Throne of Magical Arcana

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

17 192

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

107 2901

Truyền kỳ thiếu nữ Nho sinh ~Thiếu nữ cải nam trang chốn địa ngục thi cử~

(Đang ra)

Truyền kỳ thiếu nữ Nho sinh ~Thiếu nữ cải nam trang chốn địa ngục thi cử~

Kobayashi Kotei

Câu chuyện của hai tiểu thư cải nam trang mang trong mình tâm nguyện thay đổi thế giới, xin được bắt đầu!

11 52

Magical★Explorer (LN)

(Đang ra)

Magical★Explorer (LN)

Iris

Sau khi được tái sinh vào tựa game khiêu dâm huyền thoại "Magical★Explorer", chàng trai của chúng ta nhanh chóng nhận ra cậu ta chỉ được nhét làm nhân vật phụ xui xẻo thay vì nhân vật chính sát gái củ

10 259

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

(Đang ra)

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Sakuragi Sakura

Nửa năm sau, Lily du học đến trường cấp ba của Sota, thậm chí còn chọn nhà cậu ấy để ở nhờ. Bối rối trước cuộc hội ngộ bất ngờ và cảnh sống chung, Sota thắc mắc: "Tại sao cậu lại đến Nhật Bản?" Mặt đỏ

6 61

Tập 01 - Chương 53 - Bàn tay Dao động của Giáo Sư

*Trans+Edit: Lắc

Lúc này, đêm nóng nực và ngột ngạt đã rất khuya, nhưng vẫn có vài người mặc áo choàng đen lặng lẽ bước trên đường. Ngoài họ ra, chỉ có vài tên say xỉn đang đi lang thang vô định. Tuy nhiên, Lucien và những người đồng hành cùng cậu không hề hạ thấp cảnh giác. Họ phải vô cùng cẩn trọng để tránh những kẻ gác đêm của giáo hội. Những kẻ gác đêm đó giống như những con chó săn lang thang trong đêm đánh hơi mùi của quỷ. Đôi găng tay đen mà họ luôn đeo chính là cơn ác mộng chung của mọi pháp sư ở Aalto.

Mười phút sau, Triết Gia dừng lại và thấp giọng nói với Lucien, “Ngài Giáo Sư, chúng ta đến nơi rồi. Đường hầm đó ở trong nhà.” Ngôi nhà nằm ở ranh giới giữa quận Quý Tộc và Aderon, trông khá đơn sơ, thậm chí còn phải nói là cũ kỹ, và được bao quanh bởi một vài tòa nhà đổ nát.

Bọn họ mỗi người tách ra kiểm tra ngôi nhà từ bên ngoài để đảm bảo rằng không có bẫy ma thuật nào trong đó, trong khi đó Lucien sử dụng Dơi Hét để đảm bảo an toàn khu vực xung quanh. Sau đó họ theo Triết Gia đi vào nhà.

Từ những lớp mạng nhện dày đặc rủ xuống từ trên các dầm nhà và quệt cả lên trán cậu, Lucien có thể đoán được nơi này bị bỏ hoang đã lâu. “Một số người ăn xin từng ở lại đây qua đêm. Nhưng gần đây, tất cả những người ăn xin ở Aalto đều đã mất tích.” Triết Gia thản nhiên vừa đi vừa nói.

Cả Lucien và Mật Ong Trắng đều không trả lời. Chỉ có Smile ngạc nhiên hỏi. “Mất tích hết cả rồi? Người ăn xin thì có thể làm gì chứ? Họ có thể đi đâu được?”

“Tôi cũng đâu có biết, Cú.” Triết Gia trả lời. “Cơ mà có người nói chuyện này dính dáng đến sinh vật tà ác.” Cùng lúc đó, Lucien và Mật Ong Trắng vẫn không nói gì.

Khi họ đến một trong những phòng ngủ, Triết Gia bắt đầu dỡ bỏ vài chiếc thùng cũ được dùng để che đi cửa vào đường hầm bí mật. Gió lạnh lùa tới từ trong đường hầm, nhưng không khí lại không có mùi ẩm mốc. Điều đó có nghĩa là nó được sử dụng khá thường xuyên.

