*Trans+Edit: Lắc
Ngồi cạnh Vaharall, Varantine khuôn mặt lộ vẻ kiên quyết, siết chặt nắm tay phải, một luồng ánh sáng màu trắng sữa đang tuôn ra từ đó, cho thấy rõ ông ta đang cực kỳ phẫn nộ với Lucien Evans, tên pháp sư ác ma, tội đồ báng bổ Thần.
Thấy phản ứng của hai người họ, Đại hồng y Philibell với bộ râu trắng dày mỉm cười đưa cho họ hai bài báo cáo khác. “Vaharall, Varantine, cái trên tay hai người là báo cáo của ngày đầu tiên, còn đây là của ngày thứ hai và thứ ba. Đừng bận tâm nhiều quá đến Lucien Evans. Đó chỉ là urê được tổng hợp nhân tạo thôi, hai người thật sự nghĩ loại vật chất có trong những thứ bẩn thỉu như phân này thật sự có tồn tại sinh lực ư?”
Nhờ Giáo hoàng nhiều đời đã đóng góp vào việc cải thiện thánh chú, các Hồng y ít nhiều đều có thể đọc hiểu luận án arcana.
Nhận bản báo cáo tóm tắt từ tay Philibell một cách bối rối, Vaharall bắt đầu cẩn thận đọc. Trong báo cáo đâu đâu cũng thảo luận về việc định nghĩa urê cũng như tranh cãi về Sinh lực luận. Hiển nhiên, phe chiêu hồn sư đang thắng thế, trong khi đó các Arcanist chuyên về nguyên tố lại không đưa ra được bằng chứng nào vững chắc và đáng tin hơn.
“Mọi chuyện không nghiêm trọng như chúng ta tưởng tượng đâu. Điều này là do Thần đang ban phước lành cho chúng ta.” Philibell nói, tay vẽ thánh giá lên ngực.
Vaharall, người đầu tiên đọc xong, gật đầu. “Kỳ thực, một thứ bẩn thỉu như urê không nên được coi là món quà Thần ban. Chúng ta cũng nên định nghĩa lại khái niệm thế nào là vật chất có sinh lực trong Kinh Thánh càng sớm càng tốt.”
“Thực vậy.” Varantine tán đồng. “Vậy thì chúng ta không cần phải mạo hiểm phái những kẻ gác đêm ngoan đạo sẵn sàng hy sinh hết thảy vì vinh quang của Thần đi tiêu diệt Lucien Evans nữa. Bảo các tổng thẩm giáo ở Holm, Colette và các giáo phận lớn phải hết sức để mắt đến Lucien Evans. Chúng ta sẽ hành động ngay khi có cơ hội.”
Dù Varantine được Giáo hoàng phái tới đây để tiêu diệt tên pháp sư tà ác kia, nhưng ông ta cũng thấu tường một chuyện, rằng ở một số quốc gia như Holm, Ma pháp Nghị viện hoàn toàn trấn áp giáo hội, trừ khi giáo hội có thể điều động hầu hết các Hồng y đến tiếp viện. Tuy nhiên, nếu điều đó thực sự xảy ra, giáo hội bắc, các sinh vật hắc ám ở Dãy núi Hắc ám, cũng như những pháp sư cổ đại ở phía bắc sẽ được trao cho cơ hội lẻn vào tấn công giáo hội nam, khi đó họ sẽ không khác gì miếng mỡ để trước mặt con mèo. Chính bởi vậy, trước việc nghị viện không có tiến triển nào trong dự án nghiên cứu thần lực tự nhiên, cả Vaharall và Varantine đều đồng tình với Philibell rằng không nên khuấy động và tạo ra chuyện gì lớn, thay vào đó sẽ chỉ gây ra một vài rắc rối nhỏ.
Thí nghiệm tổng hợp urê của Lucien giống như thả một tảng đá lớn vào giữa mặt hồ êm ả, khiến cho hai tín đồ mộ đạo Vaharall và Varantine một lần nữa thắp lên trong tim ngọn lửa rực cháy để bảo vệ uy nghiêm của Thần. Tuy nhiên, cả hai đều hiểu cần phải dập tắt cái cảm xúc muốn xông vào nơi nguy hiểm của mình, phải tiếp tục làm gì chắc nấy.
