「 Bản thân mẹ hiểu đây là một cuộc hôn nhân không có tình yêu. Tuy vậy, vì các con, mẹ không thể nào làm khác được. 」
「 Con sẽ không hỏi sâu hơn đâu. Nhưng trong trường hợp này, có vẻ như hai em con cũng gặp vấn đề tương tự phải không ạ. Mother complex chăng? 」
「 Chúng chẳng phản ứng gì với cả mẹ và bố con cả. Mối quan hệ của con với bố có lẽ đã có ít nhiều ảnh hưởng tới việc đó nhưng theo mẹ, mẹ cá rằng chúng là siscon. 」
「 Nhưng chúng đã thấy mặt kia của con nên điều đó có vẻ khó xảy ra đấy ạ. 」
「 Nếu là con của hiện tại, mẹ nghĩ điều ấy sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra thôi. 」
Vậy cơ à? Vì một lí do nào đó, nó nghe càng ngày càng giống một căn bệnh tự tiện bộc phát hơn. Thành thực mà nói, Kotone không dành nhiều thời gian cho hai đứa em vì con bé chẳng có vẻ gì là hứng thú với chúng cả nên tôi đã nghĩ rằng mình nên bù đắp cho chúng. Cơ mà sau khi nghe mẹ nói xong tôi đoán mình nên nghĩ lại.
Nói chuyện với mẹ giúp tôi hiểu hơn về nhà Kisaragi. Tôi có lẽ đã hoàn toàn không biết những thứ đó có tồn tại nếu chỉ dựa vào kí ức của Kotone. Tuy vậy vẫn còn những điều tôi muốn nói không liên quan tới mớ bòng bong này.
「 À mà Kotone này. Mẹ cũng có thứ muốn hỏi… 」
「 Gì vậy ạ? 」
「 Con có vẻ cau có, có chuyện gì à? Hơn nữa, con nói chuyện với một giọng điệu chán chường như mẹ trước đây vậy. 」
「 Con chỉ đang hơi bực vì người mẹ lạc quan đến mức ngớ ngẩn của con thôi. 」
「 Ummm, nếu con có ý kiến gì thì cứ tự nhiên nhé. Với tư cách là một bậc cha mẹ, mẹ sẽ tiếp thu. 」
Hooh, cuối cùng bà ấy cũng chịu nói rồi à. Đã vậy, tôi sẽ nói tất cả những điều mà tôi muốn nói.
「 Vậy mẹ dỏng tai lên mà nghe đây này. Đầu tiên, mẹ mắng chẳng có tí sức nặng nào cả. Cái quái gì vậy? Con còn không biết là mẹ định dạy bảo con hay chỉ đang cảnh cáo một cách hời hợt bằng cái giọng cứ đều đều như ru ngủ thế. Mẹ thực sự nghĩ con sẽ nghe à? Nếu mẹ đủ cáu để động tay động chân với con thì có khi còn tốt hon ấy. Đúng, có thể con vẫn sẽ không chịu nghe nhưng có còn tốt hơn không. Hơn nữa, đáng nhẽ mẹ phải cố gắng để khiến cho con hiểu rằng bố còn chẳng muốn nhìn mặt con chứ. Đừng bao bọc bố một cách quá đã như vậy. Mẹ sẽ bị hiểu nhầm đấy. Ngay từ đầu, mẹ đã chẳng chịu nói chuyện hay bàn bạc gì với bố phải không? Mẹ có định cải thiện mối quan hệ của hai người không vậy? Đã thế, để con sống một mình á? Mẹ định làm thế nào nếu con có định kết liễu cuộc đời mình thêm lần nữa? Nếu con không chịu thay đổi, có lẽ giờ này mộ con đã xanh cỏ rồi. Chí ít mẹ cũng nên để ai đó sống với con chứ. Không chỉ vậy, kể cả mẹ chu cấp tiền và cho con chỗ để ở, mẹ định tính thế nào nếu con còn chẳng biết phải làm gì tiếp theo? Rõ ràng là con sẽ tiêu sạch chỗ đó còn gì? Là phụ huynh mà mẹ nghĩ kiểu gì vậy? Mẹ có định nuôi dạy con cái một cách tử tế không thế? Misaki, cho tôi một cốc cà phê. 」
「 Vâng thưa cô chủ. 」
「 Mẹ xin lỗi, mẹ xin lỗi, mẹ xin lỗiiiiiiiiii! 」
Sau khi xả hết ra, tôi cảm thấy khá hơn một chút. Trong khi đó, mẹ bắt đầu khóc và từng đợt nấc nghẹn cứ thế vang lên. Chí ít thì bà ấy cũng đã chịu suy nghĩ về những hành động của mình. Cơ mà những điều tôi vừa nói chỉ là nghĩ sao nói vậy thôi.
Kotone không có quyền nói những lời đó. Sau cùng thì tất cả là vì Kotone mà mẹ phải đau khổ và nếu bố chịu thể hiện dù chỉ một chút tình phụ tử với con bé thôi thì mọi chuyện đã chẳng đến mức này.
Tôi nghĩ cả ba người họ đều có lỗi.
