Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

44 4802

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

172 4390

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

(Đang ra)

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

sujeongyojeong (수정요정)

Tôi đã phục vụ cho nữ phản diện này suốt mười ba năm, và giờ đây cô ấy đã sụp đổ.

5 29

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

252 6476

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

21 175

Quyển I: Bão Ngầm Trỗi Dậy - Chương 167 - Tìm kiếm nhân tài

“Rời đi?” Đại sư Valentine biểu cảm dần trở nên nghi hoặc: “Con định đi đâu?”

Đi đâu?

Câu hỏi này khiến Phynia ngẩn người, nàng vừa rồi chỉ vô thức muốn chuồn đi, làm sao có thể biết mình sẽ đi đâu? Tuy nhiên, khi nhìn thấy vị trí hiện tại của mình, một lý do chợt hiện lên trong tâm trí nàng.

“Đi các phân viện khác xem thử có thầy cô hay học sinh nào đáng để chiêu mộ không.” Phynia mặt không đỏ, hơi thở không gấp gáp nói, nhìn biểu cảm thì hoàn toàn không giống một kế hoạch vừa nghĩ ra: “Dù sao bây giờ Rusatinia chẳng có gì cả, có cơ hội tốt như vậy, con nhất định phải tìm thêm nhân tài cho Rusatinia.”

“Ừm? Thì ra là vậy sao…?”

Đại sư Valentine nói với vẻ mặt trêu chọc.

“Nhưng ta nhớ, việc Rusatinia phát triển ra sao, hẳn là không liên quan gì đến con chứ? Lại quan tâm đến tên nhóc Albert đó đến vậy, lúc nào cũng lo nghĩ cho chuyện của hắn à?”

Nghe lời đại sư Valentine, gò má Phynia ửng hồng lập tức lan đến tận mang tai, sau đó nàng biện bạch: “Chuyện này liên quan gì đến Albert chứ!? Con chỉ cảm thấy Rusatinia bây giờ quá nghèo thôi, nếu không nghĩ cách phát triển một chút thì con sẽ phải ở mãi cái nơi khỉ ho cò gáy đó!”

“Được được, ta hiểu rồi, ta hiểu mà…”

Đại sư Valentine nói với vẻ mặt “ta biết mà”.

Phynia cạn lời nhìn đại sư Valentine, nàng biết vị sư phụ này của mình hoàn toàn không nghe lọt lời biện bạch vừa rồi của nàng.

Chỉ là chưa kịp để nàng giải thích, đại sư Valentine lại nói.

“Vậy thì con cứ đi đi… À đúng rồi, Camilla và Yar, Yar gì gì ấy nhỉ… đi cùng con thì sao?”

“Yarronves?”

“Đúng, Yarronves. Hai người bọn họ thì sao?”

Hai người đang đứng cạnh đó, nghe thấy Phynia và đại sư Valentine bàn bạc về mình liền quay đầu nhìn nhau, mặt đối mặt.

“Đương nhiên là ở lại chỗ sư phụ rồi.” Phynia cười hì hì nói: “Hai người bọn họ đều là pháp sư, mà ngài lại là đại pháp sư mạnh nhất Lothiris. Có cơ hội được ngài chỉ dạy về ma pháp, chẳng phải sẽ rút ngắn được bao nhiêu năm đường vòng sao? À đúng rồi, Yarronves trước khi đến đây đã có rất nhiều thắc mắc về ma pháp rồi, lần này ngài tiện thể dạy hắn, có lẽ còn có thể thu hoạch được một học sinh Truyền Kỳ đó!”

Đại sư Valentine râu ria dựng ngược, trợn hai mắt nói: “Con cũng biết ta là pháp sư mạnh nhất Lothiris? Vậy sao không ở lại bên cạnh ta mà học hành tử tế, ngược lại còn muốn theo tên nhóc Albert đó chạy đến Rusatinia?”

Xem ra đại sư Valentine vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện Phynia từ chối ở lại bên cạnh ông năm xưa.

Phynia nghe vậy, hai tay chống nạnh mà cãi lại.

“Con và hai người bọn họ không giống nhau.”

“Không giống chỗ nào?”

“Con là siêu cấp thiên tài!” <( ˶ˆᗜˆ˵ )>

“……”

Nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của thiếu nữ, đại sư Valentine không khỏi có chút câm nín.

Dù rằng đây đúng là sự thật, nhưng cũng đừng nói ra toẹt ra như vậy được không?

Đại sư Valentine định dập tắt chút kiêu căng của thiếu nữ bèn hỏi.

“Bây giờ cấp mấy rồi?”

“Cấp sáu, và bất cứ lúc nào cũng có thể lên Cấp bảy.”

Nghe câu trả lời của Phynia, đại sư Valentine thực sự câm nín luôn.

Cấp sáu, và bất cứ lúc nào cũng có thể lên cấp bảy?

Thoth Miện Hạ ở trên cao ơi, cô ngốc này mới học ma pháp chưa đầy một năm đấy! Hơn nữa còn có một khoảng thời gian hoàn toàn là tự học.

Vậy đăng lâm Truyền Kỳ thì cần bao lâu?

Ba năm? Hay thậm chí ngắn hơn?

Nghĩ đến đây, đại sư Valentine chợt có cảm giác mình đã lỗi thời rồi.

Thiên phú của học trò mình, đôi khi thật sự có thể khiến người ta tuyệt vọng mà…

Đại sư Valentine không khỏi thở dài một hơi. Cuối cùng ông bực bội phất tay nói.

“Ta biết rồi, con đi đi!”

“Dạ vâng!”

Phynia phấn khích trả lời.