“Ta đồng ý với đề xuất của Varantine, nhưng cái tên thiên tài arcana kia trước khi trở thành pháp sư trung cấp sẽ hiếm khi rời khỏi Allyn và Rentaro, vậy nên về cơ bản hai người sẽ chẳng có cơ hội loại bỏ hắn.” Trong số các Hồng y, Philibell là người hiểu rõ cách Ma pháp Nghị viện vận hành nhất.
Đúng lúc này, cửa thư phòng vang lên tiếng gõ dồn dập.
“Mời vào.” Thông qua Thần nhãn, Philibell thấy một mục sư đang lo lắng, hoảng sợ ở bên kia cửa. Sức mạnh của Thánh quang bên trong cơ thể anh ta dao động dữ dội, tựa hồ có thể nuốt chửng anh ta bất cứ lúc nào.
Mục sư mở cửa ra, không chào ba vị lãnh đạo mà vội vã nói: “Ngài Philibell, đây là bản báo cáo tóm tắt của sáng hôm nay. Họ đã mạo hiểm để gửi nó ra ngoài trước.”
“Bình tĩnh lại. Đừng nghi ngờ Thần. Đừng nghi ngờ sự toàn tri toàn năng của Thần.” Giọng nói nhẹ nhàng, ôn hòa của Philibell có vẻ đã xoa dịu được tâm lý hoang mang và sợ hãi của mục sư kia một chút.
Anh ta không ngừng vẽ thánh giá trước ngực, cố bình ổn lại sức mạnh mà Thần ban cho.
Philibell cầm lấy bản báo cáo tóm tắt với linh cảm không lành, sau đó bắt đầu đọc trang đầu tiên bằng thái độ điềm tĩnh nhất mình có.
“Thí nghiệm Tổng hợp Axit Béo từ Than củi và các Vật Vô Sinh khác thông qua một loạt Phản ứng Giả kim – Bởi Felipe Carneiro.”
Ở lời mở đầu, Felipe thẳng thắn và kiêu hãnh viết: “Thông qua thí nghiệm, tôi cho rằng mình có thể tự tin tuyên bố tới tất cả các Arcanist rằng, Sinh lực luận đã bị lật đổ hoàn toàn, và nó sẽ không còn đóng bất kỳ vai trò nào trong sự phát triển của arcana nữa!”
Sau khi đọc xong thiết kế thí nghiệm, Philibell, một người tương đối ôn hòa đã sống một thời gian dài ở giáo phận Holm, liền giận dữ gầm lên. “Báng bổ! Đây là một sự thách thức trực diện uy nghiêm của Thần! Felipe phải bị tiêu diệt ngay lập tức!”
Cái cằm phủ đầy râu trắng của Philibell run rẩy kịch liệt mỗi khi ông ta gào thét. Trông ông ta lúc này như thể muốn lao ngay đến Sariva, Heidler hay thậm chí Allyn để loại bỏ Felipe, mặc kệ thân phận của bản thân là gì. Còn về Lucien Evans và cái thí nghiệm tầm thường của cậu, ông ta đã sớm vứt ra sau đầu.
Vaharall, một người đàn ông cục cằn, dám nghĩ dám làm, cầm lấy bản báo cáo, cẩn thận đọc rồi giáng một nắm đấm nặng nề vào bàn của Philibell. Dưới ánh sáng tối mờ, chiếc bàn bị đập nát vụn. “Tại sao một tên phàm nhân dám nhòm ngó Thần quốc? Kẻ báng bổ này phải bị trừng phạt bằng mọi giá!”
Nếu không phải là một Hiệp sĩ huyền thoại với sức mạnh đến từ ‘Phước lành’ mà Thần ban cho, có lẽ linh hồn Vaharall đã bị tổn thương vì lung lay niềm tin rồi.
“Việc đầu tiên chúng ta cần làm là phải xác minh tính xác thực của bài nghiên cứu này.” Varantine không đọc mà bình tĩnh nói trong khi điểm thánh giá trước ngực.
Nếu một luận án có thể lay chuyển niềm tin của những nhân vật mạnh mẽ đến từ giáo hội dễ dàng như vậy thì mỗi năm Ma pháp Nghị viện đã tạo ra vô số luận án giả để tiêu diệt kẻ thù rồi. Về cơ bản, mỗi một mục sư đều có khả năng tự mình xác minh bằng cách tiến hành thí nghiệm theo các bước trong luận án, chỉ cần có sẵn thánh trận và các dụng cụ thí nghiệm tương tự.
