*Trans+Edit: Lắc
Khi lần lượt kể ra những chuyện trong quá khứ, Beaulac thực sự cảm thấy những khổ đau, phiền muộn và thất vọng đè nặng trên vai mình những năm gần đây đã được gỡ xuống.
Thời gian trôi qua, những ký ức của Beaulac cũng dần kết thúc. Sau khi trút bỏ tất cả nỗi lòng, tâm trí hắn trở nên thanh tỉnh hơn một chút, như thể đã tìm thấy được động lực để tiến về phía trước.
Trong màn đêm tĩnh mịch, Beaulac chợt có cảm giác linh hồn mình đang trôi dạt vào trong bóng tối, mí mắt cũng dần dần nặng trĩu.
“Giao dịch đã hoàn thành. Chừng nào tỉnh dậy, ngươi sẽ là một hiệp sĩ chính thức.” Giọng nói của ác quỷ Tham Lam trôi vào tai Beaulac, khiến cho hắn càng cảm thấy buồn ngủ hơn.
‘Giao dịch đã hoàn thành? Vậy là mình sắp được trở thành hiệp sĩ thực thụ rồi!’
Cuối cùng cũng buông bỏ được mọi lo lắng, Beaulac chìm vào giấc ngủ và được bóng tối dày đặc ôm lấy.
……
Gió lạnh tháng Mười Một thổi qua, khiến gã mật vệ bên ngoài thư phòng rùng mình tỉnh dậy. Từ bên trong thư phòng, gã bập bõm nghe thấy một giọng nói vang lên:
“Hợp đồng đã ký kết xong. Ngươi sẽ trả mười năm tuổi thọ để đổi lấy sức mạnh của một hiệp sĩ cùng khả năng thăng tiến lên Đại hiệp sĩ.”
Đại hiệp sĩ cấp năm Frederick khẽ gật đầu. Xem chừng Beaulac không hề bán linh hồn mình hay phản bội lại lợi ích cốt lõi của gia tộc. ‘Nhưng sao vừa rồi mình lại thấy choáng váng nhỉ? Lẽ nào mình bị như vậy là bởi vì nghi lễ ma thuật đã giải phóng ra một thứ sức mạnh kỳ lạ?’
Do ở hành lang không có đồng hồ, đồng thời Frederick lại “quên” không xem đồng hồ bỏ túi, thành thử gã cứ tưởng mình chỉ choáng váng trong chừng mười giây gì đó thôi, hoàn toàn không nghĩ là có vấn đề gì không đúng. Trên thực tế, trong nhiều trường hợp, những người nhìn trộm nghi lễ ma thuật cũng đều rơi vào tình trạng tương tự. Đó là một loại cơ chế tự vệ của sức mạnh bí ẩn.
Ý chí lực vươn ra, cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của Beaulac bên trong, Frederick ngạc nhiên nghĩ: ‘Nhịp tim của hiệp sĩ? Beaulac đã trở thành một hiệp sĩ thực thụ rồi sao?’
Có vẻ như do vừa trở thành hiệp sĩ, Beaulac vẫn chưa kiểm soát được tình trạng thể chất của mình, do vậy mới giúp Frederick nhận ra từ những khía cạnh như nhịp tim và hơi thở.
‘Cái nghi lễ ma thuật đơn điệu và quái gở như trò trẻ con đó lại thực sự có hiệu quả?’
Dù gã không tin, nhưng sự thật đã hùng hồn chứng minh sức mạnh của nghi lễ kỳ quái này. Lòng tham trong gã bất chợt lặng lẽ nhen nhóm. Gã đã mắc kẹt trước ngưỡng cửa Hào quang hiệp sĩ suốt 30 năm rồi!
‘Nếu không tìm được cách nào khác để đột phá, mình cũng sẽ thử nghi lễ ma thuật này.’ Lòng tham khiến Frederick trở nên phấn khích.
……
Trong thư phòng, Lucien soi mình vào gương dưới ánh nến mờ ảo. Mái tóc đen cùng đôi mắt đen láy xinh đẹp đã biến thành tóc vàng mắt xanh tỏa nắng.
‘Gia tộc Plantagenet đích thực là một gia tộc nổi tiếng toàn người đẹp.’ Lucien tóc vàng mắt xanh mỉm cười lắc đầu. Cậu đưa tay chải gọn gàng mái tóc dài ngang lưng rồi cài lại nút cổ áo và tay áo.
“Beaulac” u ám ban đầu đã biến mất, thay vào đó là vẻ rạng rỡ như thể đã quay về với con người tự tin, đầy sức sống của năm năm trước.
