Khi màn đêm buông xuống, Sugita trở về sau cuộc điều tra liên quan đến một vụ án riêng biệt, họ bắt đầu cuộc họp để tìm biện pháp đối phó. Gắn trên tấm bảng trắng trong phòng là bức ảnh Togibe Rin đang nở nụ cười có phần diễm lệ. Khoảng cách lớn giữa thần thái tinh tế trên khuôn mặt nghiêm túc và sự ngây thơ trên khuôn mặt tươi cười chỉ là một trong những đặc điểm tạo nên sự quyến rũ của cô. Càng nhìn, họ càng nghi ngờ liệu rằng đó có phải Gurongi.
“Nhưng cô ấy thật đáng yêu…”
Mika đáp lại với vẻ khó chịu trước nhận xét của Sugita.
“Anh thực sự không nên xem nhẹ ai đó chỉ vì khuôn mặt xinh đẹp, sếp Sugita ạ.”
“Cứ nhìn cô ấy xem! Ôi xem kìa, trông cô lúc này có vẻ mặt thực sự đáng sợ đấy.”
“À, đó là vì-”
“Em nhầm rồi, Natsume.”
Ichijo thản nhiên xen vào.
“Dựa trên kinh nghiệm của bọn anh với Gurongi, đã nhiều lần ta xác định được nhiều đặc điểm độc đáo dựa trên ngoại hình và hành động của chúng. Chẳng hạn như tìm thấy vết máu trên tường nơi của chúng, phát hiện ra những con búp bê được gắn phụ kiện quái dị, và đối với những trường hợp nghiêm trọng nhất... chúng đã ăn thịt chó nghiệp vụ của chúng ta. Và không có ngoại lệ, đôi mắt của chúng luôn lạnh lùng. Đôi mắt không có dòng máu ấm áp chảy trong huyết quản như chúng ta. Vậy nên thật khó để tin rằng nụ cười như vậy lại là Gurongi.”
“Nhưng anh đã đồng ý giả thuyết đó mà? Cô ấy đã tiếp xúc với tất cả các nạn nhân, tất cả họ đều chết theo thứ tự tiếp xúc với cô ta, thậm chí còn có liên quan đến Togibe Rin nếu là thứ tự của các nạn nhân.”
Mika sau đó im lặng một lúc nhưng lại ngẩng mặt lên và nói tiếp không chút do dự.
“Thành thật mà nói, em muốn bắn một viên đạn xuyên qua ả ta ngay lúc này.”
Khi cô lẩm bẩm những lời đó, khuôn mặt cô trở nên ghê rợn. Đối với một cô gái có cha đã bị Gurongi sát hại, việc khó để kìm nén cơn thịnh nộ là điều hoàn toàn dễ hiểu. Nhưng Ichijo cảm nhận được bóng tối đang ẩn nấp sau mắt cô, anh ngay lập tức khiển trách.
“Em đang đi quá xa rồi đấy, Natsume à. Dù em đã thu thập được rất nhiều bằng chứng gián tiếp, nhưng lại không có gì trực tiếp chứng minh rằng Togibe Rin là một Dạng Sống Không Xác Định, tất cả suy luận của em chẳng có ý nghĩa gì cả.”
“Em không chắc liệu chúng ta có còn kịp để hành động nhàn nhã như vậy hay không nữa.”
Khác với tính cách thường ngày của mình, Mika phản ứng. Đúng lúc đó Sugita lên tiếng.
“Cô ấy có lý mà. Thành thật mà nói, tôi cũng có chút lo lắng. Nếu Togibe Rin thực sự là Gurongi thì Trò chơi thực sự có thể sẽ bắt đầu từ đây.”
“Đừng nói với tôi là anh cũng nghĩ vậy nhé, Sugita, ý anh là gì?”
Trước Ichijo đang bối rối, Sugita vỗ vào cái đầu trọc lóc và bắt đầu xoa trong khi tiếp tục nói.
“Đây chỉ là những gì tôi nghe được từ bạn trai của con gái tôi, nhưng dường như có một phiên bản khác của bài ‘Secret Signal’ trên một hãng đĩa độc lập khác, bài hát đó vốn là nguồn gốc của quy tắc này.”
“Phiên bản khác?”
“Đúng vậy, anh Ichijo. Trước khi Togibe Rin ra mắt chính thức, cô ta đã phát hành ‘Secret Signal’ dưới nhãn hiệu riêng của công ty mình để thử nghiệm. Do doanh thu vượt quá mong đợi nên cô ta đã đến với các hãng thu âm lớn ngay lập tức và…” Mika nói.
“Bài hát ‘Secret Signal’ khi ra mắt chính thức đã có những thay đổi về ca từ và cách phối khí, đúng không?”
“Vâng ạ. Phần ‘Đỏ Xanh Vàng’ của bài hát không có trong đó.” Mika nói.
“Vậy tức là…những vụ việc cho đến nay không phải là hành động thực sự mà chỉ là thử nghiệm?”
“Chuẩn rồi. Nếu đúng như vậy thì tôi có cảm giác chúng ta không thể rời mắt khỏi chuyện này được.” Sugita nói.
Trước mặt Ichijo là một mẩu tin từ tờ báo thể thao. Một bài viết về buổi concert tới của Togibe Rin.
“Nắng ơi, 8 giờ ĐI!!”
Dòng tiêu đề hiện ra cùng với hình ảnh Rin đang nhảy múa sôi động. Trong một ô nhỏ là thông tin chi tiết về concert quy mô lớn đầu tiên của Rin, cô luôn hết sức quan tâm đến việc có thể tiếp xúc với fan hâm mộ. Vì concert khai mạc sớm bất thường vào lúc 8 giờ sáng, Rin đã yêu cầu số lượng fan được giới hạn ở mức 32805 người. Cô cảm thấy đó là một con số hợp lý. Ý tưởng này cùng với từ khóa “Sunny! 8 O’clock GO!!” có từ lần ra mắt đầu tiên của cô. Trên blog, “32805”, mục đầu tiên của cô bao gồm những điều sau:
Khi thức dậy vào buổi sáng, Rin luôn nhớ ngắm nhìn bầu trời trong xanh!
Nếu trời mưa thì Rin tưởng tượng bầu trời xanh trong lòng!
Mỗi sáng vào lúc 8 giờ, Rin cầu nguyện cho mọi người được hạnh phúc!
Vì vậy, giống như mọi ngày, hãy ĐI!!
...Và đó là lý do tại sao từ khóa sẽ là “SUNNY! 8 O’clock GO!!”.
Nó hơi dài nên hãy rút ngắn nó thành số nhé.
Hmm… “32805” thì sao nhỉ?
Đúng, bây giờ bạn đã hiểu tại sao Rin lại đặt tên blog như vậy.
Bây giờ, dù mới bắt đầu nhưng Rin sẽ lấy con số đó làm mục tiêu của mình, vì vậy hãy cổ vũ cho Rin nha mọi người!
Bây giờ mọi chuyện đã xong xuôi, hãy tập hợp 32805 người chúng ta cho buổi concert đầu tiên của Rin!
Uwah! Thật là nóng lòng chờ đợi quá đi!
Sau khi Mika cho Ichijo xem blog đó trên mạng, anh lại một lần nữa rơi vào hoang mang. Nó quá khác so với Gurongi của quá khứ. Có vẻ như sự bất an của Sugita cũng tăng lên, ông vừa nói vừa xem qua tài liệu mà Mika đã chuẩn bị về Togibe Rin.
“Togibe Rin… tên thật là Yamano Manami. Cái tên này đã được đăng ký trong cuộc điều tra dân số và có giấy khai sinh. Nếu ta cho rằng chủ tịch của Công ty Nakaken thực sự là một Gurongi, thì nghĩa là nó đã đổi chỗ cho anh ta từ lúc nào rồi. Trong trường hợp đó, có thể Rin vẫn là chính mình vào thời điểm viết bài này.
“Có thể là…”
Mika lẩm bẩm với giọng điệu cô độc. Nhưng ngay lúc đó Ichijo đã cắt ngang bằng câu “Không”.