“Niêm phong bài nghiên cứu này lại, không được để rò rỉ ra với các Hồng y và mục sư khác như vụ việc sóng điện từ và Thánh quang hồi trước.” Philibell nhắm mắt lại một cách mệt mỏi. “Đây là thử thách mà Thần dành cho chúng ta. Chúng ta có ngoan đạo hay không đều sẽ được phản ánh trong đó. Hãy đợi cho đến khi sơ hở trong thí nghiệm được tìm ra rồi hẵng giảng đạo cho họ.”
Philibell, người giữ chức vụ Đại hồng y của giáo phận Holm đến nay đã gần một trăm năm, gần như chưa có cú sốc nào chưa từng kinh qua, bởi vậy ông ta không mất kiểm soát Thánh linh hay Thánh quang của mình. Nếu là bất cứ Hồng y nào khác chưa từng trải nghiệm những chấn động như vậy, họ có lẽ đã bị Thánh quang của chính mình thiêu cháy ngay sau khi đọc bài nghiên cứu này.
“Mọi vinh quang đều thuộc về Thần, chỉ có sự thật mới tồn tại mãi mãi!” Vaharall, Varantine và mục sư đứng bên cạnh đều đồng thanh cầu nguyện. Họ liên tục tự nhủ với bản thân mình rằng, cho dù axit béo có thể được tổng hợp ra từ các vật vô sinh, nó cũng xuất phát từ sự toàn tri toàn năng của Thần, chỉ là nó nằm ngoài tầm hiểu biết của họ mà thôi.
Cầu nguyện xong, Varantine trầm giọng nói: “Đại hồng y Philibell, ta yêu cầu ngài gửi một vài kẻ gác đêm ngoan đạo đi ám sát Felipe. Nếu có cơ hội thì thanh lọc luôn Lucien Evans, thủ phạm của vụ này, còn không thì đợi cơ hội khác.”
Sở dĩ ông ta nhắc đến từ “ngoan đạo” để chỉ kẻ gác đêm là bởi đây sẽ là một nhiệm vụ gần như không có đường quay lại. Cho dù có ám sát được Felipe với sự trợ giúp của gián điệp, họ cũng không cách nào có thể sống sót trở về giữa vòng vây của nhiều pháp sư cao cấp và Đại pháp sư như vậy, đó là chưa kể trong số đó còn có một vài Grand Arcanist. Nếu không lựa chọn cẩn thận mà để lẫn vào những kẻ gác đêm bình thường, những người không sẵn sàng hy sinh cho nhiệm vụ này, rất có thể họ sẽ tìm đường sống bằng cách đầu quân cho nghị viện.
“Ngài và Vaharall sẽ phụ trách phân phó nhiệm vụ này. Ta sẽ liên lạc với các quý tộc và Hồng y khác, yêu cầu họ đề cao cảnh giác, phòng trường hợp Ma pháp Nghị viện trả đũa.” Philibell điềm tĩnh nói.
…
Cầm bản báo cáo trong tay, cơ thể của Menshaque, thứ được ghép lại từ những bộ phận của người chết, rơi rụng từng mảng và thối rữa dần trên mặt đất, như thể không chịu nổi sang chấn. Tuy nhiên, ngọn lửa linh hồn trong mắt lão vẫn ngoan cố không tắt.
“Ta chỉ muốn xem các pháp sư nguyên tố cãi lại như thế nào… Vậy thứ này là cái gì?”
“Sinh lực luận thực sự sai, nó thực sự sai…”
“Đến cả một thiên tài của hệ Chiêu hồn như Felipe cũng bỏ rơi nó. Là do cậu ta quá mù quáng và kiêu ngạo, hay là do nó thực sư sai…”
“Ta không dám kiểm chứng thí nghiệm…”
Menshaque đột nhiên bắt đầu rên rỉ, cơ thể lão phát ra tiếng răng rắc. Đây là dấu hiệu lão đã không còn có thể kiểm soát cơ thể mình được nữa.
“Vậy thì mọi nghiên cứu hàng trăm năm qua của ta đều được xây dựng dựa trên sai lầm sao?”
“Vậy thì cả cuộc đời ta cũng là sai lầm sao?”
“Nhưng nếu sai thì làm sao ta có thể sống lâu được như vậy? Làm sao ta có thể biến thành Lich? Làm sao ta có thể tăng cường ma lực và học ma thuật?
