Tiểu Sư Muội Rõ Ràng Rất Mạnh Nhưng Lại Tấu Hề

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

280 6875

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1694 19892

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

108 910

301-400 - Chương 301: Thừa Loạn Đánh Chết

Một hình thái Phượng Hoàng màu đỏ pha sắc vàng ngưng tụ trước mắt, nhẹ nhàng lướt qua, ngay cả chiếc đuôi cũng lấp lánh rực rỡ, là hình thái cuối cùng của Phượng Hoàng, Diệp Kiều trông thấy cảnh này không khỏi ngẩn người.

Nàng cất Long Châu vào trong Giới Tử Đại, chuẩn bị lẻn vào đây, trộm Khẳng Đức Kê đi trước, sau khi luyện khí xong sẽ quay lại.

Không ngờ Khẳng Đức Kê đã lớn thế này rồi.

Khế ước thú vẫn khá nhạy cảm với khí tức của chủ nhân.

Khẳng Đức Kê vốn đang lười biếng vẫy đuôi, vu vơ quét xuống mặt đất bỗng phấn chấn hẳn lên, “Kiều Kiều.”

Giọng nói mềm mại, là chất giọng trong trẻo của một bé gái.

Nghe như một bé loli chính hiệu.

Điểm này thật sự có chút khác với Hàn Sương Kiếm, Hàn Sương Kiếm chỉ có vẻ ngoài là loli thôi đó nha, giọng nói lại lạnh lùng trong trẻo, còn con Phượng Hoàng này đích thực là một con non tuổi còn nhỏ.

Khẳng Đức Kê vui vẻ muốn nhào vào lòng Diệp Kiều.

Một quả cầu lửa khổng lồ như tên lửa bắn thẳng về phía mình, Diệp Kiều còn đang ngơ ngác, vội vàng ngăn cản hành động muốn ôm mình của đối phương, nàng vội vã, “Ngươi trong hình người trông thế nào? Biến về đi!! Mau lên.”

Nếu không quả cầu lửa này nhào tới có lẽ sẽ đâm chết mình mất.

“Diệp Kiều?” Nghe thấy động tĩnh, mấy người thò đầu ra từ trong kết giới, Mộc Trọng Hy tròn mắt kinh ngạc, “Mấy ngày nay ngươi đi đâu vậy?” Nàng trông bẩn thỉu, như thể vừa đi lêu lổng ở đâu về.

Minh Huyền thò đầu ra.

Hai cái đầu còn lại cũng thò ra nhìn Diệp Kiều, tò mò không biết nàng đã đi làm gì.

Bốn cái đầu đồng loạt thò ra, Diệp Kiều không nhịn được cười, “Ta đi tháo Long Châu.”

Tiết Dư: “Ngươi tháo thế nào?”

Bây giờ cho dù nàng làm gì chàng cũng sẽ không kinh ngạc nữa, nhưng làm sao Diệp Kiều có thể vừa lấy được Long Châu lại còn tháo nó ra được?

Diệp Kiều huơ tấm bản đồ hệ Thủy trước mặt Tiết Dư, giải thích: “Ta đã sửa đổi một chút trên cơ sở ban đầu. Chuẩn bị dùng Long Châu và Linh khí này kết hợp lại thử xem hiệu quả thế nào. Thuộc tính của chúng giống nhau, sự bài xích sẽ ít hơn.”

Nàng nói nhẹ như không, Minh Huyền nghe xong, khô khốc thốt ra một tiếng: “Ồ.”

Dù sao thì nghề nào cũng có cái khó của nghề đó, một Phù tu như y không hiểu gì về phương diện này. Trọng điểm là Linh khí có thể sửa đổi được sao?

“Khẳng Đức Kê trong hình người trông thế nào?”

Mộc Trọng Hy nhỏ giọng, “Bọn ta làm sao biết được. Nó có cho bọn ta xem đâu.”

Khẳng Đức Kê có lẽ đã quen làm chim, dù bọn họ có nói thế nào cũng không chịu cho xem.

Diệp Kiều nhìn con Phượng Hoàng lớn trước mắt, vươn tay sờ nó, nhiệt độ rất cao, nhưng may là không đến mức bỏng tay.