Trong rất nhiều câu chuyện và thơ ca được lưu truyền, mặc dù những mô tả về gia tộc Plantagenet đều có phần cường điệu, vô lý và hư cấu, nhưng tất cả đều có chung một điều đúng: gia tộc Plantagenet đích thực là hậu duệ của Vua Mặt Trời Thanos. Và bên dưới biệt thự cổ của họ ở Antiffler chính là cung điện dưới lòng đất của Thanos, một nơi quanh năm đều có một Hoàng kim hiệp sĩ túc trực canh giữ.
Đây chính là nơi Lucien muốn lẻn vào, nhưng vì không thể dùng vũ lực, cậu đành phải tìm cách khác. Gia tộc Plantagenet thường có truyền thống rằng, tới một thời điểm nhất định, hàng chục ứng cử viên sẽ bị ném vào trong cung điện dưới lòng đất bí ẩn này. Họ sẽ phải cạnh tranh hoặc hợp tác để khám phá nơi đó, và ai hoàn thành trước nhất sẽ trở thành người thừa kế đầu tiên.
Khi ở bên trong cung điện, những Hoàng kim hiệp sĩ và Hào quang hiệp sĩ sẽ chỉ được vòng phép dịch chuyển ra ngoài khi sắp chết. Do vậy, các trận chiến ở đó đều vô cùng ác liệt: có những kẻ sẽ chọn đối đầu trực diện, có kẻ sẽ âm mưu lén lút, có người hợp tác, nhưng cũng không thiếu kẻ phản bội. Không chỉ vậy, bản thân cung điện này cũng ẩn chứa đầy những điều thần bí và nguy hiểm. Chính vì lẽ đó, người thắng cuộc của mỗi thế hệ đều hoặc là vô cùng mạnh mẽ, hoặc là vô cùng đa mưu túc trí. Gia tộc Plantagenet chính nhờ những cuộc đổ máu như vậy mới có thể duy trì được sức cạnh tranh mạnh mẽ suốt hàng trăm năm.
Tuy nhiên, trong vài thập kỷ gần đây, phương pháp lựa chọn người thừa kế này đã vô tình bị rò rỉ. Các quý tộc lệ thuộc vào gia tộc Plantagenet cũng bắt đầu ném con cháu mình xuống cung điện dưới lòng đất, một mặt là để huấn luyện, mặt khác là để xây dựng mối quan hệ với những người thừa kế. Bên cạnh đó, những đứa trẻ buồn chán chẳng có gì để làm của các quý tộc khác cũng được tham gia vào cuộc chiến đẫm máu này, từ đó khiến cho cuộc sống ảm đạm, tẻ ngắt của bọn họ trở nên phấn khích hơn.
Nhưng cũng bởi vậy, kỹ năng xã hội sẽ được đòi hỏi dùng tới nhiều hơn.
Sau khi cẩn thận quan sát một thời gian, Lucien đã quyết định chọn Beaulac, một kẻ có tham vọng mãnh liệt nhưng tâm trí thì yếu đuối, khiến hắn trở thành một trong những ứng cử viên dễ lừa nhất. Ngoài ra, chỉ có huyết thống của gia tộc Plantagenet mới có thể mở được tầng bên trong của cung điện và đến được mật thất, nơi cất giấu Thiên Nghi quỹ của Thanos.
Phương pháp mở mật thất không chỉ phức tạp mà còn đòi hỏi niệm những chú văn khó khăn, khiến cho Lucien thực sự rất muốn đem Beaulac theo để hắn kích hoạt thay cho mình. Tuy nhiên, theo tình hình hiện tại, cậu phải tự mình thực hiện.
Sau khi nhìn vào gương và đảm bảo mình không có điểm nào khác với Beaulac, Lucien quay đầu nhìn về phía mật thất mà cậu đã tốn mất hai ngày để xây dựng, sau đó mỉm cười nói với Beaulac đang ngủ say bên trong: “Khi nào xong việc, tôi sẽ cải tạo huyết mạch cho cậu.”
Chỉ có một cách duy nhất để con người có thể trở thành hiệp sĩ nhờ ngoại lực mà vẫn duy trì được tiềm năng trở thành Đại hiệp sĩ, đó là sử dụng Huyết mạch Bản nguyên của Ma cà rồng cấp cao để cải tạo lại huyết mạch của một người theo cách tương tự như Sơ ủng, tức là cũng giống như tình trạng thể chất hiện tại của Lucien.
Ngay từ đầu, cảm hứng giúp các pháp sư cải tạo huyết mạch của con người cũng đến từ Sơ ủng của Ma cà rồng.