Sự tự phủ nhận bản thân một cách tự phát xung đột mạnh mẽ với những kinh nghiệm mà Menshaque đã trải qua trong quá khứ. Thế giới nhận thức của lão bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ.
Từng mảnh thịt thối rữa và xương trắng rơi xuống đất, chỉ dư lại mỗi đầu lâu là còn lơ lửng trên không trung. Ngọn lửa linh hồn bên trong hốc mắt đang thiêu đốt nó. Tuy nhiên, trước khi bị cháy rụi hoàn toàn, Menshaque đã dừng được quá trình này lại, và ngọn lửa dần dần mờ đi.
“Cuối cùng cũng ổn định trở lại. May mà ta đã có nghi ngờ từ trước, kết quả thí nghiệm của Felipe cũng đáng tin cậy. Một người luôn tin tưởng và tuân theo Sinh lực luận như cậu ta còn có thể vứt bỏ những kinh nghiệm trong quá khứ ra đằng sau và bắt đầu lại từ đầu thì tại sao ta lại không thể? Kể từ khi hệ Chiêu hồn được khai sinh, các lý thuyết căn bản đã bị chính người của nó lật đổ tổng cộng ba lần, và lần nào ta cũng vượt qua được để tiến một bước lớn. Thế thì lần này có gì mà ta không chấp nhận được? Chiêu hồn là một lĩnh vực tràn đầy sức sống bền bỉ, có thể tự sửa lại những sai lầm trong quá khứ. Hà cớ gì ta phải tuyệt vọng?”
So với việc Sinh lực luận bị lật đổ bởi mấy tên pháp sư nguyên tố ti tiện kia, để chính các chiêu hồn sư tự đính chính lại lý thuyết này đối với Menshaque dễ chấp nhận hơn hẳn. Ít nhất, lão còn có cảm giác con đường trước mặt không đến nỗi vô vọng. Ít nhất, lão cũng hiểu rằng Sinh lực luận không phải là sai hoàn toàn, nó vẫn có một số liên hệ với sự thật tối thượng. Điều lão cần làm bây giờ là phải khám phá bản chất của nó.
Menshaque thở dài rồi lật bản báo cáo tóm tắt sang trang thứ hai. Đánh giá thí nghiệm của Pesor, Tina-Timos, Rogerio và các thành viên cấp cao của Bàn tay Nhợt nhạt xuất hiện:
“Đây là một thí nghiệm vô cùng tuyệt vời và xuất sắc. Thiên tài Felipe đã giải phóng chúng ta khỏi những sai lầm của Sinh lực luận, cho phép chúng ta bước lên một con đường đúng đắn và tươi sáng hơn.” – Từ Pesor.
“Felipe không nghi ngờ gì chính là một thiên tài arcana. Cậu ấy đã xua tan những đám mây âm u bao phủ trên đầu và đeo bám các chiêu hồn sư chúng ta suốt chừng ấy năm qua. Các chiêu hồn sư thân mến, hãy nghĩ xem tại sao mọi người cứ mãi trì trệ, tại sao mọi người không thể đột phá để trở thành một pháp sư mạnh mẽ. Đó là bởi vì nền tảng của chúng ta đã sai ngay từ đầu. Chỉ cần có thể sửa lại, tương lai của chúng ta nhất định sẽ xán lạn và suôn sẻ hơn!” – Từ Tina-Timos.
“Đây là một thí nghiệm đột phá, trọng yếu và có tính lật đổ. Felipe đã cho chúng ta thấy tinh thần khám phá vô tận đối với những bí ẩn trong cuộc sống của chiêu hồn sư chúng ta. Cậu ấy đã khiến chúng ta phải chấp nhận sự kết thúc của Sinh lực luận, bởi vì đã có một lĩnh vực gần với sự thật hơn đang rộng mở trước mắt chúng ta. Chúng ta không thể phủ nhận bản thân. Chúng ta phải chấp nhận những sai lầm của mình để từ đó khám phá những hướng đi mới!” – Từ Rogerio.
Với việc những nhân vật lớn đều tỏ thái độ ủng hộ Felipe và thí nghiệm của y, những chiêu hồn sư khác cũng bắt đầu dần dần chấp nhận sự thật rằng Sinh lực luận đã bị lật đổ hoàn toàn.
Đây chính là sức mạnh của quyền lực!
