「Hôm nay cũng đã trở về an toàn, chúc mừng nhé! Cạn ly!」
Grefas, thủ lĩnh của nhóm 『hội thương thủ』 vừa giơ ly bia được rót đầy tràn lên cao, vừa hô vang.
「Cạn ly!」
Tất cả đàn ông đều cụng ly, tạo nên tiếng vang rồi một hơi uống cạn bia trong ly.
Bầu không khí náo nhiệt, vui vẻ. Nhưng nếu có ai tinh ý quan sát họ, chắc sẽ nhận ra đó chỉ là vẻ bề ngoài.
「Rick-san, a~n nào.」
Rick đang bị vây quanh bởi những cô gái trẻ mặc trang phục hở hang, được họ tận tình phục vụ.
Hai mỹ nữ ngồi hai bên đều cố tình áp sát cơ thể vào cậu.
Với Rick, điều đó khiến cậu khó xử, nhưng nếu từ chối thì lại thành ra không biết điều, nên cậu đành để mặc cho họ tùy ý.
「Ahh~n.」
Cậu thầm nghĩ: cứ như trẻ con ấy nhỉ... trong khi được hai cô gái thay phiên nhau đút ăn.
「Này, đồ uống của anh đây.」
Từ phía sau, một cô gái ép bộ ngực vào lưng Rick trong khi đưa cho anh ly nước.
「À, cảm ơn.」
Rick vừa nhận lấy vừa thầm nghĩ, chuyện quái gì đang xảy ra thế này...?
Trong khi đó, các thành viên khác trong tổ đội đang nghiến răng ken két khi nhìn cảnh đó.
「Khốn thật, đến cả Sera-chan, Pamela-chan, và cả Eris-chan nữa.」
Những cô gái đang quấn lấy Rick đều là những mỹ nữ nổi tiếng trong thành phố, được đám đàn ông theo đuổi ráo riết, lời mời hẹn hò thì nhiều không đếm xuể.
Vậy mà giờ đây, tất cả lại đang vây quanh một gã đàn ông duy nhất. Cảnh tượng đó khiến cơn ghen tuông trong lòng bọn họ sôi sục như dung nham.
「Này, thủ lĩnh, không làm gì được à?」
Một người không chịu nổi nữa, lên tiếng phàn nàn với Grefas.
「Tại sao hắn lại được gái bu quanh như thế? Cả về mặt mũi lẫn thành tích, tụi mình đâu có thua gì!」
Một người khác cũng hùa theo, trút hết bất mãn trong lòng.
「Thằng đó dạo gần đây đột nhiên được gái bu như kiến. Chắc là nó đã làm gì đó mờ ám phải không?」
「Người đưa nó vào nhóm là anh đấy, thủ lĩnh à.」
Hai người cuối cùng nhìn Grefas chằm chằm, ánh mắt tràn ngập oán hận.
「T-tôi hiểu rồi. Tôi sẽ thử nói chuyện với cậu ta xem sao.」
Bị khí thế của bọn họ ép cho không thể chối từ, Grefas đành đứng dậy, tiến đến chỗ đám phụ nữ đang vây quanh Rick và lên tiếng.
「Này, bọn ta cũng muốn uống cùng có được không?」
「Ể, tôi không thích.」
「Nếu là Rick-san thì còn được, chứ mấy anh thì tôi từ chối.」
「Đừng có đùa bằng cái bản mặt đó.」
Bị từ chối phũ phàng không chút nể nang, Grefas như muốn bật khóc, còn Rick thì bị đánh thức mạnh mẽ bởi cảm giác tội lỗi.
「Này, tôi xin mấy cô đấy. Làm ơn cho mọi người cùng tham gia với.」
Khi Rick lên tiếng như vậy, thái độ của các cô gái lập tức thay đổi.
