*Trans+Edit: Lắc
Cầm lấy cuộn giấy, Lucien cuối cùng cũng bình ổn lại tâm trạng, sau đó tò mò hỏi: “Thầy ơi, nãy thầy bảo hồi còn trẻ thầy cũng làm rất nhiều việc lố bịch ấy, đó là gì thế ạ?”
Nghe vậy, Fernando trừng mắt nhìn cậu rồi gầm lên: “Đừng có tọc mạch mấy chuyện mình không nên biết! Quay về phòng mình mà nghiên cứu Kích hoạt Chú thuật đi! Đừng nghĩ chỉ có mỗi nghi lễ thôi là cậu có thể trở thành pháp sư cao cấp!”
Bị tiếng gầm của Fernando làm cho giật mình, Lucien vội vã bỏ trốn khỏi phòng mất dạng. Khi cửa phòng đóng lại, cậu vừa buồn cười vừa nghi hoặc lắc đầu: “Mấy chuyện lố bịch mà thầy từng làm chắc là phải buồn cười ghê lắm.”
……
Năm ngày sau, tại một hội trường trống trên tầng 33 trụ sở Ma pháp Nghị viện.
Trên sàn hội trường là một vòng phép kỳ lạ có hình cơ thể người được vẽ và khắc lên bằng máu của một banshee trộn lẫn với các loại nguyên liệu quý giá khác. Phần đầu, ngực trái, bàn tay và chân đều được bao phủ bởi những đường nét ma thuật, tạo thành hình những quả tim đỏ sẫm đang đập.
“Nằm lên vòng phép đi.” Sau khi hoàn thành xong vòng phép cơ bản, Felipe mới để Lucien và Fernando vào trong, đề phòng cả hai cố học lỏm nghi lễ đặc biệt được gọi là [Phước lành Banshee] này.
Lucien tháo nhẫn Vương miện Holm, nhẫn Ice Revenger, găng tay Dị Lực Ogre, áo choàng Ngai vàng Bất tử, giày Né Tránh, bùa Hào Quang Mặt Trời, vòng tay Chức Hỏa, huy hiệu arcana và huy hiệu ma thuật xuống rồi đưa cho Alferris, kẻ đang bồn chồn nhìn cậu, để nó thay mình trông chừng.
Alferris bị coi là cu li tạm thời nhưng không thấy phiền chút nào hết. Đôi mắt màu hổ phách của nó dán vào những món phụ kiện trong lòng, chốc chốc lại thè lưỡi liếm mấy cái nhẫn với tấm bùa, còn nghi lễ ấy à, ai thèm quan tâm.
Lucien, người lúc này chỉ còn mặc áo sơ mi trắng cùng quần dài ống bó, từ từ bước vào vòng phép và nằm xuống. Felipe lấy ra sáu cái đinh xương làm từ răng banshee cấp cao rồi nói với Lucien bằng giọng điệu khó chịu: “Đau cũng đừng có mà hét.”
Vừa nói dứt lời, y liền cầm lên một cái đinh xương được khắc những họa tiết nửa kỳ quái nửa phức tạp rồi đâm thẳng nó vào mu bàn tay phải của Lucien.
Loại vật liệu không xác định này sắc đến mức có thể dễ dàng đâm xuyên qua cơ thể của một hiệp sĩ cấp hai như cậu và găm cứng vào vòng phép bên dưới.
Dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần, Lucien vẫn phải nghiến răng nghiến lợi. Đau đớn là phản ứng khó tránh khỏi. May thay, do đã từng phải trải qua những đau đớn còn lớn hơn, vậy nên chừng này vẫn chưa đến mức khiến cậu phải hét lên.
Từng giọt máu lấp lánh ánh trăng bạc chảy ra và nhuộm đỏ chiếc đinh xương banshee. Nhưng chẳng mấy chốc, màu đỏ trên đó mờ đi và biến mất, như thể máu đã hoàn toàn bị chiếc đinh xương hấp thụ và truyền vào trong những đường nét trên vòng phép.
Sau khi những chiếc đinh xương được găm vào tay trái, mắt cá chân phải và mắt cá chân trái, Felipe nhẹ nhàng cắm hai chiếc đinh còn lại vào giữa trán và tim Lucien. Hai chiếc đinh này được cắm rất nông, gần như chỉ xuyên qua bề mặt da, nhưng xem chừng giữa chúng và vòng phép bên dưới có mối liên hệ bí ẩn nào đó, khiến cho thoạt nhìn thì trông như thể chúng đã xuyên thẳng qua não và tim của cậu vậy.