“Vào thời điểm này chắc chắn cô ta đã là Gurongi rồi.” Mika nói.
“!? Điều gì khiến em lại nói thế?"
“Chính con số này ạ.”
“Con số? 32805?”
“...Ah!”
“Vậy là Natsume cũng nhận ra điều đó sao?”
“Vâng… có vẻ như đó thực sự là một con số hợp lý…”
“Hả? Số 32805 này?”
“Vâng ạ. Hãy thử chuyển đổi hệ số thập phân này sang hệ cơ số 9.”
“Ồ, cơ số 9! …Với cả làm sao em biết?”
“Đầu tiên ta chia số đó cho 9 và lấy số dư làm chữ số đầu tiên. Sau đó chia lại cho 9 và lấy tiếp số dư làm chữ số thứ hai. Sau đó lại chia nó cho 9…”
“À không, cứ nói cho tôi biết kết quả đi.” Sugita nói.
“Vâng ạ. 32805 trong hệ cơ số 9 là...50000.”
“! …Đó thực sự là một con số cực kỳ hấp dẫn với Gurongi.”
“Vâng. Về cơ bản, Gurongi đã thay thế Rin vào thời điểm ra mắt và ả đã thông báo có bao nhiêu nạn nhân trong trò chơi...!”
Ichijo sau đó làm bộ mặt rất nghiêm trọng khi quay sang nói với Sugita.
“Như vụ của Nakata, vẫn chưa có bằng chứng thuyết phục nào cho thấy Gurongi thay thế anh ta. Nhưng sau khi cho rằng Togibe Rin là một Gurongi dựa trên thông tin đã thu thập và suy luận cho đến giờ, khả năng Trò chơi sẽ bắt đầu tại concert ba ngày nữa là khá cao. Cho đến lúc đó, ta phải xác định Togibe Rin là Gurongi và bắt giữ hoặc loại trừ ả bằng mọi cách.”
“…Nhưng con số này thực sự rất lớn. Rõ ràng là Gurongi này không hề có ý định dễ dàng lộ diện như 13 năm trước. Nhưng Togibe Rin đã tiếp xúc với fan với tư cách là Gurongi được vài năm rồi. Gurongi lẽ ra phải hoàn toàn không hòa đồng với con người.”
“Mục đích gì…”
“Hả?”
“Anh nghĩ xa đến thế có mục đích gì ạ?”
Để trả lời câu hỏi của Mika, Ichijo dường như đang tìm kiếm câu trả lời.
“Anh không thích nói ra thành lời, nhưng... có vẻ như cô ta đang lên kế hoạch tàn sát số lượng lớn người cùng một lúc. Rất có thể là để đạt được mục tiêu cuối cùng.”
Cả Mika và Sugita đều im lặng trong giây lát. Sugita cắn môi cay đắng, trong khi Mika không hề che giấu cơn thịnh nộ và lẩm bẩm, nắm chặt tay.
“…Em sẽ không để điều đó xảy ra…”
“Nhưng cứ đà này, trường hợp xấu nhất là chúng ta sẽ không thể làm được gì cả.”
Ichijou khẽ hạ ánh mắt xuống. Đúng là vậy. Đối với những viên cảnh sát nghĩ rằng sẽ không bao giờ phải chiến đấu với Dạng Sống Không Xác Định nữa, một bức tường lớn đã hiện ra mà 13 năm trước chưa hề tồn tại.
“Luật DPKXD sửa đổi rồi à…”
Đạo luật DPKXD. Ban đầu, nó tồn tại để đối phó với sự xuất hiện đột ngột của Dạng Sống Không Xác Định, cho phép cảnh sát bình thường sử dụng vũ khí hạng nặng và vũ khí chuyên dụng. Nó được thiết lập cho các tình huống khẩn cấp chi tiết như sau:
Đạo luật này tồn tại để giúp đối phó với các cuộc tấn công từ Dạng Sống Không Xác Định xuất hiện ở Nhật Bản vào ngày 30 tháng 1 năm Bình Thành thứ mười hai (2000).
Viết tắt của Đạo Luật Biện pháp Đối phó với Dạng Sống Không Xác Định.
Điều thứ nhất - Luật này công nhận mối đe dọa đối với sự an toàn và hòa bình của Nhật Bản bắt nguồn từ sự xuất hiện của các Dạng Sống Không Xác Định vào ngày 30 tháng 1 năm 2000, cùng với sự cần thiết phải hỗ trợ việc loại bỏ các hành động tàn sát bừa bãi của chúng. Các mục sau đây thể hiện các hành động mà luật này sẽ thực hiện liên quan đến việc chủ động chống lại sự đe dọa hòa bình và an toàn của đất nước chúng ta.
1 - Định nghĩa về Dạng Sống Không Xác Định
(1) Thuật ngữ Dạng Sống Không Xác Định đề cập đến các sinh vật xuất hiện trong Tàn tích Kuroukage vào ngày 29 tháng 1 năm 2000, chúng có chứa những viên linh thạch bên trong, cho phép biến đổi tế bào về mặt sinh học, hình dạng của chúng thành những dạng có nhiều đặc điểm với nhiều loài động thực vật khác nhau. Chúng có mật danh là Dạng Sống Không Xác Định Số X, X là số chỉ thứ tự chúng được phát hiện và xác định. Các Dạng Sống Không Xác Định có hình dạng con người có danh tính, là những nhân dạng bị đánh cắp từ người khác để che giấu thân phận của chúng, được phân hạng là một phần của nhóm B, và được chỉ định là Dạng Sống Không Xác Định Số B-X.
(2) Các Dạng Sống Không Xác Định là những sinh vật khác với con người chúng ta. Vì vậy, khi xử lý hành vi tàn sát và các tội ác khác của chúng, bất kỳ điểm tương đồng nào với con người đều phải bị bỏ qua và coi như động vật hoang dã.
(cắt)
9 - Cách sử dụng vũ khí
(1) Cùng với thành viên của Lực lượng Phòng vệ, cảnh sát được quyền xác định một cách hợp lý khi các thành viên khác trong lực lượng cần được hỗ trợ để bảo vệ tính mạng, sức khỏe, và sử dụng vũ khí tối ưu để thực hiện nhiệm vụ dựa trên phán đoán có lí.
(2) Việc sử dụng vũ khí chống Dạng Sống Không Xác Định sẽ được xử lý dựa trên tình huống hiện tại. Đối với những trường hợp này, điều cực kỳ quan trọng là phải xem xét những mối nguy hiểm từ việc gây tổn hại cho người khác hoặc gây ra hỗn loạn khi sử dụng vũ khí đó.
Luật này cho phép các sĩ quan cảnh sát sử dụng vũ khí mới được phát triển để chống lại Dạng Sống Không Xác Định khi tình huống bắt buộc và được phép bắn vào những người có hình dạng con người nếu họ được xác định là Dạng Sống Không Xác Định. Theo luật này, Ichijo và các sĩ quan có thể dồn Dạng Sống Không Xác Định và tiêu diệt chúng nhờ sự giúp đỡ của Số 4, Godai Yuusuke. Sau cái chết của Số 0, luật được cho là đã hoàn thành mục đích, nhưng nó vẫn được giữ nguyên hiệu lực đề phòng tình huống cần thiết phát sinh. Nhưng 8 năm sau, khi ký ức của người dân về Dạng Sống Không Xác Định bắt đầu phai dần, đạo luật đã được sửa đổi trong hoàn cảnh bất thường.
Trong một sự cố cụ thể, một nghi phạm đã bị xác định nhầm là Dạng Sống Không Xác Định và bị bắn chết. Nghi phạm sau đó đã được khám nghiệm và lại là một con người, khiến viên cảnh sát bắn anh ta cảm thấy tội lỗi và cuối cùng đã tự sát. Sau khi một thành viên của đoàn luật sư bày tỏ mối quan ngại, luật đã được sửa đổi.
