Thiên thần nuôi dưỡng một ác quỷ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

22 102

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

14 33

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

273 6917

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

280 10389

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

24 209

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

12 115

Vol 01 (Chương 1-99) - Chương 32

Thật đấy à?

Ông định tặng tôi cái này thật à?

Giấy chứng nhận cấp quyền đấy?

Đấy là giấy cấp quyền quản lý cửa hàng đồ chơi lớn nhất mà, đúng không?

Bình tĩnh lại nào.

Tôi biết sẽ khó xử như thế nào khi phải nhận thứ gì đó vượt quá khả năng của bản thân mà, tôi biết vì tôi từng là đứa con của số phận.

Tôi không thể mang theo nó khi tôi bị trục xuất được và vì tôi vẫn còn nhỏ, không thể điều hành một cửa hàng lớn như vậy, nên những người khác sẽ tiếp quản nó mất. Dù sao thì, tôi cũng biết là mình sẽ chẳng thể đả động nổi một đồng nào. Tôi trong lòng thấy nặng nề trả lại giấy chứng nhận cho Công tước.

"Có vài chữ con hông đọc ược ạ." (Có vài chữ con không đọc được ạ.)

Lea mỉm cười trìu mến, nói.

"Để tôi đọc cho người ạ."

"Ồ, đây là giấy cấp quyền quản lý cửa hàng đồ chơi đó, tiểu thư!"

Tôi ủ rũ đáp lại.

"Blaine hông muốn một tờ giấy."

"Nó không chỉ là một tờ giấy thôi đâu, tiểu thư à. Nếu người có cái này, tất cả đồ chơi trong cửa hàng sẽ đều là của người hết đó."

Tôi buồn bã lắc đầu.

"Hông muốn....em muốn đồ chơi hơn cơ."

Henry và Isaac nhìn chòng chọc vào Công tước.

"Ở độ tuổi như thế, con bé sẽ không hiểu giấy cấp quyền quản lý cửa hàng đồ chơi là gì đâu."

"Chà, là vậy đấy. Một cái cung tên hay một chiếc váy sẽ làm con bé hạnh phúc hơn."

Dù công tước nhìn như bị sét đánh ngang tai. Nhưng các anh vẫn nhếch mép và vòng tay họ quanh người tôi.

"Về phòng của em thôi ha, Leblaine."

"Đúng rồi, để tụi anh dẫn nhóc về cho."

Tôi nghe thấy giọng của Công tước đằng sau lưng tôi, người đang bất lực theo sau hai anh.

"Đưa ta danh sách những người phụ trách chuyện này."

Hóa ra là, công tước vẫn còn chuẩn bị cho cô bé nhiều món quà khác nữa.

***

Tôi tỉnh dậy trước khi mặt trời mọc rồi tạm rời xa chăn ấm nệm êm.

'Được rồi, mình mang theo cây cung mà Isaac tặng cho mình rồi này.'

Để phòng hờ thôi, tôi còn mang theo cả thiết bị theo dõi mà Lea đã để vào trong cặp tôi nữa.

Có những con người ngoài kia thèm muốn giao bán tôi ngay trong thành luôn mà, nên tôi phải thật thận trọng.

Tôi len lỏi xuống dưới nhà ngục ngầm.

Có lính canh đang đi tuần tra, nhưng tôi vẫn thành công lách vào, nhờ cả vào kinh nghiệm lúc làm ăn xin đấy. Tất nhiên là, nhờ có kinh nghiệm ấy tôi cũng đã trộm được chìa khóa.

“Seria.”

Giọng nói bé nhỏ làm cho người con gái đang co mình lại ngẩng đầu cô ấy lên.

"Tiểu thư......!"

"Suỵt!"

Khi tôi đặt ngón trỏ lên môi cô ấy, Seria thủ thỉ và nhỏ giọng lại.

"Người đang làm gì ở đây?"

"Em muốn cùng Seria đi đến chỗ này."

Tôi nắm lấy tay của Seria rời khỏi nhà ngục ngầm, ngây thơ chớp chớp mắt.

Qua thanh sắt, có một tiếng ré kinh khủng, như tiếng cào thanh sắt, rỉ ra. Seria, nhìn thấy nhân vật trong buồng giam, hít sâu.

“Jacob……!”

