The Villainess who Only Had 100 Days to Live Had Fun Every Day

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Câu Lạc Bộ Truyện Ma

(Đang ra)

Câu Lạc Bộ Truyện Ma

오직재미

Thế giới nằm trong tay bạn.』

3 7

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

25 586

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

291 7653

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

22 205

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

102 2616

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

16 130

Web novel - Chương 34: Vị trí đã thay đổi ①

-Còn lại 20 ngày.

Ngày mai cô sẽ bắt đầu đi học lại à?

“Chứ sao nữa!”

Tôi đã hết bệnh rồi. Giờ tôi còn thấy oải trong người vì ngủ nhiều quá này.

Tôi mà nghỉ tiếp nữa thì không hay lắm.

Nghe vậy, vị thần liền nhíu mày.

“…Sao không nghỉ gặp họ luôn đi?”

A ra, ông định độc chiếm tôi đấy à?”

Trong lúc tôi đang nâng ly trà đặc biệt đã mang theo, tôi nhếch miệng cười với ông thần. Thấy vậy, ông ta liền đặt mạnh ly trà của mình. Ây da… Nước trà đổ ra bàn mất rồi. Tất nhiên ở đây không có cô hầu nào cả. Trong khi tôi nghĩ sẽ mang khăn tay theo vào lần tới, tôi để ý thấy người ông ấy đang run.

“Sao vậy? Ông cũng bị bệnh rồi à?”

Không, thần không thể bị bệnh được. Cô không phải lo.”

“Phải ha. Lúc nào cũng khỏe mạnh. Ghen tị ghê luôn á!”

Ơ kìa.

Trái lại với tôi hầu như cười suốt cuộc trò chuyện, vị thần chỉ thở dài thườn thượt. Ông ấy thật sự rất đẹp, cứ như bước ra từ tranh vẽ. Nhưng tôi còn muốn nhìn thấy những điều khác ở ông. Nhắc mới nhớ, số lần tôi thấy ông ấy cười chắc đếm được trên một bàn tay.

Hừm… Làm sao để chọc ổng cười giờ?

Trong lúc tôi đang suy nghĩ, vị thần rót thêm trà và uống hết trong một ngụm.

Cô không hiểu à! Chẳng phải ta nói rồi sao! Cô cứ chạy lông nhông như thế thì đến ta cũng không biết chuyện gì tới đâu! Cô bị sao vậy? Sao lại có cái quyết định hủy hôn ước chứ? Cô còn chẳng ngó ngàng gì tên Nhị hoàng tử kia mà! Rốt cuộc là cô muốn làm gì? Cô đang muốn làm cái gì thế hả?!”

“Tôi vẫn chưa quyết định.”

Như ông ấy, tôi cũng uống hết trà của mình trong một lần, sau đó khẽ mỉm cười.

“Mọi thứ đều là chuẩn bị cho sự ra đi đẹp đẽ của tôi.”

-Còn lại 19 ngày.

Cuộc sống quả là không thể lường trước được.

“-Lelouche Elcage! Hãy kết hôn với ta!”

Chứ đố ai lường trước được Đệ nhất hoàng tử Sazanjill sẽ “chào hỏi” tôi như thế này vào đầu tuần đó. Tôi cũng vậy nốt.

Điện hạ tất nhiên đang mặc đồng phục. Còn bó hoa hồng đỏ trên tay của ngài thì không. Không hổ danh là Hoàng tử vàng. Cả dáng quỳ của Điện hạ cũng thật uy nghiêm làm tất cả mọi người dường như bị hút vào đó.

Nhưng khuôn mặt ngài ấy vẫn còn một số vết đen. Đã hơn một tuần rồi vẫn chưa lành, chắc lần đó cũng đau lắm.