「 Thưa cô chủ, cà phê của cô đây ạ. 」
Trong lúc nhấm nháp ly cà phê, tôi nhìn về phía mẹ và thấy bà ấy vẫn đang khóc. Tôi không thể ngừng nghĩ rằng nếu bà ấy cảm thấy hối hận tới mức này thì ngay từ đầu nên để dành sức lực để chống lại bố mới phải. Mọi chuyện nghe thì có vẻ dễ nhưng tôi không nghĩ người đàn ông đó có thể dễ dàng bị lung lay đâu. Đúng hơn, nó thậm chí còn có thể dẫn tới việc mẹ bị cầm tù ở đâu đó.
「 Những gì con vừa nói có thể sai. Nhưng mà mẹ à, làm ơn hãy nghĩ một cách thấu đáo đi ạ. Nghĩ xem những hành động của mẹ đã dẫn tới kết cục như thế nào. 」
「 Mẹ thực sự xin lỗi. Là một bậc cha mẹ, mẹ phải có trách nhiệm nuôi dạy con cái. Đó là lí do mẹ sẵn sàng nghe những gì con nói. 」
「 Cơ mà việc chống lại bố con khó tới vậy ạ? 」
「 Uugh, mẹ chỉ cần đi sai một bước, mẹ hoàn toàn có thể bị đá khỏi nhà. Nhưng nếu việc đó xảy ra, hai đứa em con sẽ phải ở với người đàn ông đó. Mẹ không muốn việc đó xảy ra chút nào. 」
「 Đúng vậy thật. Bây giờ mẹ có thể theo dõi sát sao chúng. 」
「 Hơn nữa, con của trước đây là ví dụ tiêu biểu cho những việc không nên làm và hai đứa nhỏ rất nhạy cảm trước cảm xúc của người khác, đó là lí do chúng rất giỏi né rắc rối. Hiện tại chúng chưa có biểu hiện gì lạ cả.」
Có lẽ đó là lí do tại sao trước đây hai đứa không dám tới gần Kotone. Sau cùng thì chúng chỉ cần vô ý bắt chuyện với Kotone thôi, chẳng ai biết con bé sẽ cư xử ra sao cả. Như vậy là tốt nhất rồi.
Cơ mà, vấn đề lớn nhất ở đây là đứa em trai. Thằng bé được nuôi dạy để trở thành người nối dõi, vậy nên tôi rất lo việc thằng bé có thể bị ảnh hưởng từ bố.
「 Có phải mẹ là người đã gợi ý việc để cho con sống tự lập không ạ? 」
「 Đúng rồi. Lúc đầu, bố con muốn đuổi con ra khỏi nhà tay trắng nên mẹ đã đề nghị một giải pháp thay thế. Mẹ thấy việc này thật điên rồ. 」
Đúng rồi đấy, nếu mà mọi chuyện theo đúng như những gì bố tôi dự tính thì có lẽ mộ tôi đã xanh cỏ rồi. Đúng hơn, ông ấy định làm gì nếu ngay sau đó tôi bị bắt cóc? Hay là ông ấy ghét việc phải nhìn thấy mặt Kotone tới mức mặc kệ luôn? Ông ta thực sự chẳng quan tâm gì tới con gái cả.
Ổng là một trong những nguyên nhân chính của những rắc rồi này.
「 Khi biết con phải rời xa bố, con đã kết liễu cuộc đời mình. Bố hẳn chỉ coi đó như một chuyện đùa không hơn không kém. 」
「 Sự thật là việc có người tự sát sẽ trở thành chủ đề để một người bàn tán nhưng có vẻ như bố con chẳng mấy bận tâm. 」
「 Đó là lí do mẹ không tới bệnh viện ạ? 」
「 Mẹ đã bị bố con cản lại. Hơn nữa, nếu mẹ để lộ cảm xúc lúc đó, không biết hai đứa em con sẽ phản ứng như thế nào. Đó là lí do, mẹ thực sự xin lỗi, nhưng mẹ không còn lựa chọn nào khác. 」
「 Con hiểu rồi. Con không có vấn đề gì đâu. 」
Kotone thực sự đã chết rồi. Con người đang ở đây là một thực thể vừa là Kotone nhưng cũng chẳng phải Kotone, đó là tôi. Từ góc nhìn của Kotone, hẳn con bé không thể chịu nổi hiện thực rằng bố mình đã bỏ rơi mình. Con bé sẽ lại tìm cách để chết thêm một lần nữa. Đó có lẽ là lí do tôi ở đây.
「 Đây không phải tài sản của nhà Kisaragi mà nó được mua dưới tên mẹ ạ? 」
「 Nếu đã đuổi con ra khỏi nhà, mẹ nghĩ ông ta sẽ không quan tâm những chuyện sau đó đâu. Hơn nữa, mẹ đã mua nơi này phòng trường hợp mẹ rời khỏi căn nhà ấy. 」
「 Vậy quản lí chung cư là người quen của mẹ ạ? 」
「 Cô ấy là một bạn học của mẹ. Mẹ chỉ nhờ cô ấy trông coi con thôi nhưng bố con thì lại cho rằng thế là quá nhân từ. 」
Có lẽ bà ấy đang ám chỉ tới việc đuổi tôi ra khỏi đây. Nếu là Kotone, hẳn con bé đã bị đá đít lâu rồi. Chẳng ai cứu được cả. Sau cùng thì nếu Kotone lại gây chuyện, nó sẽ ảnh hưởng tới những người thuê nhà khác và cả quản lí nữa.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage