Tiểu Sư Muội Rõ Ràng Rất Mạnh Nhưng Lại Tấu Hề

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

280 6856

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1694 19745

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

108 903

101-200 - Chương 119: Đánh chết nàng cho rồi

Lôi vân tụ lại trên đỉnh đầu, không khí đen kịt nặng nề báo hiệu mưa gió sắp đến. Diệp Thanh Hàn muốn ném Diệp Kiều ra ngoài cũng không kịp, Thiên lôi giáng xuống vừa nhanh vừa chuẩn, thẳng tắp bổ xuống ngay trung tâm.

“Ầm” một tiếng, Lôi kiếp lóe lên sáng như ban ngày.

Giây tiếp theo, Thiên lôi vậy mà lại đột ngột đổi hướng giữa đường, hung hăng bổ thẳng xuống người Diệp Kiều ở bên cạnh, vừa nhanh vừa hiểm lại vừa chuẩn, trong khoảnh khắc ngay cả hắn cũng không phản ứng kịp.

“Hửm?” Diệp Thanh Hàn vốn đã chuẩn bị sẵn sàng bị sét đánh, bèn mở mắt ra.

Lần này Diệp Kiều không có ý định khiêu khích Thiên Đạo, lần trước Minh Huyền độ kiếp, nàng chỉ là không nhịn được mà giơ nhẹ một ngón giữa, khiến một đạo sấm sét kinh hoàng giáng xuống đầu nàng.

Bây giờ Diệp Thanh Hàn độ kiếp, đạo Thiên lôi đầu tiên đã bổ thẳng vào người nàng, linh căn hấp thụ rất nhanh, Diệp Kiều khẽ ấn lên ngực, có thể cảm nhận được một chút thay đổi nhỏ.

Nàng ngẩng đầu.

Rất nhanh đạo Lôi kiếp thứ hai đã tích tụ thêm sức mạnh, lại ầm ầm giáng xuống đỉnh đầu Diệp Kiều.

Vào khoảnh khắc này, Diệp Kiều bỗng có cảm giác Thiên lôi chính là vì nàng mà đến, đạo thứ hai rõ ràng đã tăng thêm sức mạnh, một tiếng còn lớn hơn một tiếng, người bên ngoài bị động tĩnh này dọa cho không khỏi lùi lại.

Lôi kiếp Nguyên Anh kỳ… đáng sợ đến vậy sao?

Đây mới chỉ là đạo thứ hai.

Vẻ mặt Diệp Thanh Hàn trong sân cũng dần trở nên trống rỗng.

Hắn là ai? Hắn đang làm gì đây?… Đây không phải là Lôi kiếp của hắn sao?

Hắn trơ mắt nhìn hai đạo Lôi kiếp liên tiếp đều giáng hết lên người Diệp Kiều, thanh thế to lớn, liên tiếp không ngừng, Diệp Kiều cũng trở nên cực kỳ tức giận, dứt khoát bắt đầu điên cuồng giơ ngón giữa về phía Thiên lôi, nhếch môi, “Đến đây.”

Đánh chết nàng cho rồi.

Bài học đau thương từ lần giơ ngón giữa bị sét đánh lần trước đã không đủ để khiến nàng sợ hãi, dù sao cũng phải chịu một trận, vậy thì Diệp Kiều hoàn toàn không còn kiêng nể gì.

“Diệp Kiều.” Vẻ mặt lạnh lùng của Diệp Thanh Hàn hơi rạn nứt: “Ngươi không sợ Lôi kiếp sao?”

“Ồ, sợ chứ.” Diệp Kiều: “Ta cố ý đó.”

Đằng nào cũng bị đánh, nàng có chọc tức vài câu thì đã sao.

“Chết tiệt.” Diệp Kiều vừa nói xong, “Thật sự đến à.”

Khóe miệng Diệp Thanh Hàn giật giật, đây gọi là gì? Diệp Kiều và sự quật cường cuối cùng của nàng?

Hai đạo Thiên lôi dọa cho đám người vây xem sợ hãi, Lôi kiếp của người có thiên phú càng cao thì càng kéo dài mấy ngày, những năm trước Nguyên Anh kỳ đều là tuần tự dần dần tiến triển, rất hiếm có loại mới hai đạo Lôi kiếp, đạo sau mạnh hơn đạo trước, rõ ràng là muốn đánh người ta đến chết.

“Đại sư huynh của ta thật sự phi phàm.” Sở Hành Chi lười biếng áp mặt vào kết giới bên ngoài, muốn nhìn rõ cảnh tượng bên trong, thoáng thấy Lôi kiếp chói mắt, mắt hơi mở to.

“Nghe nói Lôi kiếp càng lớn, thiên phú càng cao.” Tần Hoài ngước mắt, khẽ chậc một tiếng: “Diệp Thanh Hàn này, thật khó đối phó.”

“…”

Nghe thấy động tĩnh bàn tán bên đó, mấy người Trường Minh Tông bỗng có cảm giác mọi người đều say, chỉ một mình bọn ta tỉnh.

Bọn họ đồng loạt quay đầu lại, họp bàn.

Mộc Trọng Hy thì thầm: “Các ngươi nói xem, Lôi kiếp đó thật sự nhắm vào Diệp Thanh Hàn sao?”

“Ai biết được.” Minh Huyền: “Ta cảm thấy là nhắm vào Diệp Kiều.”

Thiên phú của Diệp Thanh Hàn cũng không thấp, nhưng tuyệt đối không đến mức đạo thứ ba đã có vẻ muốn đánh chết người.

Giọng Tiết Dư rất nhỏ, môi khẽ mím lại, “Thiên Đạo, có phải có ý kiến gì với tiểu sư muội không?”

Lôi vân trước nay không bao giờ đánh nhầm, nhưng lần của Minh Huyền, Diệp Kiều giơ ngón giữa xong liền giáng thẳng xuống nàng, Tu Chân Giới mấy ngàn năm nay cũng không ít người lớn tiếng khiêu khích bên cạnh Lôi kiếp, cũng chưa từng xảy ra chuyện thế này.

Mọi người vừa thưởng thức cảnh sấm chớp đùng đoàng bên trong, vừa đăm chiêu suy nghĩ.

Thiên Đạo ra tay nhắm vào một người, quả thật là chuyện xưa nay chưa từng nghe.

Hơn nữa…

Thứ như Thiên Đạo, một sự tồn tại huyền diệu như vậy, thật sự có yêu ghét của riêng mình sao?