*Trans+Edit: Lắc
Như thể đã có sự chuẩn bị từ trước, Thiên Thần Vương Mecantron vừa giáng thế liền giơ tay phải lên đầy trang nghiêm.
Sau lưng hắn, mười tám đôi cánh thiên thần kết thành từ ánh sáng trong veo tỏa ra vầng hào quang thánh khiết, trong khi bảy tầng Núi Thiên đường hùng vĩ, thiêng liêng mơ hồ hiện ra. Mọi thánh linh, thiên thần bên trong đều ngợi ca, tán tụng; những âm điệu du dương, kỳ ảo ấy làm dấy lên từng vòng gợn sóng, sau đó hợp thành một thứ ý chí phán xét đến từ vị thế tối cao, lạnh lùng mà công chính.
Khác với những Thánh Hồng y hay Seraph khác lúc thi triển Ánh sáng Phán xét, cũng khác với cái cách mà trước đây hắn từng dựa vào Điển tịch Thiên Quốc để thi triển thánh chú này, trước ngực Mecantron hiện tại lơ lửng một chiếc cân nhỏ, bên trái trắng, bên phải đen, tựa như đang cân đo đong đếm xem linh hồn bên dưới Ánh sáng Phán xét chất chứa bao nhiêu tội lỗi, đáng được lên Núi Thiên đường, bị giáng xuống địa ngục hay nên bị tiêu diệt vĩnh viễn.
Ngoài việc tỏa ra khí tức “phán xét”, chiếc cân này còn mang đậm sắc thái của trật tự. Vùng Tinh không Hỗn loạn rộng lớn xung quanh chỉ trong chớp mắt liền trở nên chỉnh tề, không còn phát sinh việc chệch hướng quỹ đạo hay va chạm kỳ quái nữa, mà giống hệt như một bầu trời sao thực thụ!
Cân Trật tự là một thánh chú huyền thoại khác mà chỉ riêng Thiên Thần Vương Mecantron sở hữu ngoài Thần chi Thủ hộ. Thần cụ Cân Trật Tự của Thánh quốc Heilz chính là được chế tạo dựa trên nguyên bản này – Hoàng thất của Thánh quốc Heilz có quan hệ vô cùng mật thiết với thần giáo Chân Lý, trong huyết mạch vốn đã mang dòng máu của Seraph.
Chiếc cân đen trắng khẽ đong đưa rồi phát ra thanh âm trầm thấp đầy kỳ ảo, hòa nhịp cùng lời phán quyết trang nghiêm của Mecantron, giống như thể đang tuyên án Lucien và Natasha có tội!
Ngay khi thanh âm ấy vang lên, luồng Ánh sáng Phán xét thuần khiết đến độ không dung chứa một chút tì vết nào liền ồ ạt trút xuống từ bảy tầng Núi Thiên đường.
Bóng tối biến mất, tất cả mọi thứ không thuộc về trật tự, không thuộc về thánh khiết, không thuộc về chân lý đều tan rã ngay tức thì. Đây chính là phán quyết của sinh tử, là phán quyết của tận thế!
Thấy vậy, Lucien không dám chậm trễ mà lập tức bật ra từ cổ họng một thanh âm khàn đục, trúc trắc: “Đẩu Chuyển Thuật!”
Một tấm gương khắc vô số hoa văn tinh xảo, phức tạp hiện ra giữa hư không trước mặt cậu và Natasha. Qua mặt gương ấy, tưởng chừng như có thể nhìn thấy cả một thế giới ẩn náu phía sau!
Ánh sáng Phán xét giáng xuống mặt gương, chỉ trong chớp mắt liền để lại những vết nứt sâu hoắm, sau đó bật ngược về một hướng khác theo định luật phản xạ ánh sáng.
Sau một đòn này, Đẩu Chuyển Thuật, thứ vốn dĩ có thể phản xạ năm đòn tấn công đơn mục tiêu, hiện gần như vỡ nát. Giữa huyền thoại bậc ba và huyền thoại đỉnh phong chênh lệch đến vậy đấy!
