Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

160 1849

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

69 737

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

287 6885

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

759 56552

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

105 2856

I Am Sought After by Everyone in a Different World Where the Power and C*astity of Men and Women Are Reversed

(Đang ra)

I Am Sought After by Everyone in a Different World Where the Power and C*astity of Men and Women Are Reversed

タジリユウ

Tôi tiếp xúc mọi người trong khi cố gắng che giấu sự thật rằng công việc của tôi là một 『Thánh nam』, nhưng những người xung quanh dần dần bắt đầu tôn kính tôi…

16 93

Chương 101-200 - Chương 183: Lời Cầu Nguyện Cho Miro (2)

User: Han Kain (Trí Tuệ)

Ngày: 92

Vị trí hiện tại: Tầng 2, Địa Ngục Băng Giá - Phòng Phục Sinh

Lời khuyên Hiền triết: 2

Cụm từ ‘Lời Cầu Nguyện An Nghỉ’, đánh dấu sự lộ diện của một khả năng mới mà chúng tôi có thể thực hiện ngoài việc phục sinh bằng tấm vé,.

“Người Dẫn Đường, ‘Lời Cầu Nguyện An Nghỉ’ chính xác à gì.”

“Lời Cầu Nguyện An Nghỉ là một chuỗi quá trình quý vị cầu nguyện Đức Phật để xin cho người tham gia trước được an nghỉ thanh thản. Tuy nhiên, chỉ mỗi những lời cầu nguyện là không đủ để đạt được thứ gì đó ở thế giới này. Cuối cùng, quý vị phải tự giải cứu người tham gia trước khỏi địa ngục này.”

“Giải cứu khỏi địa ngục? Nơi đây không phải đã là địa ngục rồi sao?”

“Quý vị phải tự mình trải nghiệm.”

Có vẻ như nó sẽ không trả lời thêm câu hỏi nào về vấn đề này nữa.

Sau khi quan sát khối băng giam giữ Miro một lúc lâu, Ahri lên tiếng.

“Cơ thể bà ấy thì ở đây nhưng có vẻ như tâm trí bà ấy đang bị giam ở một nơi nào đó khác. Chắc ý là chúng ta phải giải cứu linh hồn bà ấy.”

Nghe vậy, tôi nhìn gần hơn và hiểu ý em ấy.

Cơ thể của những người bị giam trong tượng băng rõ ràng đang ở trước mắt chúng tôi, nhưng họ có vẻ đang phải chịu đựng đau đớn, rên rỉ như thể đang kẹt trong một cơn ác mộng khủng khiếp.

Linh hồn họ đang mắc kẹt ở một nơi kinh khủng nào đó sao?

“Trông họ như đang gặp ác mộng... mọi người nghĩ sao?”

“Chị cũng thấy vậy.” Chị đáp lại

Lần này, chị hỏi Người Dẫn Đường một câu hỏi khác.

“Đây là việc chỉ một vài người trong số chúng tôi phải làm đúng không?Hãy giải thích rõ hơn được không? Hậu Thuẫn Giả đã gợi ý rồi.”

“Địa ngục vốn là nơi người sống không thể đến. Tuy nhiên, lòng từ bi của Đức Phật là vô biên, nên những Nén Hương Cứu Rỗi đã được chuẩn bị. Miễn là ngọn lửa của Nén Hương vẫn còn cháy, ngay cả người sống cũng có thể tiến vào địa ngục. Nhưng ngọn lửa chỉ được duy trì khi những người còn lại cầu nguyện cho quý vị.”

Nói một cách đơn giản, ý là chúng tôi phải chia nhóm. Một vài người phải cầu nguyện để duy trì ngọn lửa, trong lúc những người khác sẽ mạo hiểm tiến vào địa ngục để giải cứu Miro.

Ahri đặt một câu hỏi quan trọng.

“Nếu chúng tôi thành công trong nghi lễ Lời Cầu Nguyện An Nghỉ thì người tham gia trước sẽ thế nào? Họ có thoát khỏi Khách Sạn không? Họ vẫn có thể được phục sinh sau đó không?”

“An nghỉ và trốn thoát là hai vấn đề riêng biệt. Người tham gia trước sẽ được giải thoát khỏi vòng lặp đau khổ, nhưng sẽ không thoát ra khỏi Khách Sạn. Tương tự, an nghỉ và phục sinh cũng tách biệt. Người tham gia vẫn có thể được phục sinh bất kể lời cầu nguyện có hoàn thành được hay không.”

Ý nghĩa của những lời của Người Dẫn Đường đã rõ ràng. Nỗi đau khổ của Miro có thể được chấm dứt bằng lời cầu nguyện, nhưng số phận của cô ấy ở Khách Sạn vẫn sẽ không đổi.

