Throne of Magical Arcana

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Stardust Project

(Đang ra)

Stardust Project

Gangseoul

Nhóm nhạc thần tượng hàng đầu - Stardust có các thành viên dần biến mất như cát bụi.Group từng có bảy thành viên kết thúc với bốn thành viên.

90 115

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

21 192

Isekai de Imouto Tenshi to nanika suru

(Đang ra)

Isekai de Imouto Tenshi to nanika suru

Fukami Oshio

Cậu trở thành một mạo hiểm giả, là thế hệ thứ ba của nhà trọ cha mẹ cậu sở hữu, và cuộc sống thứ hai của Yoshida cùng em gái lười nhác của mình bắt đầu.

7 419

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

17 220

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

107 2915

Vol 02 - Yến tiệc tử thần (136-181) - Chương 164 - Phép thử

*Trans+Edit: Lắc

Lucien không ngờ rằng trong hai tháng qua Sturk đã gặp nhiều rắc rối đến vậy. Kế hoạch đến Vương quốc Holm của cậu một lần nữa lại bị cản trở. Tuy nhiên, kể từ khi đến thế giới này, khó khăn đủ kiểu cậu đều đã trải qua rồi. Nhờ tinh thần không bao giờ bỏ cuộc, cậu đã đi được xa như ngày hôm nay. Giờ cậu chỉ còn cách Ma pháp Nghị viện một cái eo biển nữa thôi. So với những nguy hiểm mà cậu đã từng gặp phải trước đây, trở ngại lần này chẳng là gì cả.

Vì vậy Lucien bình tĩnh hỏi. “Hắn thật sự là kẻ phản bội sao? Tên của hắn là gì?”

Có một số điều cậu cần phải làm rõ. Cậu không muốn bị người liên lạc của Sturk lợi dụng làm công cụ, cũng không muốn đến cuối cùng lại bị bỏ rơi.

Giọng điệu của Người lái đò trở nên nghiêm trang. “Tên hắn là Harrison Brown, một hiệp sĩ chính thức. Hai tuần trước, Nhật báo Sturk đã đưa tin hắn nhận được huân chương. Lý do được đưa ra là hắn đã bảo vệ vinh quang của Thần trong bóng tối và gột rửa tội lỗi của gần năm mươi con chiên lạc lối. Nếu nghi ngờ những gì tôi nói, cậu có thể đến thư viện thành phố và tìm số báo đó. Thậm chí trong đó còn có bài phát biểu nhận huân chương của hắn trước hội đồng thành phố. Hắn không hề tỏ ra ăn năn với hơn ba mươi người học việc đã chết vì hắn. Cậu phải hiểu rằng hầu hết những người học việc chỉ mới mười hai hoặc mười ba tuổi, và họ chỉ mới được đào tạo cơ bản về lý thuyết arcana. Họ thậm chí còn chưa bắt đầu bước vào trạng thái minh tưởng.”

“Tôi sẽ kiểm tra.” Lucien gật đầu. “Nhưng tôi vẫn còn một câu hỏi.”

Người lái đò nhìn khuôn mặt hơi cứng của Lucien. “Là gì vậy?”

“Theo như những gì tôi đã thấy và nghe trong chuyến đi cũng như từ những kinh nghiệm trước đây của mình, giáo hội đã luôn bí mật ban thưởng cho những kẻ phản bội hoặc khiến bọn chúng trực tiếp gia nhập đội Kẻ Gác Đêm, vừa để đảm bảo an toàn cho giáo hội, vừa để ngăn bọn chúng bị trả thù. Tôi chưa bao giờ nghe nói có ai được trao tặng Huân chương Hiệp sĩ một cách công khai như vậy cả. Có khả năng nào đây là một cái bẫy không?” Lucien sẽ không bao giờ đùa giỡn với mạng sống của chính mình.

Người lái đò không ngạc nhiên khi Lucien có thể nhìn thấu điều này. Đối với những pháp sư như họ, những người trưởng thành dưới sự đàn áp và truy đuổi của giáo hội, dù cho khuyết thiếu các lý thuyết arcana nhưng sự nhạy bén và khả năng thích ứng của họ chắc chắn phải tốt hơn những người được giáo dục trong môi trường an toàn của nghị viện. “Đúng vậy, chúng tôi cũng cho rằng đây có thể là cái bẫy do những kẻ gác đêm giăng ra. Nhưng chúng tôi vẫn cần phải làm vậy để giết gà dọa khỉ.”