Dẫu vậy, Lucien lại khá là vui mừng. Theo như cậu dự tính, đối mặt với Thiên Thần Vương, một kẻ mà ngay cả trong số các huyền thoại đỉnh phong cũng thuộc vào dạng cường giả hàng đầu, Đẩu Chuyển Thuật của cậu chỉ có thể cản được một lần. Nhưng ai ngờ, nó lại có thể phản đòn được thêm một lần nữa!
‘Là do sức mạnh của Vực thẳm xung đột với Núi Thiên đường, khiến cho uy lực của hắn suy giảm nghiêm trọng, hay là do hắn vẫn chưa kịp giáng toàn bộ sức mạnh?’
Trong lúc Thiên Thần Vương Mecantron đang tấn công Lucien và Natasha, Clement, vị Thánh đồ của giáo hội Bắc trùng tên với Thiên Thần Tịnh Hóa, liền chớp lấy cơ hội và trực tiếp tung ra Thánh Thập tự giá, phá nát tiểu hành tinh như được kết thành từ kim cương kia, khiến cho Phiến Đá Thời Không lộ ra hoàn toàn.
Có Thiên Thần Vương ở đây, hắn hoàn toàn tin chắc có thể lấy được Phiến Đá Thời Không.
Đột nhiên, một luồng kiếm quang màu xám bạc chém rách thời không hư ảo xung quanh Phiến Đá Thời Không rồi lóe lên trước mặt hắn. Sát ý như muốn chém đứt và hủy diệt hết thảy ẩn chứa trong đó khiến cho hắn lập tức thi triển Cõi Phúc lành trong vô thức, không dám liều lĩnh chạm vào Phiến Đá Thời Không. Bị Kiếm Chân Lý chém trúng nào có phải chuyện đùa!
Bên trong luồng kiếm quang màu xám bạc thấp thoáng hiện ra những khe nứt hư ảo dữ tợn, khi chém vào Cõi Phúc lành liền khiến nó vỡ vụn thành từng mảnh, buộc Clement đang vội vã phòng thủ phải lập tức dịch chuyển ra xa, thiếu chút nữa thì bị “vòng xoáy không gian” nuốt chửng.
Mãi đến lúc này, hắn mới nhận ra Lucien đã vươn rộng Đẩu Chuyển Thuật để chặn lại Ánh sáng Phán xét thứ hai của Thiên Thần Vương. Cùng lúc đó, từ con mắt trái đỏ rực như ruby của cậu bắn ra một tia sáng đỏ, buộc Thiên Thần Vương bất đắc dĩ phải khép 36 chiếc cánh chói mắt của mình vào để chặn lại, từ đó tạo cơ hội cho Natasha ngăn trở hắn.
“Choang!” Sau một tiếng vỡ giòn tan, những vết nứt không thể khắc chế lan rộng, bề mặt gương của Đẩu Chuyển Thuật lập tức “yếu ớt” vỡ vụn thành từng mảnh.
Cực hạn của loại ma thuật phòng ngự đơn mục tiêu này vô cùng mạnh mẽ, đủ sức phản đòn năm lần đối với đối thủ ngang trình, ít nhất một lần đối với đối thủ mạnh hơn, song nó vẫn có điểm yếu, đó là thời gian hồi chiêu rất dài. Cho dù có mặc Áo Choàng Grand Arcanist trên người, Lucien cũng không thể thi triển lại trong một, hai lượt tiếp theo.
Clement bởi vậy mừng thầm trong lòng. Hắn hiểu Lucien chẳng mấy nữa sẽ bị Thiên Thần Vương áp đảo hoàn toàn, còn hắn sẽ có đủ thời gian cũng như cơ hội để đoạt lấy Phiến Đá Thời Không.
Nhưng ngay khoảnh khắc hắn đang vui mừng, Natasha với chiếc khiên đen nhỏ tinh xảo trong tay trái xem chừng đã nhận ra ý định của hắn. Cô vung thanh trường kiếm màu xám bạc, kiếm quang lao vun vút như con thoi và chặn ngay trước mặt hắn.
‘Hừ, đừng tưởng cầm hai món vật phẩm huyền thoại bậc ba là có thể đối đầu với ta. Ta sẽ cho ngươi thấy khoảng cách giữa ngươi và một huyền thoại bậc ba thực thụ lớn đến mức nào!’ Clement đương nhiên sẽ không phí lời mà nói ra miệng. Mấy câu kia chẳng qua chỉ là vô thức xẹt ngang trong suy nghĩ của hắn.