Hỗ trợ những thay đổi đó là một tổ chức nhân quyền. Vì Gurongi sở hữu cơ thể và trí thông minh gần giống như con người, nên có ý kiến cho rằng những sinh vật như vậy có khả năng điều chỉnh cách cư xử của họ theo tiêu chuẩn xã hội loài người, và cần phải nỗ lực hợp lý để phục hồi họ. Có lẽ do quan điểm này đã được đề xuất khi loạt án sắp kết thúc và hòa bình cuối cùng cũng trở lại, nhưng sự ủng hộ đối với đạo luật đối xử chúng như con người là rất lớn. Đảng chính phủ lúc đó đã ghi nhận tiếng nói đó và theo đuổi việc thay đổi luật pháp.
Vì vậy, Nội các đã quyết định rằng nội dung của mục 9 - (2) sẽ bị hủy bỏ, các điều khoản dự kiến sẽ hết hiệu lực vào lúc 12:00 sáng ngày 16 tháng 4 năm 2008. Các thuật ngữ được tinh chỉnh bao gồm:
(2) Liên quan đến việc sử dụng vũ khí chống Dạng Sống Không Xác Định, các hành động chỉ được thực hiện dưới sự chỉ huy của sĩ quan cấp trên tại hiện trường, người sẽ đưa ra phán quyết phù hợp dựa trên tình huống hiện tại. Sĩ quan cấp trên có trách nhiệm hiểu rõ những mối nguy hiểm từ việc gây tổn hại cho người khác hoặc gây ra hỗn loạn trong trường hợp vũ khí có thể mất kiểm soát.
(3) Về việc sử dụng vũ khí, chỉ được sử dụng khi một Dạng Sống Không Xác Định có hình dạng khác với con người. Hơn nữa, ngay cả khi chúng có hình dạng khác với con người, chỉ được phép sử dụng vũ khí khi nguy hiểm sắp xảy ra hoặc trong các tình huống khẩn cấp. Ngược lại, dù thế nào đi nữa, chúng cũng không thể bị tổn hại,
“…Trời ạ, luật đó chắc chắn đã cứu chúng ta trước khi nó được sửa đổi.”
Sugita đánh thức những kỉ niệm xa xôi. Ông đang nói chuyện với Ichijo, nhưng đồng thời cũng nói cho Mika nghe.
“Nếu không cảm nhận được chút nhân tính nào, ta vẫn không thể bắn nếu chúng trông giống con người. Ngay cả Đội đặc nhiệm cũng chưa từng làm vậy trong hơn 30 năm nay. Thật không thể tưởng tượng nổi ở một nơi như Nhật Bản này. Chẳng khác nào có kẻ đưa cho mình một khẩu súng như một con trăn dài 6 inch, thứ mà ta chưa bao giờ nhìn thấy ngoài phim, rồi bảo ta bắn ngay. Nó có thể không hoàn hảo, nhưng hồi đó, chúng tôi có thể xử lý theo luật nếu xác định rằng một con người là Dạng Sống Không Xác Định. Nhưng bây giờ... chúng ta bị ràng buộc bởi luật đó rồi.”
Gurongi từng cực kỳ hung dữ và vô nhân tính, nghĩa là chúng có nhiều khả năng thay đổi hình dạng ngay lập tức và tấn công người khác khi cảnh sát đến. Cấp trên cũng thường rất hăng hái khi ra lệnh vô hiệu hóa chúng. Một khi một Dạng Sống Không Xác Định được xác minh, quyền bắn sẽ không thay đổi ngay cả khi chúng vô tình trở lại nhân dạng. Vì lý do đó, Ichijo đã có thể tự do bắn người phụ nữ có hình xăm hoa hồng Số B-1.
“Dù sao thì ngày mai cô cậu phải đích thân đến gặp Togibe Rin nhé. Tôi rất nghi ngờ kẻ địch sẽ bỏ chạy và lẩn trốn. Tôi sẽ đến gặp cấp trên và yêu cầu họ công nhận đây là một cuộc điều tra chính thức, và xin thêm sĩ quan để hỗ trợ chúng ta. ”
“Có lẽ cuối cùng ta phải tạm dừng buổi concert thôi… và sẽ phải nghĩ ra một lý do chính đáng để thuyết phục Togibe Rin rút lui khỏi sân khấu, sếp có nghĩ vậy không ạ?” Mika đề nghị.
Sugita trừng mắt nhìn Mika và đáp lại.
“Nghe này, tôi hiểu là cô đang lo lắng, nhưng làm gì quá khích lúc này sẽ chỉ phản tác dụng thôi. Tôi thấy có một áp lực mãnh liệt nào đó đằng sau việc điều tra Dạng Sống Không Xác Định lần này.”
Ichijo ngay lập tức phản ứng lại.
“Thi thể của giám đốc Nakata phải không ạ?”
“Ừ, chắc chắn là một phần đó. Nhưng tôi cảm thấy như có gì khác ở ngoài kia khi tôi đang điều tra những chuyện khác… Giống như một sự tồn tại vô danh nào đó đang hoạt động đằng sau bóng tối... Hơi lố một chút nhưng tôi chắc chắn rằng có gì đó ở ngoài kia.”
“Một sự tồn tại to lớn, bí ẩn…”
“Dù sao thì tính đến nay, đây thậm chí còn không phải là vụ án giết người. Tốt nhất bây giờ là nên tìm cách dồn Togibe Rin vào thế bí và buộc ả tiết lộ danh tính Dạng Sống Không Xác Định. Sau đó bắn ả bằng những viên đạn gây tổn thương thần kinh…!”
“Ồ, đúng rồi, việc sản xuất những viên đạn đó...”
“Trước đó tôi đã nhờ Ekonida mua sắm không chính thức rồi. Cô ấy nói sẽ sản xuất các phiên bản đổi mới cho chúng ta.”
“Trong thời gian ngắn như vậy ạ?”
“Đồ cũ không có tác dụng ở Số 46, nhớ không? Sau khi nghe lại vào thời điểm đó, có vẻ như cô ấy đã nghĩ ra một bản phác thảo để tăng cường sức mạnh lên. Thật không may, dự án cuối cùng đã bị chấm dứt, nhưng giờ cô ấy đang coi đây là cơ hội để hồi sinh nó.”
“Chị ấy thật đáng tin cậy!”
Mika nghiêng người về phía trước đầy phấn khích.
“Anh Ichijo, vậy em sẽ liên lạc với trụ sở phòng cháy chữa cháy.”
“Phòng cháy chữa cháy?”
“Vâng! Trụ sở Phòng cháy chữa cháy nằm ở sân vận động Seibu Dome của thành phố Tokorozawa ạ. Họ thực hiện rất nhiều màn trình diễn và bắn pháo hoa lạ mắt bằng lửa ở đó trong các sự kiện bóng chày, nên ít nhất họ cũng nên biết về tiến trình diễn tập tại concert chứ ạ!”
Vừa nói chuyện, Mika lập tức quay lại bàn làm việc và bắt đầu liên lạc với nhiều nơi.
“Thấy chưa? Mắt tôi sao mà nhầm được. Quả là đúng khi cho con bé tham gia vụ này.”
Sugita nói một cách hãnh diện khi ông huých nhẹ khuỷu tay vào Ichijo. Đúng là Mika đã để mắt đến Togibe Rin ngay từ giai đoạn đầu cuộc điều tra. Cô ấy sẽ chú ý đến những điều mà người thường không bao giờ để mắt đến, và thể hiện sự kiên trì ấn tượng trong việc theo đuổi chúng. Cô thậm chí còn nhờ ông Matsukura hợp tác một cách thông minh, cuối cùng cô gần như đã chứng minh được hoàn toàn rằng Togibe Rin là một Dạng Sống Không Xác Định. Nếu chỉ chậm vài ngày trong việc nhận ra sự thật đó, hơn 30.000 người có thể mất cơ hội được cứu.
“Đôi khi Natsume hơi thể hiện độc đoán, nhưng tôi phải thừa nhận mình đã rất ngạc nhiên trước khả năng của cô ấy.”
Thấy Ichijo thừa nhận điều đó một cách dễ dàng, Sugita nói thêm:
“Thực ra cấp trên ban đầu dự định thuyên chuyển cô ấy đến Boston để du học, nhưng vào giờ phút cuối cô ấy đã yêu cầu được chuyển đến đây. Cậu biết mà, có thể vì cô ấy là người rất nhạy bén. Đối với thanh tra cảnh sát, trực giác và sự sáng suốt là vô cùng quan trọng. Cố gắng đừng đối xử với cô ấy như con nít nhiều quá và cứ buông lỏng tí đi nào?”
