Toàn Trí Độc Giả

Truyện tương tự

Con đường bất tận : Vũ trụ vô tận

(Đang ra)

Con đường bất tận : Vũ trụ vô tận

einlion

"Một linh hồn tôi nghiệp...”

1 8

Trở thành tùy tùng của Oda Nobunaga

(Đang ra)

Trở thành tùy tùng của Oda Nobunaga

일0

Nhưng tại sao… khi mở mắt ra… tôi lại thấy mình đang ở Nhật Bản thời Chiến Quốc, nơi tất cả các Daimyo đều đã hóa thành những cô gái xinh đẹp?

4 29

Cô Gái Lửa

(Đang ra)

Cô Gái Lửa

Trivex

“Vì cậu là Pháp Sư mà.”

1 13

The School’s Princess Secretly Shows Her Embarrassed Side Only to Me

(Đang ra)

The School’s Princess Secretly Shows Her Embarrassed Side Only to Me

雨音恵

Một câu chuyện hài lãng mạn bí mật đã bắt đầu chỉ bằng một bức ảnh duy nhất!

6 12

Điều kiện tiên quyết để trở thành MASTERMIND

(Đang ra)

Điều kiện tiên quyết để trở thành MASTERMIND

Fujiki Washiro (藤木わしろ)

"Đây chính là… điều kiện tiên quyết mà ta dựng nên—chỉ để hạ sát ngươi."

2 16

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

(Đang ra)

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

이만두

Bọn tôi không cần phải ép mình để sống chung nữa…

22 483

Hồi 6: Giờ Phán Quyết - Chương 25

Sáng hôm sau, đã có vài sự thay đổi ở ga Geumho. Đầu tiên, Han Myungoh đã biến mất. Anh ta có xuất hiện một lần khi trận chiến bắt đầu, và biệt tích sau khi mọi thứ kết thúc. Tôi không biết anh ta có đang trốn ở đâu đó quanh đây không hay là đã đến ga tiếp theo rồi nữa.

“Đừng lo về anh ta nữa. Tôi đã không ưa gã đó ngay từ đầu rồi. Với lại, không phải chỉ có mỗi anh ta biến mất.”

Người nói câu này là Jung Heewon. Sau cuộc chiến hôm qua, ga Geumho gần như không còn bao nhiêu người. Không phải vì người còn sống quá ít. Nói đúng hơn, số người sống sót cao hơn nhiều so với diễn biến gốc. Tuy nhiên, hầu hết những người đó đều đã rời ga vào tối hôm qua. Có lẽ họ có lí do của riêng mình.

“…Liệu những người còn lại sẽ ổn chứ?”

Yoo Sangah nhìn đám người và hỏi. Tôi, Yoo Sangah, Lee Hyunsung, Lee Gilyoung và Jung Heewon. Ngoại trừ năm người chúng tôi, trong ga chỉ còn lại năm người.

Jung Heewon mở lời,

“Này mọi người. Mọi người có muốn đi cùng chúng tôi không?”

Chỉ một câu hỏi bình thường đã làm nhóm người xôn xao. Người đại diện của nhóm đó là một người phụ nữ đang nắm tay một đứa trẻ.

“…Chúng tôi sẽ đi riêng. Chúng tôi vẫn còn một ít xu.”

Tôi thật sự rất khâm phục hai người họ vì đã sống sót qua trận chiến đẫm máu kia. Nếu cô ấy mạnh như vậy, có lẽ bọn họ vẫn có thể sống tốt khi không đi cùng chúng tôi.

“Được rồi. Chúc mọi người may mắn.”

Sau khi Jung Heewon quay người đi, mọi người đều im lặng thở phào. Thật ra thì phản ứng thế này cũng đúng. Tình huống hôm qua thật sự khá sốc. Dễ hiểu mà. Một người thì từ chối giúp đỡ, một người khác thì giết người không chớp mắt, mặc dù có lý do để cô ấy làm vậy. Đối với họ, Jung Heewon lúc này không khác gì băng Cheoldu. Tôi vỗ vai Lee Hyunsung đang ngơ ngác bên cạnh.

“Anh Lee Hyunsung?”

“A, vâng!”

Lee Hyunsung – người từ nãy giờ cứ đờ đẫn nhìn chằm chằm Jung Heewon – giật mình nhìn sang tôi. Tôi nghĩ là tôi biết anh ấy đang nghĩ gì. Chắc hẳn anh ấy đang tự hỏi có phải cô gái này chính là người phụ nữ đã phát rồ lên và giết hết đám người băng Cheoldu hôm qua hay không.

