Phụ chương 3
“Huaaah…”
Mofisu nhìn vào đống tài liệu và thở dài. Nó thực sự quá nhiều cho một công việc chưa được hoàn thành
“Đó là tất cả yêu cầu của năm nay, guild master? Số tiền khá là nhiều ha”
“Đây chả phải chuyện để cười được đâu. Mỗi lần như vậy ta điều tự mình xử lí nó hết cả. Mặc dù chỉ là những yêu cầu bình thường”
“Đừng có tức giận như thế chứ. Nếu ngài làm điều đó, sự tồn tại về cái tóc của ngài sẽ biết mất và ngài lại trở thành tên hói đầu một lần nữa đấy”
Mofisu chỉ có thể chịu đựng khi Edda cũng phụ ông sắp xếp tài liệu. Không lâu sau Edda bật cười và Morfisu không thể ngăn cô được
Mofisu không thể làm thế vì Edda đã giúp cho ông. Một số tài liệu bao gồm những yêu cầu của công hội. Tuy nhiên, trong năm nay, hầu hết những yêu cầu và tài liệu điều có chung một nội dung
---
Tiếp tân hạng C: tôi hi vọng mình sẽ thăng cấp lên tiếp tân tầng 2. Tôi tin rằng [Thẩm định] và [Phân tích] của tôi có thể lên bậc 4 trong hôm nay
---
Mặc dù tôi là tiếp tân hạng F: Tôi hi vọng mình có thể làm tiếp tân ở tầng 2. Tôi không quan tâm nếu có quá nhiều công việc. Ngay cả khi tôi phải làm việc nặng nhọc với chăm sóc mạo hiểm giả cấp cao. Tôi chỉ muốn ở bên Yu-chan♥ của tôi thôi. 100% là trái tim của tôi là dành trọn cho cậu ấy♥
---
Tiếp tân vô danh: Tôi yêu mùi của Yu-kun. Ngay cả những mạo hiểm giả cũng bốc ra mùi cơ thể của họ nhưng mùi của Yu khá tốt, như là một quý ông. Cậu ấy mang cho tôi đồ ngọt và bánh kẹo. Các bánh quy của cậu ấy tốt hơn so với những tiệm bánh ở khu phố Comer. Tôi hy vọng được chỉ định làm tiếp tân đặc quyền của cậu ấy
---
Tiếp tân hạng R:Ngay cả khi tôi là tiếp tân ở tầng 1, thì tôi sẽ rất vui khi được làm ở tầng 2. Lí do của tôi khá đơn giản. Tôi muốn hôn Yu-kun, liếm cậu ấy, thậm chí cho cậu ấy ăn. Tôi muốn giữ cậu ấy lại để tránh việc Edda độc chiếm cậu ấy
---
Tiếp tân tầng 2 Mofuko: Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ sự trong trắng của Yu-chan. Có vài con cáo đói đang cố vồ lấy cậu ấy. Ngoài ra tầng 1 đã được cậu ấy cho hưởng lợi quá lâu rồi. Tôi muốn cái bánh hấp của cậu ấy! Vì cậu ta là mạo hiểm giả hạng C và tôi cũng là tiếp tân hạng C, nên hãy cho tôi làm tiếp tân độc quyền của cậu ấy. Tất nhiên tôi cũng sẽ chia sẽ một ít đồ ngọt cho Edda. Cho đến hiện nay, tôi vẫn không thể quên được hương vị của chiếc bánh hấp đó. Vị ngọt từ mật ong hoàn toàn thích hợp với cái bánh mềm mại đó, tôi cảm thấy mình đang ở thiên đàng. Những cô tiếp tân tầng 1 đã được cậu ấy cho quá nhiều rồi. Đó là lí do tại sao cậu ấy nên ở với tôi
Những cô gái tiếp tân tầng 1 nên nhận một hình phạt thích đáng. Độc chiếm những chiếc bánh ngọt cho đến bây giờ, bởi vì điều đó, tôi cần sự giúp đỡ của toàn thể guild. Ngài có biết một lượng tóc nhỏ sẽ rơi ra nếu ngài không giúp tôi chứ
Ngoài ra, nếu Yu-chan làm ở tầng 2, chúng ta có thể ngăn cậu ấy mang kẹo cho mấy cô tiếp tân tầng 1
---
“Tôi vẫn không thể tin được. Edda, nhìn Fifi, Mofuko, và các tiếp tân khác, làm sao họ lại hành động như thế chứ?”
“Yeah, tôi hiểu rồi. Nhưng để tôi nhắc lại một lần nữa Guild master, nếu ngài tiếp tục tức giận, tóc của ngài sẽ rụng đấy. Nghe đây, một số cái thậm chí có thể rơi vào má của ngài đấy”
“Edda!!”