Ichijo hết lòng đồng ý trong khi Sugita vỗ vai anh. Nhưng vì lý do nào đó, Ichijo cảm thấy có sức nặng rất lớn đằng sau cái vỗ nhẹ kia.
Vào ngày hôm sau, Ichijo và Mika cùng với kết quả điều tra vừa nhận được của trụ sở Phòng cháy chữa cháy Tokorozawa trong tay, họ lên đường đến công ty của Togibe Rin.
“Anh Ichijo có nghĩ điều này hơi đáng ngờ không ạ?”
Mika đang nhìn vào bể nước acrylic sẽ được sử dụng trong màn trình diễn bao gồm đến việc trốn thoát khỏi nó. Có các máy bơm ở cả hai bên bể hoạt động cùng với một máy đo ghi điểm. Rin sẽ hóa trang thành Phù thủy RIN Togibe, cô bước vào bể nước và đóng nắp lại. Và sau đó khi nước bắt đầu dâng đầy khi bị xích vào bể, cô ấy đã thực hiện một màn thoát thân tuyệt vời!... Đó là những gì sẽ xảy ra nhưng mọi thứ lại không diễn ra tốt đẹp như vậy. Sau đó, khán giả sẽ bắt đầu thực hiện "RIN Togibe Call" để tăng đồng hồ đo trên máy bơm và khi đồng hồ đo đầy hoàn toàn, máy bơm sẽ hút hết nước trong bể và phân tán khắp khán giả giống như khi Rin thoát ra. Mọi người đều ướt sũng, nhưng niềm đam mê cháy bỏng từ việc ca hát sẽ hong khô tất cả! …Và đó là ý tưởng đầu. Một bước đi khá táo bạo.
“Nhưng cô ấy sẽ sử dụng thiết bị kỳ lạ này như thế nào? Ở sự kiện bắt tay, cô ta đã tranh thủ trong giây lát để hiện thực hóa cảm biến nhằm tiêm tuyến trùng vào nạn nhân, nhưng…” Ichijo nói.
“Có thể cô ta sẽ thả ngòi đốt vào bể nước để nó phân tán khắp khán giả ạ.”
“Ngay cả khi cho rằng vết đốt có thể phân tán như thế, cũng không chắc liệu có đốt được khán giả hay không.”
“Việc này thật khó khăn…”
Không thể đi đến kết luận, cuối cùng cả hai cũng đã đến nơi.
“Vậy chúng ta nên đối phó như thế nào ạ?”
“Cần phải thận trọng, nhưng cũng không thể lãng phí thời gian. Hãy vào thẳng vấn đề luôn.”
“Em hiểu rồi ạ.”
Bên trong tòa nhà hướng xuống đường có thiết kế lạ mắt là công ty quản lý của Togibe Rin. Trên tường treo đầy poster của Rin và các ấn phẩm liên quan đến Rin như DVD, CD và album ảnh lấp đầy tầm nhìn bất kể có đứng ở đâu. Chẳng khác gì một viện bảo tàng cả. Hai người đã liên hệ với giám đốc công ty để hỏi xem có thể hỗ trợ hợp tác điều tra hay không. Buổi concert đã gần bắt đầu nên họ yêu cầu gặp mặt trực tiếp vì đây là thời điểm mong manh. Giám đốc công ty sau đó đáp rằng mình sẽ làm bất cứ điều gì trong khả năng để hỗ trợ hợp tác. Người phụ nữ bước ra chào đón họ chính là người quản lý đã chăm sóc Togibe Rin kể từ khi cô mới ra mắt, Ogawa. Cô ấy là một phụ nữ có vẻ ngoài chín chắn ở độ tuổi cuối 30.
“Nghĩ đến việc rất nhiều fan hâm mộ Togibe Rin đã qua đời… Tôi không biết nói gì ngoài lấy làm tiếc… Bản thân Togibe đã nhận được e-mail và không gì khác ngoài nhiều lần đe dọa cái chết. Những thứ như vậy có thể xảy ra ở công việc này, nhưng tôi không tưởng tượng nổi là sẽ đến mức đó…”
Ogawa trở nên im lặng. Có vẻ như cô đang nghĩ về tội ác của những kẻ thù ghét Rin và fan. Với việc các nạn nhân của ong bắp cày đều là fan của Rin, đã có rất nhiều nghi ngờ rằng đó có phải là những vụ giết người hay không.
“Cũng có nhiều phiền toái xảy ra, chẳng hạn như những kẻ bám đuôi khiến chúng tôi thực sự lo lắng. Hai vị có muốn xem những kẻ ở trong danh sách đen của chúng tôi không?”
“Được rồi, không cần đâu. Chúng tôi khá chắc rằng mình đã xác định được hung thủ.”
“...Vậy sao ạ.”
Biểu hiện của Ogawa thay đổi một cách kỳ lạ. Cho đến bây giờ cô ấy vẫn đang nói chuyện với Ichijo và nhìn thẳng vào mặt anh, nhưng mắt cô ấy bắt đầu cụp xuống.
“Thành thật mà nói, không phải ‘hung thủ’, mà là ‘đối tượng có tiềm ẩn hành vi giết người’... nghĩa là nó nằm ngoài tầm với của pháp luật.”
“...Ý anh là gì ạ?”
Mika nhận thấy khuôn mặt Ogawa cứng đờ trong giây lát. Sau đó, cô truyền đạt xác minh đó cho Ichijo bằng cách trao đổi ánh mắt với anh, sau đó anh đáp lại bằng một cái gật đầu nhẹ.
“Chúng tôi nghi ngờ rằng các vụ án mạng là do Dạng Sống Không Xác Định gây ra.”
“Dạng Sống... Không Xác Định?”
“Đúng, và những vụ giết người cho đến nay chỉ là giai đoạn thử nghiệm… Điều này cũng từng xảy ra với Dạng Sống Không Xác Định trong quá khứ. Mục tiêu thực sự của chúng là giết người hàng loạt trên quy mô lớn hơn nhiều.”
“Thật vậy sao ạ…”
“32805 người tham dự concert… họ là mục tiêu cuối cùng.”
Ogawa im lặng một lúc. Có vẻ như cô ta đang chạy đua trong suy nghĩ với tốc độ điên cuồng. Ichijo và Mika kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời. Câu nói của Ogawa lại thật bất ngờ.
“Đấy không phải sự thật!”
“Hả?”
“Là vì, bọn Dạng Sống Không Xác Định đó… đã bị xóa sổ từ lâu rồi!”
“Chúng tôi nghi ngờ rằng vẫn còn một số còn sót lại.”
“Các vị có bằng chứng không!? Có nhân chứng nào không!?”
Trước sự thay đổi thái độ đột ngột của Ogawa, Mika tự động tiến về phía trước.
“Xin lỗi chị Ogawa, nhưng chị không nghĩ rằng mình đang phủ nhận chuyện này quá đột ngột sao!?”
"Dĩ nhiên là không! Nhưng đây là... concert đầu tiên trong đời của Togibe Rin! Và các vị muốn tôi dừng nó lại chỉ vì một mối nghi mơ hồ sao!?”
“Mối nghi mơ hồ!? Đó là-”
Ichijo kiềm chế Mika đang bắt đầu cao giọng, rồi anh nhìn Ogawa với thái độ bình tĩnh.
“Chúng tôi đến đây để xem liệu những nghi ngờ đó có đúng hay không.”
“......!”
Ogawa liếc nhìn dữ dội, nhưng Ichijo vẫn bình tĩnh tiếp tục, không hề nao núng.
“Chúng tôi muốn kiểm tra cơ thể của Togibe Rin.”
Đồng tử của Ogawa giãn nở ra, nhưng cô vẫn tiếp tục giữ bình tĩnh và giọng nói đều đặn khi nhìn chằm chằm vào Ichijo.
“... Cho mục đích gì ạ?”