Dù sao thì, việc 'nỗi đau' của Miro sẽ kết thúc cũng đủ để khiến vẻ mật Ahri có lại chút sinh khí.

Ahri quay người về phía chúng tôi, giọng nhỏ hơn thường ngày.

“Trước đây chúng ta đã cùng nhau đồng ý rồi. Chúng ta cần phải tìm ra cách phục hồi tâm trí cho Miro rồi mới tính đến chuyện hồi sinh. Em vẫn đồng ý với ý kiến đó. Đi cùng một người tâm trí không ổn định ở môi trường này là một việc quá nguy hiểm. Chỉ là…”

Khác với việc phục sinh, một Lời Cầu Nguyện An Nghỉ không tiêu hao tấm vé, cũng không phát sinh nguy hiểm trong trường hợp Miro không ổn định gia nhập nhóm, nên đây là một lựa chọn hoàn hảo với Ahri.

Trước khi em ấy kịp nói hết câu, chị đã ngắt lời.

“Chúng ta nên tiến hành Lời Cầu Nguyện An Nghỉ.”

“...”

“Phải làm chứ. Đúng như lời em nói, chúng ta sẽ chỉ quyết định hồi sinh một khi tìm ra cách phục hồi tâm trí cô ấy. Nhưng ít nhất cũng phải chấm dứt nỗi đau cho cô ấy chứ. Với lại, vốn dĩ chúng ta đến tầng hai là để sửa chữa mọi thứ mà phải không? Hồi sinh hay cầu nguyện, chúng ta phải làm một trong hai thì Khách Sạn mới bình thường lại được.”

Tôi nhanh chóng xen vào, đồng tình.

“Em cũng nghĩ vậy. Dựa theo Nắm Bắt Tình Huống thì lý do Khách Sạn đóng băng là vì ‘nỗi oán hận và đau khổ của những người đã chết ở đây’, đúng không? Dù là cầu nguyện hay hồi sinh, chúng ta phải xoa dịu linh hồn họ thì Khách Sạn mới bình thường lại được”

“Đúng vậy. Và...”

“Và?”

Thay vì trả lời, chị dừng lại, nhìn Miro bị đóng băng, rồi lại nhìn Ahri.

Tôi hiểu ý của chị ấy.

Nếu biết rằng Miro đang mắc kẹt trong địa ngục vô tận này, liệu Ahri còn có thể tiếp tục hành trình trong Khách Sạn với một tâm trí tỉnh táo nữa không?

Lỡ đâu trong lúc tuyệt vọng, em ấy đột nhiên ăn cắp tấm vé để hồi sinh Miro thì sao?

Và nếu Ahri bắt đầu hành động liều lĩnh như vậy, ông sẽ phản ứng thế nào?

Ông đã kề vai sát cánh với Ahri trong một khoảng thời gian dài rồi, liệu ông có thể nhắm mắt làm ngơ khi em ấy đang đau khổ không?

Với Ahri, Lời Cầu Nguyện An Nghỉ là một cách để chấm dứt nỗi đau của mẹ.

Nhưng đối với chúng tôi, nó chẳng khác nào cách để ngăn chặn hành động phản lại của Ahri và ông.

Không lâu sau, chúng tôi bắt đầu chuẩn bị cho việc cầu nguyện.

***

“Kain à!”

“Chị?”

“Chúng ta chia nhóm đi. Theo lời những Hậu Thuẫn Giả đã nói và dựa vào Lời Khuyên mà em đã nhận được, thì chị nghĩ rõ ràng là chúng ta cần phải tách ra.”

“Đúng vậy ạ. Vài người sẽ phải vào địa ngục, còn những người khác sẽ ở lại cầu nguyện.”

 “Xem ra phía đi vào địa ngục sẽ là...”

Chị ngập ngừng.

Những ai cần đi đã rõ ràng rồi.

Ahri, ông và tôi là những người có khả năng cao được chọn cho nhiệm vụ này.

“Em đi thì tốt hơn ạ. Elena và Seungyub đã được dặn rằng đây không phải là nhiệm vụ của họ, còn em thì lại được khuyên là cần phối hợp với những người có kinh nghiệm. Khi thiếu thông tin thì tốt nhất nên nghe theo lời khuyên của Hậu Thuẫn Giả, không phải sao?”

“Em nghĩ đúng rồi đó. Và có một chuyện khác chị cần phải nói với em.”

Chị khẽ liếc nhìn về phía Ahri và ông đang xem xét nén hương và hỏi Người Dẫn Đường.

“Là chuyện gì vậy ạ?”

“Là về Miro. Chị không biết mọi người sẽ đến đâu, làm gì, nhưng khả năng cao là sẽ gặp Miro.” 

“Chắc vậy ạ.”

