vết trầy xước từ những nhánh cây gai góc, và phần nào xoay sở để sống sót nhờ rơi vào lớp tuyết dày.

Nghe giống như trò đùa, thế nhưng có một yếu tố lại chẳng vui chút nào.

“Chết tiệt. Đ-đùa đấy hả trời.”

Một nhánh cây mỏng đâm vào đùi cậu giống như cây nĩa mà trẻ con đâm vào mẩu bánh. Trong một lúc, cậu không thể quyết định liệu cậu có nên chạm vào nó hay không, nhưng nếu cậu cứ đứng yên đó thì sẽ chẳng có gì cải thiện cả.

Cậu ngậm ống tay áo trong miệng, nghiến răng lại, và nhanh chóng rút nó ra.

Khi quằn quại trong đau đớn, cậu nghe thấy những tiếng bước chân trong tuyết đang tiếp cận.

Cậu đề cao cảnh giác, nhưng cậu tự nhiên nới lỏng khi nhìn thấy đó là Othinus.

Một nắm tay siết lại đập vào cậu một giây sau đó.

“Ngươi đã ở đâu thế hả!?”

“U-ubfh… Cô chạy quanh để cố tìm tôi sao? Tiểu thư ơi, cô lo lắng khi đột nhiên thấy tôi biến mất đấy à?”

“Đó có thể là những lời cuối cùng của ngươi đấy. Ngươi có chắc là mình không muốn nói gì khác không?”

Cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài cúi người hết mức.

Cô đứng dáng cao ngạo và nhìn quanh.

“Chắc hẳn rất nhiều chuyện đã xảy ra trong lúc ta ngủ. Mấy thứ rải rác xung quanh này là những mảnh vỡ của một pháo đài di động à?”

“Ừ. Không biết mọi người có nghĩ nó là UFO va chạm không nữa.”

“Chính xác thì chuyện gì đã xảy ra vậy hả? Ngay cả với cánh tay phải của mình, ngươi cũng sẽ cần phải tiếp cận trực tiếp mới làm được mà.”

“Ừm, thì, đó không hẳn là chuyện đã xảy ra. Tuy tôi cũng có phần trong việc phá hủy nó, nhưng nó không hoàn toàn là do tôi.”

Khi cậu cố gắng giải thích chi tiết hơn, âm thanh sắc bén của kim loại va chạm nhau vang lên khắp toàn bộ khu vực.

Kanzaki Kaori đang giữ chân Acqua và Carissa.

Mặc dù Kanzaki được cho là đang hợp tác với cậu lúc này, cậu vẫn tưởng tượng thấy cảnh hai chiếc sừng mọc ra từ đầu cô ấy và lân quang đang rỉ ra từ miệng cô ấy. Sau khi bị lợi dụng theo cách ấy, việc cô ấy nổi giận cũng chỉ là chuyện thường tình.

Cậu tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra nếu cậu thử nó với Carissa hay Thủ Lĩnh Hiệp Sĩ, thế nhưng nó lại vượt quá bất cứ thứ gì cậu có thể tưởng tượng ra được.

Vì vậy cậu đưa ra một đề xuất khôn ngoan.

“H-hay là chúng ta vừa đi vừa thảo luận chuyện này đi? Khu vực này vẫn còn quá nguy hiểm đấy."