Nhưng chưa kịp để thiếu nữ đi được hai bước trên hành lang, đại sư Valentine lại đột nhiên nói.

“Chờ đã!”

“Ể? Lại sao nữa?”

“Lần này con ở lại đây khoảng bao lâu?”

“Cái này thì… phải đợi có phán quyết của bọn Coburn, nhưng dù chuyện này kết thúc rồi thì Albert cũng có thể ở St. Mill một khoảng thời gian.”

“Vậy thì tốt, hai mươi ngày nữa phân viện Huyền Pháp của chúng ta sẽ tổ chức một trận lôi đài với phân viện Võ Kỹ, con đến lúc đó cũng đi tham gia thử xem, tích lũy thêm kinh nghiệm chiến đấu.”

“Ể? Có vẻ phiền phức lắm…”

“Tám người đứng đầu có thưởng.”

“ ٩(^ᗜ^ )و Đến lúc đấy con nhất định sẽ làm rạng danh thầy!” 

Vừa nghe thấy từ “thưởng”, Phynia liền lập tức phấn khích nói.

“……”

Đại sư Valentine thấy vậy lại câm nín lần nữa. Ông nhớ mình cũng đâu có bạc đãi học trò này?

Không lẽ là tên nhóc Albert đó?

Nhưng hắn ta cũng đâu đến nỗi nào?

Vậy Phynia làm sao lại hình thành tính cách ham tiền như vậy?

Suy nghĩ không có kết quả, đại sư Valentine đành lại lần nữa phất tay nói.

“Bây giờ con có thể đi rồi.”

“Ồ, bai bai sư phụ~” (≧▽≦)/

Phynia cáo từ.

Nhìn bóng lưng thiếu nữ dần dần khuất xa một lúc, đại sư Valentine quay đầu lại, nói với Camilla và Yarronves:

“Bây giờ ta sẽ lên lớp cho đám học sinh trong phòng học trước, buổi học của hai đứa sẽ mở vào buổi trưa và buổi chiều.”

……

……

Học Viện Tổng Hợp Đế Quốc tổng cộng có hai mươi hai phân viện, những phân viện này lần lượt giảng dạy Triết Học, Triết Học Tự nhiên, Toán Học, Pháp Luật Học, Văn học, Lịch Sử Học, Ma Dược Học, Nhân Thể Học, Thương Mại Học, Ngôn Ngữ Gọc, Văn Thư Học, Luyện Kim Học, Chiêm Tinh học, Kinh Học, Logic Học, Âm Nhạc Học, Mỹ Thuật học, Vũ Đạo Học, Kiến Trúc Học, Nông Học… và quan trọng nhất là Huyền Pháp cùng Võ Kỹ.

Rời khỏi phân viện Huyền Pháp, Phynia vừa đi trên đường, vừa suy nghĩ những điều này.

Nếu theo cách nhìn của Phynia, cách phân chia các ngành học của Học Viện Tổng Hợp Đế Quốc thực sự quá thô sơ.

Đầu tiên là Triết học Tự nhiên, đây thực chất là một mớ hỗn độn các môn học như Vật lý, Hóa học, Sinh học… ở kiếp trước của Phynia, chỉ cần là nghiên cứu về tự nhiên đều có thể quy về đây. Mà kiếp trước của Phynia, chuyện như vậy cũng từng tồn tại. Cuốn “Nguyên lý Toán học của Triết học Tự nhiên” của Newton, Triết học Tự nhiên trong đó chính là chỉ khoa học.

Và ngoài cái mớ hỗn độn Triết học Tự nhiên này ra, còn rất nhiều ngành học mà Học Viện Tổng Hợp Đế Quốc hoàn toàn không có. Ví dụ như Kinh tế học, Quản lý học và Kỹ thuật học, vân vân.

Điều không thể tha thứ nhất là, trong hai mươi hai ngành học này, các môn liên quan đến nghệ thuật lại chiếm đến ba!

Các ngươi sợ học sinh nghệ thuật đến mức nào vậy!?

Lịch sử đại lục Ijelta cũng chưa từng có học sinh nghệ thuật nào gây sóng gió cả!

Phynia thầm phàn nàn trong lòng.

Nhưng phàn nàn thì phàn nàn, thiếu nữ cũng hiểu rằng, thực ra trong thời đại này, nghệ thuật vẫn rất được coi trọng trong mọi tầng lớp xã hội.

Một số người ở hậu thế luôn phàn nàn rằng thời đại của họ không thể sản sinh ra đại sư. Mỗi lần nghe những lời nói này, Phynia luôn muốn túm cổ áo họ mà hỏi: Ngay cả văn học nghệ thuật cũng không được coi trọng, thì làm sao có thể xuất hiện đại sư?

Đương nhiên, Phynia không cho rằng việc không thể xuất hiện cái gọi là đại sư là một điều tệ hại, bởi vì thành thật mà nói, đây cũng là do những người trong lĩnh vực văn học nghệ thuật tự chuốc lấy.

Khi khoa học tự nhiên đang càn quét mọi lĩnh vực, điên cuồng thay đổi cuộc sống của con người… thì hai ngành học này đang làm gì?

Đang nằm dài.

Khi khoa học xã hội đang giải phóng tư tưởng con người, khuyến khích con người tìm kiếm tự do và giải phóng bản thân… thì hai ngành học này đang làm gì?

Ơ… miễn cưỡng coi như là hò reo cổ vũ đi.

Địa vị cũng từ đó mà định đoạt.

Khoa học tự nhiên đứng đầu, khoa học xã hội thứ hai, còn văn học nghệ thuật gì đó, chẳng qua là thứ lừa bịp mà thôi.

Vạn sự có nhân tất có quả.