Thiên sứ nhà bên

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

She Is Not a Witch

(Đang ra)

She Is Not a Witch

Blue Sky Melody

Một câu chuyện ấm áp, đời thường về cuộc sống làm nông của cô gái tóc bạc, xen lẫn đôi lần phiêu lưu kỳ vĩ.

0 0

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

63 1422

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

12 41

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

43 334

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

Mizuguchi Takafumi

Một câu chuyện lãng mạn, ngọt ngào đầy rung động, bắt đầu từ những chiếc bánh ngọt đã gắn kết chàng trai và cô nàng "thiên sứ tinh nghịch" lại với nhau!

5 0

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

130 601

Web Novel(214-266) - Chương 247: Chuyên gia chiều chuộng.

“Cậu thật sự thích trứng cuộn nhỉ, Amane.”

Có vẻ như Mahiru đã nghe Kido giải thích sự tình, và bỗng nhớ lại chuyện này trên đường về nhà, khi cô mỉm cười và nói như thế.

Cô đang cười khúc khích, có lẽ là vì cô thấy chuyện này khá thú vị, nhưng nụ cười đó cũng thật duyên dáng, và có rất nhiều ánh mắt từ mọi người xung quanh hướng về phía họ.

Đừng cười nữa, Amane véo bàn tay cậu đang nắm lấy, nhưng nụ cười của cô vẫn không hề dịu đi. Cậu thật sự rất muốn véo vào má cô, nhưng cậu đang cầm cặp sách của cô ở một tay, và nắm tay cô bằng bàn tay còn lại, cho nên cậu không thể làm thế được.

“Nhưng thỉnh thoảng vẫn có trứng cuộn trong bento mà. Chúng là phần thừa từ bữa sáng, và đôi khi mình cũng làm chúng cho bữa tối nữa.”

“Là vậy đó. Mình muốn ăn trứng cuộn vào bữa trưa cơ.”

“Trời ạ, Kido-san đã rất thành khẩn xin lỗi đó, và còn cầu xin mình nữa.”

Dường như Kido cảm thấy bản thân phải chịu trách nhiệm cho chuyện này, và đã tự nguyện đi cầu xin Mahiru.

Bản thân Amane không hề có ý định than trách gì Kido, vì cậu mới là người bất cẩn đánh rơi miếng trứng cuộn, và nó cũng chưa rơi xuống sàn, chỉ có hương vị là hơi thay đổi thôi.

“Chà, mình nghĩ là mình cần phải xin lỗi Kido thôi. Sau cùng thì lúc đó mình chỉ đang tự trách bản thân thôi mà.”

“Cậu ấy nói rằng mặt cậu lúc đó trông tệ lắm.”

“Ể…nhưng đó là trứng cuộn do cậu làm mà.”

“Mình có thể làm cho cậu bất cứ lúc nào.”

“…Cả bữa tối chứ?”

“Giờ cậu muốn thay đổi thực đơn tối nay luôn à? Hết cách với cậu.”

Trời ạ, Mahiru nói như thể bản thân đang tỏ vẻ miễn cưỡng, nhưng giọng nói của cô lại có phần phấn khởi, và cô có lẽ không cảm thấy phiền chút nào.

Amane cảm thấy hơi bồn chồn sau khi thấy nụ cười dịu dàng của cô, nhưng cậu có cảm giác như cô đang xem cậu như một đứa con nít, và cậu gần như bĩu môi, nhưng cố không để cho cô thấy được.

“Vậy thì mình sẽ thêm trứng cuộn vào thực đơn tối nay. Đổi lại tối nay cậu phải chiều chuộng mình thật nhiều đó.”

“Chỉ thế thôi ư? Chắc chắn rồi, mình còn đang mong cậu yêu cầu như thế đấy.”

Mahiru vẫn luôn tỏ ra cứng rắn, nhưng nếu cô muốn cậu chiều chuộng mình thì cậu sẽ sẵn lòng làm theo, hoặc ngay cả khi cô không yêu cầu thì cậu cũng sẽ tự làm. Có thể nói rằng sở thích của cậu chính là chiều chuộng Mahiru.

