Throne of Magical Arcana

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 318

Tập 01 - Chương 23 - Ghi chép của phù thủy (tiếp)

*Trans+Edit: Lắc

Victor cũng bắt đầu bật cười. Ông suýt thì cười ra nước mắt. Ngay cả một người nghiêm túc như Shavell cũng mỉm cười và lắc đầu, chưa kể Lott, Felicia và Herodotus. Những học sinh còn lại chưa có cơ hội trở thành học sinh học nhạc của thầy Victor cũng cười theo, mặc dù có phần cay đắng.

Lucien cảm thấy có chút khó xử. “Thầy Victor?" Cậu cẩn thận dò hỏi.

Victor đằng hắng mấy tiếng rồi dừng lại, nghiêm túc nhìn Lucien. “Ý thầy là, Lucien… em có muốn học nhạc dưới sự hướng dẫn của thầy không? Thầy biết ở độ tuổi của em hiện tại thì thật khó để bắt đầu lại từ đầu, nhưng một chàng trai trẻ thông minh và chăm chỉ như em vẫn có thể trở thành một nhạc sĩ có trình độ trong tương lai. Ngoài ra thì, hoàn toàn miễn phí.” Victor hài hước nói thêm.

Victor có ba kiểu học sinh: những người học chữ, trả năm Nar một tháng; những người được chọn trong nhóm người trước đó sẽ học nhạc từ ông với học phí 10 Nar một tháng; và kiểu còn lại, chỉ một học sinh thực sự tài năng và xuất sắc mới có thể biểu diễn cùng ông và hưởng lợi từ danh tiếng cũng như mạng lưới quan hệ của ông. Hiện tại, Victor chỉ có một học sinh như vậy, và người đó đã là một nhạc sĩ nổi tiếng.

Vì vậy, những gì Victor đề xuất mang ý nghĩa là Lucien có thể tiết kiệm được mười Nar mỗi tháng. Mặt khác, số tiền đó vẫn chẳng nhiều nhặn gì đối với vị nhạc sĩ này, kể cả khi ông có đang gặp khó khăn vì thu nhập hiện tại. Victor sẽ chỉ kiếm được khoảng bảy Thale vàng mỗi năm khi dạy những học sinh này, nên tất nhiên nó không có ý nghĩa gì nhiều đối với ông, bởi khi Victor biểu diễn cho các quý tộc, thu nhập của ông ở khoảng 100 Thale vàng mỗi năm lận.

Trên thực tế, bảy Thale một năm đã là khá nhiều nhặn đối với hầu hết dân thường. Cha của Annie, một thư ký tòa án, cũng chỉ kiếm được chưa đến mười lăm Thale mỗi năm.

Mặc dù được các học sinh khác ghen tị nhưng cậu vẫn hơi do dự trước lời đề nghị này. Cậu chưa bao giờ nghĩ mình sẽ học nhạc. Những suy nghĩ khác nhau lập tức lóe lên trong đầu cậu: ghi chép của phù thủy, gia đình John và kế hoạch của chính cậu…

‘E rằng mình sẽ phải sống ở Aalto lâu hơn, cho đến khi tìm được một nơi tốt hơn để học ma thuật. Xét cho cùng, Aalto là thành phố lớn và sầm uất nhất ở phía Tây. Trở thành một nhạc sĩ được kính trọng có thể trở thành vỏ bọc khá tốt cho mình.’

Lucien rất nhanh đã hạ quyết tâm, trên mặt hiện lên nụ cười.

“Tất nhiên rồi ạ. Đó là một vinh dự lớn lao cho em. Cảm ơn thầy, thầy Victor. Thật đấy.”

Victor gật đầu hài lòng: “Em vừa thông minh, siêng năng, lại còn có một tấm lòng giản dị. Thầy chắc chắn em sẽ gặt hái được thành quả nào đó nếu cứ tiếp tục như hiện tại.”

‘Em không có đơn giản như vậy đâu…’ Lucien tự nghĩ. Đồng thời, cậu cảm thấy có hơi không thoải mái với cách các học sinh khác nhìn mình.

