Tilea no Nayamigoto

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7343

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 134

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

100 2464

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 88

Tập 2 - Cuộc đột kích vào Kinh đô - Chương 72 – "Hãy nếm sức mạnh của viên đạn bạc này".

Jessica-chan ngất. Mặc dù em ấy là một học viên của Học viện Ma thuật, nó cũng không thay đổi sự thật là em ấy vẫn là một cô bé. Áp lực tâm lí từ mọi thứ cuối cùng cũng làm em gục ngã. Và nhìn lại mọi chuyện đã xảy ra, chẳng ai có thể trách em ấy được.

Jessica-chan, cảm ơn vì tất cả những gì em đã làm. Hãy nghỉ ngơi đi, và giao phần còn lại cho chị. Chị sẽ không để phí phạm viên đạn bạc mà em cho chị đâu.

Tôi ung dung quay sang Basten. Ngọn lửa xung quanh hắn gầm rú lên. Hắn khá tuyệt đấy. Quả đúng là kẻ đã tự tin tuyển bố mình là mãnh tướng có khác.

"FUUHAHAHAHAHAH! Cái này thì sao? Đây là bí kĩ của ta, Terafire[Siêu đại hỏa thuật]!"

"Terafire?"

"Một hỏa thuật huyền thoại. Thậm chí cả một con quỷ cấp cao cũng không thể dễ dàng sao chép chiêu này đâu. Hỏa lực mà con người không bao giờ có được."

"Không phải cái này còn tuyệt hơn cả Chỉ huy của lũ quỷ các ngươi hay sao?"

"Phải. Cái này Bebe cũng không thể nào làm được. Heh. Tilea, cô gặp xui xẻo rồi. Tuyệt kĩ này là thứ mà cả ta cũng chỉ có thể làm được trong đêm nay thôi."

"Ra vậy. Hôm nay là đêm trăng tròn. Nói cách khác, hôm nay mana của ngươi đã đạt đỉnh."

"Hohh~ Ngươi cũng hiểu biết đấy chứ. Khi mặt trăng tròn, mana của ta tăng lên gấp hàng tá lần. Chỉ hôm nay thôi, ta mạnh hơn bất cứ ai!" Basten tự tin tuyên bố.

Phải, ngươi đúng là ma sói điển hình. Thật tiện lợi. Ta sẽ cho ngươi nếm sức mạnh của viên đạn bạc này!

Tôi siết chặt viên đạn bạc trong tay phải.

Việc còn lại chỉ là kích hoạt ma thuật thôi. Tôi hi vọng mình còn nhớ cách thực hiện nó.

Nhớ lại khi tôi học ma thuật từ Timu, việc quan trọng nhất là tưởng tượng. Và cách mà tôi dễ dàng để tưởng tượng nhất, chính là chứng chuunibyou của tôi. Rõ ràng là với tôi, cảm giác khi dùng ma thuật về cơ bản là giống với cảm giác của tôi lúc tôi diễn trò khi đang bị chuunibyou.

Haha, có vẻ như kiếp trước vẫn còn chút ảnh hưởng đến tôi. Dù sao thì, mặc dù tôi tốt hơn là nên quên nó đi, nhưng tôi không nên quá cầu kì trong lúc như thế này.

Tôi sẽ giải phong ấn nó. Quá khứ đen tối của tôi.

Nào giờ, tuyệt kĩ thích thích hợp nhất với ma thuật mà tôi cần là...

Đúng, chính là nó! Với viên đạn đang cầm trong tay, tôi đưa ra trước mặt Basten.

"Bản tay phải này là tất cả những gì ta cần để đánh bại ngươi."

Với những lời đó, tôi bắt đầu tập trung tưởng tượng về hình ảnh quỷ hỏa bao trùm tay tôi. Một màn bóng tối bắt đầu bao trùm nó. Tôi biết cái này tạo ra từ thứ tôi tự tưởng tượng ra, nhưng chúa ơi, nó thật chuunibyou.