Xong xuôi, Felipe lùi lại vài bước rồi nhẹ nhàng lẩm nhẩm một câu thần chú. Những đường nét trên vòng phép chầm chậm sáng lên từng chút một.
Câu thần chú được xướng lên như thể một bài hát, sức mạnh thôi miên từ những chiếc đinh xương và vòng phép cùng lúc thấm vào cơ thể Lucien. Mí mắt cậu trở nên nặng trĩu, tâm trí cũng bắt đầu vô thức miên man. Cậu nhớ về việc bản thân mấy ngày qua đang phân tích Kích hoạt Chú thuật, rồi lại nghĩ đến việc mình đã dành thời gian để cải thiện cấu trúc và vật liệu của đèn pha lê ma thuật rồi nhờ Arthur với Florencia thẩm định dựa trên những góc độ chuyên môn khác nhau.
“Hỡi ngọn gió từ Vùng đất An nghỉ, xin hãy thổi qua linh hồn bất lực này, và không bao giờ ngừng thổi.” Felipe giơ cao cây ma trượng đen khảm đủ loại đá quý và niệm chú bằng ngôn ngữ chiêu hồn, thứ có nguồn gốc từ Đế quốc Ma thuật Meshkate.
Viên đá quý trắng cỡ lớn trên cây trượng sáng lên, áo khoác của Felipe tung bay phần phật như cánh dơi, tựa hồ thực sự có cơn gió thổi qua mang theo mùi mục nát.
Trong cơn mê man, Lucien cảm nhận được sức mạnh của gió. Giọng nói như thôi miên theo làn gió truyền tới, khiến cho linh hồn cậu càng thêm phiêu đãng.
“Hỡi ngọn lửa từ Xứ sở Hài cốt, xin hãy sưởi ấm linh hồn bất lực này, và để cho cậu ấy được bảo vệ mãi mãi.” Felipe đi quanh khoảng một phần ba vòng tròn và lại niệm lên bằng ngôn ngữ chiêu hồn.
Những ngọn lửa ảo ảnh nhợt nhạt không hình dạng từ vòng phép nổi lên. Chúng không gây bất kỳ tổn hại nào cho cơ thể Lucien, ngược lại còn khiến cho cậu cảm thấy ấm áp và giúp linh hồn cậu trở nên tinh khiết hơn.
Đôi mắt đỏ của Fernando khẽ nheo lại. Qua ngọn lửa ảo ảnh nhợt nhạt, ông dường như đã nhìn thấy một con quái vật cầm lưỡi hái trong chiếc áo choàng đen cùng với vùng đất hoang nơi vô số sinh vật bất tử đang lang thang đằng sau nó.
“Hỡi giá lạnh từ Địa ngục Tĩnh lặng, xin hãy bao bọc lấy linh hồn bất lực này, và để cho cậu ấy được bảo vệ mãi mãi.” Felipe lại đi một phần ba vòng tròn nữa, và một viên đá quý màu bạc sáng lên.
Sự im lặng và lạnh lẽo vô tận bao trùm lấy linh hồn Lucien rồi thực thể hóa nó.
Sau hết thảy, Felipe giơ tay trái lên rồi bật ra một tiếng hét vô thanh.
Sáu chiếc đinh xương ngấm đầy máu Lucien vặn vẹo như những con rắn, và rồi những cái bóng trỗi dậy từ đó.
Chúng là bóng ma của những nữ nhân xinh đẹp nhưng méo mó, thân trên để trần, lộ ra da thịt trắng nõn, gương mặt lại tràn ngập đau đớn. Tuy nhiên, bị tiếng hét của Felipe thôi thúc, bọn chúng mở miệng và bắt đầu cất tiếng hát.
Giai điệu du dương này chỉ mình linh hồn có thể nghe thấy. Lucien mơ hồ nhìn thấy trong linh hồn mình xuất hiện những gợn sóng kỳ lạ, sau đó nó từ từ hấp thụ hết thứ chất lỏng đang chảy bên trong vòng phép.
Hai phút sau, Felipe, người lúc này trên trán đã lấm tấm mồ hôi lạnh, buông tay trái xuống và lấy ra một chiếc gương đen kỳ quái. Bên trên nó không chỉ khảm những viên đá ma thuật nhỏ mà còn có những chiếc lá đỏ tươi cùng những con mắt trống rỗng nhợt nhạt, mặt sau gương thì có khuôn mặt trông hết sức hung dữ của một banshee.