‘Làm sao Triết Gia biết được đường hầm bí mật này? Ông ta là một quý tộc sao?’ Lucien cảm thấy có chút bối rối. Tuy nhiên, rõ ràng cậu không thể hỏi trực tiếp.

Khi tất cả đều đã vào trong đường hầm bí mật, Triết Gia thận trọng đóng lối vào sau lưng họ lại. Lucien nhận thấy có nhiều vòng phép ở trên trần nhà.

“Triết Gia.” Smile cũng để ý đến chúng. “Những thứ này là để làm gì?”

“Đừng bận tâm. Trong trường hợp khẩn cấp, bẫy ma thuật sẽ được kích hoạt để phá hủy đường hầm này.” Triết Gia cười cười trả lời.

“Tôi thích sự thận trọng của ông.” Lucien giả vờ khàn giọng khen ngợi.

“Tôi đồng ý. Tôi cảm thấy yên tâm hơn rồi.” Mật Ong Trắng mỉm cười.

…………

Mười phút sau, Triết Gia, Lucien, Cú và Mật Ong Trắng leo ra khỏi đường hầm bí mật từ một góc tối. Từ dưới bóng của một cái cây cao, chẳng mấy chốc họ đã đến trước ngôi nhà ba tầng cũ kỹ của Nam tước Laurent.

Bên cạnh cánh cổng sắt của ngôi nhà là một người lính canh mặc áo giáp da trơn. So với nhiều lính canh mặc giáp xích bạc gác tại cơ ngơi của các quý tộc khác, việc chỉ có một người lính canh duy nhất ở đây cho thấy rõ ràng sự sa sút của gia tộc.

“Chỗ này chỉ có một lính canh thôi. Chúng ta có thể đi thẳng vào.” Smile đề nghị.

“Để đó cho tôi.” Triết Gia tiến lên một bước. “Cứ để đó cho một người học việc của hệ Chiêm tinh.”

“Tôi đồng ý. Triết Gia có thể lo liệu được chuyện này.” Lucien gật đầu bên dưới mũ trùm.

“Vậy để tôi giúp ông, Triết Gia.” Smile đến gần Triết Gia.

……

Luke đang ngáp dài trước cánh cổng sắt lớn, trong đầu phàn nàn về Nam tước.

‘Tiệc tùng, tiệc tùng rồi lại tiệc tùng. Nam tước Laurent thậm chí còn chẳng có đủ tiền để trả cho đám lính canh bọn ta. Mười Nar mỗi tháng chỉ để đứng đây cả đêm? Đùa chứ… Cố Nam tước còn trả cho ông nội với cha ta 20 Nar mỗi tháng!”

Đột nhiên, một tiếng cú kêu làm gián đoạn dòng suy nghĩ của Luke, vì nó nghe có vẻ hơi kỳ lạ. “Đi mà bắt chuột đi! Thứ tởm lợm!” Luke chửi thề.

Luke không nhìn thấy được gì trong bóng tối. Tuy nhiên, khi xoay người lại, gã đột ngột nhìn thấy một con ma trong chiếc áo choàng đen đang đứng cách gã chỉ vài bước.

Trước khi Luke kịp mở miệng hét lên, gã đã nhìn thấy khuôn mặt của con ma dưới chiếc mũ trùm đầu: ngoại trừ hai hốc mắt, mũi, miệng và tai của nó đều mờ mờ nhòe nhòe.

Con ma từ từ ngẩng đầu lên. Nó đang nhìn Luke qua hai cái lỗ đen mà bên trong đó có vô vàn ngôi sao. Những ngôi sao đang tỏa sáng lấp lánh như một giấc mơ.

“Ngôi sao…” Luke lẩm bẩm. Đột nhiên, gã cảm thấy hoàn toàn thả lỏng, như thể gã chỉ đang đối diện với người mà gã tin tưởng nhất trên đời.

Triết Gia biết rõ lúc này Luke đã bị thôi miên. Bước lại gần Luke, Triết Gia thì thầm vào tai gã. “Bọn ta là khách của Nam tước Laurent. Hãy mở cổng và cho bọn ta vào. Khẽ thôi. Đừng để người khác biết.”

