Tiệm dagashi từ thế giới khác của Yahagi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

160 1838

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

69 736

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

287 6875

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

759 56543

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

105 2856

I Am Sought After by Everyone in a Different World Where the Power and C*astity of Men and Women Are Reversed

(Đang ra)

I Am Sought After by Everyone in a Different World Where the Power and C*astity of Men and Women Are Reversed

タジリユウ

Tôi tiếp xúc mọi người trong khi cố gắng che giấu sự thật rằng công việc của tôi là một 『Thánh nam』, nhưng những người xung quanh dần dần bắt đầu tôn kính tôi…

16 93

Web novel - Chương 16: Ăn trưa cùng Tử thần

Sau buổi trưa, lối vào Quận 2 lại vắng như chùa Bà Đanh tiếp.

Mạo hiểm giả sau khi nghỉ ngơi đã tản ra quanh hầm ngục để thăm ngàn quái vật.

Với tôi, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi một lát nên tôi ăn bánh mì và táo đã mua.

[Ai đó, giúp tôi đỡ người bị thương với! Có ai không!?]

Ngay khi chuẩn bị cắn miếng ăn, tôi nghe một giọng nói xin trợ giúp từ trong hầm ngục.

Nó không cách đây quá xa.

Nó có thể nguy hiểm, nhưng tôi không thể bỏ mặc họ được.

Giữ tấm bài Rắn bay trên tay, tôi chạy thẳng đến nơi phát ra giọng nói.

Càng xuống sâu trong hầm ngục, tiếng kêu cứu càng rõ hơn.

Có vẻ như trận chiến vẫn đang diễn ra.

[Ở đâu!? Mấy người ở đâu!?]

[Chỗ này! Người khuân vác của chúng tôi bị thương ở chân. Xin hãy đưa anh ta tới nơi an toàn.]

[Tôi tới nơi giọng nói phát ra và tìm thấy 5 mạo hiểm giả đang giao chiến với một con quái nhìn giống tê giác.

Ở gần nơi giao chiến, có một cậu bé đang nằm ngửa trên nền.

Đó là cậu bé đã từng đến quầy của tôi.

[Regal, cố giữ tỉnh táo nào!]

[Uuu… Ngghh…]

Những mạo hiểm giả đang chiến đấu cố để bảo vệ Regal, và họ khá khó để tự do di chuyển.

[Mau đưa cậu ta ra khỏi đây!]

[Đã rõ.]

Tôi bế Regal và trở lại theo đường tôi đến.

Khi tôi trở lại lối vào Quận 2, tôi kiểm tra vết thương của Regal.

Bắp đùi của cậu ta bị rách và máu cứ chảy ra.

[Mirai-san, xin hãy đưa tôi ít trà hồi phục.]

Trà hồi phục là dùng để uống, nhưng đổ chúng lên chỗ bị thương cũng có tác dụng.

Tôi cắt mảnh vải ở quần Regal gần chỗ bị thương và đổ nước trà hồi phục nguội lên nó.

[Kuh!]

Có lẽ do cơn đau từ vết thương, Regal chịu đựng đau đớn với vài giọt nước mắt.

Máu đã ngừng chảy, nhưng vết thương vẫn chưa liền lại.

[Thêm trà hồi phục đi.]

[Tôi không chắc. Với vết thương nặng cỡ này, tôi không nghĩ cậu ta có thể lành lại chỉ với trà hồi phục.]

Kể cả thế, tôi muốn làm những gì có thể.

Nếu vấn đề là tiền, tôi sẽ trả nó, nên hãy đưa tôi thêm trà.]

[Có chuyện gì vậy?]

Một giọng nói bất ngờ phát lên từ hầm ngục, và Tử thần xuất hiện từ bóng tối.

Sự xuất hiện bất ngờ của anh ta khiến cả Mirai-san và Sanaga-san kêu lên một tiếng.

Kể cả Regal, người mà đang bị thương và nằm trên sàn cũng bắt đầu run rẩy.

Cơ mà, tôi quen với con người của Tử thần.

Có mấy cái tin bịp rằng anh ta là một tên sát nhân, nhưng khi nói chuyện thì anh ta bình thường hơn tôi nghĩ.

[Như anh thấy đấy. Cậu bé này đang bị thương. Ah, Minerva, anh có đồ băng bó nào không? Nếu có thì cho tôi xin một ít.]

[Tôi không có.]

[Hiểu rồi, đành chịu thôi nhỉ.]

Tôi phải tìm thứ gì đó để chặn vết thương lại và ngăn máu chảy.

Trong khi đang lục lọi túi đồ của mình để tìm thứ gì đó như dây thắt mạch máu, Minerva xuất hiện.

Rồi anh ta đặt tay lên gần đùi của Regal.

[Ohh!]

Một luồng ánh sáng xanh lá đến từ tay Minerva, và vết thương của Regal đóng lại nhanh chóng.

[Này, này anh dùng được Ma thuật Hồi phục sao! Tuyệt thật đấy.]

[Còn có thể dùng được phép này thì cũng chưa phải vấn đề lớn.]