"Thú vị đấy. Một ma thuật cấp cao à. Ta chấp nhận lời thách t―― K-không thể nào... Không thể nào! T-tại sao!?"

Basten bắt đầu hoảng loạn vì sự khác thường xung quanh tay tôi. Gần giống như cừu thấy sói vậy.

Heh. Có vẻ bản năng đang nói với hắn... viên đá trong tay tôi là cái gì!

Phải. Đây là thứ có thể hủy diệt giống loài của các ngươi―― viên đạn bạc. Tôi cá là Basten chưa từng tưởng tượng chuyện này có thể xảy ra. Sao hắn có thể tượng tượng là trong thế giới này có người biết điểm yếu của hắn được chứ.

Thật không may cho hắn, tôi có tri thức từ kiếp trước. Nhưng chẳng có lí do gì để trình bày với kẻ thù cả. Tôi chắc là hắn không biết là tại sao hắn lại sợ hãi đến như vậy. Dù sao thì, sao hắn lại phải sợ trước một ma thuật sơ cấp mà một đứa như tôi dùng chứ. Kể cả trong mơ hắn cũng chưa từng tưởng tượng thật sự là do vật trong tay tôi. Tôi thích thú quan sát sự bối rối của hắn.

Tôi đưa tay mình lại gần hắn.

"Ngươi có thấy cái này không? Không giống như ngọn lửa đèn cầy của ngươi, đây là hàng xịn ―― Ngọn lửa ở Cảnh giới Tà Thần.

"Cảnh giới Tà Thần!? Không thể nào! Đó chắc chắn chỉ là một ma thuật bóng tối nào đó thôi"

"Trông nó có giống vậy không? Nhìn kĩ đi."

Tôi lại đưa tay mình đến gần hắn.

"A-Aahh, t-ta thấy rồi, thấy rồi. Lúc nãy ta chỉ nhầm lẫ―― IGYAHHHHHH! D-DỪNG LẠI ĐIIII! TRÁNH XAAA RAAA! CÁI THỨ ĐÓ LÀ CÁI GÌ VẬẬẬẬY!? Đen hơn cả bóng tối, sâu hơn cả vực thẳm... Hình thái tối thượng của sự hủy diệt, mà... thậm chí cả loài quỷ chúng ta chưa bao giờ đạt đến... Hahh, hahh, hahh, c-cô là ai? CÔ LÀ CÁI QUÁI GÌ THẾẾẾẾẾ!?"

Basten hoàn toàn sợ hãi. Tôi tự hỏi là nếu tôi mang nó đến gần hơn chút thì sẽ ra sao. Khoảnh khắc mà hắn thấy ma thuật của tôi, hắn bắt đầu lảm nhảm mơ hồ.

Ngã ra sau và lảm nhảm "không thể nào" hay "đây chỉ là ác mộng thôi", hắn giống như một đứa trẻ sợ bóng tối vậy. Tên chiến binh mạnh mẽ đã tiêu diệt lần lượt các nhà thám hiểm ban nãy đã biến đi đâu mất.

Được. Đến lúc hắn phải trả giá rồi. Tôi sẽ chôn hắn.

"Basten. Đúng với cái danh 'Mãnh Tướng', ngươi đúng là một địch thủ gan góc. Nhưng có vẻ như khoảnh khắc ngươi gặp ta, vận may của ngươi đã chấm hết rồi."

"Hii! N-ngươi, aa-,a ahhh, cái... awauah..."

"Hãy run sợ ta đi. Ngươi sẽ là nạn nhân đầu tiên của Tà Thần Hắc hỏa sóng của ta."

Nghe thấy lời tuyên bố tấn công của tôi, Basten tái mặt, đông cứng vì sợ hãi. Như con nai trước đèn pha vậy. Viên đá bạc này nhất định là rất đặc biệt. Không ngờ đến một con quỷ cũng sợ hãi đến mức này...