「Hết cách rồi nhỉ. Nếu là lời nhờ vả của Rick-san thì…」
「Nhưng mấy người đừng có tưởng bở đấy.」
Các cô gái tạm thời chuyển sang tiếp chuyện những thành viên khác của 『hội thương thủ』nhưng vẻ mặt chẳng buồn che giấu sự miễn cưỡng, khiến không khí càng thêm gượng gạo.
「Phải làm sao mới ổn đây trời.」
Rick khẽ lẩm bẩm, nhưng chỉ có mỗi Sera, người đang ngồi bên phải cậu, là nghe thấy.
「Thì anh cứ tận hưởng đi ạ.」
Hơn nữa, cô nàng còn cố tình áp sát cơ thể vào người Rick.
「Nếu có gì khiến anh thấy khó chịu, em sẽ giúp anh quên nó đi nhé.」
「À không, chuyện đó thì có hơi...」
Rick từ chối lời mời gọi lộ liễu bằng cách uyển chuyển né tránh.
Thoạt nhìn có vẻ cậu đang do dự, thiếu quyết đoán và hơi nhu nhược, thế nhưng...
「Ôi chao. Anh nghiêm túc ghê á. Cả điểm đó cũng thật quyến rũ.」
Sera lại hết lời khen ngợi cậu.
「Rick-san đúng là cuốn hút thật đó.」
「Cái vẻ lạnh lùng điềm đạm ấy cũng là một phần sức hấp dẫn đó nha.」
Dù đã chuyển sang ngồi cạnh những người đàn ông khác, các cô gái vẫn chỉ dành lời khen cho Rick, khiến đám đàn ông còn lại càng thêm ức chế.
「Grừ grừ grừ...」
「Sao lúc nào cũng là thằng đó chứ.」
Nhìn thấy vẻ mặt đầy ghen tị và bực bội của đám đàn ông, các cô gái liền bĩu môi tặc lưỡi.
「Đúng là mấy gã vô dụng.」
「Nhìn mà thấy nhục giùm luôn á.」
「Thế nên mấy người đúng là hết cứu thật rồi đấy.」
Lưỡi dao ngôn từ không chút khoan nhượng giày xéo tinh thần của bọn họ.
Grefas thì bị cơn đau đầu hành hạ dữ dội, liền vùi đầu vào uống rượu một cách điên cuồng để trốn tránh khỏi thực tại khắc nghiệt.
Không thể chịu nổi sự gượng gạo nữa, Rick lặng lẽ rời khỏi chỗ ngồi. Nhưng ngay lập tức bị đám phụ nữ đuổi theo phía sau.
「Rick-saaan! Đừng bỏ về màaa!」
「Đêm nay mới chỉ bắt đầu thôi màaa.」
Ánh mắt của mấy cô gái đều biến thành hình trái tim, nhưng biểu cảm thì chẳng khác gì lũ zombie.
Dù không phải là ban đêm, cảnh tượng đó vẫn quá đáng sợ.
「Mọi người, làm ơn bình tĩnh lại đi mà....!」
Rick cố gắng van nài, nhưng chẳng ai chịu nghe.
(Rõ ràng là mấy cô ấy thích mình, vậy mà những lời mình nói lại bị phớt lờ. Thật là vô lý quá mà!)
Cậu thực lòng nghĩ vậy.
Cậu muốn hét lên, nhưng nếu làm thế thì chỉ càng khiến lũ con gái đổ dồn đến như ong vỡ tổ, càng nguy hiểm hơn nữa.
Chỉ còn cách nín thở, nín tiếng, không gây ra một tiếng động nào mà lặng lẽ chuồn đi.
Sau một đêm chạy trốn khắp nơi đến mức kiệt sức, sáng sớm hôm sau Rick bị thủ lĩnh tổ đội – Grefas – gọi ra một con hẻm vắng người.
Grefas đã đến từ trước, vẻ mặt phờ phạc cực độ, vừa thấy mặt Rick là lập tức mở lời:
「Xin lỗi! Nhưng nếu cứ như thế này thì cậu sẽ phải rời khỏi nhóm.」Anh ta thốt lên.
