Toaru Majutsu no Index

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

SS Volume 2 - Chương 12: Cuộc tranh luận giữa tay bắn tỉa và kẻ đánh bom — Ngày Thứ Sáu Thứ Tư của Tháng Bảy. (chưa edit)

Chuyện này xảy ra ba hôm trước.

“Bắn tỉa lạc hậu quá rồi đó,” một giọng nói phát ra từ phía trước.

“…”

Là một người kiếm tiền thu nhập bằng việc được thuê làm tay bắn tỉa, Sunazara Chimitsu không nói nên lời. Tuy nhiên, người phụ nữ trước mặt hắn tiếp tục nói khi hắn lau chùi chút bồ hóng tụ trong súng của hắn.

“Trên thực tế, không phải bắn tỉa có rất nhiều điểm vô lí sao? Dù là 5 mm hay 7 mm, việc nhắm vào đầu hay ngực ai đó bằng một viên đạn nhỏ như vậy thật là vô nghĩa. Chỉ cần một chút gió là quỹ đạo đạn tiêu ngay, mục tiêu chỉ cần phải hắt hơi là anh thất bại, và, nếu họ đang mặc bất cứ trang bị chống đạn nào, anh không thể giết họ trong một phát. Tất cả điều đó đều khiến nó vô nghĩa.”

“…”

Cô ta là một người phụ nữ cao lớn. Cô ta thậm chí còn cao hơn cả Sunazara, người mà bản thân rất cường tráng. Cô ta cũng rất gầy. Cô ta còn có thể gầy tới mức được nói là có vóc dáng người mẫu. Cô ta là một phụ nữ xinh đẹp với khuôn mặt ưa nhìn, nhưng cô ta lại không phù hợp với công việc này. Cô ta xinh đẹp đến mức làm tổn hại tới khả năng che giấu bản thân của mình.

Việc che giấu bản thân còn cần phải làm nhiều hơn là chỉ mặc đồ ngụy trang và trốn trong rừng.

Ví dụ, khi bắn tỉa trong một thành phố rộng lớn, tay bắn tỉa sẽ lẫn vào đám đông, tiến tới một khu vực cao, và rồi lẫn trở lại vào đám đông để rời đi khi cuộc tấn công hoàn thành. Cô ta không phù hợp với loại công việc này.

Tên cô ta là Stephanie Gorgeouspalace.

(Cô ta thực sự nên lên sân khấu thay vì làm công việc sát thủ.)

“Hm? Sunazara-san, anh đang dỗi à?”

“…Không, không có,” Sunazara đáp bằng giọng thì thào. “Nhưng là một sát thủ đồng nghiệp, tôi sẽ hỏi cô điều này: Còn có cách nào thực hiện chuyện này ngoài bắn tỉa?”

Sunazara lắp ráp khẩu súng giờ đã sạch bụi bẩn của mình và hất cằm vào sơ đồ trải ra trên bàn. Đó là một tấm sơ đồ vị trí của một nhân vật phản diện khuôn mẫu và những tên lính gác quanh gã.

"Mấy tên ngốc này đang giả mạo siêu năng lực và kết thù với một nhóm thương nhân Trung Quốc ngoại quốc. Bọn chúng thu thập tiền bằng cách nói chúng sẽ phát triển siêu năng lực theo cách khác với Thành Phố Học Viện nếu chúng nhận được đầu tư. Cô sẽ hạ gục chúng thế nào?”

Bọn chúng không phải là những người mà ta có thể xử lí bằng cách lao vào cùng với một con dao và chúng không ngu tới mức để ai đó đặt bom xe. Sunazara cảm thấy cách có hiệu quả nhất là bắn một viên xuyên qua mắt tên thủ lĩnh trong vài chục giây giữa lúc gã rời khỏi tòa nhà và bước vào xe chống đạn.

“Ồ, anh hiểu lầm tôi rồi. Tôi không nói mọi kiểu bắn tỉa đều là lỗi thời. Tôi chỉ nói việc sử dụng súng nhắm bắn tỉa như thế là lỗi thời thôi. Tôi không phủ nhận tính hữu dụng của mọi kiểu bắn tỉa.”