“Chúng tôi nghi rằng Togibe Rin là một Dạng Sống Không Xác Định.”
“X-Xin đừng có lố bịch như thế!”
“Togibe Rin đã bao giờ chụp X-quang hay chụp CT chưa?”
“C-Cô ấy không có.”
“Trên người cô ấy có hình xăm nào không?”
“Tất nhiên là không rồi! Cô ấy là một thần tượng mà!? Xin các vị đừng đưa ra thêm bất kỳ lời buộc tội kỳ quặc nào nữa!”
“Không có gì kỳ quặc ở đây hết!”
Mika bùng lên.
“Tất cả các nạn nhân đều đã tiếp xúc với Togibe Rin vào lúc nào đó. Và trong số tất cả fan của cô ấy, lý do tại sao chỉ những người cụ thể mới bị nhắm tới cũng là vì Togibe Rin. Nếu cho rằng Rin Togibe là Dạng Sống Không Xác Định được thì mọi thứ sẽ liên kết với nhau!”
Khuôn mặt của Ogawa trở nên tái nhợt, nhưng cô ấy vượt qua do dự và hằn giọng về phía Mika trong khi lườm thẳng.
"Xin các vị hãy về cho! Tôi không có thời gian để giải quyết chuyện vớ vẩn này!”
Khi Ichijo và Mika bị đẩy ra ngoài, cửa trước mở ra khi một cô gái trẻ tươi cười bước vào với câu “Chào buổi sánggggg!”
“Rin!?”
Giọng của Ogawa đầy hoảng sợ. Ngược lại, Rin trông xinh xắn và lộng lẫy hơn nhiều so với ảnh hay video về mình, cô nàng hoàn toàn không bối rối khi nhìn thẳng vào Ichijo và Mika, rồi giới thiệu bản thân một cách đàng hoàng.
“Xin chào, Togibe Rin đây ạ! Hân hạnh khi được gặp các vị!”
“Tôi là Ichijo, sĩ quan của Sở Cảnh sát Trung Ương.”
Ogawa sau đó lao vào để bảo vệ cô ấy.
“Sao em lại ở đây!?”
Khuôn mặt Rin sau đó tự nhiên chuyển sang vẻ đau lòng, cô thì thầm với Ogawa trong khi nhìn xuống vì xấu hổ.
“Em đã nghe về các vụ án... đó là một cú sốc lớn đối với em, nên em nghĩ mình có thể giúp đỡ... nhưng mọi chuyện lại thành ra như thế này…”
Mika đã nhìn chằm chằm vào cô ấy suốt lúc đó. Ichijo đang bình tĩnh quan sát. Rin sau đó đối mặt với họ với đôi mắt ngấn lệ và ca thán.
“Em không phải là Dạng Sống Không Xác Định hay gì khác đâu ạ!”
“Tất nhiên là không rồi! Đừng lo, hãy để chị nói chuyện đi nhé?”
Ogawa cố gắng ôm lấy Rin một cách tuyệt vọng, nhưng Rin đã đẩy cô ra. Sau đó cô nhìn Ichijo và đưa tay phải về phía anh.
“Bắt tay em đi!”
“......!”
“Tay em ấm lắm nha. Nếu em là Dạng Sống Không Xác Định, hẳn sẽ phải rất lạnh phải không ạ?”
Có thể cô ta đang định tiêm tế bào tuyến trùng bằng cách bắt tay giống như đã làm với các nạn nhân khác. Mika lo lắng nhìn Ichijo. Ichijo nhìn kỹ vào mắt Rin rồi tự tin đưa tay phải ra. Đôi mắt cô không hề dao động, cô nắm lấy tay anh bằng bàn tay nhỏ bé của mình. Nó có cảm giác mềm mại và ấm áp. Thật khó để nghĩ bàn tay này không phải của một cô gái trẻ bình thường khác.
“Ấm phải không ạ…? Anh thanh tra.”
“Có.”
“Anh vẫn không tin sao?”
Khuôn mặt Rin chuyển sang buồn bã. Chỉ trong chốc lát, Ichijo cảm thấy trong lòng có chút hoài nghi. Khả năng anh sắp phạm phải một sai lầm khủng khiếp hiện lên trong tâm trí, một linh cảm bất thường chạy dọc sống lưng anh. Đó là cảm giác khó chịu mà anh chưa từng có từ trước khi trở thành thanh tra. Đó là cách mà sự ngây thơ của cô gái mạnh mẽ thể hiện với Ichijo.
Nhưng Ichijo đã cố gắng gạt bỏ và tiếp tục thông báo cho Rin.
“Thật không may, điều này vẫn không đủ để chứng minh.”
“Làm ơn, thế là quá đủ rồi!”
Một lần nữa, Ogawa chen vào, lần này giữ Rin lại bằng tay của mình.
“Vậy em phải làm gì ạ?”
Mika đáp lại:
“Hãy chứng tỏ rằng cô không có hình xăm. Cởi hết quần áo ngay bây giờ.”
“Cô có biết mình đang nói gì không vậy…!?”
“Không sao đâu chị Ogawa. Em sẽ cởi đồ.”
Rin quyết tâm bắt đầu cởi quần áo, nhưng bị Ogawa ngăn lại "Làm ơn dừng lại, Rin!", rồi trừng mắt nhìn Mika.
“Không hề có lệnh khám xét, đây chỉ là một cuộc điều tra tùy tiện thôi phải không? Tôi có thể kiện các người vì vi phạm nhân quyền đấy!”
“Cô không hiểu rằng 32805 người tham dự concert rất có thể sẽ bị sát hại sao!?”
“Không thể có chuyện đó! Rin không phải người như vậy, em ấy làm sao mà làm được điều đó! Làm ơn, hãy về đi ạ!”
Bị buộc phải rời khỏi công ty, Ichijo và Mika phải từ bỏ khi quay trở lại Trụ sở Điều tra.
“Thật không thể tin được! Đáng lẽ mình nên kéo cô ta đến bệnh viện và chụp CT!”
“Bình tĩnh nào Natsume. Sau khi nhìn thấy hành vi của người quản lý kia, anh gần như nhận ra rằng cô ta thực sự là một Dạng Sống Không Xác Định. Nhưng nếu cứ tiếp tục tra hỏi lúc đó thì có thể chúng ta sẽ mất cơ hội.”
“Điều gì khiến anh lại nói thế?”
“Togibe Rin đã tình nguyện được khám xét cơ thể. Dù ta đã ép cô ấy làm thế, nhưng cô ấy tự tin và không lùi bước. Hình xăm có thể bị xóa ở đâu rồi, và có thể sẽ gặp trục trặc khi chụp CT hay gì khác. Nếu cô ấy giải quyết được mọi nghi ngờ vào lúc đó thì việc truy đuổi sâu hơn sẽ càng trở nên khó khăn.”
Sugita bước vào với vẻ mặt khó chịu.
“Cấp trên mắng tôi, bảo tôi phải giảm tải mọi chuyện. Chết tiệt, có vẻ như cơ quan đã gửi vài lời phàn nàn rồi.”
“Điều đó có thực sự quan trọng không ạ?”
Như thường lệ, Mika tỏ ra bướng bỉnh.
“Nhưng họ yêu cầu SP lo việc đảm bảo an ninh cho sân vận động. Nói cách khác, họ đang nói chúng ta hãy tránh xa ra. Việc tiếp tục điều tra ngày càng khó.”
“Đã đến nước này rồi…”
Mika ngẩng mặt lên đầy quyết tâm.
“Em sẽ gia nhập đội hầu gái.”
“Hả!?”
Ichijo cũng khá ngạc nhiên.
“Có chuyện gì thế Natsume? Đội hầu gái…?”
“Họ là vũ công nhảy nền cho Rin. Nếu có thể thâm nhập vào đó, sẽ là cơ hội để em đến gần cô ấy hơn.”
“Rồi em định làm như thế nào đây?”
“Ở công ty quản lý, em nhìn thấy một tấm ID trên bàn và lén chụp ảnh lại. Nó là một thứ đơn giản đeo trên cổ, nên nếu chỉ cần làm một cái trông giống thế, đi vào sẽ không khó khăn gì.”
