Tiểu Sư Muội Rõ Ràng Rất Mạnh Nhưng Lại Tấu Hề

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

280 6856

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1694 19745

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

108 903

201-300 - Chương 280: Già Yếu Bệnh Tật

Khi Diệp Kiều mở mắt, cảnh tượng đã hoàn toàn thay đổi.

Bốn vị sư huynh đã mất tích ba người, chỉ còn lại Chu Hành Vân, tiểu thái tử, và một thị vệ của hắn.

Thị vệ tuổi tác đã không còn trẻ, trông rất dày dạn kinh nghiệm, bình tĩnh nhìn Diệp Kiều một cái: “Đến lúc đó đến Long Cung tập hợp, đừng vội, trong quá trình tiến vào có người đi lạc là chuyện rất bình thường.”

“Chỉ hy vọng các sư huynh của các ngươi ở cùng nhau.”

Ồ.

Vậy thì ba người họ chắc chắn đang ở cùng nhau, ba Hỏa linh căn này cực kỳ sợ nước, xuống nước rồi chỉ hận không thể ôm nhau sưởi ấm, ba người này mất tích cũng không có gì lạ.

Tiểu thái tử tỉnh lại, thấy Diệp Kiều, mắt liền sáng lên.

Rõ ràng trong tình huống này, hắn dựa dẫm vào Diệp Kiều một phần, biểu hiện của người hợp với ý chí Thiên Đạo chắc sẽ không tệ chứ? Hắn đã do dự giữa Diệp Thanh Hàn và Diệp Kiều rất lâu rồi.

“Bọn họ chắc đã bị cuốn đến nơi khác rồi.” Ngao Lịch mím môi, “Dưới nước có rất nhiều hải thú, hay các ngươi gọi chúng là yêu thú?”

Chu Hành Vân gật đầu.

Dưới đáy biển yêu thú gì cũng có, mà con nào cũng vô cùng đặc biệt, ở trong bí cảnh, họ tiếp xúc nhiều nhất là loại bay trên trời và chạy dưới đất. Lần đầu tiên họ gặp loại bơi dưới nước.

Cho nên đây chính là mục đích thật sự của các trưởng lão khi ném họ qua đây ư?

Quyết tâm để họ nắm rõ điểm yếu của tất cả yêu thú?

“Cần nhắc nhở một câu.” Thị vệ hắng giọng, lạnh lùng nói với họ, “Trên người những yêu thú đó có vài loại chất độc cực mạnh, hoặc các loại hiệu ứng quái dị, trúng đòn rồi sẽ rất phiền phức, thậm chí là gây chết người.”

Diệp Kiều vẫy vẫy tay, “Bên cạnh mấy người họ có Tam sư huynh, một Đan tu, tạm thời sẽ không xảy ra chuyện lớn.”

Lợi ích của việc Trường Minh Tông có hai Đan tu đây rồi. Sau khi tách ra cũng có thể tự mình chiến đấu.

Nhưng thành thật mà nói, nhóm của họ bây giờ cũng khá tốt.

Diệp Kiều vươn vai, chỉ vào Đại sư huynh: “Nam.”

“Nữ.”

Nhìn thị vệ, mỉm cười: “Già.”

Còn tiểu thái tử, “Trẻ.”

Tổ hợp nam nữ già trẻ đã được nàng tập hợp đủ cả.

Nhưng dù sao đi nữa, cả bốn người đều rất mạnh.

Nàng trầm tư, chỉ là không biết, bên phía Minh Huyền bọn họ thế nào.

Cùng lúc đó, khi mấy người Minh Huyền tỉnh lại, đầu óc vẫn còn mơ màng. Thấy một khuôn mặt cá đang tiến lại gần, hắn giật thót mình, không chút do dự mà tung một cước đá tới.

Không đá thì thôi, vừa đá đã chọc giận bầy cá.