Những trước hết, tôi đang ở học viện và đang ở ngay giữ đường chính, chỉ cách cổng trường có vài bước chân. Hơn nữa tiết chủ nhiệm chỉ còn ít thời gian nữa là bắt đầu. Trong khi đó Điện hạ lại đang thu hút sự chú ý của rất nhiều người cả trong và ngoài học viện. Nhưng dù gì đi nữa thì làm gì có ai lựa lúc này để cầu hôn chứ.

-Thôi không nghĩ thêm nữa.

Khi tôi bước qua ngài ấy, một cô gái đứng sau đó đang đợi tôi.

Thay vì cười ha hả khi thấy việc kia thì cô lại nhún gối chào và nở một điệu cười hoàn hảo.

Tôi cũng chào lại, không quên nỏ nụ cười với cô tiểu thư dễ thương với mái tóc suôn mượt màu san hô.

“Chào buổi sáng Lumiere. Hôm nay trời khá đẹp nhỉ.”

“Chảo buổi sáng, Tiểu thư Lelouche. Thật tốt khi thấy tiểu thư vẫn khỏe mạnh.”

“Cảm ơn vì đã thăm hỏi. Chúng ta đến lớp chứ?”

Trước lời mời với giọng điệu có phần khiêm tốn của tôi, đôi mắt cô ấy mở to trong một thoáng.

Nhìn chung thì động tác đã ổn. So với tôi, một học sinh thuộc lớp “Un” thì không quá kém cạnh. Lời khen của tôi hẳn đã tác động đến cô ấy để tướng đi dáng đứng trở nên xuất sắc như hôm nay.

Nụ cười đó-

Chắc chắn nụ cười đó sẽ mang lại hạnh phúc cho rất nhiều người trong tương lai.

“Tiểu thư nói thật sao! Cảm ơn đã đồng hành với tôi!”

“Phư phư, cô tiểu thư cường điệu này.”

Tôi đặt tay lên vai Lumiere. Cô ấy đang cách tôi nửa bước phía sau.

“-Lelouche ơi?”

Tôi để ngoài tai tiếng ai đó gọi tên tôi.

Với tôi thế này là thỏa mãn. Giờ tôi đã có thể đi học cùng với bạn rồi!

Tối hôm đó.

Vậy ra cô thích người cùng giới tính!”

“Tôi không có tư tưởng kì thị. Nhưng về vấn đề đó thì tôi vẫn thích trai thẳng nhé.”

Hôm nay thì tôi mang theo loại trà thảo dược với hương vị có phần phức tạp hơn. Tôi chủ ý chọn trà có công dụng thư giãn mà.

Nhưng… ông thần đó lại không thư giãn được.

Nếu vậy, lí do gì cô từ chối cả hai hoàng tử và làm bạn với một cô gái quý tộc?”

“Ơ. Thì trong lúc tôi vắng mặt, cô ấy đã học tập chăm chỉ và đã cho tôi thấy một hình tượng tốt hơn rồi. Vậy có lạ gì khi tôi đối xử với cô ấy tốt hơn chứ?”

Nói vậy cũng đúng, nhưng… từ giờ cô có dự định gì? Và còn cặp anh em kia nữa?”

“Ông chỉ cần đọc suy nghĩ của tôi là biết rõ rồi mà.”

Tôi nháy mắt để chọc ông thần.

Cô nói không thích việc đó mà…”

“Tất nhiên. Do đó hãy từ từ xem đến đoạn kết nhé.”

Sau khi cười hơi nhiều, tôi nhấp một ít trà thảo mộc và hỏi.

“Cơ mà, không biết ông có đúng là giới tính nam không?”

Cô có ý kiến gì sao?’

Để cho chắc ăn, tôi nên thoát y cho ông để kiểm tra bên trong xem.”

Đừng có mà làm thế! Tệ cũng vừa phải thôi!”

Tôi bật cười khi thấy ông thần lúng túng la lên. Không biết phần nào của ông ấy nam tính đây.

A, thoải mái thật.

Có lẽ nhờ trà thảo mộc tôi đã mang theo, trong lồng ngực tôi giờ cảm thấy thật yên bình.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage