Throne of Magical Arcana

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Vol 04 - Dãy núi Hắc ám (256-324) - Chương 321 - Mụ phù thủy già

*Trans+Edit: Lắc

Khi nhìn Lucien cắt máu thịt từ chính cánh tay đứt của mình để vẽ những biểu tượng và đường nét huyền bí với vòng tròn bao quanh, trong lòng Carina dần dần dâng lên một cảm giác kỳ lạ và bí ẩn, như thể mấy vòng tròn này đại diện cho những bí mật trừu tượng và sâu xa nhất của cơ thể con người, của cả vũ trụ.

Carina chăm chú nhìn Lucien vẽ vòng phép rồi tự nhủ: “Ba biểu tượng này lần lượt tượng trưng cho tinh thần, ý thức và phương tiện truyền dẫn. Chúng ở cùng một tầng trên vòng phép, vậy nên có lẽ là đại diện cho linh hồn. Năm biểu tượng ở cùng tầng kia là những biểu tượng truyền thống của hệ Chiêu hồn, đại diện cho máu, xương, thịt, nội tạng và sinh lực. Bốn biểu tượng còn lại – mặt trời, mặt trăng bạc, các vì sao và bóng tối – thì có lẽ tượng trưng cho thế giới bên ngoài cơ thể. Vòng phép này chẳng lẽ là kết hợp giữa hệ Chiêu hồn và Chiêm tinh? Với cả, có vẻ tùy thuộc vào vị trí và các đường nối, chúng ta sẽ có thể tạo ra được những thay đổi khác nhau trong chức năng của vòng phép…”

Đây chính là một cơ hội hiếm có để Carina có thể nhìn và học hỏi những kiến thức về vòng phép cao cấp.

Sau khi vẽ xong những biểu tượng cơ bản của vòng phép chiêu hồn “Mười hai Vòng Sinh mệnh Miranda” xung quanh bể năng lượng, Lucien biến chỗ xương thịt còn lại thành một loại chất lỏng nhớt bán rắn, sau đó dùng nó như mực ma thuật để vẽ những đường nối đặc biệt giữa mười hai vòng tròn với những biểu tượng u tối ở phần trung tâm.

Xong giai đoạn này, cậu bôi nốt chỗ máu thịt sền sệt lên những đường nối để làm chất dẫn ma thuật. Cuối cùng, với phần máu thịt mà Adam đã xẻo ra, cậu tái định hình và thay đổi lại những biểu tượng đại điện cho “bóng tối”, “máu” và “ý thức”.

Lucien kích hoạt linh lực, làm những dòng ánh sáng mờ nhạt sáng bừng lên tràn đầy sức sống. Dưới sự thúc giục của cậu, ánh sáng nhanh chóng lan rộng theo từng nét vẽ cố định, và chẳng mấy chốc, toàn bộ vòng phép Mười hai Vòng Sinh mệnh Miranda đã được kết nối thành một tổng thể. Sau đó, ánh sáng đột nhiên thu bớt lại cường độ.

Vòng phép lúc này trông không còn lộn xộn và rời rạc như trước nữa. Tất cả những biểu tượng và đường nối tựa hồ đã cấu thành nên một dạng sống đầy khai phóng độc đáo, khiến cho người ta nảy sinh ảo giác rằng đây là một cấu trúc ba chiều kỳ diệu.

Carina bị vòng phép đầy nghệ thuật này làm cho mê hoặc, mắt không ngừng dán chặt vào nó, cố gắng tìm hiểu ý nghĩa đằng sau từng biểu tượng và đường nét.

Đột nhiên, một giọng nói vang lên bên tai cô: “Carina, hãy đợi cho đến khi thấy bể năng lượng bắt đầu sôi lên, sau đó dùng linh lực của cô kích hoạt biểu tượng bóng tối này nhé.”

“Hở?” Carina bất ngờ sực tỉnh và nhận ra Lucien đang nói chuyện với mình.