Vừa tỉnh lại đã phải chạy trốn, tâm trạng bốn người đều tuyệt vọng. Tiết Dư quay đầu nhìn bầy cá, nhanh chóng suy nghĩ về những thông tin đã đọc được trong Tàng Thư Các, mím môi, nói: “Cẩn thận, mấy thứ này sẽ làm mê muội người khác, còn có khả năng tấn công.”

Loài yêu thú sống theo bầy đàn là khó đối phó nhất.

Mộc Trọng Hy vung một kiếm, sương máu lan ra.

“Máu của chúng có độc!!”

Màn sương máu lan ra với tốc độ cực nhanh, Mộc Trọng Hy vội vàng né đi, lăn xuống dưới. Một con cá vồ tới cắn một cái, nhưng chẳng thể cắn xuyên.

Bầy cá tức thì vây lại, Mộc Trọng Hy phát hiện máu của chúng dường như có hiệu ứng gây ảo giác, chỉ một lát sau, đầu óc đã không còn tỉnh táo.

Tác dụng của Tiết Dư ở Nam Hải đã được thể hiện, đối mặt với đủ loại yêu thú kỳ lạ, có độc, có khả năng tấn công mạnh, lúc quan trọng đều cần y điều chế đan dược thích hợp.

Lần này y đảm nhiệm vai trò chỉ huy, suốt quá trình những người khác chỉ cần phối hợp là đủ.

Minh Huyền định thử cứu Mộc Trọng Hy. Rất nhanh, bầy cá phát hiện ra hắn, kẻ gây rối, liền điên cuồng đuổi theo, Minh Huyền chỉ có thể chật vật bỏ chạy, phù lục trên đầu ngón tay có tác dụng, tạo thành một tấm khiên bao bọc lấy hắn.

Sự xuất hiện của Minh Huyền khiến bầy cá dày đặc vây lấy, Mộc Trọng Hy tức thì không ai quan tâm.

Hắn mơ màng nghĩ mình là một cọng rong biển đung đưa theo gió.

“Sinh vật này gọi là Linh Ngư phải không?” Nó sẽ coi người đầu tiên nhìn thấy là mục tiêu bị săn đuổi, không gây chết người, chỉ là khi đối mắt sẽ khiến tinh thần hoảng loạn.

Tấm khiên xung quanh vỡ nát, Minh Huyền nhất thời không để ý, bị cá hung hăng cắn một cái.

Tiết Dư nhìn đúng thời điểm thích hợp, bóp nát đan dược rồi rắc ra. Y đã nghiên cứu suốt một tháng về loài sinh vật này, đan dược điều chế ra tác dụng cũng khá tốt, ngay khoảnh khắc rắc xuống, bầy cá hoảng sợ bơi đi, Tiết Dư khẽ thở phào.

“Thành thật mà nói, ta vốn định để Minh Huyền làm mồi nhử. Tứ sư đệ trúng đòn lại nằm ngoài dự đoán của ta.” Tiết Dư ngồi xổm xuống, nói xong liền lắc mạnh Mộc Trọng Hy, thấy đối phương không có phản ứng gì, khóe môi co giật: “Không thể cứu chữa được nữa rồi, để hắn yên nghỉ đi.”

Tình hình này bây giờ chỉ có thể đi tìm bọn Diệp Kiều tập hợp trước, ít nhất đi theo tiểu thái tử là an toàn tuyệt đối.

Dù nhìn ngang nhìn dọc thế nào, tình hình bên họ cũng rất tệ, vốn dĩ chiến lực đã kém, người duy nhất có thể đánh là Mộc Trọng Hy lại thành kẻ ngốc rồi.

“Già.” Tiết Dư nhìn thị vệ Long tộc, giọng nói chậm rãi thốt ra một chữ.

Sau đó chỉ vào mình, “Yếu.”

“Bệnh.” Đặc biệt chỉ Mộc Trọng Hy đang mất trí.

Còn trạng thái bị cá cắn của Minh Huyền, “Tật.”

Tiết Dư mỉm cười: Tổ hợp già yếu bệnh tật lần này của họ, thật là tốt quá đi.