“Vâng thưa ngài.” Luke nhẹ nhàng mở cổng theo lệnh của Triết Gia. “Xin mời ngài.”

Một cách cẩn thận, Triết Gia, Lucien, Smile và Mật Ong Trắng đi qua cổng và hướng về phía ngôi nhà.

Sau khi họ đi vào, Luke không đóng cổng lại. Thay vào đó, gã xoay người và bắt đầu gác cổng với nhiệt huyết dâng trào như thể lồng ngực đang thiêu đốt! Gã không biết tại sao nhưng gã muốn có ích hơn nữa cho vị đó.

…………

Cửa gỗ trong nhà bị khóa chặt, rèm cửa dày nặng cũng bị kéo kín. Trong đại sảnh, một lượng lớn nam nữ khỏa thân hoặc bán khỏa thân đang giao hợp. Tiếng thở hổn hển của đàn ông, tiếng rên rỉ của phụ nữ, mùi thơm ngọt ngào và mùi của một loại chất lỏng nào đó hòa quyện vào nhau. Không khí trong đại sảnh ấm áp, thậm chí là nóng bức.

Trên ghế dài, trên thảm và thậm chí cả trên bàn dài, các cặp nam nữ, nam nam, nữ nữ, vừa giao hợp vừa rên rỉ. Họ quan hệ như thể đã hoàn toàn phát điên. Váy của vài người phụ nữ cuộn lên đến eo, vài người khác thì khỏa thân triệt để, còn đàn ông thì thúc vào họ như một đám thú vật.

Chỉ có một người trong bữa tiệc cuồng hoan phóng túng này là hoàn toàn khác. Đó là một người đàn ông trung niên mặc áo choàng màu bạc. Hắn không tham gia cùng những người này. Thay vào đó, hắn giơ cao tay và nhắm mắt lại, như thể đang tận hưởng những tiếng rên rỉ và lắng nghe ai đó nói chuyện với mình. Gương mặt hắn trông vô cùng phấn khích, sáng lên trong sự ngây ngất.

Một làn sương đen dần dần bốc lên từ những người đang điên cuồng kia và từ từ tụ lại phía sau người đàn ông trung niên. Hắn đang đứng giữa tế đàn, nơi vẽ những hoa văn tạo hình một cái sừng bạc, từ đó có nhiều đường màu bạc vươn ra và bao bọc lấy bóng tối. Sau đó, cái bóng đậm dần, đậm dần, trộn lẫn màu hồng và đen lại với nhau. Dần dần, nó biến thành một cái bóng cao lớn với hai chiếc sừng trên đầu.

“Ngươi đã sẵn sàng để nhận sức mạnh của ta chưa?” Cái bóng đột nhiên lên tiếng.

Người đàn ông trung niên, Nam tước Laurent, trả lời bằng giọng điên cuồng. “Hỡi chủ nhân vĩ đại của Ngân Bạch, sự tĩnh lặng trường tồn, tôi đã trao linh hồn của mình cho ngài. Làm ơn, làm ơn ban cho tôi sức mạnh của ngài!”

Từ từ, cái bóng tiếp cận và bắt đầu tiến vào cơ thể hắn, từng chút một.

Gương mặt Laurent vặn vẹo. Rõ ràng, việc kết hợp này không phải là một quá trình dễ chịu gì cho cam. Tuy nhiên, nỗi đau đã bị đè nén bởi niềm ngây ngất đang tỏa sáng trong mắt hắn.

“Giờ không ai có thể ngăn cản ta được nữa. Không ai có thể ngăn ta giành lại vinh quang cho gia tộc nữa.” Ngoài sự ngây ngất, trong mắt hắn còn có cả những giọt nước mắt.

…………

Bên ngoài ngôi nhà, Lucien và ba người học việc khác không thúc ép xông vào. Trước hết họ phải đảm bảo không có vòng phép hay bẫy nào xung quanh đã.

“Ngài Giáo Sư, phải mất ít nhất nửa giờ nữa mới có thể tiêu diệt hết bẫy ma thuật ở đây.” Triết Gia nói với Lucien.

