Tiểu thư phản diện thì nên làm quái gì cho ổn nhỉ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3470

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1286

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 300

Mục lục - Chương 08: Nguồn gốc kì lạ của một căn bệnh

Chương 08: Nguồn gốc kì lạ của một căn bệnh.

(Góc nhìn của Broudo Điện hạ)

--------------

Có rất nhiều người ghét tôi.

Tôi là con trai của cựu Hoàng đế, được sinh ra sau khi Hoàng đế hiện tại đăng quang.

Mẫu thân tôi là hầu gái của cựu Hoàng đế, bà có mái tóc đen và đôi mắt đen. Tôi là kết quả của mối quan hệ giữa cựu Hoàng đế và bà; tuy nhiên tôi chỉ được nhận tước hiệu của Hoàng tộc trong tên.

Tất cả mọi người thuộc Hoàng tộc đều sở hữu một hào quang lấp lánh với mái tóc vàng và đôi mắt xanh ngọc.

Và bởi vì mái tóc và màu mắt khác biệt, nên không biết từ khi nào tôi đã bị gọi là "đứa trẻ bị nguyền rủa".

Họ còn chả quan tâm tôi là một người thuộc Hoàng tộc nữa.

Không những vậy, phụ thân tôi, mẫu thân tôi và cả Hoàng đế hiện tại với Nữ hoàng đều coi tôi như một đứa trẻ vậy.

Còn những người khác thì luôn giữ khoảng cách với tôi vì họ nghĩ tôi sẽ đem lại đen đủi cho họ.

Mỗi khi họ nhìn thấy tôi, họ luôn coi như tôi không hề tồn tại.

Nhưng dù thế nào tôi cũng chả quan tâm.

Thay vì quan tâm đến người ta nói gì sau lưng mình thì tôi sẽ làm việc thật chăm chỉ vì lợi ích của những người quan tâm tôi thực sự.

Chính vì thế, tôi bắt đầu nghiên cứu về các loại thuốc.

Thuốc có thể dùng để bảo vệ cuộc sống của mọi người.

Một đất nước sẽ không thể phát triển nếu không có người dân.

Vậy nên tôi quyết định nghiên cứu về dược phẩm.

Tôi sẽ trở thành nguồn sức mạnh hữu ích cho anh trai, vị Hoàng đế hiện tại.

——

Lần đầu tôi gặp cô bé ấy là trong buổi lễ đính hôn.

Tôi không thể tin được rằng một cô bé mới chỉ 10 tuổi mà lại có những ý tưởng tuyệt vời và chắc chắn về những gì mình làm như vậy.

Mái tóc đỏ rực, đôi mắt xanh lục bảo sâu thẳm, có vẻ như nó đang thể hiện rằng ý chí của em ấy mạnh mẽ đến nhường nào.

Em ấy có những suy nghĩ đúng đắn về nơi mình sinh ra, em ấy đã tuyên bố rõ ràng ý kiến riêng của mình và nói rằng mình sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm về những lời nói ấy. Những lời nói sâu sắc ấy chắc chắn đến từ một người có hiểu biết rất rõ về đất nước này.

Tôi thực sự thấy người con gái này rất xinh đẹp.

"Ta muốn bắt cóc con bé đó."

"Ha~?"

Phụ thân nở một nụ cười nham hiểm với tôi.

Cái người này rất có thể đã có hứng thú với em ấy rồi.

Khi nhìn em ấy nói chuyện với phụ thân từ đằng sau, tôi biết được cô gái này thực sự vô cùng nhỏ bé.

Chả còn hào quang khi vừa nãy đứng nói với Hoàng tử nữa.

Nhưng rồi em ấy lại trực tiếp tiến gần đến tôi.

Tiến gần đến người mà mọi người gọi là "đứa trẻ bị nguyền rủa".

Khi em ấy nghe được tên tôi, em ấy đã nói rằng em biết tôi từ những lời đồn.

Mà những tin đồn của tôi thì lại chẳng có gì tử tế cả.

Tuy nhiên em ấy lại nắm và lắc tay tôi bằng đôi mắt sáng rực.

Bằng tất cả lòng can đảm, cô gái nhỏ này đã dõng dạc tuyên bố rằng em ấy cũng chế được thuốc.

Nhưng mà, liệu em có hiểu rằng, chỉ một sai sót nhỏ trong quá trình điều chế dược liệu cũng có thể giết chết một người?

Tôi không thể nói những lời như vậy với một cô gái được.

Dù sao chế thuốc cũng là một sứ mệnh quan trọng của tôi, vậy nên tôi đã đề nghị em ấy cho tôi xem nơi em ấy điều chế dược liệu.

Cô gái nhỏ nhìn trông cực kì hạnh phúc và đã ngay lập tức đồng ý với lời đề nghị của tôi.

