*Trans+Edit: Lắc
Toa xe màu vàng nhạt sáng sủa và rộng rãi, ghế ngồi màu nâu đỏ mềm mại và sạch sẽ, cửa kính ma thuật thì trong suốt, cuối cùng là hai cô gái xinh đẹp trong bộ váy dài màu xanh nhạt tiêu chuẩn trước mặt, tất cả đều tạo cho Lucien một cảm giác hài lòng về chuyến tàu hơi nước ma thuật này.
“Chào mừng đến với còn tàu hơi nước ma thuật Klaus. Con tàu sẽ đi qua bảy ga và đến Allyn sau ba giờ nữa.” Hai cô gái cúi chào Lucien một cách lịch sự. “Các vị khách quý, nếu các vị cần gì, xin vui lòng nhấn vào nút ma thuật trên bàn.”
Với tư cách là khách, Lucien chỉ mỉm cười và để Lazar thu xếp.
Lazar lấy ra một chiếc đồng hồ bỏ túi từ túi trong của bộ suit hai hàng khuy và xem giờ. “Bây giờ là một giờ chiều. Chúng ta sẽ có thể đến trụ sở nghị viện trước khi các nhân viên nghỉ ngơi. À mà, mọi người vẫn chưa ăn trưa phải không? Chuyến tàu hơi nước ma thuật này được trang bị những đầu bếp thành thạo ẩm thực từ khắp nơi trên thế giới. Đừng ngại nhé. Nghị viện sẽ chi trả cho chuyến đi này. Tất nhiên, trong tương lai mọi người sẽ phải tự mình trả phí. Mỗi vé là một Thale.”
‘Khét vậy?’ Không chỉ những người học việc, đến cả Lucien cũng có chút kinh ngạc. Một thường dân có thu nhập trung bình thường một năm cũng chỉ chi bảy đến tám Thale mà thôi, nghĩa là cái giá này đắt hơn gấp nhiều lần so với việc đi máy bay ở kiếp trước của cậu.
Lazar mỉm cười nói: “Thực chất ý tưởng về đoàn tàu ma thuật đã được các Arcanist đề xuất từ lâu rồi. Họ lấy cảm hứng từ các thiết bị được sử dụng trong công nghiệp khai thác mỏ. Tuy nhiên, do phải hoàn toàn điều khiển bằng vòng phép và sinh mệnh giả kim nên đoàn tàu ngốn nhiều vật liệu và năng lượng cung cấp khủng khiếp, mà trong khi đó các pháp sư trung cấp trở lên về cơ bản đều có thể tự bay. Do đó, đoàn tàu ma thuật đã bị dán cái nhãn ‘cầu kỳ nhưng không phù hợp’ cho đến khi ngài Klaus, một Pháp sư huyền thoại chuyên về hệ Giả kim thuật, tạo ra động cơ hơi nước bằng cách kết hợp ma thuật với máy móc lại với nhau, giúp giảm đi đáng kể chi phí vận hành đoàn tàu.”
“Bằng cách này, đoàn tàu hơi nước ma thuật không chỉ nhanh hơn vài lần so với một pháp sư trung cấp tự bay hoặc bay bằng chổi ma thuật, mà nó còn có thể chở nhiều người và hàng hóa hơn một phi thuyền gần gấp trăm lần, chưa kể chi phí còn thấp hơn. Vì vậy, nghị viện lại mang kế hoạch về đường sắt ma thuật và tàu ma thuật vốn đã đóng bụi ra để đưa vào thực tế một lần nữa. Cho đến hiện tại, đã có bốn tuyến được xây dựng, và tuyến từ cảng Patray đến Allyn chính là tuyến đầu tiên.”
Trong khi giới thiệu, Lazar bảo Lucien và những người học việc gọi món.
“Ngài Lazar, nếu chi phí đã giảm đi rất nhiều rồi thì tại sao vé vẫn đắt như vậy?” Sprint tò mò hỏi. Trong số tất cả những người học việc, cậu là người bạo dạn nhất.
Lazar và Lucien ngồi xuống chiếc ghế mềm ở hai đầu bàn và chỉ vào những chỗ xung quanh mình: “Các em cũng ngồi xuống đi, tàu sắp khởi hành rồi.”