「Hả? Sao lại đột ngột vậy chứ!?」
Rick hoảng hốt, lập tức nhổm người dậy.
「Đúng là gần đây, không khí có hơi căng thẳng thật nhưng mà...」
Cậu cũng không phải là hoàn toàn không nhận ra chuyện đang xảy ra.
Tuy nhiên, Rick chưa bao giờ nghĩ rằng mọi chuyện sẽ bị đẩy đi xa đến mức bỏ qua cả giai đoạn nỗ lực để cải thiện tình hình.
「Tại sao chỉ có mình cậu đột nhiên lại được gái bu nhiều dữ thế? Là do pheromone à?」①
Trước câu hỏi nghiêm túc của Grefas, Rick lộ rõ vẻ bối rối dằn vặt.
「Tôi nghĩ là do sức mạnh của tôi tăng lên, nên kỹ năng nào đó cũng đã thức tỉnh.」
Sau một thoáng do dự, Rick quyết định nói sự thật.
「Vậy thì!」
「Nhưng mà, tôi không biết cách nào để kiềm chế hiệu ứng của nó cả.」
Grefas vừa lóe lên hy vọng thì Rick đã dội ngay một gáo nước lạnh.
「Uwaa.」
Grefas ôm đầu ngửa mặt lên trời thở dài.
「Cậu mất bao lâu mới có thể nắm bắt và điều khiển được kỹ năng đó?」
「T-tôi không biết. Vì đó là một kỹ năng tôi chưa từng nghe đến, tên là 【dục vọng】 hay gì đó thì phải.」
Câu hỏi của Grefas hoàn toàn hợp lý, nhưng với Rick, nó lại quá khó để trả lời.
「【Dục vọng】? Quả thật tôi cũng chưa từng nghe qua.」
Grefas thở dài não nề.
「Tôi đã nghe nói mâu thuẫn giữa nam nữ là điều không thể tránh khỏi, nhưng không ngờ lại có kiểu này......」
Khuôn mặt của Grefas thể hiện rõ sự suy sụp vì lo nghĩ, như thể có thể gục ngã bất cứ lúc nào.
「Xin lỗi, nhưng nếu cậu không tìm ra được cách giải quyết, thì đúng là cậu sẽ phải rời khỏi nhóm.」
Khi Grefas nói ra điều đó, Rick lại không thể bật ra ba từ 『Tôi không muốn.』
「Tôi hiểu rồi.」
Rick không muốn gây thêm rắc rối cho anh ta nữa.
「Cảm ơn anh vì thời gian qua. Tôi đã rất vui.」
Rick cố gắng nở một nụ cười khi nói lời tạm biệt.
「.........Tôi cũng vậy.」
Grefas đáp lại bằng một vẻ mặt phức tạp.
「Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này cơ chứ…?」
Sau khi Rick rời đi, Grefas khẽ lẩm bẩm.
① Pheromone: là những hợp chất hóa học mà cơ thể sinh vật (bao gồm cả con người và động vật) tiết ra để gửi tín hiệu đến cá thể khác cùng loài. Chúng ảnh hưởng đến hành vi hoặc sinh lý của đối tượng nhận tín hiệu. Ví dụ dễ hiểu: Ở con người: Dù chưa hoàn toàn rõ ràng, nhưng một số nghiên cứu cho rằng pheromone có thể ảnh hưởng đến sự hấp dẫn giới tính, cảm xúc hoặc hành vi xã hội. - Pheromone giới tính: kích thích ham muốn tình dục hoặc thu hút bạn tình. Nói vui theo kiểu dân dã: Pheromone là "mùi hấp dẫn giới tính tự nhiên" mà cơ thể tiết ra để quyến rũ đối tượng tiềm năng. Trong các truyện ecchi/harem, nó hay được mô tả kiểu như "nhân vật chính tỏa ra pheromone khiến gái bu theo".