“Kể cả khi không có cậu, chúng tôi cũng sẽ thực hiện vụ ám sát. Bây giờ, tôi giao nhiệm vụ này cho cậu để cậu có thể vượt qua bài kiểm tra và đến được Allyn càng sớm càng tốt. Nếu cậu từ chối thì cũng chẳng sao. Chỉ cần để lại cho tôi thông tin liên lạc. Tôi sẽ cho cậu biết ngay nếu trong tương lai có bất cứ điều gì có thể giúp cậu chứng minh danh tính.” Ông ta dừng một chút rồi nói tiếp. “Còn nếu chấp nhận, cậu có thể đưa ra một yêu cầu khi cảm thấy cần thiết, chúng tôi sẽ giúp cậu chuyển hướng sự chú ý của những kẻ gác đêm. Nhưng cậu sẽ không được biết bọn chúng bị dụ đi như thế nào. Bởi sau cùng, cậu vẫn chưa chứng minh được thân phận của mình.”

“Chỉ cần cậu thành công, chúng tôi sẽ nồng nhiệt chào đón cậu như một người bạn đồng hành mới.”

Ông ta thầm nhủ thêm trong lòng. ‘Còn nếu cậu thất bại, chúng tôi cũng sẽ không bị liên lụy.’

“‘Phước lành’ của Harrison Brown là gì? Hắn có loại vũ khí hoặc vật phẩm phi phàm nào? Thói quen hoạt động của hắn là gì? Tôi chắc chắn các ông đã thu thập đủ thông tin về những điều này rồi.” Lucien mỉm cười hỏi. Là một pháp sư chính thức, cậu tự tin mình có thể giết chết một hiệp sĩ cùng cấp ngay cả khi đối đầu trực diện chứ đừng nói đến việc đánh lén. Vấn đề chính nằm ở những khía cạnh kia. ‘Chỉ khi có những thông tin đó, mình mới có thể đảm bảo giết được Harrison Brown rồi trốn thoát trong khi hắn được những kẻ gác đêm bảo vệ.’

Nói chuyện với người thông minh bao giờ cũng dễ dàng, Người lái đò hài lòng và thẳng thắn nói. “‘Phước lành’ của Brown là Tái Tạo, một loại ‘Phước lành’ được trích xuất từ loài troll. Mạnh và nhanh. Chỉ cần không bị chặt đầu, hắn có thể tái sinh vô hạn trước khi năng lượng trong cơ thể cạn kiệt. Tất nhiên, vì mang huyết lực của troll nên điểm yếu là axit và lửa, chúng có thể ngăn các cơ quan của hắn mọc trở lại.”

Lucien lắng nghe cẩn thận và gật đầu.

“Ban đầu, hắn ta có một vũ khí phi phàm cấp một được nghị viện ban cho là đoản thương Khuất Phục, có thể gây thêm sát thương độc. Sau đó, giáo hội ban thưởng cho hắn một vũ khí phi phàm cấp hai, khiên Diệt Quỷ. Bên cạnh khả năng phòng thủ tương đương với một hiệp sĩ cấp hai, nó còn có thể hấp thụ một ít sát thương nguyên tố. Còn sau đó hắn có thêm vật phẩm hay vũ khí phi phàm nào khác hay không thì chúng tôi không biết.”

“Thói quen hoạt động của hắn là…”

Người lái đò lần lượt kể cho Lucien tất cả những thông tin ông ta thu thập được về Brown. Cậu lặng lẽ lắng nghe và phân tích những khả năng có thể xảy ra.

Ngoại trừ các giáo sĩ, quý tộc và những người thuộc tầng lớp thượng lưu có uy tín ở thành phố Sturk, Brown không chấp nhận bất cứ ai khác ghé thăm. Hắn hiếm khi ra ngoài. Hắn thích tranh sơn dầu và tượng sáp. Nghe nói hắn sẽ đến Lance, Thánh thành, sau năm tháng nữa… Những thông tin vang vọng trong đầu Lucien, cho đến khi Người lái đò nói xong, cậu mới hỏi xác nhận lần cuối. “Vậy là sáng ngày kia, Brown sẽ tham dự lễ khai trương bảo tàng sáp Saugus?”

