Tiểu Sư Muội Rõ Ràng Rất Mạnh Nhưng Lại Tấu Hề

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

280 6856

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1694 19745

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

108 903

301-400 - Chương 384: Cần ta vỗ tay cho ngươi à?

——Bị lừa rồi.

Đây là suy nghĩ thật sự của bọn họ.

Hữu hộ pháp đột nhiên bật cười lạnh, hoàn toàn tỉnh ngộ: “Mạnh Lưu chết tiệt!!!”

Đi thì cũng đi rồi lại còn tung bom khói che mắt cho Diệp Kiều!

Không ai từng để ý đến vị Thiếu chủ này, Ma Tộc không thiếu nhất chính là người có năng lực, đối với một vài Ma tu cảnh giới chưa đến mức không thể thay thế, bọn họ thường không quá để tâm, thiên phú của Mạnh Lưu không tệ, là một trong số ít Chuẩn Nguyên Anh đỉnh phong của Ma Tộc, nếu có thêm thời gian thì việc thẳng tiến Hóa Thần cũng không phải là không thể.

Nhưng hắn một lòng muốn đào tẩu, khiến Ma Tôn chán ghét hắn đến cực điểm, nếu không phải vì thiên phú coi như được thì đã đủ cho hắn chết tám trăm lần rồi.

Mỗi lần trốn đi, ngoài việc bị giam giữ ra, bọn họ cũng dùng đủ loại tra tấn và trừng phạt, nhằm dập tắt ý định bỏ trốn của hắn.

Tất cả mọi người đều đã đánh giá thấp trái tim phóng đãng không bị trói buộc, yêu tự do của Tiêu Dao Đạo, thật sự đã để hắn nhân lúc hỗn loạn mà trốn thoát, đi thì thôi đi lại còn chơi bọn họ một vố, rêu rao khắp nơi rằng Hóa Thần của Ma Tộc thực ra là hắn, khiến cho đám cao tầng từng có lúc không mấy để tâm đến Diệp Kiều nữa.

Hữu hộ pháp không thể tin nổi: “Diệp Kiều cứu mạng hắn à? Đáng để hắn giúp nàng như vậy sao?”

Theo hắn biết thì hai người gần như chẳng có giao tình gì, mấy ngày thì có thể xây dựng được tình bạn gì chứ? Mẹ nó chắc chắn không phải là có tư tình gì đấy chứ?

Vân Thước cắn môi, cũng không ngần ngại dùng ác ý lớn nhất để suy đoán về Diệp Kiều, “Ai biết nàng ta đã dùng thủ đoạn gì.” Lại có thể khiến một vị Ma Tộc Thiếu chủ gánh tội thay cho mình.

Nàng ở Ma Tộc lâu như vậy nên rất rõ tính cách của những người này, Ma tu đa phần bạc tình, Diệp Kiều và Thiếu chủ đó chỉ đơn thuần là quan hệ hợp tác? Nàng không tin, có lẽ là Diệp Kiều đã dùng thủ đoạn không trong sạch nào đó cũng không biết chừng.

Vân Thước càng thêm tin chắc Diệp Kiều đã dùng thủ đoạn gì đó, nàng khẽ nói một tiếng: “Bỉ ổi vô liêm sỉ.”

Mạnh Lưu là một Thiếu chủ, ở Ma Tộc có tiếng nói nhất định, cũng có một vài thuộc hạ đáng tin cậy.

Trước khi đi giúp Diệp Kiều một tay cũng không khó.

Trong nội bộ Ngũ Tông đâu phải chỉ có một Chuẩn Hóa Thần, mẹ nó rõ ràng là hai người. Hơn nữa xem thời gian thì Diệp Kiều đột phá còn sớm hơn Diệp Thanh Hàn mấy tháng.

Diệp Kiều và Diệp Thanh Hàn, hai người họ Diệp này, có độc.

“Ngươi phải nghĩ cách đi.” Vân Thước lo sốt vó, nhưng cũng không dám chọc vào Hữu hộ pháp đang nổi nóng: “Bọn họ hai người liên thủ, chúng ta còn đường sống không?”

Nàng đã đâm Diệp Thanh Hàn đủ ba nhát dao.

Diệp Thanh Hàn không phải người xấu, nhưng người có thể tu Vô Tình Đạo đều lòng dạ độc ác, sau này hắn tuyệt đối sẽ không tha cho mình!

“Còn cả Diệp Kiều nữa!! Nàng ta tuyệt đối vẫn còn hận ta!” Thiếu nữ không khỏi lẩm bẩm, nàng không tin Diệp Kiều không có chút oán hận và ác ý nào với mình.

Hữu hộ pháp cười lạnh, “Ngươi đi đối phó bọn họ đi, dù sao thì các ngươi cũng từng là đồng môn.”

“Không…” Nàng khẽ thì thầm.

Cảnh giới của Vân Thước mới gần đến Nguyên Anh kỳ, bất kỳ ai cũng có thể giết chết nàng.

Chỉ một luồng uy áp của Diệp Kiều cũng đủ để đè nàng nằm rạp trên đất không dậy nổi, rời khỏi sự che chở của Hữu hộ pháp, nàng chắc chắn sẽ chết.

Đến tận hôm nay nàng mới nhận ra chênh lệch giữa hai người. Bất kể là Diệp Kiều hay Diệp Thanh Hàn đều không phải người nàng có thể đối phó.

“Chẳng phải ngươi vẫn luôn muốn giết Diệp Kiều sao?” Hữu hộ pháp căn bản không quan tâm nàng có đồng ý hay không, một Kim Đan đỉnh phong, bóp chết nàng còn dễ hơn bóp chết một con kiến, hắn hung hăng bóp cổ nàng rồi kéo ra trước mặt mọi người, “Cho ngươi cơ hội này, giết nàng đi.”

Nếu không phải nể nang thân phận Khí vận chi nữ của nàng, hắn thật sự muốn vứt người ở đây cho xong.

Nhưng Ma Tôn lại khá coi trọng nàng, Hữu hộ pháp đầy ác ý nhìn nàng, muốn xem nàng lấy gì để đối phó Diệp Kiều.

Trong tình huống cảnh giới cách nhau như trời với đất này.

“Buông ta ra!” Vân Thước nào đã từng bị đối xử như vậy, nàng suýt chút nữa đã tức điên, linh khí trong phút chốc nổi loạn, khiến gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ trở nên méo mó.

Diệp Kiều chú ý tới trò hề chó cắn chó bên phía Ma Tộc, không khỏi tặc lưỡi, thật ra nàng vẫn luôn cảm thấy tâm trạng của Vân Thước rất không ổn định.

Tống Hàn Thanh thuở đầu ở trận đấu cá nhân đã luôn cảm thấy sớm muộn gì nàng cũng tẩu hỏa nhập ma, bây giờ đúng là ứng nghiệm rồi.

Chú ý đến ánh mắt xem kịch của Diệp Kiều, nàng đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt xinh đẹp trong phút chốc ngập tràn oán hận: “Ngươi vui rồi chứ! Diệp Kiều?”

Diệp Kiều đột nhiên bị chất vấn: “…”

“Đúng là rất vui.” Diệp Kiều thành khẩn: “Cần ta vỗ tay cho ngươi à?”

Câu trả lời ác ý đó của nàng, cộng thêm giọng điệu cà khịa lại lần nữa làm Vân Thước tức điên.