Black flame wave

"Aah, aaaahh, n-ngươi, ý tôi là, Ngài..."

"Quá muộn để hối hận rồi. Nhận lấy này! TÀ THẦN HẮC HỎA SÓÓÓÓÓNG!"

Tôi vung tay xuống, và ném viên đạn bạc. Một dòng bóng tối có vẻ ù ù khắp không gian khi nó tiếp cận Basten. Thậm chí không có thời gian để kêu gào, Basten biến thành một vết bẩn trên nền đất, gần như không còn gì sót lại. Bằng chứng duy nhất về sự tồn tại của hắn là một vệt cháy xém mà thôi.

S-sức mạnh thật kinh khủng...

Đúng là vật gia truyền của Nhà Nichol có khác!

Basten hoàn toàn biến mất. Sức mạnh của bạc có lẽ đã xóa sạch thậm chí đến từng tế bào.

Jessica-chan, cảm ơn em. Vì em đã quên mình đưa cho chị vật gia truyền của em, chúng ta đã hạ được con quỷ.

Tôi đến chỗ cô bé đang nằm, và dịu dàng xoa đầu em.

Nào giờ, chúng ta có nên về nhà không? Bế Jessica-chan lên, tôi đang định quay lại thì,

"Tilea-sama, thật là vi diệu!"

Timu và Đội Cận vệ đều quỳ xuống và cúi thấp đầu.

Các người, không phải tôi đã bảo là giải tán rồi sao? Và cái tình huống gì thế này?

"Không lẽ các người đã thấy tôi rồi sao?"

"Đúng như người nói. Chúng tôi đã thấy được hình tượng uy nghi của người!"

"Aah, vậy sao."

"Oneesama! Em cũng rất xúc động. Đó, đó chính là đỉnh cao của ma thuật, Cội nguồn của sự hủy diệt và hỗn loạn mà em đã luôn tìm kiếm."

"T-Timu, em đang phóng đại mọi chuyện đấy."

"Không, hơn cả phóng đại, em chỉ mới diễn tả được chút ít của nó thôi. E-em xúc động đến nỗi, em không thể ngừng khóc được."

Timu bắt đầu khóc to lên. Oi, ai đó dỗ em ấy đi!

"Tilea-sama, tôi cũng thấy giống như Camilla-sama. Một kiệt tác nghệ thuật sẽ chiếm lấy người xem chỉ bằng một cái nhìn mà. Đại tuyệt kĩ mà người vừa trình diễn trước đó chính xác là một báu vật, không, tuyệt đến mức chúng tôi không thể định giá nó được. Chỉ riêng nó thôi cũng đã là cả một thế giới rồi!"

"T-tuyệt đến vậy sao?"

"Bẩm, chúng tôi đều rất sửng sốt."

Cả Tên biến thái (Nielsen) cũng cực kì phấn khích. Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây vậy.

Không, khoan đã. Tôi đoán là không còn tình huống nào tuyệt hơn cái này với một kẻ chuunibyou cả. Tôi tiêu diệt một con quỷ bằng 'ma thuật'. Dựa trên cái tên của tuyệt kĩ, và cách mà ta thấy nó, tôi đoán là cũng bình thường nếu họ thích nó.

Ra vậy. Vậy nên mọi người nhìn tôi bằng ánh mắt lấp lánh như vậy. Thật là khó chịu quá đi.

Tôi có nên nói sự thật cho họ không? Rằng chỉ là tôi biết được điểm yếu của hắn?

Mn!? Này này, vượt xa cả việc quỳ, một số trong họ thậm chí còn lạy tôi nữa.

Ai đấy? ――Cái-, là anh à, Or!?

Or cúi thấp, trán chạm đất. Anh, việc đó, đúng là một anh chàng đáng kinh ngạc.

"Or, anh muốn gì vậy?"