Felipe ném chiếc gương ra, nó liền lơ lửng trên đầu Lucien mà không cần bất kỳ thứ gì đỡ lấy. Chiếc gương đen kịt không phản chiếu hình ảnh nào chĩa về phía cậu.
Một câu chú chiêu hồn khó đọc thốt ra từ miệng Felipe, tất cả những viên đá quý khảm trên trượng liền đồng loạt sáng lên, thu hút sự chú ý của Alferris.
Chiếc gương khẽ rung lên, tiếng hát của sáu bóng ma banshee chợt hóa thành những tiếng hét đau đớn. Bề mặt chiếc gương đen kịt từ từ nứt vỡ, để lộ ra phía sau là những con mắt trắng dã và trống không!
Bên trong mấy con mắt đó, những bóng đen vặn vẹo đang nhảy múa một cách vô cùng quái dị.
Nhìn vào con mắt quái dị ấy, Lucien lập tức cảm thấy linh hồn đang phiêu đãng của mình chợt bay lên, xuyên qua các tầng mây, xuyên qua bầu trời đầy sao và gặp được Sao chủ Định mệnh. Kế đó, cậu lại có cảm giác ở đâu đó rất xa, nơi mà cậu không cách nào chạm tới, có một thứ gì đó đang kết nối với linh hồn của cậu.
Nó đang nhìn xuống Lucien với thái độ của một kẻ bề trên!
Như thể đột nhiên sống lại, những đường nét của vòng phép bỗng cử động một cách kỳ quái, sau đó quấn lấy Lucien và chìm sâu vào trong cơ thể cậu.
Linh hồn của Lucien bất chợt bị kéo ngược trở lại cơ thể. Cậu run rẩy khoảng chừng bảy lần rồi mới tỉnh dậy.
“Lời hứa đã hoàn thành, giờ tôi không còn nợ nần gì cậu nữa.” Felipe lấy một chiếc khăn tay trắng ra lau mồ hôi lạnh trên trán. Y chỉ để lại một câu như vậy, sau đó bê khuôn mặt u ám bỏ đi không thèm ngoảnh lại.
Đầu Lucien vẫn còn choáng váng, có chút không thích ứng được với trạng thái linh hồn hiện tại. Chừng mấy phút sau, cậu mới hoàn toàn tỉnh táo trở lại. Những chiếc đinh xương trên lòng bàn tay cậu liền tự động bay lên rồi hóa thành bột mịn.
‘Linh lực và linh hồn mình giờ đã có thể can thiệp vào thực tại rồi…” Lucien có chút ngạc nhiên. Cậu có lẽ là người trở thành pháp sư cao cấp nhanh nhất trong lịch sử nghị viện, nhưng cái giá phải trả chính là tốc độ thăng cấp trong tương lai của mình.
Những chiếc đinh xương còn lại lần lượt vỡ ra rồi tan thành bột, sau đó Lucien đứng lên như thể chưa từng bị thương. Vòng phép khắc trên sàn cũng đã hoàn toàn biến mất.
“Con mắt lúc cuối có ý nghĩa gì nhỉ?” Fernando nghi hoặc lẩm bẩm.
Là một Grand Arcanist, ông có thể nhìn thấu ngay bản chất của vòng phép thông qua hình thức cầu kỳ của nghi lễ ma thuật. Ông hiểu hầu hết các phần của nghi lễ này, nhưng riêng phần cuối cùng thì lại không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhớ lại cảm giác kỳ lạ vừa rồi, Lucien nửa nghi ngờ nửa lo lắng hỏi: “Thưa thầy, ở cuối nghi lễ, linh hồn em hình như đã bị kết nối với cái gì đó ở rất xa. Như vậy có bình thường không ạ?”
Nếu là nghi lễ bình thường, Lucien sẽ không dám hỏi thầy mình vì sợ lộ tẩy bí mật của thư viện tinh thần, nhưng Fernando lại không biết gì về nghi lễ [Phước lành Banshee]này, thành thử bất kỳ sự quái lạ nào cũng có thể đổ hết cho cái sự không biết đó.