“Chuẩn bị xong hết rồi chứ?”

Lee Hyunsung trả lời,

“Xong rồi! Có hơi sơ sài nhưng vẫn đủ dùng. Có chai nhựa để đựng nước, đồ giữ ấm và cả nhu yếu phẩm…”

Đúng là, trong trường hợp này có một người lính bên cạnh là hữu ích nhất.

“…Đây là tất cả những thứ chúng ta có. Nếu cậu còn cần gì…”

Tôi không cần thêm gì nữa…Tôi muốn nói vậy nhưng đột nhiên tôi nghĩ đến một thứ.

“A, anh có thể tìm giúp tôi một bộ sạc điện thoại được không?”

“Ý cậu là cục sạc dự phòng à? Tại sao…?”

Thắc mắc là đương nhiên. Lúc này điện thoại là một thứ vô dụng, vì tín hiệu đã không còn. Tôi trả lời đại khái,

“Tôi có chỗ cần dùng ấy mà.”

Lee Hyunsung đồng ý tìm giúp tôi và bắt đầu lục trong đống đồ của băng Cheoldu. Lee Hyunsung và Yoo Sangah cũng chung tay vào giúp. Jung Heewon nhìn tôi và hỏi,

“Giờ xuất phát nhỉ?”

“Đi thôi.”

Cô ấy hỏi một cách tự nhiên, như thể không có vấn đề gì với việc chúng tôi sẽ đi cùng nhau. Đây chính là Jung Heewon. Theo tôi thì việc này cũng đáng mừng. ‘Thẩm Phán Quỷ Diện Hỏa Thiêng’ là một chòm sao tài năng đến mức đến Yoo Junghyuk cũng phải để ý đến cơ mà.

“Tôi có rất nhiều câu hỏi.”

“Không phải bây giờ.”

“Thật tình, anh đúng là bức tường sắt mà.”

Jung Heewon đấm nhẹ vào tôi và bật cười.

[Bạn đã nhận được 1,500 xu từ nhân vật ‘Jung Heewon’.]

“Cái này…?”

“Chia cho anh đó. Nếu giữ hết đống này thì tôi áy náy lắm. Tôi cũng sẽ chia cho những người khác.”

Tôi hiểu cô ấy muốn nói gì. Hôm qua, một mình Jung Heewon đã giết gần hết thành viên của băng Cheoldu. Nói cách khác, cô ấy đã lấy được xu của bọn chúng. Nhân tiện thì…tôi có hơi lo lắng về việc này.

“Cô không cần phải làm vậy đâu.”

Jung Heewon không biết. Rằng thật ra, tôi có nhiều xu hơn cô ấy.

“Tôi không giống anh Dokja đâu nhé?”

Cô ấy lại đánh tôi thêm vài cái rồi đeo ba lô lên và tiến về phía đường hầm.

“Đi thôi. Tôi sẽ mở đường cho mọi người.”

“Đừng đi quá xa. Có nhiều khu vực không an toàn để đi một mình.”

Jung Heewon vẫy vẫy tay như thể đang bảo tôi không cần phải lo rồi đi mất.

[Chòm sao ‘Thẩm Phán Quỷ Diện Hỏa Thiêng’ thích tình đồng đội của bạn.]

[Chòm sao ‘Hắc Hỏa Vực Long’ cười ranh mãnh.]

Tôi nhìn những thông báo trôi nổi trên không và nói,

‘Chắc hôm qua ngươi kiếm được nhiều lắm nhỉ?’

Không có phản hồi. Tôi lại nói,

‘Đừng giả vờ nữa và nói ta biết đi. Ta biết ngươi đang ở đây.’

[À, hahaha…bị phát hiện rồi à?]

Là giọng của Bihyung.

‘Ngươi kiếm được bao nhiêu?”

[…C-Cái đó. Ừm.]

Tôi im lặng trừng mắt.

[Hầy, được rồi. Sao đến cái này mà ngươi cũng biết vậy…? Đúng là không chịu nổi mà. Đây.]

[Dokkaebi ‘Bihyung’ đã chuyển cho bạn 4,500 xu.]

Đúng như tôi nghĩ. Con dokkaebi chết tiệt này.

