Throne of Magical Arcana

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Stardust Project

(Đang ra)

Stardust Project

Gangseoul

Nhóm nhạc thần tượng hàng đầu - Stardust có các thành viên dần biến mất như cát bụi.Group từng có bảy thành viên kết thúc với bốn thành viên.

90 107

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

21 187

Isekai de Imouto Tenshi to nanika suru

(Đang ra)

Isekai de Imouto Tenshi to nanika suru

Fukami Oshio

Cậu trở thành một mạo hiểm giả, là thế hệ thứ ba của nhà trọ cha mẹ cậu sở hữu, và cuộc sống thứ hai của Yoshida cùng em gái lười nhác của mình bắt đầu.

7 415

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

17 192

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

107 2910

Vol 01 - Thánh vịnh chi thành (1-135) - Chương 129 - Đột phá

*Trans+Edit: Lắc

“Rầm!” Tiếng giòn vang của kim loại va chạm vào nhau ầm ầm phát ra. Đó là tiếng thanh cự kiếm của Wyon chém mạnh vào khuôn mặt được kim loại hóa của Tod khi hắn ngừng tấn công anh mà quay lại để trợ chiến cho chủ nhân Verdi của hắn.

Một vết thương sâu hoắm ghê rợn xuất hiện ở ngay giữa khuôn mặt của Tod, kéo dọc từ trán cho đến cằm, thậm chí cả mũi của hắn cũng bị xẻ làm đôi. Tuy nhiên, thay vì máu, chỉ có một thứ kim loại lỏng từ từ chảy ra, đồng thời cố gắng chữa lành vết thương đáng sợ.

Tod dù bị thương nặng nhưng thanh kiếm trong tay hắn vẫn không ngừng lại mà lao thẳng về phía Công chúa khi lưỡi kiếm của cô chỉ còn cách Verdi vài cm. Dẫu cho Natasha đã nhanh chóng nghiêng người sang một bên nhưng thanh kiếm của Tod vẫn kịp để lại một vết chém khủng khiếp trên lưng cô, đến nỗi xương sống và các cơ quan nội tạng của cô gần như lộ cả ra.

Bộ giáp vốn đã hư hỏng nặng không thể bảo vệ tốt cho cô được nữa. Bật ra một tiếng rên rỉ nghèn nghẹt, Natasha cắn môi chịu đựng cơn đau đớn tột độ, tuy nhiên, không hề ngừng lại, cô vung Sấm Sét về phía Verdi một lần nữa!

Natasha hiểu rõ nếu lần này mà mất đà, mạng sống của tất cả bọn họ đều sẽ chấm dứt, các hiệp sĩ và cận vệ của cô sẽ chết một cách vô ích.

Ở bên cạnh cái xác bị xẻ đôi của Silvia, Verdi những tưởng đã có cơ hội sử dụng lại ma cụ của mình để từ đó trốn thoát khỏi Natasha. Nhưng rồi một tia sét từ trên trời mạnh mẽ phóng thẳng xuống đầu hắn.

Là một vũ khí phi phàm, Sấm Sét của Natasha sở hữu cơ hội triệu hồi ra tia sét thực sự theo một tỷ lệ nhất định.

Bộ giáp nát vụn màu tím đậm của Verdi ngay lập tức bị đốt thành than đen. Mặc dù hắn may mắn được phần sức mạnh ‘Phước lành’ còn lại cứu thoát khỏi tia sét, nhưng đòn tấn công mạnh mẽ ấy vẫn khiến cơ thể hắn một lần nữa tê liệt hoàn toàn.

Verdi phẫn nộ và tuyệt vọng. Hắn không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành ra cay đắng đến vậy khi mà thành công những tưởng đã nằm chắc trong tay mình. Nhưng nghĩ là nghĩ như vậy, chứ hắn sẽ không bao giờ dễ dàng thỏa hiệp với hoàn cảnh!

Vào khoảnh khắc lưỡi kiếm sắc bén của Natasha hướng thẳng vào cổ Verdi, hắn vận động toàn bộ chỗ ý chí còn sót lại của mình để vượt qua cảm giác tê liệt ở cánh tay phải. Hắn đột ngột giơ bàn tay trần đó lên và cố gắng chặn thanh Sấm Sét. Vô vàn tia sét nhỏ lập tức bao phủ bàn tay lẫn cẳng tay của Verdi, và rồi một phần cánh tay phải của hắn bị gãy toạc. Tuy nhiên, việc hy sinh cánh tay phải đã giúp giảm bớt tốc độ của Sấm Sét và một mảnh Khiên Chân lý đã kịp thời được tạo ra ngay quanh cổ hắn đúng lúc lưỡi kiếm chạm tới nơi. Chân hắn cũng cùng lúc đạp xuống đất và đẩy cơ thể hắn lăn về phía sau.