“Không, không được.” Mật Ong Trắng nghe có vẻ lo lắng. “Chúng ta đã đến tương đối muộn rồi, chưa kể tôi còn cảm nhận được con quỷ nữa. Chúng ta chỉ có tối đa mười phút thôi. Mười phút sau, con quỷ sẽ xuất hiện trong hình thái hoàn chỉnh. Như vậy sẽ là quá muộn.”

“Trực tiếp đi vào đại sảnh cũng sẽ tiêu hao nhiều linh lực tương đương với đối phó bẫy.” Smile quay sang Lucien. “Giáo Sư, ngài phải có thần chú mạnh mẽ hơn để có thể loại bỏ tất cả bẫy ma thuật cùng một lúc.”

Cả ba người học việc đều nhìn vị pháp sư bí ẩn. Những suy nghĩ tương tự xuất hiện trong đầu họ. Mặc dù họ đều biết rằng vị pháp sư này rất uyên thâm, nhưng chưa ai từng tận mắt nhìn thấy sức mạnh thật sự của ngài ấy ở mức độ nào.

‘Ngài Giáo Sư có phải là một pháp sư mạnh mẽ không?’

‘Ngài ấy mạnh đến mức nào?’

‘Ngài ấy có mạnh hơn cố vấn của Mật Ong Trắng không?’

Lucien biết rõ họ đang nghĩ gì. Cậu đã chuẩn bị sẵn sàng. Dưới ánh nhìn của họ, cậu trả lời đầy tự tin. “Không thành vấn đề, Smile. Tôi sẽ lo liệu chuyện này.”

Lucien lại gần bức tường của ngôi nhà và đặt cả hai tay lên đó. Im lặng mấp máy môi, Lucien bắt đầu niệm chú.

Những làn sóng vô hình lan ra từ bàn tay Lucien. Sóng đập vào tường ngay lập tức và dội trở lại. Các làn sóng đến sau đó trở nên khác hẳn.

Trong mắt Triết Gia, Cú và Mật Ong Trắng thì chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Họ không nói gì mà chỉ nhìn nhau với vẻ lo lắng và bối rối.

Rồi bỗng Mật Ong Trắng cảm thấy mặt đất rung chuyển.

“Là cô làm à?” Triết Gia đồng thời hỏi cô.

“Không phải tôi.” Cô trả lời với vẻ ngạc nhiên.

“Nhìn kìa!” Smile chỉ vào tòa nhà. “Nhìn kìa! Cả ngôi nhà đang rung chuyển!”

Mật Ong Trắng và Triết Gia ngay lập tức nhìn về phía ngôi nhà. Ngôi nhà ba tầng cũ kỹ rung chuyển tới lui, chuyển động càng lúc càng dữ dội. Họ còn nghe thấy cả tiếng kính vỡ.

“Động đất sao?!” Mật Ong Trắng băn khoăn.

“Không, tự ngôi nhà nó rung chuyển!” Cú trả lời.

“Ngài Giáo Sư?” Triết Gia nhìn Lucien và rồi bàng hoàng.

Tay của Lucien vẫn đang ấn vào bức tường của ngôi nhà. Toàn thân cậu cũng rung chuyển theo. Môi cậu vẫn tiếp tục mấp máy đọc phép.

“Ngôi nhà sẽ sập mất!” Mật Ong Trắng lùi lại một bước.

Triết Gia không thể tin vào mắt mình. “Ngay cả thần chú bậc ba Hỏa cầu còn không thể phá hủy hoàn toàn cả một tòa nhà trong một lần nữa là! Thần chú này là gì vậy?!”

“Cái…gì…vậy…!” Con cú Doro đang đậu trên vai Smile hét lên.

Không ai để ý con quạ đuổi theo họ lần nữa từ khi nào. Nó đã suýt rơi khỏi cây một lần nữa vì rung chuyển đột ngột.

“Thần chú này bậc mấy vậy?” Con quạ cũng ré lên.

Chỉ mình Lucien biết đó chỉ là một thần chú cấp học việc, Bàn tay Dao động của Giáo Sư. Đây là loại thần chú có thể phát hiện tần số rung của một tòa nhà và tạo ra sự cộng hưởng để phá hủy công trình đó. Dùng nó để phá cầu là tốt nhất!