*********

Đến ngày hẹn, tôi được em chào đón rất nhiệt tình khi đến nhà em ấy.

Hình như Thủ tướng với hai anh em trai của em ấy cũng đang ở nhà, nhưng họ đang ở phòng khác thì phải.

Hai chúng tôi chỉ nói chuyện về các loại thuốc, em ấy đã cho tôi thấy niềm đam mê của em nhiều đến nhường nào.

Những động tác khi điều chế thuốc của em ấy rất hoàn hảo. Tôi thực sự đã rất ngạc nhiên về môi trường, các thiết bị và cả những đơn thuốc mà em ấy sử dụng.

"Mong muốn của em là có thể chế được một loại thuốc có thể làm vô hiệu hóa những ảnh hưởng của thuốc kích dục và ma thuật quyến rũ."

"Vô hiệu hóa,hử?"

"Anh trai và cả em trai em chắc chắn sau này sẽ trở thành những người có thể giúp ích cho đất nước. Em muốn cả hai người bọn họ có thể ở bên người họ yêu từ tận đáy lòng. Tuy nhiên, không thể phủ nhận là hai người họ đều rất đẹp và rất có thể sẽ có rất nhiều người nhăm nhe muốn chiếm lấy hai người họ. Và để có được tình cảm của họ, sẽ có người dùng 'vốn tự có'. Có nhiều phụ nữ làm vậy lắm!! Và rồi nhỡ đâu một đứa trẻ vô tình được sinh ra thì sao? Vậy nên em muốn chế tạo ra được một loại thuốc làm vô hiệu hóa tác dụng của thuốc kích dục và cả ma thuật quyến rũ nữa."

"Để tạo ra thuốc kích dục, em phải làm đi làm làm lại nhiều… Đôi khi làm ở trong nhà máy, ma thuật có thể bị lẫn vào thuốc làm cho thuốc vượt quá tầm kiểm soát. Vậy thì, chỉ cần đáp ứng đủ các điều kiện thì sẽ tạo ra được hiệu quả mình mong muốn…"

Tôi khá là ngạc nhiên của em ấy, chẳng giống người bình thường chút nào.

Ngay cả bánh quy và trà ở đây cũng rất lạ nữa. Tôi chưa từng nhìn thấy chúng bao giờ, nhưng công nhận chúng rất ngon.

"Trà với bánh này em đã mua ở đâu vậy?"

"Là em tự làm đó ạ. Trà là em đã trộn hoa cúc cùng với trà Assam và cả lá bạc hà nữa. Ở trong bánh quy cũng có trà Assam nữa đó ạ!!"

"Ta nghĩ là chúng được mua ở đâu đó cơ, thật khó tin mà."

Tôi cảm thấy một chút hối tiếc khi uống hơi ít trà.

Nhưng thật may là khi tôi chuẩn bị trở về em ấy đã gói cho tôi rất nhiều bánh quy và cả hỗn hợp trà vừa pha nữa.

"Em nhỡ tay làm hơi nhiều, vậy nên ngài cứ lấy làm kỉ niệm nhé."

"Cho ta nhiều như vậy, có được không?"

"Tất nhiên là được rồi! A~ nhưng bù lại. Lần sau em có thể đến thăm Broudo-sama để quan sát thêm về việc chuẩn bị thuốc của ngài không ạ?"

"..."

"Có phải em đang làm phiền ngài không ạ?"

Em ấy không cảm thấy khó chịu khi ở gần mình sao?

"Ta không phiền… cơ mà, làm vậy em không thấy khó chịu chứ?"

"Ý anh là sao? Bây giờ nhé, khi anh được nói chuyện với người mà anh luôn ngưỡng mộ, anh sẽ thấy cực kì hạnh phúc, đúng không?"

"Thật sao? Vậy, ta sẽ chờ em… Bây giờ ta phải đi đây."

Trên đường về nhà, lời của em ấy cứ luẩn quẩn trong đầu tôi.

"Broudo? Con làm sao thế? Sao mặt con đỏ hết hết thế này?"

Tôi khá là ngạc nhiên khi không nhận ra được rằng cơ thể mình đang thay đổi cho đến khi phụ thân nói.

Tôi thực sự không biết tại sao lại thế này nữa.

"Tim con đập rất nhanh, hơi thở cũng hơi lạ nữa… có lẽ con bị cảm lạnh rồi chăng?"

"...Có cần phải gọi bác sĩ không con?"

"Nhưng con cũng không biết đây là loại bệnh gì nữa…"

"...Vậy con thực sự rất cần được nghỉ ngơi đấy."

"Vâng."

Và cuối cùng, tôi cũng không hiểu được tại sao hôm đó tôi lại cảm thấy đau tim và khó thở nữa.