“…”

“Giờ thì tôi biết anh đang dỗi rồi.”

“Không, không có,” Sunazara vừa đáp vừa thay lớp vỏ phủ lên những bộ phận bên trong trần trụi của khẩu súng và đi tới ống nhắm.

Stephanie nhìn Sunazara rồi tiếp tục nói.

“Chẳng có luật nào nói bắn tỉa phải được thực hiện bằng một viên đạn cả. Chúng ta có đủ mọi loại vũ khí ngày nay và chúng ta nên tìm những cách mới để làm việc với chúng.”

“Cô đang cố nói gì vậy?”

“Thẳng thắn thì, không phải sẽ dễ dàng hơn với bệ phóng tên lửa sao?”

“…”

“Cái-!? Sunazara-san, đừng có nhìn tôi như tôi là một kẻ dị giáo thế chứ!! Anh biết đấy, nó thực sự dễ hơn mà. Khi anh bắn tỉa, bỏ lỡ một điểm quan trọng nghĩa là anh đã thất bại, nhưng một quả tên lửa chỉ cần phải trúng đâu đó gần đấy và mục tiêu sẽ bị giết chết trong vụ nổ, đúng không!? Và nó sẽ giết chúng ngay cả khi bọn chúng mặc trang bị chống đạn, nên nó sẽ dễ dàng hơn trong mọi cách!!”

“…Hê.”

“Giọng cười khinh bỉ ư!? Với một khẩu bắn tỉa, anh có thể bắn từ nơi cách tối đa 1000 mét, nhưng anh có thể nhắm một quả tên lửa cách xa gấp 5 lần khoảng cách đó! Nó mở ra những khả năng mới cho nhiệm vụ, đúng không!?”

"Được thôi. Đây là công việc của cô. Cô có thể thực hiện nó bằng bất cứ vật tư nào cô muốn.”

“Và đó là những gì tôi sẽ làm đấy!!” Stephanie vừa nói một cách tự hào vừa mang ra một bệ phóng tên lửa được hỗ trợ trên vai. Có vẻ như cô ta đã chọn một bệ phóng đất đối không thay vì bệ phóng chống tăng vì tính chính xác và khoảng cách. Thế nhưng cô ta lại đang tấn công một mục tiêu trên mặt đất.

“…Cô đúng là một kẻ dị giáo.”

“Vậy thì sao chứ!? Tôi chỉ cần phải giết mục tiêu thôi!!”

Và giờ là tiếp nối cuộc đối thoại từ 3 hôm trước.

Stephanie Gorgeouspalace đang nức nở trước mặt Sunazara Chimitsu.

“…Cô đã thất bại.”

“Không, không có mà.”

“…Trên bản tin họ nói hắn đã sống sót một cách kì diệu.”

“Nhưng đó không phải là sự thật!!”

Stephanie nhảy tới Sunazara để chộp lấy cái điều khiển từ hắn.

“Tôi đã thổi bay hắn ta bằng bệ phóng tên lửa!! Hắn và cả những tên vệ sĩ của hắn cùng một lúc!! Ngay cả đường rút của tôi cũng hoàn hảo mà!! Nhưng bọn chúng đã giấu cái xác và cái thực tế rằng hắn đã chết rồi báo cáo rằng hắn vẫn còn sống!! Không công bằng gì hết! Khách hàng đang phá lời hứa không trả tiền cho tôi đây này!”

“…Đây là lí do tại sao tôi nói cô đừng có dùng tên lửa đấy.”

“Không, anh không có nói! Anh chưa bao giờ nói gì như thế cả!!”

Vừa nhanh nhẹn tránh đòn tấn công của Stephanie, Sunazara vừa chuyển kênh. Mọi kênh chủ yếu đều đang nói về một câu chuyện.

“Thổi bay hết chúng sẽ biến nó thành thảm họa thôi. Nếu cô một cách hiệu quả ‘trưng’ cái xác, bọn chúng không thể đánh lừa ai cả.”