Natasha vung kiếm vào cổ Verdi bằng tất cả sự phẫn nộ, đau đớn và thù hận. Mặc dù mảnh khiên nhỏ không ngăn được đòn tấn công của cô hoàn toàn, nhưng khi tấm khiên vỡ thành từng mảnh, quán tính của cú vung đã yếu đi nhiều. Thanh Sấm Sét chém ra một vết sâu hoắm ở cổ Verdi nhưng lưỡi kiếm chưa thực sự cắt trúng được động mạch cảnh của hắn. Verdi bất tỉnh, nhưng vẫn chưa chết.

Khi Natasha đang chuẩn bị nâng thanh kiếm lên lần nữa để kết thúc cuộc đời tội lỗi của anh họ mình, một vài Đại hiệp sĩ của Verdi đã tới nơi và ngăn cô tiếp cận chủ nhân của bọn họ, người đã hoàn toàn bất tỉnh.

Natasha nhanh chóng đánh giá sức mạnh của họ và ngay lập tức quyết định rút lui. Cô đã bị thương nghiêm trọng, và phần sức mạnh bổ sung do ‘Phước lành’ của cô tạo ra thông qua việc bị thương kia sẽ không còn trụ được lâu nữa. Đây không phải là thời điểm thích hợp để cô làm anh hùng, Natasha hiểu rõ điều đó.

“Đi thôi!” Natasha hét lên với người của mình, rồi cô thúc vào bụng Agatha, lao ra khỏi vòng vây.

Các hiệp sĩ của Verdi còn đang tất tưởi chạy tới cứu chủ nhân của mình, nhưng quan trọng hơn là họ cũng cảm thấy sợ hãi khi thấy chủ nhân của mình nằm trên mặt đất như một cái bị rách. Vì vậy, không khó để Lucien, Cacharel và Wyon phá vòng vây rồi đuổi theo Natasha. Còn Daniel, ông phải một mình đối mặt với quá nhiều hiệp sĩ, nên tiếc thay, ông đã không qua khỏi.

“Mẹ lũ đần độn này chứ! Các ngươi còn chờ cái gì nữa?!” Tod vừa lại gần Verdi vừa sửng cồ lên hét vào mặt những hiệp sĩ còn lại. “Đi bắt bọn chúng mau, tính ôm nhau chết chùm à!”

Để một vài cận vệ hiệp sĩ lại chăm sóc Verdi, Tod thúc ngựa và dẫn những hiệp sĩ còn lại đuổi theo Công chúa.

Tốc độ của bốn con ngựa Vảy Rồng rất nhanh, chẳng mấy chốc họ đã đến gần bìa rừng đen. Đúng lúc đó, Natasha đột nhiên quay người lại và phi cây Diệt thương đen của mình về phía Tod bằng toàn bộ sức mạnh.

Lao vùn vụt trong không khí, cây thương xé gió và tạo ra một âm thanh đặc biệt lớn.

Tod theo bản năng lăn từ trên ngựa xuống đất, khiến cây Diệt thương cắm thẳng vào ngực một hiệp sĩ cấp bốn khác ở phía sau, người mà thậm chí còn không có cơ hội giơ khiên lên để đỡ. Khi Diệt thương bay xuyên qua ngực tên hiệp sĩ, giống như một thứ gì đó làm bằng thủy tinh, cơ thể hắn ngay lập tức vỡ tan thành hàng ngàn mảnh lấp lánh.

Khi Tod đứng dậy lần nữa, Công chúa và người của cô đã biến mất trong rừng.

Cú bùng nổ sức mạnh vừa rồi của Natasha đã khiến cho tất cả những người có mặt ở đây phải sững sờ.

Một lát sau, Tod lạnh lùng nói với những hiệp sĩ còn lại. “Trong đêm nay chúng ta phải tìm và giết cho bằng hết bọn chúng, không có lựa chọn thứ hai đâu. Nếu Công chúa sống sót thì tất cả chúng ta sẽ phải chết, và cả gia đình chúng ta nữa.”

Các hiệp sĩ khác gật đầu và đi theo Tod vào sâu trong rừng.

Càng vào sâu trong rừng, những thân cây to lớn, ngọn cao vút xuất hiện ngày càng nhiều. Ngựa không còn thích hợp để làm phương tiện đi tiếp nữa. Vì vậy, Wyon đề nghị họ nên bỏ ngựa và đi bộ.

Khi Natasha chuẩn bị xuống ngựa, cô liền ngã xuống đất.

Cả Lucien và Wyon đều lao về phía cô để rồi phát hiện ra rằng Công chúa đã hôn mê. Khuôn mặt cô đỏ bừng một cách bất thường, trên người đầy những vết đâm chém, đặc biệt là cái lỗ khủng khiếp trên bụng và vết chém sâu hoắm sau lưng.

“Công chúa đến giới hạn rồi,” Wyon cố gắng cầm máu một vài vết thương. “nhưng Điện hạ sẽ ổn thôi. Suy cho cùng, khả năng tự chữa lành của một Đại hiệp sĩ có thể giúp người hồi phục tương đối nhanh.”