Sau khi cậu lặp lại một lần nữa, cô gật đầu nói với đôi má đỏ bừng: “Xin đừng lo, ngài Lucien. Tôi sẽ nắm chuẩn thời cơ.”

Lucien gật đầu. Lúc này cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài tin tưởng ở cô, bởi chung quy cậu vẫn chưa học ma thuật simulacrum để tách biệt và điều khiển bản sao của mình. Cậu quay sang hai hiệp sĩ rồi nói: “Alva, Bullard, hai người chịu trách nhiệm bảo vệ cho Carina. Đừng để bất cứ thứ gì làm cô ấy phân tâm.”

“Rõ, ngài Lucien.” Alva và Bullard trịnh trọng đáp.

Lucien gật đầu rồi nhìn sang Adam: “Tới lõi ma tháp thôi, Adam.”

“Đi luôn!” Adam có chút phấn khích. Anh đã bị mụ phù thủy già kia giam cầm suốt hàng chục năm, phải làm vật thí nghiệm cho mụ trong một khoảng thời gian dài đằng đẵng. Anh nóng lòng muốn đánh bại mụ lắm rồi. Chỉ có kẻ hèn nhát mới lựa chọn chạy trốn vào những lúc thế này!

……

Những tiếng “rầm” lớn vang lên, hai con golem thép ngã xuống đất, tay chân vùng vẫy mất kiểm soát.

Thấy cảnh này, Adam cảm khái nói: “Nếu chỉ có mình tôi, trừ phi cho tôi nhiều không gian để mặc sức di chuyển, còn không thì tới một con tôi e là cũng khó lòng giết được ấy chứ, trong khi cậu thì chỉ một thần chú là đã giải quyết xong rồi. Ma thuật kinh ngạc và kỳ diệu thật. Tôi thấy hơi hối hận vì sao ngày xưa không học ma thuật rồi đấy.”

“Này là do tri thức của tôi tiến bộ.” Lucien đáp gọn lỏn.

Nói xong, cậu bước qua con golem thép, vừa nhìn những hoa văn vòng phép trên thân nó vừa lắc lắc đầu, thầm nghĩ: ‘Hầu như tất cả đều có ưu có nhược. Không có vòng phép, chế tạo một lớp vỏ kim loại mạnh hơn sẽ chống được sự can thiệp của từ trường lên con golem. Nhưng mặt khác, nếu chỉ có kim loại hay hợp kim đơn thuần thì làm sao chịu được sức mạnh của một Đại hiệp sĩ hay sự bắn phá của ma thuật nguyên tố? Nan đề này, muốn giải quyết một cách hiệu quả thì chỉ có một giải pháp là phải nâng cao kiến thức.’

Không hiểu rõ sự phát triển của ma thuật, vậy nên Adam chỉ nhún vai nói: “Anh bạn, nhanh phá vòng phép bảo vệ thôi. Mụ phù thủy già có thể quay lại bất cứ lúc nào đấy.”

Vòng phép ở lõi ma tháp này phức tạp hơn nhiều so với cái ở phòng cung cấp năng lượng. May mắn thay, đây vẫn là vòng phép cấp cao thông thường, mà Lucien cũng từng tham khảo được từ những Arcanist cấp cao trước đây rồi. Dù vậy, cậu vẫn phải mất đến một tiếng rưỡi mới phá giải xong.

Một tiếng rưỡi này đối với những “kẻ vượt ngục” đang cần chạy đua với thời gian như họ mà nói quả thực là tra tấn. Ngay cả Adam, một Đại hiệp sĩ cấp năm với ý chí đầy kiên định, còn không kiềm được mà nhấp nhổm rồi bồn chồn đi tới đi lui. Bất kỳ động tĩnh nhỏ nhất nào cũng sẽ khiến anh phản ứng rất mạnh.