Sunazara thở dài rồi tiếp tục.

“Với khách hàng, mục tiêu chết hay sống không quan trọng. Về mặt xã hội thì, mục tiêu vẫn còn sống. Khả năng chắc chắn giết mục tiêu trong mọi ý nghĩa đều chứng tỏ chất lượng của một sát thủ mà.”

“…Ừ hử.”

“Đó là lí do tại sao chúng ta phải tìm mọi cách lẫn trốn trong các đoàn diễu hành được canh gác nghiêm ngặt và đục một viên đạn vào giữa hai mắt mục tiêu trong khi mọi người vẫn đang nhìn. Không gây quá nhiều thiệt hại là cách ngăn bất kì ai kiếm cớ tốt hơn và một phát bắn vào đầu đặc biệt có hiệu quả trong vấn đề đó. Những phương pháp lỗi thời được dùng trong thời hiện đại vì tính hiệu quả của chúng. Thiệt tình, cô có thể ngốc tới mức nào chứ?”

Vào thời điểm đó, Sunazara ném cái điều khiển sang một bên và đẩy Stephanie ra.

“Giờ cô định làm gì?”

“Ể? Ý anh là sao?”

“…Giờ khi cô đã thất bại dẫn tới việc một cách ngoạn mục để cho mục tiêu sống sót theo nhận thức của xã hội, giết hắn một lần nữa sẽ cực kì khó khăn. Tức là, cô đã tạo ra một tình huống còn khó khăn hơn trước nhiều. Thế này là quá đủ để khách hàng bực cô rồi.”

“Ugeh.”

“Vậy là cô còn chưa nghĩ tới chuyện này… Ngu ngốc không phải là từ đủ mạnh để mô tả một con ngốc như cô nhỉ.”

Stephanie cuối cùng cũng bắt đầu bối rối và hoảng sợ và Sunazara thở dài. Hắn nắm lấy hộp súng bắn tỉa nằm trên bàn.

“Đi thôi.”

“A. Chúng ta bỏ trốn sao?”

“Khách hàng là các thương nhân Trung Quốc ngoại quốc, nên vượt biên không giúp được gì đâu. Nếu muốn sống sót, cô sẽ phải giết mục tiêu một lần nữa.”

“?”

Stephanie nghiêng đầu sang một bên khó hiểu và Sunazara hất cằm mình vào màn hình TV.

“Tôi nghĩ tên nhà văn nào đó đã viết ra kịch bản này và tất cả đều là vở diễn, nhưng tính thuyết phục đặc trưng của hắn có rất nhiều ở đó. …Hắn chắc hẳn vẫn còn sống.”

“Ể? Nhưng mà…”

“Cô có thực sự nhìn thấy cái xác không? Và ngay cả khi cô nhìn thấy, nó cũng có thể là một cái xác giả thôi. Dù thế nào, mục tiêu hẳn đang dùng chuyện này để cho những cư dân thế giới ngầm tin rằng hắn đã chết nhằm ngăn bất cứ vụ truy đuổi nào thêm nữa.”

“Ừm. Thế nghĩa là…tôi còn có một cơ hội ư?”

“Ờ, cô không vui à? Cô đã được ban cho một cơ hội sống tiếp nhờ sự thiếu năng lực hoàn hoàn của mình. Một sát thủ còn không có bằng chứng cho thấy mình đã giết mục tiêu còn tầm thường hơn cả một bà nội trợ cầm gạt tàn nặng đập vào người chồng phản bội của mình. Một điều tôi biết là tôi sẽ không bao giờ chết trong một vụ nổ dù cho có thế nào đi chăng nữa.”

“Ồồồ!! Sunazara-san, anh đang gay gắt bất thường đấy!”

(Tất nhiên rồi,) Sunazara phun ra trong lòng mình.

Dù sao thì, hắn cũng đang ra ngoài để bắn tỉa người ta không công vì hắn phải dọn dẹp cho một tên ngốc nào đó để trật mục tiêu của mình mà.