“Lý do tại sao nó đắt như vậy là vì ‘Klaus’ là một chuyến tàu sang trọng, cho phép mọi người đến được Allyn một cách nhanh chóng và tận hưởng dịch vụ của các nhà hàng xa hoa. Nếu là bất kỳ chuyến tàu ma thuật nào khác, giá vé sẽ vào khoảng 30 Nar bạc. Tất nhiên, giá như vậy cũng vẫn rất đắt. Bởi suy cho cùng, chi phí xây dựng các tuyến đường khác là nhờ sự kết hợp giữa nguồn tài trợ đến từ trụ sở nghị viện và doanh thu từ tiền vé. Chúng ta không thể tin tưởng mấy tên chủ ngân hàng tham lam trong những vấn đề như thế này được.”
Sau khi thỏa mãn sự tò mò của những người học việc, Lazar mỉm cười nói với Lucien. “Khi phương thức vận chuyển này trở nên phổ biến hơn, chi phí ắt sẽ giảm xuống thôi. Evans, Ma pháp Nghị viện đang phát triển với tốc độ thần tốc. Tất cả những điều tuyệt vời và khó tin nhất đều đang diễn ra ở đây. Có thể nói, cậu đã đến vào thời điểm cực kỳ đẹp đấy. Đừng để lãng phí mà hãy tranh thủ nắm bắt cơ hội, từ đó thay đổi quan điểm về hệ thống ma thuật của mình, học arcana và trở thành một pháp sư “thực thụ” nhé!”
Để có thể được giao nhiệm vụ chào đón các pháp sư và người học việc, hiển nhiên Lazar phải là một thanh niên tốt bụng và nhiệt tình.
“Thật ra tôi đã bắt đầu học arcana cơ bản từ ngài Astar rồi.” Lucien đặt trượng Amboula và thanh Alert vào trong cốp được thiết kế dành riêng cho pháp sư ở bên cạnh chỗ ngồi của mình.
Sau hơn một tháng học tập, Annick và Layria đã trở thành người học việc chính thức, Heidi cũng đang chuẩn bị đột phá. Chuyện này Lucien vốn cũng định báo cáo với nghị viện, coi như hoàn thành một nửa nhiệm vụ, do đó cậu không hề giấu diếm.
Lazar khẽ gật đầu. “Tuyệt lắm. Tôi hy vọng có thể thấy cậu đạt được cấp độ arcana chính thức càng sớm càng tốt, Evans ạ.” Cả hai đều ngầm bỏ qua việc đề cập đến chuyện gia nhập Ý chí Nguyên tố.
Đúng lúc này, còi tàu hú inh ỏi, tiếng ầm ầm vang lên không dứt. Sau đó, âm thanh bánh xe và đường ray va chạm bắt đầu vang lên.
“Woa, tàu hơi nước ma thuật đang chạy rồi này!” Sprint nhổm mông nhìn ra ngoài cửa sổ. Cậu vẫn chưa thể tin được một vật to lớn như vậy lại có thể tự di chuyển.
Bị Sprint ảnh hưởng, ngay cả Olmos và Annick, những cậu nhóc luôn điềm đạm, cũng không thể không nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy sân ga đang dần lui về phía sau.
Sau đó, tất cả bắt đầu cùng nhau bàn luận với tâm trạng vô cùng ngạc nhiên và hào hứng.
“Evans, cậu bình tĩnh thật đấy.” Lazar nhướng đôi lông mày vàng của mình lên tỏ ý khen ngợi khi thấy Lucien không hề để tâm đến đoàn tàu hơi nước ma thuật đang chạy này.
Đương nhiên, cậu không thể nói rằng mình đã nhìn nhiều đến quen rồi được. Cậu mỉm cười. “Chỉ là tôi đang tò mò về cách thức hoạt động của động cơ hơi nước ma thuật mà thôi. Lazar, tôi có thể xem thử được không?”
Lazar bật cười. “Tôi hiểu sự tò mò của cậu, nhưng tiếc là không thể, Evans ạ. Đây là kết quả nghiên cứu của ngài Klaus. Nếu muốn biết và tìm hiểu sâu hơn, cậu phải đến nghị viện và đổi điểm arcana của mình để lấy các tài liệu liên quan.”
Đoàn tàu di chuyển ngày một nhanh, nhưng những tiếng ầm ầm lại đang dần biến mất, càng đi càng êm ả và yên tĩnh.
‘Là tác dụng của vòng phép chăng?’ Lucien nhìn ra ngoài cửa sổ, cánh đồng hoang và những ngôi nhà nhỏ rải rác lướt vùn vụt qua mắt cậu.
Khi cậu đang định hỏi thì từ bên kia toa tàu, hai cô gái mặc váy màu xanh nhạt đẩy xe đồ ăn đi vào, theo sau là một vài nhạc công violin.