Tử thần đáp lại nhạt thếch, nhưng mặc dù không thể hiện ra bên ngoài, anh ta có vẻ vui vì lời khen.

[U- U- U- Ummm… Cảm ơn anh rất nhiều.]

Cả Regal cũng cảm ơn anh ta mặc dù đang run.

[Nhân tiện, sao anh lại ở đây Yuusuke?]

Minerva quay về phía tôi và hỏi.

[Thực ra, tôi không có giấy phép, nên tôi không thể kinh doanh ở chỗ lúc trước nữa.]

[Ra là vậy. Tôi đã đi tìm anh khá lâu, và bất ngờ là anh không có ở đó.]

[Anh đi tìm tôi sao?]

Nghe xong, Tử thần vẫy tay kịch liệt để phủ nhận.

[Tôi không có! Tôi không đi xung quanh khoảng đất xung quanh hầm ngục để đi tìm anh!]

[Anh vừa nói là đi tìm tôi xong.]

[Uh, t-thì… Ý tôi là tôi không có điên cuồng tìm anh. Đừng hiểu nhầm ý tôi…]

Tên này bị sao vậy.

[Ah, hiểu rồi, anh đang thèm đồ ngọt, đúng không?]

[U…mu…]

[Tuy nhiên, sẽ không tốt cho sức khoẻ nếu anh cứ ăn đồ ngọt suốt như vậy. Đây, để tôi chia bánh mì và táo với anh, ăn cùng tôi đi.]

[K-Không… Nếu là đồ ăn trưa, tôi cũng có mà.]

[Minerva cũng ăn bây giờ ha. Chắc tôi cũng ăn phần của mình thôi.]

Rồi Minerva đột nhiên đứng dậy.

[Này, Yusuke!!!]

Với một tiếng hô, anh ta nhìn tôi.

Tôi làm gì xúc phạm đến anh ta sao?

[S-Sao vậy, tự nhiên nói to thế…]

[… N-Nếu muốn, anh muốn ăn cùng tôi không!?]

[Hả?]

[Đ-Đây… tôi sẽ đưa anh phần này…]

Minerva đưa ra một hộp cơm dễ thương màu xanh dương nhạt.

Phía bên hộp có bức tranh một con mèo đang đi trên đồng cỏ.

[Cơ mà, vậy còn bữa trưa của anh Minerva? Anh sẽ không có đồ ăn đâu đấy?]

[Đừng lo, tôi còn hộp nữa.]

Nói xong, Minerva lấy một hộp cơm khác lần này là màu hồng từ hành lý của anh ta.

Hộp cơm đôi à…

[Xin lỗi, tôi sẽ ăn chúng mà không khách sáo đâu.]

[Umu, tôi làm hai hộp do sơ suất thôi.]

Anh ta làm hai hộp do sơ suất.

Sơ suất kiểu gì vậy?

Chà, kệ vậy. Điểm tốt của tôi là tôi không đi bới móc chuyện nhỏ.

Yep, tôi đang ca ngợi chính mình đấy.

Mở nắp ra, tôi thấy sandwich và hoa quả được sắp xếp gọn gàng.

Chiếc sandwich có thịt gà xào, rau và thịt xông khói.

[Whoa, nhìn ngon thật đấy. Minerva giỏi nấu ăn nhỉ.]

[Nó không khó lắm…]

[Được rồi, ăn thôi. Ah, để tôi mua trà cho anh. Mirai-san, tôi muốn chút trà cho anh này.]

[Y-Yesh!]

Cốc trà được đưa cho tôi bởi Mirai-san với đôi bàn tay run rẩy.

[Không sao đâu, nhìn thì đáng sợ chứ anh này không phải người xấu đâu.]

[L- Là vậy sao…]

[Anh làm gì vậy, Yuusuke!? Đừng có nói chuyện với người phụ nữ khác và đến đây nhanh đi! Bị câu dẫn bởi sức hút của một bà cô…]

Anh ta bắt đầu càu nhàu về những điều vô lý.

Đói thì tên này cáu kỉnh hơn à?

[Anh là cái loại bạn trai bao bọc hay gì? Nói mấy thứ đấy có thể dẫn tới hiểu nhầm đấy.]

[Làm như tôi quan tâm.]

[Geez. Dù sao thì, tôi chiến đây. Oh, cái này ngon này!]

[Anh nghĩ vậy sao? Ufu… ufufu…]

Uồi tên này cứ cười khúc khích cái gì thế…

Trông anh ta cười cứ như mấy tên ác nhân nở nụ cười chiến thắng vậy.

Tội lỗi quá.

Với cả, sao tên này cứ đeo mặt nạ vậy?

Hay do anh ta có vết sẹo bỏng?

Nếu vậy, không nên hỏi mấy câu thiếu tế nhị như vậy.

Anh ta có thể là đàn ông, nhưng muốn che sẹo đi thì sao chứ.

Dù sao thì, trong lúc ăn trưa, tôi không hiểu vì sao nhưng có vẻ Minerva đang có tâm trạng tốt.