“Đó là bởi vì nền tảng của cậu không vững chắc, không biết nhiều về kiến thức của cấp cao.” Fernando thở dài rồi nghiêm túc nói. “Hầu như mọi pháp sư cao cấp đều sẽ có cảm giác kỳ quái tương tự khi đột phá, một số người thì sẽ cảm thấy như vậy khi linh hồn can thiệp vào thực tại. Người ta thường cho rằng đó là ảo ảnh do bản chất của thế giới thực tạo ra sau khi thế giới nhận thức tương tác với thế giới thực.”
“May quá, không phải là vấn đề của riêng mình em.” Lucien nhẹ nhõm. Việc thăng tiến bị trì trệ trong tương lai thì cậu còn có thể chịu được, vì ít ra bản thân cậu vẫn có lợi thế về kiến thức ở thế giới này để bù đắp lại, chứ nếu trong linh hồn mà có thương tổn nào khó chữa trị thì sẽ rất rắc rối.
Fernando trừng mắt nhìn Alferris, khiến nó phải đau lòng trả các vật phẩm đang đeo trên móng vuốt lại cho Lucien. “Một tuần tới hãy nghỉ ngơi cho thật tốt để làm quen đi đã, đừng có vội vàng tổ chức lễ tấn thăng.”
“Vâng, thưa thầy.” Lucien sẽ không chỉ vì vội vàng, hấp tấp mà mạo hiểm với linh hồn của mình.
……
Tại khu vực nhà kho cao cấp trên tầng 28 của Ma pháp Nghị viện.
“Vảy Hồng Long…”
“Nhựa Ma Cây Đỏ…”
“Thúy Lục Thực Linh Hoa…”
“Sáu viên Đá Mặt Trời…”
“Não của Ghast…”
“Nước mắt của u hồn…”
…
“Ủy viên Evans, những nguyên vật liệu cậu yêu cầu đây.” Smith, pháp sư bậc năm canh gác nhà kho, đưa nguyên vật liệu cho Lucien rồi hỏi: “Ủy viên Evans, cậu muốn tấn thăng lên cao cấp sao?”
Nhiều loại nguyên vật liệu cần cho nghi lễ tấn thăng lên cao cấp vừa hiếm có vừa đắt tiền, vì vậy bất kỳ pháp sư bậc năm nào đã đạt đến cấp bậc này đều có thể xin sự hỗ trợ từ Bộ phận Quản lý Pháp sư, sau đó nghị viện sẽ cung cấp cho họ đầy đủ nguyên vật liệu với giá chỉ bằng một nửa. Bởi vậy, Lucien đã cầm theo giấy chứng nhận do Ủy ban Công vụ trực tiếp cung cấp đến đây để lấy nguyên vật liệu, thế nhưng dù đã tiêu sạch bách số điểm arcana cùng lượng Thale mình có, cậu cũng vẫn chỉ gom được một phần ba những gì mình cần.
Xem ra cậu thực sự phải thế chấp toàn bộ niên kim thu nhập trong ba năm tới của mình cho thầy, chưa kể còn phải đem trợ cấp của nghị viện và Ý chí Nguyên tố trả lương cho Alferris để nó thỉnh thoảng giả làm mình. Lucien trong lòng “đau đớn” nghĩ nhưng trước mặt Smith lại “mỉm cười”: “Tôi chỉ đang chuẩn bị trước thôi.”
Làm gì có ai mà lại đi đổi nguyên vật liệu trước chứ? Nhìn bóng lưng Lucien rời đi, Smith bối rối. Gã chỉ mới nghe đến việc pháp sư ra ngoài thám hiểm thì tự mình thu thập trước một ít nguyên vật liệu chứ chưa bao giờ nghe nói có người đến nhà kho để gom trước. Nhà kho làm gì có chân mà chạy mất đâu!
“Xem ra Ủy viên Evans thực sự sắp thăng cấp rồi. Cái tốc độ này…” Smith không biết phải làm sao để diễn tả được cảm xúc của mình lúc này.
……
Bảy ngày sau, Lucien lại một lần nữa đứng tại hội trường tổ chức nghi lễ. Cậu cảm thấy có chút bất an, bởi nghi lễ tấn thăng cao cấp khó hơn nhiều so với nghi lễ [Phước lành Banshee], tỷ lệ thất bại vô cùng cao. Mười pháp sư đáp ứng yêu cầu thì có tới những ba đến bốn người thất bại, vậy thì với một người cưỡng ép thăng cấp như cậu, nguy hiểm sẽ còn lớn hơn.