Cô ấy nhìn tôi với vẻ mặt thắc mắc vì sao tôi lại dẫn cô ấy tới đây.

Tôi nhún vai, nói, "Em sẽ giúp chị."

"Nhưng nó đang bị khóa mà."

"Em thì hông nghĩ vậy đâu."

Rồi tôi mở cửa ra.

"Làm sao mà?......!"

Trông có vẻ Jacob sẽ không chịu khai ra bất cứ điều gì về "khách hàng" của anh ta là ai đâu.

Thế nên là, Công tước sẽ để cửa mở.

'Nhờ vậy mà Jacob mới có thể trốn thoát và gặp kẻ mà anh ta gọi là 'khách hàng' chứ.'

Khả năng cao là Jacob đã sớm bị gắn thiết bị theo dõi trên người rồi.

Gia tộc Dubbled quả nhiên đáng sợ như lời đồn mà tôi từng nghe về họ.

"Vào trong thôi."

Khi tôi mở cửa ra, Seria bước vào trong buồng giam của Jacob. Jacob, gục xuống tường, nằm sõng soài trên sàn nhà, chuyển tròng mắt trống rỗng nhìn chúng tôi.

"Cứu.....cứu tôi với....."

"Tao không muốn nghe điều này!"

Seria gào lên khi cô ấy lao vào anh ta.

Jacob, người đã phải chịu tra tấn hàng giờ, không còn đủ sức để vùng vẫy khỏi Seria nữa.

"Em trai tao đâu hết rồi hả? Mày bán chúng đi đâu rồi.....!"

Khi Jacob không đáp lại, cô ấy bắt đầu bóp cổ anh ta.

"Kh-Khách hàng."

"Cái gì cơ?"

"Khách hàng đã đem họ đi rồi."

"Là tên "khách hàng" đã ra lệnh cho mày bắt cóc tiểu thư sao?"

Khi Seria thả tay bỏ Jacob xuống, cổ anh ta đỏ ửng, anh ta thở gấp.

"Tôi không biết đấy là ai. Tôi nghiêm túc đấy. Khách hàng lúc nào cũng đến và mua bọn trẻ. Tất cả đứa trẻ được nuôi trong Ngôi Nhà Của Hi Vọng ông ta đều mua hết."

"Mày đã làm gì em tao?"

“…….”

"Nói đi!"

Jacob nhìn Seria, nuốt khan.

"Tôi không thể tiết lộ thông tin cá nhân của khách hàng được."

Pak!

Tôi đá vào mặt anh ta.

"Tôi đoán chắc anh chỉ nói ược có thế thôi nhỉ!" (Tôi đoán chắc anh chỉ nói được có thế thôi nhỉ!)

Seria dẫm lên Jacob để ngăn anh ta cử động, còn anh ta thì điếng người nhìn tôi. Tôi có thể nghe thấy tiếng đau đớn ré lên của anh ta khi bị cô ấy đấm khiến anh ta ngất lịm đi.

"T, tiểu thư."

Seria bất ngờ bế tôi lên.

"Em muốn hỏi một câu này."

"Hỏi đi ạ."

Tôi nhìn thẳng vào cô ấy rồi mới hé miệng mình.

"Để tìm được em trai của mình, chị ẵn àng liều mình đến mứt nào?" (Để tìm được em trai của mình, chị sẵn sàng liều mình đến mức nào?)

"........xin lỗi, tôi chưa nghe rõ?"

Đôi mắt của Seria run rẩy.

"Chị có ẵn àng giết bất cứ ai đã phá hủy cuộc sống của chị và em trai của chị không?" (Chị có sẵn sàng giết bất cứ ai đã phá hủy cuộc sống của chị và em trai của chị không?)

Khi tôi hỏi vậy, đôi mắt của Seria khó hiểu nhăn lại.

"Người......không phải là một đứa trẻ bình thường."

Tôi nhếch mép.

"Nếu chị đã ẵn àng nàm việc đó, em sẽ giúp chị." (Nếu chị đã sẵn sàng làm việc đó, em sẽ giúp chị.)

Tôi từ từ vươn tay mình ra. Seria, người vẫn đang nhìn chằm chằm vào bàn tay bé nhỏ của tôi, cắn chặt môi.

"Tôi đã thề rằng mình sẽ kết thúc hắn ta rồi."