Ở thời điểm đó, các pháp sư phát hiện ra rằng Ma cà rồng chỉ cần tiêm Huyết mạch Bản nguyên của chính mình vào và tiến hành Sơ ủng là có thể khiến cho hậu duệ có cấp độ hiệp sĩ chính thức của mình phát triển không giới hạn. Mặc dù sự phát triển này so với chính chủ sở hữu của Huyết mạch Bản nguyên thì chậm hơn rất nhiều, nhưng xét cho cùng, đây vẫn là một sự phát triển dễ dàng. Do đó, các pháp sư mới nghĩ ra ý tưởng điên rồ là dùng cách này để cải tạo huyết mạch của con người.
Nhưng sau đó họ lại phát hiện ra, rằng nếu ý chí không đủ mạnh mẽ, người ta sẽ vĩnh viễn không thể trở thành Đại hiệp sĩ được. Cho dù có cải tạo thân thể thành Hào quang hiệp sĩ hay Hoàng kim hiệp sĩ đi chăng nữa, huyết lực cũng sẽ tan rã, thể xác cũng sẽ nổ tung mà thôi.
Còn về việc Beaulac có bị gia tộc Plantagenet trừng phạt hay bị giáo hội thanh tẩy sau khi sở hữu huyết mạch Ma cà rồng hay không thì Lucien không hề quan tâm. Lúc giao kết hợp đồng, họ cũng không thống nhất rõ loại huyết mạch nào có thể dùng và loại nào không.
Trên phương diện này, Lucien đích xác là một con quỷ xảo quyệt.
Tuy nhiên, chỉ cần Beaulac cẩn thận, khả năng bị phát hiện sẽ rất thấp. Gia tộc Plantagenet có huyết thống của Vua Mặt Trời Thanos, do đó họ có thể thức tỉnh bất kỳ huyết lực nào có liên quan đến các vì sao trên bầu trời, như Mặt Trời, Mặt trăng Bạc, Tinh Tú và các huyết lực cao cấp khác, hoặc là những loại thấp hơn một bậc như Thanos và các huyết lực đặt tên theo chòm sao khác. Trong đó, Mặt trăng Bạc gần giống với Ma cà rồng, chẳng qua sẽ không phải lo bị phát hiện “hút máu” người khác, thế nên nếu không kiểm tra kỹ thì rất khó phân biệt.
Sau khi thổi tắt nến, trong bóng tối với ánh trăng nhàn nhạt chiếu qua, Lucien đẩy cửa thư phòng và đi về phía phòng ngủ.
‘Thức tỉnh ‘Phước lành’ Mặt trăng Bạc à…” Frederick trong bóng tối khẽ gật đầu.
Sau khi biến hình, Lucien chỉ không sử dụng được năng lực thiên phú của Beaulac chứ vẫn dùng được huyết lực của chính mình, nhất là huyết lực Ánh Trăng của cậu lại rất tương thích với huyết mạch của gia tộc Plantagenet.
Lucien ngay từ đầu đã tính làm vậy, cậu không hề lo Beaulac sẽ chọn trở thành Công tước Plantagenet hay Đại hiệp sĩ.
Kết quả lựa chọn ra sao thường đều tùy thuộc vào việc ta thiết lập điều kiện lựa chọn thế nào.
……
Trong mắt của Frederick, sau vài ngày “thích nghi” với năng lực mới, Beaulac đã năng động trở lại.
Lúc này, một chiếc xe ngựa xa hoa đang chạy băng băng qua những con đường rộng rãi của Antiffler, bên hông trái xe ngựa có in gia huy hình “hoa kim tước dưới nắng” của gia tộc Plantagenet.
Những công dân có hiểu biết ở thủ đô đều đứng gọn hai bên đường lớn và đoán già đoán non xem chủ nhân của chiếc xe ngựa kia là ai. Liệu đó là Arthen, người gần đây đang trở thành tâm điểm chú ý, hay là Beaulac đáng thương?
Từ kích cỡ của xe ngựa, có thể loại trừ khả năng chủ nhân của chiếc xe là một công tước, hầu tước hay bá tước nào đó. Nơi này là Thánh quốc Heilz, một đế quốc bảo thủ và cứng nhắc, vì vậy quý tộc sẽ được đối đãi đúng thân phận, các quý tộc sẽ không bao giờ thất lễ với nhau.