“Khi gặp cô ấy, em hãy cố tìm hiểu xem Miro thật sự là người thế nào. Lời cầu nguyện này chỉ để chấm dứt nỗi đau của cô ấy thôi đúng không? Nó sẽ không giải thoát cô ấy khỏi Khách Sạn, cũng không phục hồi tâm trí của cô ấy. Ahri vẫn sẽ muốn giải thoát hoàn toàn cho Miro.”

“... Em sẽ cố gắng.”

“Không phải chỉ là cố gắng, mà em phải chắc chắn về đánh giá của bản thân. Ngoài lời của em ra thì chị không thể tin được ai cả. Em nghĩ con gái hay đồng đội cũ liệu có thể nhìn nhận cô ấy một cách khách quan được không?”

“...”

“Hãy tận mắt nhìn. Đánh giá Miro thật sự là người thế nào, và có phải là người chúng ta nên hồi sinh không.Hãy tập trung vào trạng thái tinh thần của cô ấy.”

“Em hiểu rồi.”

Chẳng mấy chốc, một nén hương không rõ lai lịch xuất hiện giữa Địa Ngục Băng Giá, xung quanh nén hương là một tấm chiếu nhỏ cùng một căn phòng để cầu nguyện.

“Chúng tôi vào trong phòng đó để cầu nguyện sao?”

Người Dẫn Đường xác nhận đúng là vậy.

Chị lẩm bẩm với vẻ lo lắng.

“Phải bắt đầu cầu nguyện ngay sao?”

“Chị ơi, hãy ăn trước đã. Trước khi làm việc nguy hiểm thì cần phải lấp đầy bụng chứ.”

“Dù thức ăn đều lạnh cả rồi, nhưng mà em nói đúng. Ăn thôi nào.”

Vừa nhai nuốt bữa ăn lạnh ngắt, Ahri, ông và tôi bắt đầu thảo luận riêng.

“Ahri à, không chắc ‘giải thoát Miro khỏi địa ngục’ rốt cuộc có nghĩa là gì, nhưng có lẽ chúng ta sẽ gặp mẹ em?”

“Chắc là vậy rồi. Có vẻ như chúng ta sẽ đến nơi mà tâm trí bị giam cầm.”

“Hãy nói hết những gì em biết về Miro đi. Cô ấy có sức mạnh gì?”

“... Khó giải thích lắm.”

“Khó giải thích?”

Ahri ngập ngừng một lát rồi trả lời.

“Đừng quá tin vào lời giải thích của em. Vì em chưa từng gặp Miro lúc còn tỉnh táo. Nếu nói về sức mạnh của bà ấy… chắc là năng lực thể chất. Bà ấy chắc chắn mạnh hơn người bình thường. Đại khái là như vậy?”

Cùng với lời nói đó, Ahri đưa tay ra siết chặt lấy tay tôi.

… Em ấy nắm chặt đến mức tôi hoàn toàn không thể nhúc nhích.

Tôi cũng đã đoán được, nhưng giờ thì đã xác nhận - Ahri mạnh hơn tôi nhiều.

“So với lúc em dùng toàn lực thì thế nào?”

“Vốn dĩ là sức mạnh chúng em đều bắt nguồn từ cùng một Di Sản nên cũng tương tự thôi. Chỉ là bà ấy yếu hơn Jinchul, và còn yếu hơn cả Mooksung nữa. Tất nhiên, sức mạnh thể chất không phải là thứ quan trọng nhất. Năng lực siêu nhiên của bà ấy mới là thứ đáng chú ý. Nhưng đó không phải là năng lực dễ hiểu như điều khiển đồ vật hay dịch chuyển tức thời. Nó giống…sức hút phi thường hơn?”

“Sức hút?”

Lần này, ông xen vàoi

“Cô ấy có thể dễ dàng thuyết phục người khác, và luôn dẫn đầu như nhân vật chính vậy.”

“Đó thật sự có phải là siêu năng lực không ? Có nhiều chính trị gia hay nghệ sĩ cũng có thể làm được chuyện đó mà. Hay là nó giống kiểm soát tâm trí hơn?”

“Kiểm soát tâm trí? Ở một mức độ nào đó thì cũng có cảm giác như vậy, nhưng cũng không phải lắm. Cứ xem như là sức hút hay khả năng lãnh đạo của cô ấy đã khuếch đại lên mức độ siêu nhiên là được. Khó mà diễn tả chính xác được. Có thể nói dù môi trường có mới lạ đến đâu, cô ấy vẫn có năng lực trở thành người lãnh đạo của bất cứ hội nhóm nào. 

Những lời của ông mô tả một người hoàn toàn phù hợp cho Khách Sạn - một nhà lãnh đạo bẩm sinh có thể phát triển mạnh mẽ trong mọi tình huống.

Nhưng, rõ ràng là có chuyện tồi tệ đã xảy ra.

Ahri lại lên tiếng.