"Bẩm. Đây là lần đầu tôi được chiêm ngưỡng Tuyệt kĩ Tà Thần của người. Tôi xúc động đến run cả người! Và, và không ngờ người lại còn có tính cách thật cao thượng, những lời rác rưởi mà tôi phun ra... Kuh-! Tôi thật ngốc... Uuu, tôi, thật sự, thật sự xin lỗi người."

Ra vậy. Vậy là Or thấy tôi tiêu diệt một con quỷ, và nhầm tưởng đó là sức mạnh thật của tôi. Và rồi anh ta nhận ra anh ta đã gây sự với một cô gái mạnh kinh hoàng. Và giờ, sau mọi chuyện, anh ta hối hận. Tỏ ra cứng rắn, nhưng lại khúm núm trước kẻ mạnh hơn anh sao? Thật là, anh thật thảm hại.

Nhưng nếu anh ta cứ tiếp tục nghĩ mình là kẻ mạnh, thì sẽ dễ dàng sửa đổi anh ấy thôi. Với một tên rác rưởi hèn nhát như anh ta, tôi cần phải có áp lực thế này mới được.

"Or, nói thật, những gì anh nói hôm nay sẽ không đơn giản được tha thứ đâu. Nhưng như tôi đã nói: vì cảm xúc của anh dành cho Timu, một lần, chỉ lần này thôi, tôi sẽ ta thứ cho anh."

"Thưa vâng. Tôi thật sự cảm kích cơ hội này từ tận đáy lòng mình.

"Tuy nhiên! Sẽ không có lần sau đâu, được không? Lần tiếp theo anh làm vậy, 'đại tuyệt kĩ' của tôi sẽ được dùng lên anh đấy."

"Hii! T- tôi sẽ luôn khắc ghi trong lòng."

Được rồi. Đe dọa như vậy là đủ rồi.

Dù sao thì, giờ tôi đang tính đến chuyện về nhà, nhưng sao mấy người này vẫn chưa giải tán? Bắt đầu từ Timu, toàn bộ họ đều vẫn còn đang quỳ.

Không lẽ họ đang chờ một bài tuyên bố để tổng kết mọi chuyện chăng?

Thật là, chẳng có chút lẽ thường gì cả, bất kể trong tình huống nào. Ừm, mấy người này đúng là có giúp tôi chút ít trong sự kiện ma cà rồng này, nên tôi nghĩ là chơi với họ chút cũng không sao. Hãy nói vài lời như Tà Thần đi nào.

"Eehh~ Ahem. Nào giờ, thành viên của Quân đội Tà Thần. Tôi nay, trận chiến lại một lần nữa kết thúc thắng lợi."

"Vâng."

"Tôi trông chờ sự thể hiện của mọi người lần sau."

"Thưa vâng! Chúng tôi đã sẵn sàng làm việc đến khi xương tủy nát thành bột để phục vụ người!"

Tiếng hô mạnh mẽ vang khắp trời đêm. Mn. Một câu trả lời tốt đấy. Vậy giờ, chúng ta nên về―― cái gì, họ vẫn ở đây. Tất cả bọn họ vẫn còn ở đây.

Dù cho tôi đã tổng kết mọi thứ rồi...

Mọi người vẫn còn đang quỳ. Hay tốt hơn là kết thúc bằng một tràng pháo tay? Hay tôi nên nói thẳng là "Giải tán!" hay gì đó chăng?

Nhưng, vì tâm trạng mọi người đang rất tốt, nếu làm vậy thì sẽ không hay lắm. Đành chịu thôi. Tôi sẽ nói thứ gì đó chuunibyou tí vậy.

"Tên ta là Tà Thần Tilea, Kẻ hủy diệt Thế giới, và cũng là Đấng kiến tạo của Thế giới. Hãy tiến về phía trước! Trong trận chiến tiếp theo, và tiếp nữa, các ngươi hãy mang đến cho ta không gì ngoài những chiến thắng!"

"VÂNG THƯA NGÀI!!!"