[Các chòm sao không sử dụng hệ thống tài trợ mà gửi trực tiếp cho ta luôn. Ta cũng không biết sao nữa. Ta sẽ đưa chúng cho ngươi sau. À, còn có vài thông báo cho ngươi này.]

Thông báo đột nhiên hiện lên.

[Chòm sao ‘Tù Nhân Của Vòng Kim Cô’ hài lòng với kịch bản của bạn.]

[Chòm sao ‘Thẩm Phán Quỷ Diện Hỏa Thiêng’ đồng tình với phán quyết của bạn.]

[Chòm sao ‘Mưu Lược Gia Thần Bí’ hài lòng với kế hoạch của bạn.]

Bảo sao hôm qua tôi không nhận được thông báo nào. Tôi đã rất tò mò vì sao hôm qua xảy ra sự kiện lớn như vậy mà tôi lại nhận được ít xu hơn tôi nghĩ.

[Số xu sở hữu: 23,050 xu]

Tôi đã đầu tư gần hết số xu nhận được lần trước vào chỉ số tổng thể và giờ thì đã kiếm lại được một ít. Đến lúc nâng cấp chỉ số tiếp rồi. Nhưng phải nâng vừa phải thôi. Vì không thể mở cửa sổ thuộc tính nên tôi phải nhớ chính xác cấp độ chỉ số của mình.

Đầu tiên…Thể lực trước.

[1,200 xu đã được đầu tư vào Thể lực.]

[Thể lực Lv. 12 ➝ Thể lực Lv. 15]

[Sức bền của cơ thể bạn đã tăng lên đáng kể!]

Tôi không có kỹ năng tấn công riêng nào nên tôi cũng sẽ nâng cấp sức mạnh.

[1,600 xu đã được đầu tư vào Sức mạnh.]

[Sức mạnh Lv. 11 ➝ Sức mạnh Lv. 15]

[Cơ bắp của bạn sẽ tung ra lực mạnh hơn!]

Đối với tốc độ, đủ nhanh để né đòn là được.

[400 xu đã được đầu tư vào Nhanh nhẹn.]

[Nhanh nhẹn Lv. 10 ➝ Nhanh nhẹn Lv. 11]

[Bạn đã có thể di chuyển nhanh hơn một chút.]

Tôi cần phải duy trì Thuần Bạch Tinh Năng, nên ma thuật phải đạt tối thiểu là cấp 10.

[1,200 xu đã được đầu tư vào ma thuật.]

[Ma thuật Lv. 10 ➝ Ma thuật Lv. 11]

[Một nguồn năng lượng thần bí đang tồn tại trong linh hồn bạn.]

Tôi có thể đầu tư nhiều hơn, nhưng tôi đã cố tình không làm vậy. Một khi đến được ga Chungmuro, vẫn còn một chỗ khác mà tôi cần dùng xu.

Ngoài ra thì, tôi vừa tiêu hết 4,400 xu rồi đó. Đúng là quyết định vừa dễ vừa khó mà. Nếu tôi có chỉ số tổng thể ban đầu ổn định một chút thì đã không phải dùng nhiều xu thế này. Bắt đầu với thể lực cấp 1…Trong ‘Cách Sống Sót’, sức bền của Lee Gilyoung có khi còn cao hơn tôi nhiều.

[Nhân tiện thì, ta quên mất…hai kịch bản nữa vừa được đề cử. Ngươi làm rất tốt đó. Xem ra kênh của ta sẽ sớm được nâng cấp thôi.]

‘À.’

Tôi không nhận được sự hỗ trợ từ nhà tài trợ như những hóa thân khác, nên tôi cần phải thu thập thật nhiều xu. Lí do hợp đồng của tôi và Bihyung vẫn chưa có hiệu quả là do kênh của nó nhỏ quá. Các chòm sao ‘nhỏ’ vẫn chưa đủ. Muốn có thêm xu thì phải có nhiều chòm sao vào kênh hơn nữa mới được.

Khi đến được ga Chungmuro, mọi thứ sẽ sớm được chuẩn bị.

“Nếu mọi người đã sẵn sàng, chúng ta sẽ xuất phát. Mọi người không quên gì chứ?”

Đồng đội của tôi tập hợp lại và gật đầu. Nhìn những gương mặt lo lắng kia, có vẻ bọn họ đều đã được khai sáng vào hôm qua. Cuối cùng thì, hành trình đi đến ga Chungmuro bắt đầu.