Xét từ phản ứng của anh, không khó để đoán Carina, Alva và Bullard ở phòng cung cấp năng lượng đang giày vò đến mức nào. Chắc lúc này họ đang căng thẳng và suy sụp lắm rồi. Khéo chẳng cần mụ phù thủy kia quay trở lại mà chỉ sự xuất hiện của một con hiệp sĩ bù nhìn thôi cũng đủ để họ sợ hãi đến độ vứt dép bỏ chạy mất.

Do lõi ma tháp ở quá xa phòng cung cấp năng lượng, Lucien không thể liên lạc với Carina và những người khác. Cậu chỉ đành tiếp tục tin tưởng ở họ và mở cánh cửa đen trước mặt.

Thấy cửa mở ra, Adam thở phào nhẹ nhõm. “Đây là một tiếng rưỡi chật vật nhất trong cuộc đời tôi đấy. May mà mụ phù thủy già không xuất hiện.”

“Đi thôi. Đằng sau vẫn còn nguy hiểm đang đợi chúng ta đấy.” Lucien cẩn thận quan sát cầu thang phía sau cửa, sau đó kiên định bước lên.

Không biết liệu còn có kẻ canh gác mạnh mẽ nào ở trung tâm ma tháp hay không, không biết trung tâm điều khiển có được vòng phép đặc biệt nào bảo vệ hay không, không biết mình có kiểm soát được lõi hay không, cũng không biết mụ phù thủy già, người mà sắp tới đây nhất định sẽ phát giác, có quay trở về kịp hay không… Hàng loạt những xúc cảm tiêu cực tích tụ trong lòng Lucien.

Thân thể Adam dần dần chìm vào màn đêm. Anh cẩn trọng theo sau Lucien lên những bậc thang màu xám bạc.

Ngay khi vừa bước lên được vài bước, những bậc cầu thang chật hẹp đột nhiên bắt đầu lung lay.

Những bức tường xám bạc chẳng mấy chốc liền biến thành màu đỏ của máu thịt, từ bên trong không ngừng tiết ra dịch axit trắng xanh, sức ăn mòn và đốt cháy mạnh đến nỗi Tường Hấp thụ Douglas của Lucien bốc lên những tiếng xèo xèo và phình ra.

Adam đang hòa vào bóng tối cũng bị những dịch axit này bắn trúng, liền khẽ phát ra một tiếng kêu đau đớn. May mắn thay, vết thương không quá nghiêm trọng. Anh vẫn bình tĩnh, không mù quáng tấn công để tránh bứt dây động rừng. “Chết tiệt, chuyện quái gì vậy chứ? Đáng lẽ trong trạng thái hắc hóa như thế này thì tôi phải miễn nhiễm với axit mới đúng chứ?”

“Là ma thuật độc nhất của mụ phù thủy già. Có vẻ nó có thể ăn mòn và tiêu hóa cả linh hồn đấy. Không phải axit bình thường đâu!” Lucien vừa truyền âm nói vừa guồng chân chạy hết tốc lực, để lại một dư ảnh dài phía sau. “Vòng phép này xem ra được kích hoạt tự động. Điều đó có nghĩa là cho dù người ở đây là mụ phù thủy đi chăng nữa thì nó cũng sẽ kích hoạt, chỉ khác ở chỗ là bà ta sẽ thi triển thần chú bảo vệ tương ứng trước thôi.”

Đây là một trong những phương pháp phòng thủ hiệu quả được nhiều pháp sư sử dụng để bảo vệ những vật phẩm hay những nơi quan trọng của mình. Nó có thể giết chết bất kỳ ai tự cho là đã phá vỡ được tất cả vòng phép để rồi không sử dụng bất kỳ biện pháp phòng thủ nào.

May mắn là cả Lucien và Adam đều không hề bất cẩn. Tất cả là nhờ có sự sợ hãi và cảnh giác mà họ dành cho mụ phù thủy già.