“Nương.” Một bàn tay nhỏ bất ngờ nắm lấy tay áo nàng, Diệp Kiều cúi đầu, khóe miệng co giật, nàng nghi ngờ Tiểu Tê cố ý.

Lúc nào không ra, lại cứ phải ra ngay lúc này để ngắt lời.

“…” Đồng tử màu vàng rực của Khẳng Đức Kê lập tức dựng thẳng, giống như ánh mắt hung tợn cảnh giác của mãnh thú, cái thế đó như thể giây sau có thể phun ra một ngọn lửa.

Tiểu Tê lạnh lùng nhìn tiểu thú như một quả cầu lửa này.

Sự tồn tại như quỷ vật, ghét nhất là sự tồn tại của Phi Tiên Kiếm và Phượng Hoàng.

Có lẽ đã phát hiện ra nỗi sợ lửa đã khắc sâu trong xương cốt của hắn, Khẳng Đức Kê đột ngột sáp lại gần hắn, đốt lên một ngọn lửa nhỏ sáng rực, gương mặt nhỏ của Tiểu Tê lập tức trắng bệch, trực tiếp hóa thành một làn sương đen biến mất không thấy đâu.

Diệp Kiều: “Ồ hô.”

Ân oán này bao giờ mới dứt đây?

Tiểu Tê đã tức điên, điên cuồng tính toán làm thế nào để đánh con gà này một trận, hắn có lĩnh vực, hơn nữa là loại hình thời gian, sau Hóa Thần kỳ có thể khống chế lĩnh vực, thực thể hóa lĩnh vực.

Nói cách khác, lĩnh vực hóa hình có thể dùng trong chiến đấu thực tế, đến lúc đó, hắn nhất định phải thừa lúc hỗn loạn đánh chết con gà này.

Bất Kiến Quân lẳng lặng chui ra từ trong kiếm, “Chúng ta không thể bị bọn họ đàn áp nữa, ngươi thấy sao?”

Tiểu Tê im lặng gật đầu. Phi Tiên Kiếm chưa hóa hình thì thôi, vừa hóa hình là ánh sáng ở khắp mọi nơi.

Thành công lôi kéo được đồng minh, Bất Kiến Quân lộ ra vẻ mặt đắc ý như mèo.

Diệp Kiều không mấy để tâm đến ân oán tình thù giữa đám kiếm linh và các sinh vật khác, sự chú ý của nàng đã dồn sang một bên.

Mộc Trọng Hy, Nguyên Anh trung kỳ.

Tốc độ phá cảnh này…

Nhanh đến mức khó tin.

“Ngươi mau trốn đi.” Minh Huyền kéo Diệp Kiều nhét vào trong kết giới, “Có người của Thủy tộc đã gặp ngươi, nếu bọn họ hỏi ngươi về Long Châu thì sao? Ngươi trả lời thế nào? Ha ha ha, ta tháo nó ra rồi à?”

Đến lúc đó Long tộc không giết nàng mới lạ.

Diệp Kiều bị Minh Huyền ấn trở về trong kết giới, đây là trận pháp y đã bày sẵn từ trước, có thể cách ly một phần tầm mắt, có tác dụng che đậy, dù sao thì cũng sẽ không có Long tộc nào rảnh rỗi đi dò xét nơi ở tạm thời của họ.

Có lẽ nàng không chú ý, sự xuất hiện của nàng đã khiến sóng nước vốn đang dập dềnh trở nên tĩnh lặng, đây không phải là bản lĩnh của Diệp Kiều, mà là hiệu quả do Long Châu mang lại.

Xem ra Diệp Kiều đã cải tạo khá thành công?

Ít nhất không loại bỏ hiệu quả định phong ba của Long Châu, thật đáng mừng.

Diệp Kiều có Long Châu trong tay, nơi nàng đến sóng gió có thể nhanh chóng được bình định, cảnh tượng kỳ lạ này không khỏi thu hút người của Long tộc đến xem xét.

Cảm nhận được một luồng khí tức xa lạ lặng lẽ xuất hiện, người của Long tộc ra tay rất nhanh, một quyền đấm vào sau gáy, Diệp Kiều dựa vào truyền thừa hệ dự tri mà né được từ trước, một cước đạp người nọ xuống, trúng vào hàm trên của gã đàn ông, rồi mạnh mẽ kéo dãn khoảng cách.