“Đúng vậy. Nghệ nhân sáp Saugus đã hứa sẽ tạc cho Brown một bức tượng sáp sống động như thật trước khi hắn đến Lance và trưng bày nó trong viện bảo tàng như một phần thưởng cho những cống hiến của hắn trong cuộc chiến chống lại bóng tối. Vì vậy, hắn chắc chắn sẽ đến dự lễ khai trương. Tất nhiên, chúng ta cũng không thể loại trừ khả năng những kẻ gác đêm đã yêu cầu hắn ra ngoài thường xuyên hơn.” Người lái đò trả lời và lặp lại. “Lúc đó, nếu cậu cần chúng tôi đánh lạc hướng những kẻ gác đêm, xin hãy thông báo trước.”

“Được, tôi sẽ cố gắng.” Lucien chấp nhận với biểu cảm không tự nhiên.

Sau khi thống nhất vị trí và cách liên lạc bí mật với Người lái đò, Lucien đưa thuyền vào trong bóng tối rồi sử dụng các phương pháp của cả pháp sư lẫn hiệp sĩ để cắt đuôi những kẻ theo dõi có thể có.

Nửa đêm hôm sau, Lucien mặc áo choàng đen có mũ trùm đầu xuất hiện bên cạnh một cây cầu vòm đá. Đó là một trong hai cây cầu dẫn đến hòn đảo đặt bảo tàng tượng sáp của Saugus, đồng thời cũng là sự lựa chọn tối ưu nhất để đi từ biệt thự của Brown đến hòn đảo. Nếu đi bằng cây cầu khác, hắn sẽ phải đi đường vòng một quãng xa.

Ngoài ra, theo như Lucien biết, bởi vì nghệ nhân sáp Saugus rất nổi tiếng ở Sturk, thế nên ngày mai sẽ có rất nhiều quý tộc và doanh nhân lớn đến tham dự lễ khai trương. Những chiếc thuyền mũi nhọn cá nhân của họ chắc chắn sẽ lấp đầy vùng nước gần bảo tàng tượng sáp. Vì vậy, dù Brown có cho thuyền đi được qua kênh, hắn cũng sẽ phải đậu thuyền ở đây rồi lên bờ để đi đến bảo tàng tượng sáp qua cây cầu vòm đá.

Đêm đã khuya. Bầu trời đầy sao, ánh sáng lung linh phản chiếu lên mặt nước. Khắp nơi đều tĩnh lặng.

Lucien đứng bên cạnh cầu. Cậu đặt tay lên thành cầu và mở miệng phát ra một tiếng hét vô thanh.

Những gợn sóng truyền ra từ bàn tay của Lucien, lan tới cây cầu vòm đá rồi dội trở lại. Dần dần, cây cầu đá bắt đầu rung chuyển rõ ràng và ngày càng dữ dội, độ rung chấn ngày một lớn.

Bàn tay Dao động của Giáo Sư!”

Nhìn thấy cây cầu đá đã sắp đạt đến giới hạn và có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, Lucien đột ngột dừng lại, nhìn nó dần dần ngừng rung chuyển rồi trở về bình thường, như thể ngay từ đầu đã chẳng có gì xảy ra.

Tuy nhiên, trên thực tế, cấu trúc bên trong của cây cầu đá đã lãnh đủ hư hại. Mặc dù chưa sập ngay nhưng chừng đó là đủ để tạo ra một số thay đổi mà Lucien mong muốn.

Một con thuyền mũi nhọn màu đen có khắc phù hiệu dừng lại bên phố. Harrison Brown cùng đoàn tùy tùng lên bờ. Hắn nhìn những con thuyền mũi nhọn ấn tượng đang cập bến ở đối diện, ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ khao khát. Khi nào hắn mới có thể có được địa vị tương tự như họ?

Sau khi im lặng quan sát trong vài phút, Brown bước tới cây cầu vòm đá cách đó trăm mét với đoàn tùy tùng vây xung quanh. Nhiều người đến rồi lại đi, nhưng không có gì bất thường xảy ra.

Vừa bước đi, Brown vừa nhìn quanh. Mặc dù biết xung quanh có vài kẻ gác đêm mạnh mẽ đang theo dõi và bảo vệ mình, nhưng hắn cũng hiểu rằng sự phản bội của hắn đã khiến Ma pháp Nghị viện phẫn nộ đến mức nào, vì vậy hắn phải hết sức cẩn thận.

‘Nhưng mình vẫn phải thỉnh thoảng ra ngoài theo yêu cầu của giáo hội. Cầu trời cho mình được an toàn trong vài tháng tới. Một khi đến được Lance, sẽ chỉ còn duy nhất cuộc sống tươi đẹp đang chờ đợi mình tới thư giãn và tận hưởng mà thôi.’

Giữ thái độ thận trọng đó, Brown và các tùy tùng bước lên cây cầu vòm đá.