Thấy Mifosu cuối cùng cũng bộc phát, Edda chạy ra khỏi căn phòng. Khi cô quay lại, cô đã mang theo Fifi, Mofuko và Rebecca về phòng guild master. Tất nhiên họ là thủ phạm của đống giấy tờ đó
“Guild master, tại sao ngài lại kêu gọi chúng tôi? Tôi cảm giác Yu-chan sẽ quay lại đây. Làm ơn hãy nói nhanh đi”
Nghe thái độ đó của Fifi có thể cho thấy cô không quan tâm đến Mofisu cho lắm, trên đầu của ông, có vài tĩnh mạch có thể thấy đã bị nổi lên. Mặc khác, Edda đang cười với tình huống này
“Ngu ngốc! Fifi, tôi biết cô là người yêu cầu được chuyển sang thành tiếp tân tầng 2 mà cô nghĩ tôi không nhận ra sao? Lúc đầu, cô là con gái của một mạo hiểm giả đến từ thủ đô và được cha mẹ cưng chiều. Cha mẹ cô gửi cô đến đây là để khắc phục tình trạng đó. Tuy nhiên cô không có tinh thần, làm cẩu thả, và giờ muốn chuyển sang tầng 2 ư? Hãy về nhà mà nằm mơ đi”
“Ugh, dù là một guild master, thì ngài đừng có tức giận như thế chứ. Hiện giờ, ngài thực sự sẽ bị hói đấy. Lý do thực sự là vì Yu-chan là một mạo hiểm gia hạng C nên cần phải đi nhận quest ở tầng 2 chứ. Cậu ấy không nghĩ tôi vẫn đi theo cậu ta và rời khỏi tầng 1 sao?”
Khi Fifi nói thế, mặt của Mofisu đã trở nên xấu xí trong khi Edda vẫn mỉn cười
“Cô thực sự nghĩ theo cách đó sao? Sau cùng, tôi nghĩ mình nên gửi cô về guild mạo hiểm giả ở thủ đô vậy”
“Guild master, điều đó không có vui đâu. Tôi sẽ không về guild ở thủ đô đâu”
“Tại sao? Chẳng phải nơi đó thịnh vượng hơn thành phố Comer này à?”
“Guild master nên biết tôi sẽ đi đến đó nếu như Yu-chan cũng đi đến đó”
Mofisu nhận ra rằng ông không thể thắng được Fifi và cô còn xúc phạm ông nhiều hơn nếu ông gây ra thêm áp lực cho cô. Đó là lí do Mifosu thay đổi mục tiêu
“Vậy Rebecca, tại sao cô muốn di chuyển đến tầng 2”
“Master, nếu như ngài nhận ra được đó là yêu cầu của tôi, thì nó chả liên quan đến Yu cả. Chỉ là mùi hôi của mạo hiểm giả phân tán khắp căn phòng khiến cho tôi bị phân tâm. Ngài không hiểu ý của tôi sao?”
Một lần nữa trên đầu của Mofisu lại nổi mạch lên. Tất nhiên ông còn biết đó không phải là lí do và Edda vẫn nở nụ cười
“Này Rebecca, sao cô lại gọi Yu-chan của tôi mà không dùng kính ngữ chứ?”
“Của cô? Fifi, cô nên biết là Yu chả là của ai cả. Cô chỉ cần đóng gói và trở lại thủ đô thôi. Ở đây tôi có địa vị cao hơn cô nên hãy nghe lời cấp trên và về(cút) đi”
“Cô chỉ đến đây trước tôi vài tháng thôi. Làm sao cô lại cao hơn tôi được?”
“Chà, ngay cả khi cô không chấp nhận điều đó, thì tôi vẫn làm hơn cô vài tháng. Ngoài ra tôi còn lớn tuổi hơn cô nên hãy biết vâng lời đi”
“Gì? Cô dám nói với tôi thế sao?”
Sau đó, Fifi giận dữ lao về phía Rebecca. Nhưng cô đã chặn nó và siết chặt chúng lại khiến họ gục xuống
“Ôi trời ơi, làm sao mà cô định gây ra sự náo loại trong guild sao?”(Edda)
“Tôi không quan tâm, hiện giờ thực sự rất tức giận đây!”(Fifi)
“Guild master, làm sao ngài lại để cái cô gái bạo lực này làm tiếp tân thế?”(Rebecca)
Trong khi Mofisu bình tĩnh xem cảnh đấu đá vô bổ của hai cô. Sự nhẫn nhại của ông đã vượt quá giới hạn và sẵn sàng bộc phát bất cứ lúc nào
“Guild master, ngài gọi em có chuyện gì sao?”(Mofuko)
“Ồ, Moff, chỉ có mỗi cô là cư xử đúng vơi tính cách của cô thôi, vậy cô muốn nói với ta nào?”