Trong tiếng nhạc du dương, hai cô gái lần lượt bày từng đĩa bít tết, cá nướng, trứng cá muối và gan ngỗng chiên lên bàn.
Lucien trải khăn ăn lên đùi, cầm dao nĩa nhẹ nhàng cắt một miếng bít tết nhỏ đưa vào miệng, nước thịt ngọt thơm tức thì tuôn ra tràn ngập khoang miệng.
Khi món ăn ngon biến mất trong miệng, Lucien hài lòng gật đầu với Lazar. “Chuyên nghiệp không kém gì một đầu bếp phục vụ quý tộc.”
“Kỳ thực, tôi vẫn luôn mong ngóng ẩm thực của Syracuse, nhưng vì chưa phải là pháp sư trung cấp, tôi chẳng thể tự mình bay qua eo biển Bão Táp được.” Lazar vừa cắt gan ngỗng trên đĩa của mình vừa nói. “Tất nhiên, tôi cũng thích âm nhạc của Aalto nữa. Nhưng cậu biết đấy, Evans, do bị giáo hội phong tỏa, những thông tin về âm nhạc và opera mới nhất ở bên đó thường phải từ nửa năm đến một năm sau mới tới được đây. Evans, ý tôi là vị nhạc sĩ tài năng có cùng tên với cậu ấy, ở nơi này cũng chỉ mới nổi tiếng gần đây thôi.
Sau đó, Lucien bắt đầu giới thiệu nhiều món ăn ở các quốc gia khác nhau cho Lazar, khiến anh phấn khích không thôi. Tâm trạng vui vẻ, Lazar cũng nói cho Lucien biết một số chuyện ở trụ sở của Ma pháp Nghị viện.
“Lazar, làm cách nào để có được tín chỉ arcana? Tôi muốn có cấp bậc arcana chính thức càng sớm càng tốt.” Lucien thẳng thắn hỏi ra điều mà cậu quan tâm nhất.
Trong mắt người khác, Lucien là một tên ma mới chỉ đang tập tọe với arcana, do đó cậu dự định sẽ tập trung nghiên cứu kiến thức về Ma pháp nghị viện một thời gian trước, sau đó khi đã hiểu được các lý thuyết hiện tại một cách có hệ thống rồi, cậu mới tính đến việc viết một luận án. Tuy nhiên, từ những gì Lazar đã nói, Lucien nhận ra rằng việc sở hữu cấp độ Arcana mang lại rất nhiều lợi ích. Do đó, cậu đang nghĩ xem liệu có cách nào để đạt được mục tiêu đó mà ít bị chú ý hơn không.
Trong một tháng qua, Lucien đã thực hành minh tưởng bằng phương pháp minh tưởng Brook, nhờ đó linh hồn và linh lực của cậu đã đạt đến tiêu chuẩn tối thiểu để đột phá cấp bậc tiếp theo. Trong vài ngày tới, cậu sẽ cố gắng xây dựng một thần chú bậc hai trong linh hồn để thăng cấp. Vì vậy, cậu cần có một môi trường yên tĩnh.
“Evans, dục tốc bất đạt, có một câu thành ngữ như vậy đó.” Lazar lấy khăn ăn trắng lau miệng rồi nói. “Dù vậy, tôi hiểu, đạt tín chỉ arcana là điều quan trọng nhất đối với mỗi pháp sư, thế nên tôi có thể nói cho cậu biết trước.”
“Cậu chỉ có thể nhận được tín chỉ arcana thông qua Hội đồng Xét duyệt Arcana của Ma pháp Nghị viện. Đây là một tổ chức dưới quyền Hội đồng Tối cao và là nơi năm mươi hai pháp sư chuyên gia từ các hệ khác nhau tập hợp lại, trong số họ thấp nhất cũng là một Arcanist cấp sáu.”
“Tại sao lại có ít Arcanist cấp sáu trở lên như vậy?” Lucien kinh ngạc đặt dao nĩa xuống.
“Chuyên gia. Tôi đang nói về những chuyên gia.” Lazar lắc đầu. “Một số Arcanist dựa vào việc sống đủ lâu để từ từ tích lũy tín chỉ arcana và nâng cấp độ của mình. Đối với những Arcanist này, dù việc cấp độ arcana của họ cao là thật, nhưng trong hệ mà người đó sở trường, vẫn có ít nhất năm người khác có thẩm quyền và trình độ arcana cao hơn. Ngược lại, một số Arcanist có cấp độ thấp hơn, nhưng thay vào đó, họ lại sở hữu những thành tựu vượt bậc hơn, như tiên phong trong lĩnh vực mới chẳng hạn, những người như vậy sẽ được đánh giá là chuyên gia và có thể trở thành thành viên của Hội đồng Xét duyệt. Tất nhiên, cũng có rất nhiều pháp sư lão luyện chỉ thích tự mình nghiên cứu một cách lặng lẽ, không thích làm thành viên của Hội đồng Xét duyệt.”
