Thiên sứ nhà bên

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

62 464

Paradigm Parasite

(Đang ra)

Paradigm Parasite

Kawa.kei

Nhân vật chính, tuyệt vọng về cuộc sống của mình và tự kết liễu đời mình, sau đó thấy mình ở một nơi xa lạ, trông giống như một con giun đất. Cơ thể của cậu ta có khả năng bám vào và điều khiển xác ch

10 289

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

300 8268

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

20 154

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

(Đang ra)

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

ayano; 絢乃

Đồng cam cộng khổ trên hòn đảo hoang, tình cảm của cả hai dần phát triển sâu đậm hơn và tô điểm cho cuộc hành trình đáng nhớ của họ.

22 257

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

(Đang ra)

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

Mizugame

Dù bây giờ có nhận ra cô gái tsundere hay cằn nhằn mình ngày nào là cô bạn thuở nhỏ xinh đẹp hiền dịu thì cũng đã trễ rồi!

39 1866

Web Novel(214-266) - Chương 233: Buổi sáng hôm sau.

Amane thức dậy và thấy Mahiru, người được cậu ôm ngủ đêm hôm qua, đã đi mất. Vì vài lý do, thay thế cho cô là chú gấu bông mà cậu đã tặng cô vào dịp sinh nhật của cô nàng.

Có lẽ đây là do Mahiru làm. Cô nàng không còn ở trong phòng nữa, và có thể nghe thấy tiếng chuyển động của cô ở ngoài kia.

Cậu định là sẽ hỏi cô về con gấu bông trong vòng tay mình sau, và nhìn xuống nó.

Đôi mắt tròn lúc trước vẫn còn ở trên cạnh giường, quan sát hai người thân mật, và bây giờ thì như đang biểu hiện một khuôn mặt hài lòng. Amane nhớ lại những gì đã xảy ra vào đêm hôm qua khi nhìn vào đôi mắt đó, cảm thấy cực kì xấu hổ, và rúc mặt mình vào cái bụng mềm mại của chú gấu bông.

Con gấu bông có một mùi hương ngọt ngào khi mà nó đã ở chỗ của Mahiru được một thời gian dài, cùng với đó là một mùi hương vanilla thoải mái.

Nhưng những mùi hương tươi mát đó cũng không thể xua tan dư vị của tối hôm qua.

Một chất giọng cao vang vọng bên tai, giọt mồ hôi trượt xuống làn da ửng đỏ, sự mềm mại mà cơ thể cậu không thể nào có được, đôi mắt ươn ướt được lấp đầy bởi niềm tin và sự kỳ vọng. Chúng nán lại trong tâm trí cậu, trở thành một sự tra tấn ngọt ngào.

Chỉ nghĩ đến nó thôi thì cậu cũng đã trở nên bồn chồn, cho nên cậu cố gắng hết sức để làm mới tâm trí, và ngồi dậy. Tiếng cửa mở vang lên.

“…Cậu dậy rồi à?”

Người đột ngột xuất hiện là Mahiru. Cậu có thể thấy được chiếc tạp dề thông qua khe cửa hé mở, có lẽ cô nàng đang chuẩn bị bữa sáng.

Cô nàng đỏ mặt vào khoảnh khắc nhìn thấy cậu, tuy chỉ trong thoáng chốc, nhưng cô không hề bỏ trốn.

“Bữa sáng đã sẵn sàng rồi đó. Thay đồ và rửa mặt đi.”

“…Vâng.”

Nghe cứ như thể họ đang sống cùng nhau, và cậu thấy hơi bồn chồn trong người. Thật sự mà nói, họ cũng có thể được xem là phần nào sống cùng nhau rồi.

“Bữa sáng có gì vậy?”

“Cơm, dashimaki và canh miso. Kinpira Gobo, hiyayakko và shishamo. Mình xin lỗi khi mà đây là tất cả những gì mình có.”

“Không có gì đâu, còn hơn cả đủ ấy chứ…cứ như là mình đang mơ vậy.”

“Cậu nói quá rồi. Nếu cậu vẫn còn đang mơ thì để mình đánh thức cậu.”

Mahiru đi vào phòng, bước lại chỗ Amane, và nhéo má cậu.

Nó không đau, và dường như cô nàng đang muốn chim chuột với cậu hơn là đánh thức.

Cô cảm thấy được thỏa mãn, còn Amane thì cảm thấy choáng váng, như thể đang đắm chìm dưới ánh nắng mặt trời vậy. Cậu nhẹ nhàng đặt tay lên cổ cô.

Có một vết đỏ ở phần cổ mà cậu chạm vào, giống như quả sơn trà rơi trên nền tuyết trắng. Hai người họ là những người duy nhất biết được rằng vết đó còn kéo dài bên dưới lớp áo kia.

“…Có vẻ như cậu phải mặc áo cổ cao rồi.”

“N-nó là lỗi của cậu mà.”

“Mình thật sự xin lỗi…ơm, mình không thể kiểm soát bản thân…”

Cậu biết rằng, hay ít nhất là lý trí của cậu biết rằng Mahiru sẽ gặp rắc rối nếu nó bị lộ ra, nhưng lúc đó đầu cậu đã bị quá tải, ham muốn đánh dấu lên làn tuyết tươi tắn đó nổi dậy, và cậu đã theo bản năng đặt môi mình lên.

Mahiru nhanh chóng chỉnh lại áo, và giữ yên lặng, khuôn mặt cô bây giờ đỏ bừng. Dường như cô nàng sẽ lờ cậu đi một lúc, sau khi nhớ lại những gì đã xảy ra đêm hôm qua.

Cô nàng có lẽ đang có nhiều cảm xúc trong lòng hơn cả Amane, nhưng cậu tốt nhất nên dừng việc đi sâu hơn vào vấn đề hoặc là cậu sẽ mất luôn bữa sáng của mình.

Sau cùng, Amane cũng chẳng khác gì mấy. Cậu có lẽ sẽ không thể nào dứt bản thân ra khỏi những ký ức chỉ bằng việc rửa mặt.

“Đ-được rồi, nhanh chóng thay đồ và vệ sinh cá nhân đi. Hãy làm nguội đầu của mình đi nhé.”

“…Cậu cũng nên làm nguội đầu mình đi đấy.”

“Cậu nói gì à?”

“Kh-không có gì.”

Mahiru lườm ngược lại cậu, rõ ràng cô trông còn ‘nóng’ hơn cả cậu. Cậu im lặng, và đặt tay lên áo mình.

Và rồi cô thét lên một tiếng hét nhỏ, và vội vã chạy khỏi căn phòng. Amane không thể nào không cười được.

Cậu đã thấy nhiều đến thế vào hôm qua rồi mà.

Cô nàng Mahiru đang cố gắng chạy trốn kia đang cực kì xấu hổ, không giống với hôm qua chút nào. Ngay cả khi vẫn còn do dự thì cô cũng đã thấy và vuốt ve cơ thể cậu. Cậu cười và nhún vai, chuẩn bị thay đồ sang bộ đồ mặc thường ngày.

camellia: cây sơn trà, thấy trong Eng ghi là ‘lá của cây sơn trà’ mà search mạng thấy lá màu xanh, quả màu đỏ nên ghi quả luôn