“Rõ ràng là Beaulac đáng thương rồi. Nam tước Arthen là Đại hiệp sĩ mà, ngài ấy có phù hiệu của riêng mình.” Một người dân thành thật nói, giọng điệu chắc như đinh đóng cột, ai không biết còn tưởng gã là thành viên của gia tộc Plantagenet. “Beaulac bao năm rồi đã thức tỉnh được ‘Phước lành’ đâu, còn chẳng bằng Liddell nhà bên cạnh tôi nữa.”
Một người dân khác lắc đầu phản đối: “Nam tước Arthen tin chắc mình sẽ trở thành Bá tước Tillis, thế nên có bao giờ dùng phù hiệu riêng khi ra ngoài đâu. Ngài ấy chỉ đợi qua được bài thử thách tháng tới là sẽ dùng phù hiệu con mắt vàng công khai luôn.”
Bá tước Tillis là tước hiệu dành cho người thừa kế đầu tiên của gia tộc Plantagenet, giống như tước vị Bá tước Violet của gia tộc Orvarit vậy. Còn “con mắt vàng” là biểu tượng ở trung tâm của phù hiệu.
Tuy vậy, thật ấn tượng khi tin tức về bài thử thách một tháng tới của gia tộc Plantagenet lại được thốt ra từ miệng của một dân thường. Công dân thủ đô có khác, học cao hiểu rộng.
Sau khi hạ rèm xe xuống, Lucien thu hồi tầm mắt và cài lại khuy tay áo. Cậu đang trên đường tới tham gia một bữa tiệc do con trai một bá tước tổ chức.
“Không phải Beaulac kia sao? Tưởng đâu mất tích luôn rồi chứ?” Từ bên trái xe ngựa chợt vang lên một giọng nói mỉa mai. Lucien vén rèm lên, liền thấy đối diện mình là một chiếc xe ngựa màu đỏ sậm.
Qua cửa sổ xe, một khuôn mặt xanh xao nhợt nhạt đang nở nụ cười hào hứng nhìn “Beaulac”, như thể đang rất ngóng đợi phản ứng tức giận hay chán nản của cậu.
“Xin lỗi nhé, Duda. Làm cậu thất vọng rồi, tôi chưa có mất tích.” Lucien đã nhận ra chủ nhân của cái bản mặt xanh lè này từ miêu tả của Beaulac. Tên này là con trai của Bá tước Porti, từng là bạn thân của Beaulac, nhưng giờ thì lại trung thành bợ đít cho Arthen.
Thấy nụ cười điềm tĩnh của Lucien, đồng tử Duda khẽ co lại, như thể vừa nhìn thấy một Beaulac năng động của mấy năm về trước.
“Cậu thật sự đến dự tiệc của Deniz? Cậu không biết Arthen sẽ mang Jocelyn theo tối nay sao?” Duda ghét bộ dạng của “Beaulac” lúc này vô cùng. Gã chỉ muốn xé nát cái “mặt nạ” dịu dàng, lịch lãm và tự tin mà cậu đang đeo thành từng mảnh rồi giẫm nát dưới chân.
“Tôi cần phải tránh Arthen à? Anh ta đâu đã phải Bá tước Kim Nhãn đâu, phải không?” Lucien điềm đạm đáp, không khiêm tốn cũng không hống hách.
Jocelyn là con gái của một hầu tước, đồng thời là người mà Beaulac đang phải lòng. Khó khăn lắm hắn mới giành được trái tim cô, nhưng chưa kịp đính hôn, cô đã bị Arthen nẫng đi mất. Chẳng qua chuyện này chẳng liên quan gì đến Lucien, cậu đương nhiên chẳng cảm thấy gì.
Thấy thái độ điềm tĩnh của Lucien, Duda vô thức siết chặt nắm đấm. Chuyện quái gì đã xảy ra với Beaulac vậy? Sao mới chỉ có vài ngày trôi qua mà hắn cứ như đã biến thành một người hoàn toàn khác? Beaulac đã quay trở về với con người mạnh mẽ và tự tin ngày trước. Không, hắn trông còn tự tin hơn trước nữa, giống như mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn rồi vậy!
Lucien hạ rèm xuống rồi nhắm mắt lại, phớt lờ Duda, để cho xe ngựa chậm rãi lái về phía biệt thự sân vườn của Deniz.
Duda cũng thôi không nhìn Lucien nữa. Trong lòng dấy lên dự cảm không tốt, gã tự nhủ phải báo cho Arthen ngay!
Nghi quỹ: là văn bản ghi chép sự kiện của vương thất, trong đó “nghi” là nghi thức, “quỹ” là quỹ phạm, tức là sách ghi chép quy chuẩn của các nghi lễ.