Lucien cẩn thận sờ trán và chóp mũi của Natasha. Cậu phát hiện có những cái hạch nhỏ sưng lên bên dưới làn da nóng rát của cô, nhưng may mắn là cô vẫn đang thở tương đối đều.

Là người ít bị thương nhất trong số họ, Lucien cõng Natasha trên lưng và cầm theo thanh kiếm của cô. Cùng lúc đó, Wyon đặt Cacharel lên lưng mình vì anh ta đã yếu đến mức không đứng nổi.

Sau đó, họ tiếp tục cuộc trốn chạy xuyên rừng.

“Nam tước Wyon.” Nói xong, Lucien dừng lại một chút rồi nghiêm túc tiếp tục. “Anh là người khỏe mạnh nhất trong số chúng ta. Tôi nghĩ anh nên đưa Công chúa trở lại Aalto, còn tôi sẽ yểm trợ.”

“Thật sự ấn tượng đấy, Lucien. Tôi đã từng nghe tên cậu trước đây nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng một nhạc sĩ lại có thể dũng cảm và mạnh mẽ như vậy.” Wyon nở một nụ cười cay đắng. “Tôi biết ơn đề nghị của cậu, nhưng tôi không nghĩ mình phù hợp để đưa Công chúa ra khỏi đây. Vì Tod biết tôi khá rõ, nên thành thật mà nói, tôi không nghĩ mình có thể dễ dàng thoát khỏi bọn chúng… Tôi lại đang bị thương nặng nữa. Hiện tại, ngay cả việc chạy đối với tôi cũng là quá sức…”

“Nam tước Wyon…” Lucien không biết phải nói gì.

“Nghe tôi nói này, Lucien.” Wyon gật đầu. “Đúng như cậu nói, tôi là người mạnh nhất ở đây, và cá là Tod cũng sẽ tin rằng tôi nhất định phải ở bên Công chúa. Chính vì vậy, người đưa Công chúa trở lại Aalto nên là cậu, còn Cacharel và tôi sẽ bọc hậu.”

“Tôi đồng ý…” Cacharel gật đầu và thì thào với Lucien.

“Ngay cả khi cậu có gặp phải bọn chúng trên đường đi thì đó cũng sẽ không phải là đội chủ lực của Verdi. Hơn nữa, cậu còn có thanh kiếm của Công chúa.” Wyon nói thêm.

“Tôi hiểu rồi.” Lucien gật đầu. Không có thời gian để tỏ ra anh hùng.

“Cởi áo giáp của Công chúa ra đưa cho bọn tôi.” Wyon ngừng chạy và nói với Lucien. “Các Đại hiệp sĩ có thể ngửi thấy mùi máu trong không khí.”

Sau khi Lucien giao bộ Long Huyết nát bươm của Natasha cho họ, Wyon và Cacharel mỗi người buộc một vài mảnh vào áo giáp của mình.

“Bây giờ tất cả hy vọng của chúng tôi đều trông gửi vào cậu, Lucien.” Cacharel mỉm cười thanh thản. “Nếu chúng tôi chết, hãy nhớ mang theo ít hoa tới mộ thăm chúng tôi nhé.”

Lucien gật đầu, rồi Wyon và Cacharel rời đi về phía bên kia khu rừng.

Lucien vẫn đang chạy. Cậu không biết mình đã trốn chạy được bao lâu. Cậu phì phò thở dốc, và tiếng thở của cậu chính là âm thanh duy nhất cậu có thể nghe thấy nơi rừng sâu này.

Thành thật mà nói, cái ý tưởng bỏ Natasha ở đâu đó trong rừng rồi tự mình chạy thoát thân đã từng xẹt qua trong đầu Lucien. Xét cho cùng, những mơ ước của cậu vẫn còn đang dang dở.

Tuy nhiên, Lucien không thể làm được một chuyện như vậy. Bỏ lại một người bạn ở đây, mặc kệ cô ấy gặp nguy hiểm lớn, điều đó sẽ hủy hoại cậu cho đến hết phần đời còn lại.

Sau khi đã hồi phục thêm được một chút, Lucien lại kích hoạt Tinh Thuẫn, che chắn cho cả Natasha và mình để đề phòng.

“Lucien… cậu thực sự đã kiếm được trong khóa ma thuật mấy thứ hay ho đấy…” Bỗng, giọng nói của Natasha vang lên từ phía sau cậu. Lucien không biết cô tỉnh lại từ khi nào.

“Ta nặng đến thế cơ à?” Natasha vẫn đang đùa, nhưng vài giây sau, cô lại thì thầm. “Giờ ta chỉ còn cậu là bạn thôi, Lucien.”

Giọng cô chất chứa đầy nỗi đau, buồn khổ và cả sự mềm yếu.

Sâu bên trong đường ống cống ở Aalto, vô số con chuột không biết từ đâu lao ra như thể thủy triều đen, con nào con nấy đều sở hữu một đôi mắt đỏ đáng sợ.