Môi trường minh tưởng của những chiêu hồn sư ít cố chấp hơn đã bắt đầu ổn định, nhưng hầu hết đều không thể buông bỏ quá khứ. Rất nhiều chiêu hồn sư cực kỳ bảo thủ dù thoát chết nhưng môi trường minh tưởng của họ đã đầy rẫy những lỗ hổng, từ giờ trở đi rất khó có thể tiến bộ tiếp. Do đó, họ trút hết thù hận lên kẻ phản bội Felipe!
…
Trong một tòa ma tháp ở thành phố Heidler, một ông già mặc áo choàng theo phong cách Đế chế Ma thuật cổ đại nhìn xuống tờ báo cáo trong tay rồi gào lên phẫn nộ. “Không thể nào!”
Sau đó, “bùm” một tiếng, đầu ông ta nổ tung hoàn toàn, cả cơ thể rơi bịch xuống đất. Trong căn hầm bí mật của ma tháp đó, một phylactery tạo nên bởi vô số viên đá ma thuật quý hiếm cùng lúc vỡ ra. Một giọng nói già nua đầy căm thù vang lên từ đó. “May mà đã biết trước việc Felipe sắp thành công từ Traquair, bằng không ta đã chẳng hồi sinh lại được thông qua phylactery. Felipe, Rogerio, Giáo Sư, Lucien Evans… Các ngươi đừng hòng thoát!”
Trong trang viên Sariva, Felipe đang ngồi đối diện Rogerio. Y nhấp một ngụm vang đỏ và nhìn về phía Heidler, trong lòng thầm cười lạnh. ‘Mấy lão già chết tiệt, nếm mùi một lần đi cho biết.’
…
Morris, người vừa mới tới trang viên Sariva, thở dài thất vọng. “Tiếc quá, chúng ta không phải là bên đưa ra được bằng chứng quyết định, nếu không Bàn tay Nhợt nhạt lần này đã thiệt hại nặng nề rồi.”
“Thế mới là tốt, tránh được trường hợp toàn nghị viện bị suy yếu nặng.” Raventi tính cách lạc quan hơn, ông vô cùng thỏa mãn với việc một lý thuyết sai lầm đã bị lật đổ. Quay sang nhìn Lucien, ông hỏi: “Evans, ta hỏi nghiêm túc này, cậu thực sự không biết gì về Sinh lực luận hay là giả vờ không biết? Cậu cố tình làm vậy à?”
“Vâng, tôi không biết thật.” Lucien bình tĩnh đáp, sau đó lấy ra chiếc nhẫn Vương miện Holm mà Natasha đưa cho cậu. “Tôi đã hoàn thành thí nghiệm này trước cả khi tới nghị viện rồi.”
Sau khi bị Felipe nhận ra, Lucien quyết định thú nhận với các lãnh đạo của Ý chí Nguyên tố, tránh cho mai này có khả năng bị Felipe hăm dọa. Lời nói dối càng chồng chất thì càng khó che đậy. Đôi khi, thay vì để bị điều tra và phát hiện, thà tự thú sẽ tốt hơn nhiều.
Bây giờ đã có tổ chức đứng sau chống lưng, Lucien có thể phóng tay hơn.
“Giáo Sư?” Gaston, người đã vì chuyện của Giáo Sư mà săn lùng Felipe, ngay lập tức nghĩ đến thân phận đó của Lucien.
Morris nhìn chiếc nhẫn rồi khẽ thở dài. “Nó làm ta nhớ nhóc Meredith quá. Evans, cậu đã nghiên cứu arcana từ khi còn ở Thánh vịnh chi thành rồi sao?”
“Vâng, tôi kế thừa kiến thức của một phù thủy, và cô ấy quen một thành viên của nghị viện, thế nên nhờ đó mà tôi mới được để lại một ít kiến thức.” Lucien mỉm cười. Raventi, Morris và Gaston đều rất tốt bụng, cả ba không hề truy hỏi những chuyện trước đây cậu từng che giấu. Dù sao thân phận của cậu cũng có chút đặc biệt, muốn giấu đi âu cũng là chuyện bình thường, ngược lại, việc cậu đã có được lòng tin của mọi người rồi mà vẫn thẳng thắn thừa nhận mới là điều đáng khen.
Sau đó, Lucien nghiêm túc nói: “Ba vị, thực ra tôi cũng đã hoàn thành xong một thí nghiệm khác.”