Mang theo từ điển và năm Nar được trả lại, Lucien rời khỏi ngôi nhà và chuẩn bị trở về.

“Giỏi lắm, Lucien!” Cô gái với mái tóc nâu và đôi mắt xanh lục đuổi kịp Lucien từ phía sau. “Tôi là Renee, Renee Weisz. Tôi chỉ muốn nói rằng tài năng của cậu thực sự làm tôi ấn tượng đó… “

Đang háo hức đọc phần ghi chép còn lại của phù thủy, nên Lucien lúc này không có tâm trạng trò chuyện. “Chào Renee. Tôi sắp trễ hẹn rồi… Tôi xin lỗi nhưng… chúng ta nói chuyện sau nhé?”

“Ồ… được rồi..” Vẻ mặt cô cứng đờ trong giây lát nhưng ngay sau đó nụ cười đã quay trở lại.

Lúc này Annie và một học sinh quý tộc khác, Maxi, đi ngang qua họ, miệng Annie nhếch lên một nụ cười khinh thường. Giữ cho bước đi thanh lịch, Annie trực tiếp lướt qua mà không buồn liếc Renee.

Từ xa, Colin và David cũng cười nhạo Renee. Nhưng họ cũng ước mình có thể may mắn được như Lucien.

……

Vào khoảng năm giờ chiều, thời điểm mà nắng đầu hè vẫn rọi sáng bừng Aderon, Lucien về đến nhà. Cậu nóng lòng muốn đọc phần còn lại của ghi chép. Tin vui cậu có thể đợi đến ngày mai chia sẻ với Alisa và gia đình bà ấy cũng không muộn.

Vừa ngấu nghiến chiếc bánh mì nâu, Lucien vừa khóa trái cửa gỗ. Sau khi lấy bút lông và giấy ra, cậu đã sẵn sàng tiếp tục cuộc khám phá. Sau đó cậu tiến vào thư viện tinh thần của mình để sao chép lại từ điển.

Xong xuôi đâu vào đấy, Lucien lại mở ghi chép của phù thủy ra.

Đến mười giờ đêm hôm đó, Lucien đã đọc xong hết. Thở dài một hơi, cậu thong thả giãn cơ.

Có vẻ như nữ phù thủy nọ cũng không giỏi đọc các văn bản cổ của Sylvana, bởi vì cô ghi chú lại rất rất là nhiều chi tiết. Một số phần được ghi chép lại trực tiếp từ tổ tiên của cô. Lucien khá tự tin rằng cậu chỉ cần làm theo ghi chép của cô là đủ để cậu có thể bắt đầu học ma thuật.

Vấn đề duy nhất là các ghi chép không giải thích gì thêm ngoài cách trở thành một pháp sư sơ cấp. Sau thời điểm đó, Lucien sẽ phải tìm cách khác để thăng tiến. Hoặc có lẽ cậu có thể học một vài ký tự cổ của Sylvanas từ ghi chép đó để tìm hiểu nội dung của cuốn sách Chiêm tinh và Ma thuật Nguyên tố.

Dù sao thì bây giờ Lucien đã sẵn sàng để bắt đầu học ma thuật.

Theo ghi chép, người dân ở Đế chế Ma thuật cổ đại tin rằng việc ma thuật hoạt động là kết quả của bốn nguyên tố cơ bản – thổ, hỏa, phong, thủy – chúng giải phóng sức mạnh dưới sự chỉ dẫn của tinh thần. Sau đó, ánh sáng, bóng tối và ma thuật chiêu hồn tham gia vào nhóm đó. Và rồi các pháp sư có thể triệu hồi quỷ từ địa ngục, từ hố sâu hoặc từ các chiều không gian khác.

Đồng thời, mọi ma thuật đều có thể được chia thành tám hệ: Nguyên tố, Chiêm tinh, Chiêu hồn, Ảo ảnh, Triệu hồi, Lực, Biến hình và Giả kim thuật. Cuốn sách Chiêm tinh và Ma thuật Nguyên tố chủ yếu tập trung vào ma thuật thuộc hệ Nguyên tố và Chiêm tinh.