Cậu đồng ý mà chẳng mảy may suy nghĩ, và Mahiru, người đề cập đến việc này trước, bắt đầu trở nên nao núng.

“…Đó cũng là vấn đề đấy.”

“Tại sao?”

“Bởi vì cậu không biết điều độ gì cả, Amane.”

“Ể, mình thô bạo đến thế à?”

“Ý mình không phải thế…chỉ là,một khi mà cậu đã quyết thì cậu sẽ âu yếm mình không có điểm dừng luôn…”

“Vì mình đã quyết định nên tất nhiên là mình sẽ làm rồi.”

“…Nếu mình được âu yếm nhiều quá thì mình sẽ không chịu nổi mất.”

Eo mình sẽ yếu đi, và mình sẽ không còn có thể đứng thẳng được, cô lẩm bẩm như thế, và Amane bật cười.

Quá trình chiều chuộng vuốt ve chỉ bao gồm động chạm nhẹ nhàng, hôn và ôm ấp, nhưng Mahiru lại cảm thấy không chịu nổi. Nếu mà cậu đã hết lòng chiều chuộng cô thì tâm trí cô sẽ hoàn toàn vỡ vụn, và cậu đã thấy tình trạng đó quá thường xuyên. Nhưng có vẻ như cô không hề muốn chuyện đó xảy ra.

“Dù sao thì, không được làm quá mức đâu đấy. Hãy làm như bình thường thôi.”

“Mình không thể làm bình thường như cậu nói được, cậu biết mà. Đó là bình thường của mình rồi.”

“…Đây chính là kĩ năng của những người mang dòng máu Fujimiya ư…”

“Dù vậy thì mình vẫn chưa giỏi bằng bố đâu.”

Amane không có được kỹ năng chiều chuộng như của bố mình, và cậu cũng không làm chuyện đó một cách tự nhiên được.

Đối với cậu, bố cậu đối xử rất tốt với gia đình, và sẽ thể hiện tình yêu sâu nặng của mình. Amane mong rằng bố mình sẽ nghiêm túc hơn, nhưng ông ấy vẫn là một hình mẫu lý tưởng, và cậu muốn trở thành một người như thế. Cậu không hề nghĩ rằng bản thân đã đạt đến chuẩn mực đó, khi cậu cảm thấy rằng bản thân vẫn còn thiếu khả năng nhận biết cảm xúc.

“…Mình thật sự mong Shihoko-san có thể nghe được điều này. Thật tiếc khi cô ấy không còn ở đây.”

“Sao lại nhắc tới mẹ…bà ấy đã về rồi mà.”

Bố mẹ của Amane đã rời đi, và rõ ràng là vì họ còn phải đi làm vào ngày hôm sau.

Cuối tuần của họ chưa bao giờ sôi động như thế, và sau khi bố mẹ cậu về nhà, sự tương phản hiện rõ đến đáng sợ.

“Bây giờ lại yên tĩnh như trước rồi.”

“Cậu thật sự rất vui khi ở cạnh mẹ đấy.”

“Tất nhiên rồi. Mình đã được nghe rất nhiều chuyện về cậu mà, Amane.”

“…Một ‘phần vuốt ve siêu lớn’ được không nhỉ?”

“Không, m-mình chỉ nghe một ít thôi mà…”

Amane quyết định sẽ vuốt ve cô thật nhiều để ép cô nói ra những gì mà bố mẹ cậu đã kể. Cô nàng trở nên hoảng loạn, nhưng đây là lỗi của cô khi đã lỡ lời. Amane đã định sẽ kiềm chế bản thân nếu như cậu không biết chuyện này, nhưng lần này thì không.

Giờ thì làm thế nào để ‘cho’ cô ấy thật nhiều đây nhỉ, khóe môi Amane cong lên, và khuôn mặt Mahiru cứng đờ lại, sau đó cô húc đầu vào cánh tay cậu, và giữ tư thế này cho đến tận khi họ tới siêu thị.