“Thật ra có tin đồn là có một tiếp tân ở tầng 1 đã nhận hố lộ từ mạo hiểm giả”
Nghe vậy, Rebecca và Fifi lập tức dừng lại. Họ quay đầu khi Mofisu đang tìm cái đồ chơi bị hỏng
“Liệu có phải là tiếp tân ở trong công hội mạo hiểm giả thành phố Comer mà ta đã huấn luyện một cách tự hào không?”
“Tôi cũng muốn biết đó là ai?”
Mofisu mỉn cười với Fifi. Mặc khác, cô biết mọi chuyện sẽ trở nên xấu đi nếu cô tự ý thay đổi chủ đề. Rebecca cũng là đồng bọn của cô
“Guild master, nếu nhìn kĩ hơn, thì gần đây tóc ngài có vẻ phát triển”
“Như lời vừa nãy, có một cảm giác khan khác, gần đây tóc của ngài khá là thơm nhỉ. Ngài đã làm thế nào thế?”
Fifi và Rebecca đứng 2 bên vai Mofisu và cố gắng làm ông bình tĩnh lại
“Guild Master, như em đã nói, các tiếp tân đó đã nhận hố lộ từ mạo hiểm giả và độc chiếm lấy nó. Một trong những món đồ được hố lộ là bánh hấp. Nếu Edda không phát hiện, thì nó sẽ không bao giờ được đưa ra ánh sáng”
Mofisu suy nghĩ khi cô nói thế
“Vì ngài là một guild master, chúng ta nên đưa Yu-san lên tầng 2 khi em ấy trở thành mạo hiểm giả hạng C”
“Mofuko, cô nói cái quái gì thế? Như tôi đã nói, Yu nên đưa sang cho tôi. Tôi tin rằng tôi đã đóng góp khá nhiều, ngay cả khi tôi không thể lên tầng 2, thì Yu vẫn sẽ ở lại với tôi”
“Tôi đồng tình với Fifi”
“Fifi, Rebecca, hai cô không nghĩ mình đang hành động như con nít sao? Hãy xem lại tuổi tác và nhân phẩm đi”
“Cô nói ai là con nít?”
“Cô nói rằng tôi chưa trưởng thành sao?”
“Ta không tin những thứ đó sẽ gây rắc rối cả”
Mofisu thở dài và nhìn trên trần nhà như thể ông đã cạn kiệt năng lượng. Mặc khác, Edda chỉ nói ‘ồ’ mỗi khi họ làm gì đó và còn cười mà không ngăn cản họ lại
Cho đến khi họ vô tình đánh vào cái bàn của Mofisu, và làm cho cái tách trên bàn rơi xuống. Vào lúc đó, các cô gái đã hóa đá khi nhận ra đó là tách trà yêu thích của Edda
“Ôi trời ơi, trẻ em ngày nay thật là”
Khi Edda nói thế, một cơn gió bay qua các cô như thể căn phòng này đã xuống thành âm độ
Ba cô gái giờ giống như cái tượng băng, thậm chí còn không kịp để sợ nếu họ di chuyển thì sẽ trở thành tù nhân cho Edda và chờ đợi lệnh án tử. Mặc dù Edda đang cười, nhưng họ biết tình hình lúc này nó tệ đến cỡ nào. Cô chính là người duy nhất mà họ chả dám xúc phạm đến cả
“Edda-san...?”
“Đây chỉ là tai nạn, phải không Moff?”
“Đúng vậy, chúng tôi không cố tình đâu. Vì thế, hãy bỏ qua nha”
Vào lúc đó, bên ngoài, Adele hét dưới tầng 1
“Yu-kun đến rồi!”
Ngay khi họ nghe thấy nó, 3 cô gái tiếp tân đã chạy ra khỏi phòng ngay lập tức
“Aiee!”
Edda chỉ có thể thở dài nhặt những mảnh vụn trên sàn
“*Hazz*, sau cùng họ vẫn là trẻ con”
Thực sự lúc đó Mofisu không biết phải làm gì
“Vậy, ngài sẽ để mọi thứ như thế sao? Chúng ta sẽ làm gì với Yu-chan đây?”
Sau cùng, Mofisu điều quan tâm đến những cô tiếp tân như con gái ông nên ông chả thể làm gì cả
“Chà, chúng ta đã gặp một đống rắc rối chỉ vì một cậu bé thôi đấy”
Mofisu cũng cảm thấy lo lắng vì hiện tại Edda cũng không có tâm trạng. Ông chỉ có thể nhún vai khi chạm vào đầu
Tại lúc đó, một số cọng tóc đã rơi xuống, khiến cho sự tồn tại mái tóc của ông trở nên mỏng đi
Edda run lên và cuối cùng cười thật to vì không thể kiềm chế được