Cô ấy nắm lấy tay của tôi.

"Tôi nên làm gì đây?"

"Bây giờ chị có muốn nhận tiền truy nã của mình hông?"

***

Seria nhìn tôi, người mà đang nở một nụ cười thơ ngây.

"Người muốn tôi tự thú?"

"Đúng ồi, nhờ thế mà chị mới nhận được tiền thưởng chứ."

"Rồi tôi sẽ bị tử hình mất!"

"Chị sẽ hông bị đâu."

"Sao người dám chắc được?"

"Chị gặp ninh mục trước khi chuyện đấy kịp xảy ra nà ược." (Chị gặp linh mục trước khi chuyện đấy kịp xảy ra là được.)

Tôi khẳng định vị thế của mình và nhỏ giọng mình lại.

"Em biết bản gốc của kinh thánh ở đâu."

Đôi mắt của Seria mở lớn.

"Nực cười!"

"Dù thế em vẫn biết nó ở đâu đó thôi."

Tôi dám chắc rằng họ sẽ nóng lòng muốn có được nó và sẽ cứu sống Seria.

"Bản gốc của kinh thánh là vô giá mà. Sao người lại dùng nó cho việc này?"

"Bởi vì Seria đáng giá như vậy đó."

Cô ấy chỉ nhìn chằm chằm vào tôi mà không nói lời nào.

Qua tròng mắt đang run rẩy và đôi môi đang hé ra, tôi có thể thấy được cô ấy đang xúc động đến nhường nào.

'Seria thật sự đáng giá đến mức đấy mà.'

Cô ấy đã dành cả đời của mình cho em trai của cô ấy chỉ vì họ đã từng lớn lên cùng nhau ở nhà trẻ.

Cô ấy là người sẽ không bao giờ phản bội lại người mà đã được cô ấy thề sẽ trung thành. Hơn tất cả, Seria cũng rất thông minh nữa.

Cô ấy khác với Jacob, người mà đã qua kì thi nhờ có "khách hàng" chống lưng, hay Charlie người mà bằng cách nào đó đã xoay sở mới bước vào được văn phòng của sĩ quan.

Dù không được giáo dục đầy đủ ở nhà trẻ, cô ấy vẫn qua được kì thi tuyển chọn sĩ quan của Dubbled chỉ qua việc học từ quý tộc.

Người này thật sự vô cùng quả quyết.

'Cô ấy có vài vẻ giống Nos.'

Không gì bằng việc để cô ấy ở bên cạnh tôi cả.

"Vậy tôi nên nói bản gốc ở đâu?"

"Thư viện ẩn của Nữ hoàng."

Bên cạnh đó, tôi còn một mũi tên trúng hai con nhạn nữa.

Nữ hoàng đã bí mật chiếm lấy một phần bản gốc làm của riêng.

Điện thờ cảm giác bị phản bội sẽ rúng động biết nhường nào nếu họ biết rằng Nữ hoàng, người có quan hệ tốt với họ thế, lại bí mật có bản gốc kinh thánh mà họ đã tìm kiếm bấy lâu nay chứ.

"Đi đi, trước khi bình minh."

"Tiểu thư, tôi sẽ không bao giờ quên ơn này."

Seria quyết tâm, thằng lưng quỳ gối xuống.

"Thật lấy làm xấu hổ, nhưng tôi có thể cầu xin người trao tôi thêm một ân huệ khác được không ạ?"

"Ân huệ?"

"Làm ơn, người rời khỏi đây trước được không ạ."

Cô ấy nhìn Jacob với ánh mắt lạnh lẽo, tiếp tục.

"Và dù người có nghe bất kể thứ gì cũng đừng quay lại ạ."

Tôi liếc nhìn đôi đồng tử đen đang co giật của cô ấy.

".......được thôi."

Tôi đi ra khỏi phòng giam trước, như cô ấy đã yêu cầu. Theo sau lưng tôi, còn có tiếng thét thảm khốc của Jacob. Ngày hôm đó thi thể của Jacob đã được đưa ra khỏi phòng giam, còn Seria thì trốn thoát.

Vài ngày sau, một món quà có tên là 'Quà Cho Ngày Trẻ Em' được giao đến cho tôi.

Có 30,000 franc trong cặp tôi. Đấy là tiền truy nã của Seria.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage