To deprive a deprived person

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Câu chuyện về việc thua trận cá cược với bạn thuở nhỏ và bị lấy đi lần đầu

(Đang ra)

Câu chuyện về việc thua trận cá cược với bạn thuở nhỏ và bị lấy đi lần đầu

Inukai Anzu (犬甘あんず)

Khi Wakaba lần lượt đánh mất những trải nghiệm lần đầu tiên, cô bắt đầu nhận ra rằng “sự thù ghét” không phải là điều duy nhất cô cảm thấy về Komaki.

3 14

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

307 9136

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

(Đang ra)

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

ayano; 絢乃

Đồng cam cộng khổ trên hòn đảo hoang, tình cảm của cả hai dần phát triển sâu đậm hơn và tô điểm cho cuộc hành trình đáng nhớ của họ.

25 343

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

19 235

A Fairy Tale for the Villains

(Đang ra)

A Fairy Tale for the Villains

Nuts And Spices; 냥이와 향신료

Từ vựng Hán tự Dịch Đang tìm kiếm ... Tiếng Anh Từ điển JP

9 343

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

108 3214

Tập 2 - Chương 56: Thương lượng với kẻ buôn nô lệ ③.

Tên của kẻ buôn nô lệ là Mago Piette. Ông ta đã thành lập nên khu trao đổi nô lệ, hai cửa hàng bán vật phẩm, tám cửa hàng bán nguyên vật liệu và hiện có ba cửa hàng ở thành phố Comer. Thậm chí vài năm trước ông ta còn mở một cửa hàng nhỏ ở Thủ đô.

Ông ấy thành công như này là nhờ kỹ năng [Đôi mắt thẩm định]. Chất lượng của vật phẩm và hàng hóa đều có thể kiểm tra được nhờ kỹ năng này. Thậm chí ở thành phố Comer này, ông ta cũng là một trong số những nhà buôn lớn.

“Ugg…”

Lý do mà ông ta đang làu bàu là do mấy bình thuốc ở trước mặt ông.

---

Bình thuốc (cấp 6): Khả năng phục hồi kém.

Bình thuốc (cấp 6): Khả năng phục hồi kém.

Bình thuốc (cấp 6): Khả năng phục hồi kém.

---

Nếu như bạn nhìn chúng bằng con mắt thường thì trông chúng hoàn toàn giống nhau nhưng thực ra là chúng có điểm khác nhau. Sau đó ông ấy quyết định sử dụng kỹ năng để nhìn chúng.

---

Bình thuốc (cấp 6): Khả năng phục hồi kém + 10 HP.

Bình thuốc (cấp 6): Khả năng phục hồi kém + 30 HP.

Bình thuốc (cấp 6): Khả năng phục hồi kém + 45 HP.

--- Tất nhiên, dưới con mắt của một thợ thủ công như của giả kim thuật sư, thợ rèn, và nhà buôn, những bình thuốc này cực kỳ bất thường. Hiệu ứng của bình thuốc được bán bởi Hội Giả kim chỉ cộng được khoảng 30 Hp hay thậm chí là ít hơn. Vấn đề ở đây là cái bình + 45 Hp. Nó có hiệu ứng gấp 1.5 lần so với mấy bình được bán ở chợ. Nếu như nó được làm ra thì giá tiền có thể còn cao hơn hoặc là nó sẽ được bán với giá thấp hơn và phá hỏng toàn bộ hệ thống giá tiền của bình thuốc ở chợ. Sau khi đảo mắt nhìn lướt qua ba bình thuốc, ông ta hỏi Yu.

“Nhóc, cậu lấy mấy thứ này ở đâu thế?”

“Oh, ông đã nhận ra sự khác biệt giữa chúng rồi sao? Mấy lọ thuốc hồi nhiều máu tôi có vào khoảng 2000 lọ và mấy bình có hiệu ứng thấp hơn thì khoảng 5000.”

“Cái gì? Cậu định trở thành kẻ thù của Hội Giả kim à? Và mấy bình hồi ít máu, cậu cũng định bán chúng à?”

“Tất nhiên, tôi sẽ bán với giá hợp lý. Cái Hội Giả kim kia để chiếm lĩnh thị trường, họ thậm chí còn bán mấy bình thuốc có hiệu ứng khác nhau cùng với một giá tiền vì lòng tự trọng của họ.”

Tất nhiên nếu ông ta muốn mua chúng, tôi sẽ bán cho ông ấy.

“Nhưng, chỉ có bình có hiệu ứng cao mới bán được ở chợ.”

“Hội Giả kim bán bình thuốc thông thường với giá là 8,000 đồng mặt trăng đúng không? Tôi muốn bán mấy bình có hiệu ứng cao với giá 5,000 đồng mặt trăng và bình có hiệu ứng thấp là 500 đồng mặt trăng.”

“5000?”

Yu biết rằng nếu cậu làm như này, cậu sẽ sớm độc quyền chiếm lĩnh được giá bán của bình thuốc ở thành phố Comer. Thậm chí kể cả với giá 500 đồng mặt trăng, cậu vẫn sẽ thu được lợi nhuận.

“Ngay cả Hội Giả kim bán bình thuốc có hiệu ứng cao với giá là 10,000 đồng mặt trăng. Nếu như bình này có giá rẻ, cả một đống thám hiểm gia sẽ tìm mua thứ này cho mà xem.”

“Tất nhiên, đó là sự thật. Nhưng bình thuốc có hiệu ứng thấp thì dường như khá là vô dụng.”

“Vậy, có những kiểu người nào mua bình thuốc?”