Trước khi trở thành một pháp sư thực sự, một người học việc chỉ có thể học một vài thủ thuật đơn giản chứ không phải phép thuật bậc một thực thụ.

Theo quan điểm của Lucien, cấu trúc của những thần chú cấp học việc đó rất đơn giản. Chúng chỉ là một vài mô hình hình học được xếp chồng lên nhau, có thể được kích hoạt thông qua việc đọc thần chú và qua các chất phản ứng ma thuật tương ứng.

Pháp sư học việc cũng có ba cấp độ: sơ cấp, trung cấp và cao cấp, được phân loại theo cấp độ của linh lực, và cấp độ của linh lực sẽ được quyết định dựa trên số lượng thần chú mà họ có thể thi triển liên tiếp – Người học việc nào có linh lực cho phép thi triển được 5 thần chú liên tục sẽ là sơ cấp, tương tự là 10 với trung cấp và 15 với cao cấp.

Thông qua quá trình minh tưởng, người học việc có thể nâng cao linh lực của mình. Với sự trợ giúp của một số loại ma dược nhất định, người đó có thể bắt đầu xây dựng trong đầu một cấu trúc ma thuật bậc một. Người thành công sẽ trở thành pháp sư thực sự. Yếu tố then chốt trong quá trình này chính là phải có đủ linh lực, bởi vì việc kích hoạt ma thuật bậc một không yêu cầu bất kỳ thần chú, chất phản ứng ma thuật hay kết ấn nào.

“Hôm nay mình đã gặp một pháp sư khác ở Aalto. Mình thực sự rất vui. Nhưng anh ta trông hơi kỳ lạ… rất khác với một người đang phải lẩn trốn.” Lucien thực sự cảm thấy được khích lệ khi biết rằng vẫn còn những pháp sư khác trong thành phố.

“Mình tìm thấy một vài con chuột mắt đỏ kỳ lạ trong cống. Mình dò ra được ma thuật ở chúng, nhưng vẫn chưa thể theo dấu chúng.”

“Thí nghiệm cho thấy chúng sinh sản rất nhanh và máu của chúng có độc, có thể dẫn đến ảo giác và tê liệt. Loại máu này chính là sự kết hợp hoàn hảo cho Huyết ngải Lapland của mình. Mình nghĩ bẫy ma thuật đã sẵn sàng rồi… Nhưng lũ chuột đó thuộc về ai nhỉ?”

Lucien kinh ngạc khi biết lũ chuột không thuộc về nữ phù thủy. Tức là có lẽ vẫn còn những thứ nguy hiểm khác ở dưới đó.

Các ghi chép vẫn tiếp tục:

“Mình đã gặp lại pháp sư kia. Suy nghĩ của anh ấy về ma thuật rất độc đáo, kiến thức thì vừa rộng vừa sâu sắc. Anh ấy… rất hấp dẫn.

“Nhưng anh ấy nói rằng ma thuật cổ đã lỗi thời, chỉ trừ những ma thuật thực sự mạnh mẽ thì vẫn có thể có giá trị. Ngoài ra, anh ấy còn đề cập đến những pháp sư cổ đại đó là những người ngu dốt và thiếu văn minh… Mình không biết nữa… Đối với mình điều này khá vớ vẩn.”

……

“Anh ấy cho mình xem một cuốn sách ma thuật tên là Arcana. Nó mỏng dính. Thực ra anh ấy gọi nó là… tập san. Anh ấy cho rằng Arcana là bản chất, là lý thuyết của ma thuật. Nhưng mình chưa bao giờ nghĩ ma thuật thực sự có thể được giải thích. Mình đã bị sốc…

“Cuốn sách, hay tập san này, được xuất bản lần đầu tiên cách đây hơn ba trăm năm. Nó bắt đầu từ bản thảo của một Grand Arcanist tới từ một nghị viện pháp sư. Ba trăm năm trước… mình chưa bao giờ nghe nói đến điều này trước đây… Sau khi đọc nó, mình chỉ biết bàng hoàng. Mình thậm chí còn không biết mình đã về nhà bằng cách nào.”