“Ánh sáng Phán xét!”
Tuy hắn thông thạo rất nhiều thần thuật, nhưng chung quy vẫn chẳng thể so bì với ma thuật về độ phong phú, biến hóa quỷ dị, tùy tình huống lại có ứng dụng khác nhau được. Xét về tổng thể, Ánh sáng Phán xét có hiệu quả tốt nhất, uy lực lớn nhất, lại phù hợp với hầu hết hoàn cảnh, vậy nên trong chiến đấu, thần thuật tấn công bậc huyền thoại này chính là thứ mà các Thánh Hồng y năng sử dụng nhất!
Một luồng sáng thánh khiết giống như ánh kiếm bất chợt lao vút ra từ hình chiếu của Núi Thiên đường phía sau Clement. Luồng sáng ấy vừa bao la, trang nghiêm, vừa như đang phán xét mọi tội lỗi trên thế gian.
Natasha đứng lại tại chỗ rồi giơ cao Khiên Chân Lý trong tay lên. Những gợn sóng hư ảo lãng đãng lan ra, khiến cô trông như đang ở trong một thế giới khác.
Ánh sáng Phán xét đánh trúng vào Khiên Chân Lý, làm bùng lên một luồng ánh sáng rực rỡ, chói mắt, nhưng lại không thể xuyên qua lớp thời không ngăn trở để giáng lên người Natasha.
Mặt ngoài màu đen của Khiên Chân Lý thần thánh xuất hiện vài vết rạn nhỏ li ti. Ánh sáng Phán xét của Clement rõ ràng không thể làm gì được với thứ thuộc hàng đỉnh cao trong phòng ngự thời không này.
Sau khi chặn lại được Ánh sáng Phán xét, Natasha liền vung thanh trường kiếm màu xám bạc trong tay. Ánh kiếm băng lãnh, lạnh lùng với những khe nứt hư ảo quấn quanh chém thẳng về phía Clement.
Chẳng bị chút gì ngăn trở, ánh kiếm kia giáng xuống người Clement, chém toạc thân thể hắn và khiến nó đứt rời thành từng mảnh. Tuy nhiên, trên mặt Clement lại chẳng hề lộ ra bất kỳ biểu cảm đau đớn nào. Hắn chỉ mỉm cười, sau đó bóng hình vỡ tan như ảo ảnh.
Ngay lúc đó, hắn đã dịch chuyển tức thời sang một bên khác, sau đó tiến đến gần Phiến Đá Thời Không, chuẩn bị thi triển thần thuật để lấy nó đi.
Hắn đã lợi dụng đặc điểm của Khiên Chân Lý, đó là muốn phát huy toàn bộ uy lực thì không được di chuyển giống như Thần chi Thủ hộ, sau đó lấy việc tấn công để tạo cơ hội tiếp cận Phiến Đá Thời Không. Hắn chẳng có thời gian, cũng chẳng có tâm trạng để từ từ mài mòn cái vỏ rùa Khiên Chân Lý này.
Natasha thấy vậy khẽ cau mày. Tuy nhiên, không hề do dự, cô lập tức dùng Kiếm Chân Lý mở đường và nhanh chóng lao về phía Clement, cố gắng chặn hắn lại.
“Ánh sáng Phán xét!” Clement mỉm cười và một lần nữa thi triển thần thuật huyền thoại này. Không ngoài dự đoán, hắn liền thấy Natasha dừng lại, dựng Khiên Chân Lý lên để chặn đỡ.
Cứ như vậy, hắn lợi dụng việc thực lực thật sự của Natasha yếu hơn mình, tận dụng cơ hội Khiên Chân Lý không thể tùy ý di chuyển khi sử dụng, để rồi từng bước tiến đến gần Phiến Đá Thời Không. Xem chừng chỉ một chút nữa thôi, hắn sẽ tiến vào được phạm vi thần thuật có thể tác động đến nó – Nếu đây chỉ là một vật bình thường, Clement đã có thể lấy nó đi từ khoảng cách rất xa. Có điều, đây lại là một vật liệu huyền thoại với khả năng triệt tiêu phần nào sức mạnh phi phàm, cho nên buộc phải đến gần mới lấy được.