“Tôi hiểu rồi.” Lucien tiếp tục hỏi. “Ngài Astar có nói rằng chúng ta cũng có thể nhận được tín chỉ arcana nếu kết quả nghiên cứu arcana của chúng ta được người khác trích dẫn phải không?”
Lazar ra hiệu cho người phục vụ mang đĩa đi, sau đó trả lời. “Để tránh gian lận, chỉ có những bài đã vượt qua vòng kiểm duyệt của Hội đồng Xét duyệt Arcana rồi được phát hành trên các loại tập san hoặc được đưa vào lĩnh vực ứng dụng thì mới có thể nhận tín chỉ arcana khi được trích dẫn. Một tín chỉ cho mỗi trích dẫn, và tất nhiên điều đó có nghĩa là các trích dẫn cũng phải trải qua giai đoạn đánh giá.”
“Vậy nếu tôi nghĩ ra một thần chú mới hay cải tiến một thần chú có sẵn thì sao?” Lucien muốn hiểu càng nhiều càng tốt.
“Cậu chỉ có thể nhận tín chỉ arcana khi tạo mới hoặc cải thiện một câu thần chú một lần. Tuy nhiên khi ý tưởng của cậu có thể truyền cảm hứng cho người khác, rồi người đó phát triển một bài nghiên cứu mới dựa trên ý tưởng của cậu và xuất bản nó, cậu sẽ có thể nhận được thêm tín chỉ arcana. Ngoài ra, những người khác nếu muốn học phép thuật mới của cậu, họ sẽ phải trả cho cậu bằng điểm arcana, vật liệu hoặc tiền. Chẳng hạn như câu thần chú mà tôi mới cải tiến, Bàn tay Thiêu đốt của Lazar, đã được ba mươi pháp sư học và nghiên cứu, nhờ đó tôi đã nhận được ba mươi điểm arcana.”
“Chà, thực ra thì các thành viên của Hội đồng Xét duyệt đều bận rộn với công việc riêng của mình. Đối với các bài nghiên cứu arcana hoặc ma thuật ở trình độ sơ cấp và trung cấp, họ thường sẽ để chúng cho học trò của mình hoặc giao cho những Arcanist có trình độ làm việc cho các tập san khác nhau xem xét. Vì vậy, thỉnh thoảng sẽ có một số bài nghiên cứu tuy không vượt qua được vòng xét duyệt nhưng lại được đăng trên tập san dưới dạng bài báo thảo luận. Nếu những bài báo đó được xác nhận và phản hồi rộng rãi thì người viết cũng sẽ được trao tín chỉ arcana.”
Lazar dừng lại một chút rồi mỉm cười chỉ vào Lucien. “Evans, do nền tảng của cậu là ma thuật cổ, có lẽ thời gian một đến hai năm tới sẽ không đủ để cậu cho ra được kết quả nghiên cứu ma thuật hay arcana nào, cũng như không đủ để cậu tạo ra hoặc cải thiện một câu thần chú mới. Vậy nên nếu cậu muốn nhận tín chỉ arcana càng sớm càng tốt, cách duy nhất là đệ trình lên Hội đồng Xét duyệt Arcana những thần chú cổ độc nhất của cậu. Nếu trước đây chưa có ai từng đệ trình những câu thần chú tương tự, cậu sẽ nhận được số tín chỉ arcana tương ứng với cấp bậc của thần chú đó.”
‘Vậy ra đây là cách nghị viện khuyến khích mọi người trao đổi và buông bỏ dần thái độ bảo thủ.’
Lucien khẽ gật đầu. “Tôi hiểu rồi.” Những phép thuật độc nhất hay tự sáng tạo luôn là con bài tẩy của các pháp sư. Nếu không nhận lại được lợi ích to lớn, không đời nào lại có người sẵn sàng đệ trình hay công khai chúng. Tuy nhiên, làm như vậy sẽ cản trở sự phát triển của ma thuật. Vì vậy, Ma pháp Nghị viện đã sử dụng tín chỉ arcana để dụ dỗ mọi người.
‘Mình có nên nộp lên thần chú của riêng mình không nhỉ?’