Nữ phù thủy viết ra một số đoạn trích ra từ tập san. Chữ viết tay của cô ở đoạn này rất lộn xộn. Lucien hiểu ra rằng lúc đó tay cô đang run lên vì phấn khích.

Một đoạn trích trong tập san như sau:

“Kính thưa các quý vị. Nhiều năm về trước, để chiến đấu chống lại các sinh vật ma thuật, tổ tiên đáng kính của chúng ta đã học cách sử dụng linh lực của mình trực tiếp từ rồng, elf, người khổng lồ và thậm chí cả quỷ. Họ nghiên cứu những chủng loài này: cơ thể, máu, các dạng ma thuật nội tại… và nhờ đó tổ tiên của chúng ta đã có thể tiến hóa cơ thể con người, cơ thể của chính họ. Họ để lại cho chúng phương pháp minh tưởng để củng cố tinh thần của chúng ta; họ để lại cho chúng ta những cấu trúc ma thuật để nâng cao vị thế cho con cháu của họ; và họ còn để lại cho chúng ta một lục địa yên bình bằng cách đẩy những sinh vật xấu xa đó trở lại hố sâu bằng sức mạnh to lớn của mình.”

“Loài rồng thì đang ẩn náu. Người khổng lồ thì đã di cư đi nơi khác. Elf thì đã về lại thật sâu trong rừng… Bây giờ chỉ còn chúng ta là những người sở hữu của vùng đất này!”

“Là Vinh quang vĩ đại, quý vị ạ. Vinh quang vĩ đại đã nhắc nhở chúng ta trong hàng trăm năm là phải tiếp tục tìm kiếm sức mạnh lớn hơn, từ hố sâu cho đến địa ngục, từ địa ngục cho đến các chiều không gian khác. Rồi đến một ngày, giáo hội Thần Chân Lý giành được quyền lực… Chỉ trong vòng vài trăm năm, đế chế của chúng ta đã bị chinh phục, pháp sư của chúng ta bị tàn sát và lưu đày. Vinh quang trong quá khứ của chúng ta chết đi cùng với đống tro tàn của những lâu đài mà chúng ta từng xây nên.”

“Đã đến lúc chúng ta lùi lại một bước và tự hỏi: Chúng ta đang theo đuổi cái gì? Chúng ta có thể làm gì để ngăn ma thuật của chúng ta không chết đi? Các bạn đã bao giờ nghĩ đến những câu hỏi này chưa:

Bản chất của ma thuật là gì?

Tại sao chúng ta được ban cho linh lực?

Sức mạnh đó tồn tại bằng cách nào?”

“Thổ, hỏa, phong, thủy có thực sự là những nguyên tố cơ bản nhất trên thế giới hay không? Nếu đúng là như vậy, chúng gắn kết với nhau như thế nào để tạo thành mọi thứ chúng ta biết ngày nay? Và nếu không phải thì đâu mới là những nguyên tố ma thuật thực sự?”

“Bản chất của linh hồn là gì? Nó có khác với ý thức không?”

“Chúng ta có cần bất kỳ ‘công cụ’ nào để giúp chúng ta xây dựng các cấu trúc ma thuật hay không?”

“Thần có tồn tại không? Nếu có thì Thần của chúng ta là ai? Tại sao ma cà rồng có thể bất tử?”

“Tại sao trên thế giới lại có mặt trời và mặt trăng? Tại sao chúng mọc lên và lặn xuống mỗi ngày? Điều gì khiến chúng di chuyển theo quy luật như vậy?”

“Nếu chúng ta có thể khám phá nhiều hơn về thế giới thay vì chạy theo sức mạnh một cách mù quáng, chúng ta có thể tìm ra sự thật về ma thuật, biết mình là ai và hiểu mình nên đi đâu.”

Tên của vị Grand Arcanist này là Douglas.