“Thông thường là các thám hiểm gia và thỉnh thoảng là lính đánh thuê, kỵ sỹ và thương nhân.”

“Vậy, còn người dân thì sao?”

“Tất nhiên là họ không thể mua bình thuốc với giá 8,000 đồng mặt trăng. Họ không có nhiều tiền để mua. Chỉ có các nhà hiền triết mới có đủ tiền để mua thôi.”

“Vậy ông hãy thử nghĩ xem nếu giá chỉ còn có 500 đồng mặt trăng?.”

“Cái gì?”

“Hãy nghĩ về hàng ngàn thám hiểm gia và khoảng hơn chục nghìn người dân đang sinh sống tại đây?”

“CÁI GÌ CƠ?”

Tên buôn nô lệ đang nhìn Yu cực kỳ ngạc nhiên. Chưa ai nghĩ đến việc bán bình thuốc cho người dân. Lý do như đã đề cập ở trên. Lòng tự trọng của Hội Giả kim. Kẻ buôn nô lệ giờ đây đang rất hào hứng. Cứ thử nghĩ đến số tiền lợi nhuận mà xem.

Sau đó, hai người họ giao kèo với nhau. Hẹn lịch bàn giao vật phẩm, thống nhất giá mua và bán và nhiều thứ khác nữa.

“Hohoho. Quả thực đây quả là một giao kèo có lợi cho cả hai bên. Nhưng, tại sao lại là tôi?”

“Oh, ông nhận ra rồi sao?”

“Yeah. Tại sao cậu lại sử dụng cái cớ mua hắc tiên để đề cập đến việc này? Nếu như cậu đến Hội thương nhân Berun, tôi nghĩ rằng cậu sẽ bán còn được nhiều hơn thế này.”

“Tôi không nghĩ rằng họ sẽ nghe lời tôi đâu.”

Sau đó lão già chỉ gật đầu một cái.

“Nhân tiện, bởi vì chỉ có mình ông là có thể nhận ra thôi.”

“Cậu đang nói về nhãn kỹ của tôi sao? Tôi đồng ý rằng thậm chí cả ở trong thành phố này không có ai sở hữu kỹ năng giống tôi.”

“Đúng, và không phải là ông có một cửa hàng ở Thủ đô sao. Tại sao ông lại tới đây?”

Ông ta không hiểu tại sao cậu ta lại đề cập đến Thủ đô ở đây, tuy nhiên nói cho Yu biết thì cũng chả làm sao.

“Đúng là tôi có một cửa hàng ở Thủ đô nhưng tôi không nghĩ rằng nó lại nổi tiếng đến vậy. Nhưng cậu biết đấy, Hội thương nhân Berun đã độc quyền đa số các vật phẩm. Dường như có lẽ Bộ trưởng Tài chính của kinh thành Houdon là kẻ đứng đằng sau giúp họ.”

“Oh … Tôi khá chắc rằng thành phố Comer là một nơi hấp dẫn. Nếu không, tại sao ông lại mở cửa hàng ở đây mà không phải là ở Thủ đô? Là vì Hội thương nhân Berun sao?”

Tất nhiên đó là lý do chính. Tám cửa hàng của ông ta buôn bán bị lỗ và ông ta buộc phải đi ra khỏi Thủ đô.

“Hohoho. Làm sao mà cậu biết được? Đúng, cửa hàng vật phẩm của tôi đã bị Hội thương nhân Berun tiếp quản.”

“Vậy thì đừng lo lắng. Chừng nào còn có tôi ở đây, ông sẽ không thua họ được đâu.”

Tên buôn nô lệ vô cùng ngạc nhiên. Ban đầu ông nghĩ rằng Yu chỉ là một thằng nhãi ranh. Sau khi cùng bàn bạc về lợi nhuận, hàng hóa và nhu cầu, và giờ đây, Yu đang gợi ý tưởng về việc bán vật phẩm ở Thủ đô. Tất nhiên kẻ thù sẽ là Hội thương nhân Berun và Bộ trưởng tài chính. Nhưng nếu như có thể bán được số bình thuốc đó, rất có thể sẽ đánh bật được sự ảnh hưởng của Hội thương nhân.

Sau đó, đã đến lúc họ thực hiện giao kèo. Cô gái hắc tiên đã chuẩn bị sẵn sàng và khi họ đi ra, đang có ba người đứng đó chờ sẵn. Họ đều là thám hiểm gia hạng C. Hai người trong số đó là bảo vệ và người còn lại đến sau dường như biết cậu ta.

“Yu là một thám hiểm gia đúng không? Cậu đang làm gì ở đây thế?”

“Oh, tôi đang lập một giao kèo thôi.”

“Thật may mắn là hai người này trước đấy không lao vào đánh nhau với cậu, tôi thực lòng xin lỗi.”

“Cái gì? Ý cậu là bọn họ sẽ thua sao?”

Người vừa ngạc nhiên là Mago.

Tất nhiên ba người này là hạng C nhưng họ cũng sắp thăng hạng lên hạng B. Vậy thì làm sao mà anh ta có thể nói rằng họ sẽ thua một thám hiểm gia hạng D được.

“Ngài Mago, chàng trai này là một thám hiểm gia hạng D nhưng không phải là một người tầm thường. Dường như cậu ta là người đã đánh bại bọn thợ săn tân thủ. Một trong số chúng là Long nhân – Zero.”

“Zero từ Quân đội Bất tử?”

Lúc này tên buôn nô lệ đã hoàn toàn yên tâm, vụ giao kèo này đã khiến ông ta mù quáng do lợi nhuận của phi vụ buôn bình thuốc kia.