Toàn bộ đoạn cầu thang đỏ lòm vặn vẹo điên cuồng như thể dạ dày của con người khi tiêu hóa thức ăn, trông vô cùng máu me và quỷ dị.

Mặt khác, Lucien và Adam vừa phải chịu đựng axit tấn công vừa điên cuồng leo lên, lao về phía lối ra ở trên cùng.

Lối thoát trông như một cái miệng đang há ra với cặp môi đỏ cùng hàm răng trắng ở cả trên lẫn dưới. Như thể giới hạn thời gian, chúng đang khép lại rất nhanh!

Lucien và Adam cũng đang di chuyển rất nhanh dưới tác dụng của Tăng Tốc. Họ càng ngày càng gần lối ra, tới đây thì chỉ còn một đoạn cầu thang ngắn nữa thôi.

Nhưng đúng lúc này, bức tường ánh sáng với những biểu tượng ma thuật huyền bí tuôn chảy bên trên của Lucien đã hấp thụ đến giới hạn và vỡ tan thành vô số điểm sáng.

Nhận thấy lối thoát đang đóng lại ngày một nhanh hơn, Lucien không phí thời gian thi triển thêm một bức tường hấp thụ nữa mà túm ngay lấy Adam bên cạnh và thi triển Dịch chuyển Quãng Ngắn.

Chỉ trong chớp mắt, cả hai đã xuất hiện trở lại ở phía trước lối ra khoảng bảy, tám bậc thang.

Nhược điểm lớn nhất của thần chú này là khoảng cách dịch chuyển không đủ dài!

Ngay khi vừa xuất hiện trở lại, dường như đã lường trước, cậu mặc kệ cơn đau rát trên thân thể mà dậm chân lấy đà rồi bật phóng về phía trước như một mũi tên, xuyên qua hai hàm răng sắp khép lại và đáp xuống tấm thảm dày.

Vội lăn người tránh đường, Lucien liền thấy Adam cũng nhảy ra ngay sau mình. Cậu khẽ thở phào rồi nhanh chóng đứng dậy nhìn quanh, hoàn toàn lờ đi đám axit còn đang ăn mòn trên người và tổn thương đến linh hồn mình.

Nơi này có vẻ là phòng làm việc của mụ phù thủy già. Ở một bên là vài dãy giá sách, bên kia thì trưng bày một số bức điêu khắc bằng đá của những người phụ nữ xinh đẹp. Ở giữa thư phòng là một cái bàn được trang trí cực kỳ hào nhoáng cùng với một quả cầu pha lê được đặt tại giao điểm của vô số hoa văn trên đó. Bên trong quả cầu đang phản chiếu toàn bộ tình hình của ma tháp hiện tại.

Và ở phía sau bàn, có một bà già lưng còng mặc áo choàng ma thuật đỏ với làn da chảy xệ, nhăn nheo, teo tóp đang ngồi chễm chệ!

“Mụ phù thủy già?!” Cả Lucien lẫn Adam đều giật mình bật thốt trong liên kết thần giao cách cảm.

Lucien định thi triển thần chú, nhưng rồi chợt phát hiện có gì đó không đúng nên vội vàng dừng lại, nói với Adam: “Đừng tấn công. Chỉ là ảo ảnh thôi!”

Adam kinh ngạc hỏi lại: “Ảo ảnh?”

“Là một thần chú bậc sáu. Nó có thể tạo ra một ảo ảnh trông giống hệt như bản gốc, còn có thể điều khiển chuyển động, lời nói các thứ, nhưng không thi triển được ma thuật. Có vẻ mụ phù thủy già đặt nó ở đây để cảnh báo. Chỉ cần anh tấn công ảo ảnh của mụ, mụ sẽ cảm nhận được ngay.” Lucien kéo quả tim đang đập vọt lên cổ họng của mình xuống rồi thi triển Y Liệu lên vết thương bị trúng axit của bản thân. Cậu phải thi triển những mười lần mới trị khỏi được cho cả mình với Adam.