“Chà, có thể SP có thể nhầm em với một trong 17 hoặc 18 “cô hầu gái” khác, nhưng…”
Đột nhiên có một câu "Chào buổi tối!" vang lên trong phòng, khi một người phụ nữ đeo kính bước vào, có đôi mắt sáng ngời trí tuệ đằng sau. Mái tóc dài của cô được búi gọn sau đầu, cô mặc một bộ trang phục rất giản dị với quần dài. Rõ ràng là cô không quan tâm nhiều đến thời trang. Cô ấy là nhà khoa học Enokida Hikari.
“Ồ, đến rồi à, Enokida. Trên điện thoại, giọng nói của cô chẳng thay đổi gì so với trước đây, nhưng tôi thấy trông cô cũng không khác gì cả!”
Enokida đáp lại Sugita bằng “Bốc phét ít thôi” và tiến thẳng về phía Ichijo.
“Lâu quá rồi nhỉ, Ichijo!”
“Vâng, đúng là vậy ạ.”
“Trông cậu có phong thái mạnh mẽ hơn đấy. Vẫn đang tập luyện phải không?”
Khi Enokida bắt đầu tung những cú đấm vào ngực Ichijo, Mika bước vào và ngắt lời.
“Dạ, em là cấp dưới của anh Ichijo, Natsume ạ. Rất vui khi được gặp chị.”
“Ồ, cậu có một hậu bối dễ thương quá! Chị là Enokida, rất vui được gặp em!”
“Chờ chút Natsume, cô là cấp dưới của TÔI cơ mà?”
Phớt lờ lời đáp lại của Sugita, Mika hỏi Enokida.
“Chị Enokida đang nghiên cứu phát triển trang bị chống lại Dạng Sống Không Xác Định mới phải không ạ?”
“Đúng, chị muốn chuyển nó càng sớm càng tốt nên đã bay tới đây. Nhìn này!”
Cô mở chiếc cặp tài liệu để lộ những viên đạn phá hủy hệ thần kinh bản mới.
“Chúng dựa trên loại đạn xuyên giáp của xe tăng! ...Mà chắc em không hiểu đâu nhỉ. Chà, về cơ bản thì bên trong viên đạn là một loạt những chiếc kim nhỏ bé giúp tăng khả năng xuyên thấu. Sau đó, những chiếc kim nhỏ đi vào cơ thể và lan ra, thiết bị nano sẽ kích hoạt và phát nổ. Chúng hiệu quả gấp 25 lần so với những viên đạn được sử dụng ở đây!”
“Vẫn cứ là tuyệt vời như ngày nào, chị Enokida.”
Ichijo đã nhanh chóng nhận xét.
“Này nhé, thực ra chính con trai chị đã cho gợi ý, sau khi chuyển từ một đứa cuồng đường sắt thành một fan cuồng anime, rồi trở thành một fan cuồng quân sự.”
“Nhóc Sayuru?”
“Ừ, bây giờ nó đã học đại học rồi. Chà, chị cho rằng tự lớn lên theo ý mình sẽ giúp ích cho nó về sau.”
“Theo ý mình ạ?”
Ichijo nở một nụ cười gượng mà không cần suy nghĩ. Anh biết rằng cô chỉ đang khiêm tốn, nhưng anh vẫn thấy thích thú khi cô nói những điều như vậy, thật giống với chính cô.
“Jean cũng đã giúp đỡ rất nhiều nữa.”
Mika rất ngạc nhiên khi nghe cái tên đó.
“Anh Jean… Jean Michel Sorrel ạ?”
“Hở? Ừ nhỉ! Em là con gái của giáo sư Natsume phải không?”
“Vâng! Anh Jean và đội khai quật lúc đó đã giúp đỡ em rất nhiều. Nhưng chị và anh ấy có mối quan hệ như thế nào vậy?”
“Hửm? À, chỉ là bạn bè thôi. Cậu ta là một người rất tốt, nhưng cậu ta đã về nước rồi.”
Sau đó Sugita đặt tay lên vai cô.
“Có vẻ cô cũng trải qua rất nhiều chuyện nhỉ.”
Nhưng Enokida gạt tay ông ra và nói "Anh làm vậy là giống quấy rối tình dục đấy". Vẻ mặt của cô sau đó trở nên nghiêm túc hơn khi tiếp tục nói.
“Quan trọng hơn là vẫn còn nhiều điều phải báo cáo với mọi người.”
Cô đang đề cập đến những phân tích mà Sugita đã nhờ cậy. Đầu tiên, họ phát hiện ra rằng một sinh vật cực kỳ nhỏ đã bắt chước một bộ phận trong máy bơm của buồng oxy. Đương nhiên, Ichijo và mọi người rất ngạc nhiên. Nếu họ cho rằng Nakata là một Dạng Sống Không Xác Định, thì có thể y đã cấy một phần cơ thể của mình vào máy bơm khiến nó gặp trục trặc, rồi thay thế nó trở lại bằng bộ phận ban đầu.
Tiếp theo, liên quan đến độc tố của sứa, sau khi kiểm tra kỹ hơn, một số chi tiết thú vị đã được làm sáng tỏ. Thông thường, độc tố của sứa - hay là chất gây dị ứng có cấu trúc phân tử rất ổn định. Nhưng vì lý do nào đó, chất độc được chiết ra tỏ ra bất ổn và dễ dàng hòa trộn với các chất khác. Khi các chất gây dị ứng xâm nhập vào cơ thể con người, các chuỗi miễn dịch sẽ kích hoạt và liên kết với các virus xâm nhập. Tuy nhiên, các chất gây dị ứng được chiết xuất sẽ khiến các chuỗi globin miễn dịch liên kết với chúng biến thành một chất khác, gây ra phản ứng thái quá của hệ thống miễn dịch trong cơ thể.
Hơn nữa, khi liên kết với dấu vết mờ nhạt của nhôm axit sulfuric có trong nước máy, một chất độc chết người được gọi là Secidohilbin sẽ được hình thành. Secidohilbin có khả năng gây sốc phản vệ ngay cả khi hấp thụ qua da, với tỷ lệ tử vong gần 100%. Nói cách khác, chỉ cần tiếp xúc với dung dịch nước chứa chất độc đó cũng có thể gây tử vong.
“Vậy ra cô ta đang định giết toàn bộ khán giả bằng sự kiện cao trào trong bể nước đó!”
Mika trả lời ngay lập tức. Khi fan bắt đầu cổ vũ cho “RIN Togibe”, việc đếm ngược đến cái chết của họ sẽ bắt đầu. Đã đến nước này thì không còn lựa chọn nào nữa. Mọi người trong căn phòng đó đều khao khát mãnh liệt được tiến lên sân khấu đó và phá hủy bể nước. Nhưng họ hiểu rằng mình sẽ không có cơ hội trừ khi bắt bí Togibe Rin trước. Sau khi được Sugita yêu cầu tìm bằng chứng buộc tội Togibe Rin là Dạng Sống Không Xác Định, Ichijo và Mika một lần nữa lên đường điều tra. Còn 37 giờ nữa là đến concert của Togibe Rin. Các nhân viên của buổi concert sẽ bắt đầu diễn tập vào lúc 5 giờ sáng ngày hôm đó. Khoảng thời gian 3 tiếng từ lúc kết thúc diễn tập đến khi bắt đầu concert sẽ là cơ hội duy nhất để họ giải quyết ổn thỏa mọi việc.
Ngay trước khi chia tay sau khi rời khỏi sở cảnh sát, Mika lặng lẽ nói chuyện với Ichijo mà không nhìn anh.
“Nếu chúng ta rơi vào ngõ cụt, anh Godai sẽ đến giúp chúng ta… Em chắc chắn về điều đó ạ.”
Ichijo trả lời mà không nhìn Mika.
“Mặc dù vậy, mình vẫn phải kiên trì. Chúng ta cần phải ngăn lại vì trách nhiệm của cảnh sát... đó là ưu tiên hàng đầu của chúng ta.”
Mika chia tay Ichijo trong im lặng.