Lúc này, trên một chiếc thuyền nhọn cách cầu không xa, Lucien trong bộ Âu phục đen gật đầu về phía một chiếc xe ngựa chở hàng trên bờ. “Nhớ gửi chiếc xe chở thép này đến hãng buôn Utaka. Tiền công của cậu đây.”

Người thanh niên lái xe nở một nụ cười thật thà. “Xin ngài đừng lo ạ.”

Xe ngựa chầm chậm di chuyển, Lucien cũng ra hiệu cho người lái thuyền tiếp tục chèo, như chuẩn bị đi qua phía dưới cây cầu vòm đá.

Chiếc xe chở thép nặng lái lên cây cầu vòm đá cách đó không xa, cùng lúc đó, Brown cũng vừa đi tới giữa cầu.

Harrison Brown bước chầm chậm, không ngừng nhìn trái nhìn phải. Tuy nhiên, người qua kẻ lại rất đỗi bình thường. Thỉnh thoảng có những người trông khá mạnh mẽ đi qua, nhưng đó cũng chỉ là đoàn tùy tùng của các quý tộc khác.

‘Bọn chúng sẽ không nhảy vào dù biết đó là một cái bẫy, phải không? Đặc biệt là khi mới chỉ có hai tuần, bởi đây là thời điểm cần phải cảnh giác nhất. Có khi Ma pháp Nghị viện định tấn công mình trên đường đến Thánh thành cũng nên!’ Brown tương đối yên tâm với tình hình hiện tại, thay vào đó lại đi lo lắng về chuyến hành trình tận năm tháng nữa mới xảy ra.

Ngay lúc tâm hồn của Brown đang bắt đầu bay bổng, hắn bất chợt cảm nhận được sóng dao động lan ra từ dưới chân, như thể cây cầu vòm đá chuẩn bị sập tới nơi vậy.

“Phục kích!” Đó là phản ứng vô thức của Brown. Sau đó, lông vũ trắng lập tức bao phủ lấy toàn thân hắn, tỏa ra luồng ánh sáng màu ngà.

Thánh chú bậc ba, Lông vũ Thiên sứ!

Cùng lúc đó, hắn dùng tay phải rút ra một cây đoản thương có đầu nhọn màu xanh lục, còn tay trái cầm lấy chiếc khiên từ một người tùy tùng của mình.

Hắn thực hiện tất cả những điều trên vô cùng mau lẹ, thể hiện hoàn hào rằng mình là một kẻ dày dạn kinh nghiệm chiến đấu.

Tuy nhiên, những dao động giống như sóng này lại dần dần lắng xuống, rồi chẳng mấy chốc, cây cầu đá trở lại bình thường.

‘Chẳng lẽ chỉ là vì cây cầu này đã lâu không được bảo trì?’ Harrison Brown ngạc nhiên nghĩ. Hắn nhìn quanh và thấy khá nhiều chiếc thuyền mũi nhọn đang đi ngang qua. Ở đầu của một con thuyền, có một người đàn ông trẻ đẹp trai đang đứng với tay chắp sau lưng. Người đàn ông mặc bộ Âu phục đen này đang mỉm cười nhìn hành vi “khó hiểu” của hắn trên cầu.

Sau đó, con thuyền mũi nhọn đi qua phía dưới cây cầu vòm đá.

… …

‘Vừa rồi, lúc cây cầu đá rung chuyển, có khoảng mười người phản ứng khác với những người bình thường. Ngoại trừ một số hiệp sĩ bảo vệ chủ nhân của mình, có chừng năm kẻ gác đêm: mạo hiểm giả ở bên phải Brown, doanh nhân mặc trang phục xa hoa bước nhanh xuống cầu, cặp vợ chồng phía sau hắn và người lái con thuyền mũi nhọn phía sau mình.’

‘Ngoại trừ đoản thương Khuất Phục và khiên Diệt Quỷ, Brown còn có một thần cụ bậc ba…’

Lucien nhìn mặt nước trước mặt, rồi cùng con thuyền mũi nhọn biến mất ở đoạn con kênh giao cắt.

Ngay từ đầu, cậu đã không thực sự muốn đánh sập cây cầu đá, bởi vì trực tiếp làm vậy là quá nguy hiểm khi thậm chí còn chưa biết kẻ gác đêm có những ai. Chưa kể, phục kích bằng cách đánh sập cây cầu để gây hỗn loạn có lẽ cũng chẳng hiệu quả cho lắm.

Đây chỉ là một phép thử.