‘Thực lực mới là thứ quan trọng nhất, chứ chiến đấu mà dựa vào vật phẩm huyền thoại thì hạn chế thôi rồi…’ Lúc sắp lấy được Phiến Đá Thời Không, trong lòng Clement không khỏi dâng lên một xíu đắc ý.
Bị mưu mẹo đầy tính trêu ngươi của hắn làm cho bực dọc không thôi, Natasha trong lòng dâng lên cảm giác lực bất tòng tâm dữ dội. Trong đôi mắt màu tím bạc lạnh lùng của cô càng lúc càng sục sôi chiến ý.
‘Đặc điểm không tiện di chuyển của Khiên Chân Lý chính là chỗ nổi bật nhất, mà mình lại không đủ thực lực để kích hoạt hiệu quả phòng ngự diện rộng của nó…’ Khi một huyền thoại bậc ba thực thụ sử dụng Khiên Chân Lý, những gợn sóng hư ảo có thể bao trùm cả một phạm vi rất lớn. Nếu được vậy, cô đã có thể tạo điều kiện cho Lucien đoạt lấy Phiến Đá Thời Không rồi.
‘Không thể cứ mãi thế này được. Lẽ nào mình phải trơ mắt nhìn hắn lấy đi Phiến Đá Thời Không?’
Suy nghĩ này không ngừng hiện lên trong đầu Natasha, khiến cô phải tự kiểm điểm lại kỹ thuật chiến đấu của mình:
‘Huyết mạch của mình là Kiếm Chân lý, tín niệm hiệp sĩ là dấn thân, dấn thân và dấn thân, xông thẳng mà nghiền nát mọi chướng ngại. Điều này khác hoàn toàn với tinh thần phòng ngự ẩn chứa trong Khiên Chân Lý…’
‘Đã vậy thì sao mình lại phải mang khuyết điểm của mình ra để đánh? Vì an toàn? Hay vì hèn nhát?
Kiếm Chân Lý cũng là huyền thoại bậc ba cơ mà!
Muốn phát huy tối đa uy lực của Khiên Chân Lý thì không được di chuyển. Thế thì khỏi cần cái hiệu quả phòng ngự của nó nữa!’
Những tiếng hô hào như thể kèn hiệu xung trận vang lên trong đầu Natasha. Sự mâu thuẫn trong phong cách chiến đấu, thứ vốn xuất phát từ việc nắm giữ cùng lúc hai món “thần khí”, cuối cùng cũng được cô coi trọng. Cô không còn cố gắng dung hòa những ưu điểm khác nhau của hai món “thần khí” này nữa mà quyết định từ bỏ một trong hai.
‘Lucien nói rồi, có mất mới có được!
Tấn công chính là cách phòng thủ tốt nhất!
Trường kiếm chính là tấm khiên tốt nhất!’
Đôi mắt tím bạc long lanh, trong trẻo của cô lúc này lạnh lùng nhưng lại bừng bừng khí thế.
Clement vui mừng lại gần Phiến Đá Thời Không lần nữa, nhưng khi vừa định thi triển thần thuật để lấy nó thì đột nhiên cảm nhận được một thứ áp lực khủng khiếp, giống như thể có vô số tia kiếm quang li ti mà sắc lạnh quét qua, khiến cho lông tơ trên người hắn dựng đứng hết cả lên.
Đây chính là áp lực của kiếm quang, thứ đủ sức chém nát cả linh hồn thành từng mảnh!
Clement không có đủ quyết tâm để liều chết vì Thiên Thần Vương, đương nhiên trong thời khắc này hắn sẽ ưu tiên tự bảo vệ mình trước, vậy nên bèn thi triển thần thuật và bay sang bên cạnh như thể một tia sáng.
Và rồi, trong cảm nhận của hắn, ngoài luồng kiếm quang màu xám bạc cuồn cuộn, lạnh lẽo kia ra thì chẳng còn gì khác.
“Hừ, không dùng Khiên Chân Lý nữa à? Ánh sáng Phán xét!”
Kiếm quang do Kiếm Chân Lý hóa thành không hề né tránh mà va chạm trực diện với luồng sáng lạnh lùng nhưng đầy công chính kia.