_______________________________________

Chúng tôi đi được hơn nửa đường thì một thông báo xuất hiện.

[Kịch bản chính thứ hai đã được kích hoạt.]

[Kịch bản chính #2 – Hội Họp]

Danh mục: Chính

Độ khó: E

Điều kiện: Băng qua đường hầm và gặp những người sống sót ở căn cứ chính đầu tiên

Giới hạn thời gian: Không có

Phần thưởng: 500 xu

Thất bại: ???

Thông báo làm tôi nhận ra mọi thứ thật sự đã bắt đầu. Không giống với kịch bản đầu tiên, kịch bản này có ‘căn cứ chính’. Jung Heewon hỏi,

“Căn cứ chính? Ở đâu vậy?”

Tôi không cần phải trả lời. Một thông báo khác ngay lập tức hiện lên.

[Căn cứ chính gần nhất là ‘Chungmuro’.]

“Là Chungmuro hả? Chỉ còn ba trạm nữa là tới rồi…”

Đúng vậy. Rồi bọn chuột đất xuất hiện. Có khoảng 30 con. Jung Heewon khịt mũi và lẩm bẩm,

“…Ba trạm nữa cũng như này luôn à.”

Lee Hyunsung tiến lên phía trước.

“Tôi sẽ đi tiên phong.”

Nhờ vào sự hỗ trợ của nhà tài trợ, chỉ số tổng thể của Lee Hyunsung đã đạt đến cấp 37. Anh ấy nhận được ít xu hơn tôi nhưng chỉ số cả hai sắp ngang bằng luôn rồi…lợi ích của việc có căn sẵn là đây này. Nếu biết trước sẽ thế này, tôi đã chăm vận động hơn rồi.

“Em sẽ lo phía sau, anh.”

Chỉ số của Lee Gilyoung vẫn còn thấp nhưng thằng bé đã dùng ‘Giao Tiếp Đa Loài’ thành thục hơn trước nhờ thường xuyên luyện tập.

“Hãy để chúng cho tôi.”

Yoo Sangah tạo một sợi tơ bằng sức mạnh ma thuật để ngăn bọn chuột đất di chuyển. Khả năng tấn công của cô ấy còn thấp nhưng chỉ số tổng thể thì tương đương với Jung Heewon.

“…Không phải hơi nhiều rồi sao?”

Cuối cùng, không cần nói nhiều về Jung Heewon. So với Lee Hyunsung, chỉ số của cô ấy thấp hơn nhưng kỹ năng thì vẫn đủ dùng. Có kỹ năng độc quyền ‘Giờ Phán Quyết’ của ‘Thẩm Phán Quỷ Diện Hỏa Thiêng’, chỉ cần đối thủ trước mặt được các chòm sao chí thiện nhận định là ‘kẻ xấu’, Jung Heewon sẽ không thua.

Con chuột đất cuối cùng gục xuống. Lee Hyunsung giữ tấm khiên bên vai và bắt đầu đổ mồ hôi.

“Phù…nhiêu đây chắc là đủ rồi.”

Thật ra, việc này không dễ đến vậy đâu. Bất kể tập tính của chuột đất có dễ nhận biết thế nào đi nữa, thì đối phó với tận 30 con vẫn khá là khó khăn. Tôi sẽ không thể một mình loại bỏ hết bọn chúng nếu không có ‘Thẻ Đánh Dấu’. Cả đội đã mạnh hơn rồi.

Chúng tôi tiến sâu hơn vào đường hầm. Rồi một ga khác hiện ra trước mắt tôi.

“Ga Yaksu. Khoan…không có ai hết sao? Không, không đúng.”

Thi thể người và xác chuột đất nằm chất đống trong ga Yaksu. Dựa theo vết thương thì hung thủ là Yoo Junghyuk, không phải đám chuột đất.

“Đi tiếp thôi. Vẫn còn hai trạm nữa.”

Chúng tôi lại tiếp tục đi. Nhân tiện thì, từ ga Yaksu đi thẳng gần 1km nữa thì sẽ đến Đại học Dongguk. Khi đến được cổng vào ga Đại học Dongguk, chúng tôi lại gặp phải một nhóm chuột đất nữa nên đã xử lí hết bọn chúng. Chúng tôi đi một đoạn đường thẳng dài 2km, nhưng những cuộc chiến đấu dọc đường khó nhằn đến mức cả đội đều mệt lử.