“Em còn không biết mẹ có siêu năng lực như vậy cho đến khi đã thoát khỏi Khách Sạn. Em đã biết Di Sản và Phước Lành của bà ấy rồi, nhưng những chuyện còn lại thì không”

“Nếu là loại siêu năng lực kiểu sức hút hay khả năng lãnh đạo, thì chắc khó mà dùng được sau khi tâm trí cô ấy trở về như của trẻ con.”

“Giờ mới nhớ, mẹ em có một biệt danh.”

“Là gì?”

“‘Công chúa trong truyện cổ tích’”

“Nghe có vẻ dễ thương...”

Ông nở một nụ cười cay đắng.

“Một nửa là được đặt vì cô ấy xinh đẹp, còn nửa còn lại là vì cô ấy độc đoán và ngang ngược như người trong hoàng tộc.”

“Nghe bất an quá... chẳng phải cô ấy còn có siêu năng lực khác sao?”

“Cũng có… những năng lực khác. Vấn đề là tất cả những sức mạnh đó dường như có liên kết với nhau. Giống như tất cả đều bắt nguồn từ một lõi sức mạnh duy nhất vậy. Thậm chí có người còn suy đoán rằng tất cả những năng lực của cô ấy chỉ là những khía cạnh khác nhau của một sức mạnh lớn hơn.”

“Dù là đặc vụ cấp cao của Cục Quản Trị vậy mà chỉ có vài thông tin mơ hồ về sức mạnh của cô ấy sao?”

“Để làm rõ năng lực của cô ấy thì chúng tôi cần phải làm thí nghiệm, nhưng Miro có rất nhiều ‘người theo dõi’ bên trong Cục Quản Trị, vậy nên không thể tiến hành nghiên cứu kỹ lưỡng Miro được. Với lại, Miro vẫn trung thành với Cục Quản Trị nên ban lãnh đạo cũng không muốn ép buộc cô ấy.”

Từ ‘trung thành’ đã thu hút sự chú ý của Ahri, và em ấy xen vào.

“Mặc dù có chuyện tiêu cực, nhưng không ai nghi ngờ lòng trung thành của bà ấy đối với Cục Quản Trị cả. Hầu hết những câu chuyện tiêu cực đều là về tính cách của bà ấy, còn xét về mặt hành động thì bà ấy đã cứu vô số mạng sống.”

Ít ra đó cũng là một điểm tích cực.

Dù có khuyết điểm, nhưng Miro vẫn luôn là một người hùng trung thành và tận tụy với Cục Quản Trị.

Khi lắng nghe họ, tôi nhận ra hầu hết những thông tin mà chúng tôi biết về cô ấy đều khá mơ hồ - tính cách không tốt và năng lực thì không rõ ràng.

Đột nhiên, một tiếng động nhỏ vang lên và một cánh cửa hiện ra giống như lúc nén hương và căn phòng xuất hiện.

Không cần hỏi, chúng tôi đã biết cánh cửa đó là gì.

Trao đổi ánh mắt với nhau, Ahri, ông và tôi rồi tiến về phía trước.

Đã đến lúc bước vào địa ngục của Miro.

***

We wish you a merry Christmas

We wish you a merry Christmas

We wish you a merry Christmas

And a happy New Year!

Bài hát mừng Giáng sinh vui vẻ khiến tôi bừng tỉnh.

Khung cảnh xung quanh tôi có phần quen thuộc. Một chiếc giường gọn gàng, giá sách đầy sách và một chiếc bàn gỗ nguyên khối sang trọng.

Một không gian nhỏ, ấm cúng, khoảng 15 pyeong, nhưng để sống một mình thì cũng khá rộng rãi.

Ngay khoảnh khắc bài hát mừng Giáng sinh vang lên, tôi nhận ra ngoài cửa sổ tuyết đang rơi lất phất.

Không phải cơn bão tuyết dữ dội như ở tầng hai, mà chỉ là một đợt tuyết rơi yên bình, với khá nhiều đứa trẻ đang vui vẻ chạy nhảy bên ngoài.

Tôi nhanh chóng quan sát tình hình xung quanh, và rồi đánh giá chính mình.

“...”

Phản chiếu trong gương là một phiên bản trẻ hơn của tôi, có vẻ nhỏ hơn hai, ba tuổi.

Trông tôi chỉ khoảng 15 tuổi là cùng, có vẻ đang mặc một bộ đồng phục.

Nhìn khung cảnh xung quanh và dáng vẻ của mình, dường như tôi đã trở thành một học sinh của trường nội trú, giống như hồi ở Trường THPT Khách Sạn.

Nhưng tại sao nơi này lại được gọi là địa ngục?

Ahri và ông đang ở đâu?

Và Miro đang ở đâu?

Khi những dấu chấm hỏi ngày càng lớn, Cửa Sổ Trò Chuyện xuất hiện.