Adam nhỏ giọng chửi thề: “Mụ phù thủy già này điên thì điên chứ vẫn quỷ quyệt thật sự.”

Đợi tới khi linh lực và vết thương hồi phục, Lucien lại niệm một thần chú phòng thủ lên mình, sau đó bước đến chỗ quả cầu pha lê, cố gắng phân tích “trung tâm điều khiển” này.

Khoảng một giờ sau đó, tức là sát nửa đêm, Lucien cuối cùng cũng phân tích xong. Cậu đặt tay phải lên trên quả cầu và lẩm bẩm một câu thần chú, sau đó ngưng tụ linh lực trở nên mảnh như một cây kim và đâm xuyên qua nó.

Cậu không những phải phá giải mà còn cần xóa đi ấn ký tinh thần mà mụ già để lại bên trong, chỉ có như vậy mới hoàn toàn kiểm soát được quả cầu pha lê.

Linh lực xuôi theo lộ tuyến mà Lucien đã phá giải, luồn lách qua nhiều chướng ngại vật như một con cá bơi lội, chẳng mấy chốc đã chạm đến phần lõi và lao vào trong ấn ký của mụ phù thủy già.

Cảm nhận được mối đe dọa, quả cầu pha lê đột ngột sáng bừng lên như mặt trời ban trưa.

Những đường hoa văn ma thuật lần lượt phát sáng. Sức mạnh của cả ma tháp như thể đang chuẩn bị ngưng tụ hết vào trong quả cầu pha lê để tiêu diệt kẻ xâm nhập.

Trong phòng cung cấp năng lượng, nhìn thấy bể năng lượng bắt đầu sôi lên, Carina liền nhanh chóng kích hoạt vòng phép Mười hai Vòng Sinh mệnh Miranda.

Mười hai vòng tròn đồng loạt sáng lên. Sau đó bóng tối đột nhiên vươn ra, bao phủ lấy toàn bộ phòng cung cấp năng lượng. Mọi thứ dường như đều bị đông cứng lại.

Carina, Alva và Bullard ngay lập tức quay đầu chạy về phía cánh cửa phòng.

Dòng chảy năng lượng đã bị cắt đứt, quá trình bảo vệ ấn ký tinh thần bên trong quả cầu pha lê cũng bị chấm dứt. Linh lực của Lucien lúc này đã có thể tấn công trực diện.

Nếu không thể xóa bỏ ấn ký tinh thần này, cậu sẽ chết vì bị năng lượng dội lại.

Mười giây… Chỉ có mười giây!

Bất thình lình, mụ phù thủy già đằng sau bàn bỗng phả ra khí tức của sự sống. Thanh âm giận dữ của mụ vọng đến từ xa: “Hai con ruồi bẩn thỉu! Ta sẽ biến các ngươi thành xác ướp!”

Khí tức của sự sống ngày càng trở nên mạnh mẽ, và chỉ một giây sau đó, ảo ảnh của mụ đã trở thành người thật!

Thần chú bậc sáu, Hoán đổi Vị trí!

Sau khi sử dụng thần chú này, hai mục tiêu được định sẵn đang ở cùng trong phạm vi 500 mét sẽ có thể hoán đổi vị trí với nhau chỉ trong một giây. Nhưng trong trường hợp này, mụ phù thủy già đã áp dụng thần chú lên bản thể và ảo ảnh của chính mình, vậy đây hẳn là thần chú độc nhất của mụ!

Không nên coi thường bất kỳ pháp sư nào, kể cả pháp sư cổ đại!

Simulacrum: là sự sao chép, mô phỏng, bắt chước một người hoặc vật nào đó. Nó chỉ giống bản gốc ở vẻ ngoài, còn lại thì đều thua kém. Trong tiểu thuyết hay phim ảnh thì thường được dùng để chỉ các dạng sống nhân tạo, điển hình là những nhân vật như Frankenstein, Avatar, Hatsune Miku, v.v..