“Chúng ta sẽ nghỉ ngơi ở đây.”

“A…Chỉ còn một trạm dừng nữa thôi. Chúng ta cứ đi tiếp luôn rồi nghỉ ngơi sau…”

“Không ai biết liệu chúng ta có thể nghỉ ngơi ở đó được hay không đâu.”

Mọi người im lặng trước câu nói của tôi. Dĩ nhiên, quái vật không phải sinh vật nguy hiểm duy nhất trên thế giới này. Tôi nhìn xung quanh một lúc rồi nói,

“Có vẻ những người ở ga này đã rời đi rất gấp. Chắc vẫn còn sót lại vài nhu yếu phẩm ở đây.”

“À, được rồi. Vậy…”

Vừa nghe thấy từ ‘nhu yếu phẩm’, Yoo Sangah từ tốn giơ tay lên. Yoo Sangah nhìn sang Jung Heewon và chạm mắt với cô ấy. Dù không nói lời nào nhưng hai người họ đều cùng lúc gật đầu. Jung Heewon phát hiện ánh mắt của tôi và hỏi,

“Sao vậy? Anh Dokja muốn biết có chuyện gì à?”

Yoo Sangah tái mặt,

“…Cô Heewon?”

“Ahaha, tôi đùa thôi. Tất nhiên tôi không nói với ai đâu.”

…Một bí mật mà chỉ phụ nữ mới biết. Tôi biết ngay họ đang nói về việc gì. Chức năng sinh lí của con người vẫn hoạt động bình thường dù thế giới này có thế nào đi nữa. Lee Hyunsung cũng mở miệng,

“A, vậy tôi cũng đi đến nhà vệ sinh đây.”

Tôi hơi bất ngờ một lúc, nhưng ngại gì mà không tranh thủ cơ sở vật chất tốt như này chứ. Tàu điện ngầm phổ biến cũng vì tính tiện lợi mà.

“Em cũng đi nữa.”

Là Lee Gilyoung. Hai người họ đi canh nhau, nhìn từ đằng sau thì trông họ giống như hai anh em thân thiết có tuổi tác chênh nhau hơi nhiều vậy.

Yoo Sangah hỏi tôi,

“Anh Dokja sẽ ở đây một mình sao?”

“Tôi sẽ lên mặt đất một lúc.”

“Hả? Trên đó có màn sương độc đấy…anh sẽ không sao chứ?”

“Tôi chỉ đi một lát rồi quay lại ngay.”

Jung Heewon nghe vậy thì cau mày.

“…Hơi đáng nghi đấy. Anh Dokja, anh định một mình xơi hết đồ ngon phải không?”

Tôi nhìn Jung Heewon một lúc.

“Đây là bí mật của đàn ông.”

_______________________________________

Sau một lúc, tôi đứng trước Cửa thoát hiểm 6 của ga Dongdae. Theo như thông tin mà tôi đã đọc được trước đây, chắc chắn nơi này…

[Bạn đã bị phơi nhiễm màn sương độc.]

Ảnh hưởng của màn sương độc vẫn còn. Lần này tôi không mua phổi khỉ Ellain nên phải hành động nhanh. Tôi nín thở rồi nhảy lên thang cuốn phía đông. Không lâu sau đó, một bức tượng đồng sáng ngời xuất hiện.

[Một chòm sao khoác áo tơi rất trông chờ vào hành động của bạn.]

Bức tượng này là của một nhà sư thuộc Triều đại Joseon. Tôi nhận thấy nét cao quý vô hình trên gương mặt của nhà sư với cây gậy tre trên tay. Tôi xác nhận tên ở ngay dưới bức tượng.

Yujeong Samyeongdang.

Được, tốt lắm. Không có ai ở đây cả...Tôi đứng trước bức tượng và chắp hai tay lại.

[Một chòm sao khoác áo tơi vui mừng trước hành động của bạn.]

[Bạn nhận được 100 xu tài trợ.]

Tôi ngay lập tức sử dụng Thuần Bạch Tinh Năng để kích hoạt Vẹn Tín.

[Một chòm sao khoác áo tơi bối rối trước hành động của bạn.]

Sau đó tôi đập thẳng vào tượng của Samyeongdang.

[Một chòm sao khoác áo tơi kinh hoàng trước hành động của bạn.]