Một cách vô thanh vô tức, không gian chấn động, Ánh sáng Phán xét biến thành vô số mảnh sáng nhỏ li ti rồi bay tán loạn. Thân ảnh Natasha cũng hiện ra, sắc mặt có phần nhợt nhạt.
Nhưng tuyệt không chần chừ, cô tiếp tục vung Kiếm Chân Lý lao lên, hết lần này tới lần khác!
Thời điểm này, Clement đã hoàn toàn rơi xuống thế hạ phong, tạm thời chỉ có thể chật vật phòng thủ.
“Điên rồi à? Cứ thế này thì ngươi có thể trụ được bao lâu chứ? Chỉ cần câu thêm được một lúc nữa là ta có thể giết ngươi rồi!”
Ánh kiếm xám bạc không ngừng lóe lên, dường như tràn ngập toàn bộ tầm mắt của Clement, che khuất đi cả Tinh không Hỗn loạn.
Ở phía bên kia, Lucien đang bị Thiên Thần Vương Mecantron ép xuống thế hạ phong một chút. Nhưng xem chừng không có ý định dây dưa chiến đấu lâu dài, hắn liền trực tiếp niệm “Chân lý chi Ngôn”: “Cõi Phúc lành!”
Hình bóng của bảy tầng Núi Thiên đường gần như hiện ra rõ ràng, ngay cả dáng vẻ của sáu Seraph cũng có thể lờ mờ trông thấy. Bắt đầu từ trên tầng cao nhất, những luồng thánh quang giáng xuống, bao phủ toàn bộ phạm vi hàng chục kilomet xung quanh Mecantron và đem tới cho hắn sự phù hộ lớn nhất.
Tiếng thánh ca không ngừng vang lên, ánh sáng trắng sữa soi rọi bóng tối, biến Tinh không Hỗn loạn trở thành như một “thiên quốc”. Hơn nữa, “thiên quốc” này còn “vừa khéo” tách Lucien ra khỏi Phiến Đá Thời Không, đồng thời khiến cho Mecantron ở sát ngay phạm vi ảnh hưởng của nó.
Những tia sáng giống như tiểu thiên thần hiện ra quanh Phiến Đá Thời Không. Chúng bọc lấy nó, nâng nó lên rồi bay vào trong “thiên quốc”.
Cùng với đà này, sức mạnh của Phiến Đá Thời Không dần thu lại, những “vòng xoáy không gian” xung quanh cũng nhanh chóng biến mất.
Thiên Thần Vương Mecantron không ngờ lại ỷ vào việc thực lực của mình mạnh hơn Lucien mà định gồng lên chịu công kích trực diện của cậu, từ đó tạo cơ hội đoạt lấy Phiến Đá Thời Không.
‘Hắn không màng đến trận chiến vừa rồi, lẽ nào không biết mình có một thần chú sánh ngang với đòn tấn công của một huyền thoại đỉnh phong như Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ ư?’ Trong lòng Lucien thoáng nghi hoặc. Một khi bị Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ đánh trúng trực diện, có là huyền thoại đỉnh phong cũng khó mà chịu nổi, bởi nhiệt độ siêu thấp thực sự tồn tại khách quan. ‘Chưa giáng toàn bộ sức mạnh xuống, sao Mecantron lại dám khinh địch như vậy? Hắn không biết mình có thần chú tương tự ư? Và vì sao hắn lại muốn lấy Phiến Đá Thời Không?’
Nghi thì nghi, Lucien vẫn duỗi tay phải ra, chiếc kính độc nhãn lóe lên ánh sáng băng lãnh:
“Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ!”
Có thể hiểu là một dạng câu lệnh khi niệm phép đặc biệt. Sau hơn 700 chương tự dưng lại có khái niệm mới xuất hiện, nhưng tác giả lại chẳng cài mầm thông tin hay bắc cầu thông tin từ trước cho người ta dễ tiếp nhận. Có thể coi đây là một lỗi world building. Có thể hiểu đơn giản là: nhiệt độ siêu thấp mà cái phép này tạo ra là dựa trên hiện tượng có thật ngoài đời thực, chứ không phải chỉ là hiệu ứng ảo của ma thuật. Tức là cho dù có mạnh đến đâu, thân thể vẫn phải chịu tác động vật lý của nhiệt độ khắc nghiệt này.