Và Ichijo cũng không nhìn lại.
Mika tập trung vào các đầu mối liên quan đến Rin, hỏi xem có ai biết gì về hình xăm của cô không. Bắt đầu với chuyên gia trang điểm và làm tóc, cô thẩm vấn mọi nhân viên mà cô có thể tìm được. Thật không may, tất cả họ đều khẳng định mình không biết gì, và Mika đã không đi đúng hướng của cuộc điều tra.
Mika sau đó quyết định đi đến nơi mà Rin từng học trung học. Có rất nhiều câu chuyện nổi tiếng về cô ấy là người hay gây rối hồi đó. Thông thường, những chi tiết này sẽ được tìm thấy dưới dạng tin đồn thông qua các bài báo từ tạp chí hàng tuần, nhưng Rin thực sự đã hoàn toàn thừa nhận sự thật ngay từ đầu. Cô nói rằng đó chính là con người thật của cô, và đó là lý do cô quyết định từ nay về sau sẽ sống tươi sáng để không gây phiền phức cho mẹ mình nữa. Do vậy, nụ cười rạng rỡ hiện tại của cô tượng trưng cho sự tươi sáng của cô đã trở lại. Cô bắt đầu với việc giành được sự ưu ái của những người ghét mình, và giờ đã đủ thành công để tổ chức một buổi concert quy mô lớn với hơn 30000 người với vé bán hết ngay lập tức.
Ở nơi đó, nhiều nam sinh khẳng định Rin thường trốn học cùng các bạn cùng lớp.
“Cô ấy không có hình xăm. Không thể nào đâu. Đúng, đúng là cô ấy giao du với một nhóm người xấu, nhưng không đời nào lại xăm trổ được.”
“Tại sao vậy?”
“Cô ấy luôn nhắc đến chuyện đó. Những hình xăm là thứ cô ta không được có, mẹ cô ấy sẽ rất buồn nếu cô ta có hình xăm.”
“...Tôi hiểu rồi.”
“Không lâu sau đó Rin không còn đến đây nữa, cô ấy trở nên rất thân thiết với mẹ. Bất cứ khi nào chúng tôi tình cờ nhìn thấy trên đường, cô ấy đều làm như không biết chúng tôi. Thực sự bất ngờ.”
Mặt khác, Ichijo đã liên lạc với Tsubaki và hỏi chi tiết về hình xăm của các Dạng Sống Không Xác Định. Tsubaki thông báo rằng về mặt y học, chúng không phải là hình xăm. Mà là tập hợp các sắc tố da đậm đặc, giống với nốt ruồi hoặc vết bớt.
“Có thể loại bỏ nó bằng da thuộc, nhưng nó sẽ mọc trở lại nhanh chóng. Đúng như tài liệu nói, hình xăm rất có thể sẽ trông giống như hình dạng quái vật của chúng.”
Ichijo sau đó bắt đầu nói chuyện với những người vô gia cư biết về thế giới ngầm và thu thập thông tin. Anh biết được rằng công ty mẹ của công ty Rin có mối liên hệ với thị trường chợ đen, cùng với đó là một tin đồn thú vị. Rõ ràng có một người quay phim tự do đã bị giết và che đậy bằng cách giả tự sát. Người đàn ông này đã theo dõi Rin với hy vọng tìm ra bê bối để tống tiền công ty quản lý của cô, y đã tình cờ chụp được một bức ảnh có hình xăm giữa mông và đùi của cô. Sau đó, y dùng thông tin này để chống lại công ty quản lý và yêu cầu bồi thường để giữ bí mật. Người vô gia cư nói với Ichijo rằng ông ta có thể lấy được bức ảnh này với giá 20 triệu yên. Tuy nhiên, ông ta đã mắc nợ Ichijo. Chuyện là Ichijo đã từng giải quyết một vụ án hối lộ tham nhũng mà ông ta có liên quan. Nhưng lại có những kẻ muốn mạng sống của ông ta trong thế giới ngầm, và ông tin chắc rằng Ichijo đã hành động để cứu mình. Ông đã hứa sẽ trả nợ cho anh vào một ngày nào đó. Ichijo hỏi liệu hôm nay có thể là ngày anh trả nợ hay không, và nhờ đó, Ichijo cuối cùng đã có được bằng chứng Togibe Rin có một vết bớt sứa trên cơ thể. Không còn nghi ngờ gì nữa, Togibe Rin là một Gurongi.
Bất chấp điều đó, Ichijo vẫn tiếp tục cảnh báo Mika.
“Tuy nhiên chính phủ sẽ không coi đây là bằng chứng thuyết phục Togibe Rin là Gurongi đâu. Đó chỉ là sự xác nhận niềm tin của chúng ta thôi.”
“Vậy ý anh là nó chỉ là hướng tham chiếu cho chúng ta…”
“Phải. Trừ khi Togibe Rin tiết lộ hình dạng thật của mình, còn không chúng ta sẽ không thể bắn cô ấy. Đó là điều luật tuyệt đối mà cảnh sát phải tuân theo.”
“Em hiểu rồi.”
Khi Mika trả lời thì đã là 4 giờ sáng của ngày diễn ra concert.
Sau khi hợp tác với lực lượng an ninh Tokorozawa phụ trách khu vực tổ chức concert phía sau hậu trường, kế hoạch đã được đưa ra là không cho những người tham dự concert đến tận giây cuối cùng. Như Mika đã tuyên bố trước đó, cô đã sắp xếp kỹ lưỡng kế hoạch lẻn vào concert và cải trang thành một hầu gái. Giả vờ rằng mình đã rời đi để lấy thứ gì đó đã quên ở bãi đậu xe, cô sẽ tìm cách đi vòng qua lối vào. Cho đến khi concert bắt đầu, Mika phải tập trung vào việc tiếp cận Rin càng gần càng tốt, hy vọng có thể bắt được cô ta trong trạng thái biến hình. Cô phải cho Ichijo và Sugita, những người sẽ ở thế sẵn sàng, cập nhật từng chi tiết nhỏ qua radio không dây.
Sau khi chuẩn bị xong, diện mạo của Mika sau khi thay trang phục hầu gái thật hoàn hảo. Mic được giấu sau mặt nghe và tai nghe dẫn truyền giấu sau tai cô. Trừ khi có người biết từ trước, thì không ai có thể biết được.
“Togibe Rin có thể lộ danh tính để giết em. Nếu có chuyện gì đó xảy ra, xin đừng ngần ngại xông vào ạ.”
Mika nói rõng rạc.
Dù đang là mùa hè nhưng tâm trí Ichijo vẫn nhớ lại khung cảnh bão tuyết đó. Khuôn mặt tươi cười của chàng trai đã bảo anh hãy bắn mình nếu có chuyện xảy ra.
Đằng sau Mika, Ichijo có thể thấy chàng trai đó đang đứng cùng cô. Nhưng Ichijo lúc này không có thời gian dành cho sự đa cảm. Anh bố trí các sĩ quan mặc thường phục ở nhiều khu vực khác nhau để chuẩn bị cho sự cố có thể xảy ra.
Vào lúc 6:02:53 sáng, Mika đã đột nhập thành công vào sân khấu concert.
Ichijo nghe thấy nhiều âm thanh trộn lẫn với nhau phát ra từ tai nghe của mình. Một người đàn ông đang ra lệnh. Một câu “Chào buổi sáng!” đến từ một cô gái. Cuối cùng, giọng nói của những fan hâm mộ đang lo lắng đến gần sân. Những fan đặc biệt lo lắng đã chờ đợi trước buổi concert từ tối hôm trước để chuẩn bị cho việc bán hàng trước buổi diễn. Một báo cáo đến từ an ninh Tokorozawa nói rằng nếu cần, họ có thể phải mở buổi concert sớm.
Nhưng Mika vẫn chưa tìm thấy Rin.
Trong quá trình điều tra trước chiến dịch, họ đã có thông tin rằng ngay trước khi bắt đầu concert, Rin sẽ yêu cầu được ở một mình để có thể tập trung lại. Không rõ liệu nó có liên quan gì đến Dạng Sống Không Xác Định hay không. Phòng thay đồ của Rin nằm bên dưới tầng ba của sân vận động, trong phòng giám đốc. Con đường đến đó không bất ngờ khi có rất nhiều nhân viên, chứng tỏ việc đi vào rất khó khăn.
Khoảng 6:27 sáng, Mika nhận thấy tình hình thay đổi. Cô liên lạc với Ichijo bằng một câu “Anh Ichijo” nhẹ nhàng.
“Sao vậy?”
“Đã có hỗn loạn xảy ra giữa các nhân viên ạ. Có vẻ như họ không tìm thấy quản lý Ogawa ở đâu cả.”
“Cô ta không ở cùng với Togibe Rin à?”
“Trông không giống vậy lắm ạ. Tình hình bây giờ khá bất thường. Các nhân viên đang thực sự lo lắng.”
Chuyện gì đang xảy ra đây... Ichijo nghĩ khi một cảm giác khó chịu chạy qua tâm trí. Nhưng trạng thái bối rối nhất thời của nhân viên đã tạo cơ hội cho Mika lẻn vào.
“Anh Ichijo, nhân viên không còn nhìn về hướng này nữa. Em sẽ đi vào.”
“Em đã chuẩn bị súng chưa?”
“Vâng, ổn rồi ạ.”
Ichijo nghe thấy Mika gõ cửa phòng giám đốc. Anh không nghe thấy Rin đáp lại, nhưng lại nghe thấy "Xin lỗi, cô có thời gian không?" của Mika. Ichijo nhìn thẳng vào mắt Sugita đứng cạnh, và họ đều đang lo lắng.
“Ồ, bạn là thành viên của đội hầu gái. Chuyện gì vậy?”
Giọng điệu vui vẻ tươi sáng của Togibe Rin đột nhiên thay đổi.
“Ồ, là chị thanh tra hôm nọ nhỉ. Có chuyện gì mà lại mặc đồ hầu gái thế? Đừng nói là chị đã trở thành fan của tôi nhé.”
“Dĩ nhiên là không.”
“Vậy thì chị đang xâm phạm đấy. Dù có là cảnh sát đi chăng nữa.”
“Mọi người đều căng thẳng vì cô Ogawa không ở đây, nhưng có vẻ như cô vẫn bình thường.”
“Ogawa? Tất nhiên là không có ở đây rồi.”
“Ý cô là gì?”
“Mụ ta không ngừng làm phiền tôi kể từ ngày đó. Toàn lảm nhảm mấy câu như 'Buổi concert nhất phải thành công nhé?' hoặc 'Em sẽ không làm điều gì kỳ lạ đâu đúng không?'"
“Ogawa chắc chắn cũng đã cảm nhận được… rằng cô đang có ý định làm điều gì đó.”
“Nhưng mụ ấy nói rằng mụ tin tôi. Mụ nói rằng chúng tôi đã thực sự thân thiết và sẽ làm bất cứ điều gì cho nhau. Ngu đần đến mức nào vậy trời? Làm sao chuyện đó lại xảy ra được chứ. Tôi phải chịu đựng điều này suốt 2 năm chỉ vì ngày hôm nay.”
“Cô Ogawa đâu rồi?”
Mika dồn sức nặng và nói. Nhưng Rin đáp lại bằng giọng cáu kỉnh.
“Ai biết? Có lẽ mụ ta muốn biến đâu đó thật xa? Suy cho cùng thì làm quản lý cũng vất vả lắm đấy.”
“Đừng đùa với ta.”
“Ai thèm đùa với cô?”
“Mau nói ra hiện giờ Ogawa đang ở đâu.”
“Này nhé, tôi thực sự quý chị Ogawa lắm. Giám đốc công ty cũng vậy. Họ cho tôi vào công ty mà không thèm quan tâm tôi là loại người như thế nào.”
“… Hay là Dạng Sống Không Xác Định?”
Sự căng thẳng của Ichijo và Sugita tăng vọt, nhưng cuộc trò chuyện của Mika và Rin vẫn tiếp tục mà không có gì.
“Hỏi thẳng luôn hả?”
“Không còn thời gian nữa.”
“Hehe, thật thú vị. Tôi thích cô rồi đấy, nên tôi sẽ nói với cô một điều nhỏ. Suy luận của cô rất chuẩn.”
Ichijo nhìn Sugita mất kiên nhẫn, nhưng Sugita đã giơ tay ra hiệu rằng nên đợi thêm một lát nữa.
“Vậy ra mi thực sự là một Gurongi.”
“Ờ. Nhưng thật không may, cuộc trò chuyện phải kết thúc rồi. Suy cho cùng, bọn mi không có quyền đình chỉ buổi concert này. Ta sẽ không lộ diện bản thân mình đâu.”
“Bây giờ mi đang tiết lộ thân phận với ta mà?”
“Không sao đâu, vì mi sẽ đến đúng nơi mà Ogawa đã đến.”
Nghe những lời đó, ngay cả Ichijo và Sugita cũng không cần phải cho Mika biết mối nguy hiểm sắp xảy ra.
“! Vậy nghĩa là…!”
“Hehehe. Có thể nói gì đây?”
“Đứng lại. Tiến lại gần hơn nữa ta sẽ bắn!”
“Mi có thể à? Ta khá chắc mi không được phép làm thế đâu!”
Ngay khi câu nói kết thúc, một âm thanh như tiếng leng keng liền phát ra.
“Ư-Ưư...Hự…”
Tiếng rên rỉ không nghe nổi của Mika phát ra, Rin đã vật chất hóa xúc tu và tóm lấy cổ họng Mika sau khi hất văng súng của cô.
Sugita khống chế đội SP dừng ở cổng và xua đuổi nhân viên, còn Ichijo thì bỏ chạy. Anh càng thêm khó chịu. Khi đang chạy, Ichijo hét lên với mọi người xung quanh kêu gọi bỏ chạy. Không thể biết được điều gì sẽ xảy ra nếu hỗn loạn xuất hiện. Trong khi đó, Ichijo nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Rin phát ra từ tai nghe.
“Ta sẽ kể cho mi nghe bí mật của Cuộc gọi từ nàng Rin. 'RIN Togibe'......'Rinto Gibe'......'Linto Gibe'... Tức là Linto sống cũng chẳng ích gì, nên chết hết đi là được, hehe!”
“...Ưư...ư....!”
Ichijo chạy. Anh biết cuối cùng mình sẽ phải xô xát với đội SP lực lưỡng, nhưng anh phải vượt qua. Bên tai anh chính là giọng nói của Mika.
“Anh Ichijo… Em xin lỗi…!”
Có lẽ cô xin lỗi vì đã mất mạng khi không thể đạt được mục tiêu của mình chăng?
“Đồ ngốc! Đừng bỏ cuộc lúc này Natsume!”
Vào lúc đó, một âm thanh lớn vang lên khi khán đài của Seibu Dome bắt đầu vỡ vụn. Vì lý do gì đó mà khu vực phía trên của phòng giám đốc đã sụp đổ. Chống lại những nhân viên đang chạy trốn, Ichijo chạy vào. Trong hành lang tối tăm, những đám mây bụi dày đặc bắt đầu tích tụ. Sau khi lao qua nó, anh đến một khu vực có ánh sáng chiếu vào. Đột nhiên, một mảnh gạch vụn đập vào đầu Ichijo và anh ngã xuống sàn. Nhưng Ichijo đã lấy lại sức và đứng dậy. Khi đó, anh nhìn thấy hai bóng người trong đám mây bụi. Đứng một bên là một Dạng Sống Không Xác Định hình dáng con sứa. Và bên kia là… một Kuuga màu trắng.
“Godai…!”
Chợt mọi thứ trước mặt Ichijo tối sầm lại, anh đã hoàn toàn ngã gục tại chỗ.
32805 có thể đọc trong tiếng Nhật là “san ni hachi zero go”, “san ni” đọc như từ “sunny”, “hachi” là 8 trong tiếng Nhật, “0” nghĩa là “o’clock”, "go" là 5. ) SP (Security Police): Đội cảnh sát an ninh thuộc sở cảnh sát trung ương của Tokyo.