Trans: Kdun
Chúc mọi người buổi tối vv ^^
------------------------------------------------------------------------------------------------
Buổi phát sóng chung cùng với đàn anh Dongsoo đã kết thúc viên mãn.
130.000 người xem.
Đến cả đàn anh Dongsoo cũng phải hốt hoảng với số lượng người xem như vậy, và bản thân buổi phát sóng cũng đã có phần lớn giao động do lưu lượng người truy cập vượt quá giới hạn.
Đây là lẽ thường tình bởi vì buổi phát sóng cá nhân này đã vượt qua con số người xem mà hệ thống có thể xử lí.
Nhờ điều đó, mà buổi phát sóng đáng nhẽ ra phải kết thúc vào lúc 12:00, đã kết thúc sớm vào lúc 10h00, tức sớm hơn 2 tiếng.
Thật ra thì, nó đã có thể kéo dài tới lúc quá nửa đêm, nhưng tất cả đều là nhờ quyết định của đàn anh Dongsoo.
“Cậu cần phải dừng lại ngay khi có nhiều người xem. Đó sẽ là cách khiến cho buổi phát sóng được lan truyền.”
Đàn anh Dongsoo nhấp một ngụm lon bia và nói vậy với tôi ngay khi buổi phát sóng kết thúc.
Tôi cũng nhận lấy lon bia mà anh ta đã đưa cho tôi và uống nó một cách từ tốn.
Tôi cảm thấy hơi lơ mơ vì quá nhiều chuyện đã diễn ra trong suốt buổi livestream dài 4 tiếng.
Nhưng có một điều chắc chắn.
“Tuyệt hảo. Điên rồ. Wow, Chansik à, nhờ có cậu, mà anh mới phá vỡ được kỷ lục đấy.”
“Chúc mừng anh.”
Tổng số tiền donate ngày hôm nay đã vượt qua con số 12 triệu won.
Đây cũng chỉ là một lượng tiền tương đối so với số lượng người xem khổng lồ ngày hôm nay, nhưng hầu hết người xem cũng đều đã donate một ít.
Thật lòng mà nói, chỉ có chơi game thôi mà kiếm được tận 12 triệu won thì quả thật là một chuyện đáng kinh ngạc.
“Anh Dongsoo.”
“Cậu thật sự điên vãi cả chưởng ấy! Đáng nhẽ ra là anh định sẽ chia đều số tiền donate ngày hôm nay, nhưng cậu có thể lấy hết chúng cũng được. Anh có được từng đó là nhờ cậu mà, nên anh làm gì có quyền cầm chứ đúng không?”
Wow.
12 triệu won không phải là tên của một chú cún con nào đấy đâu.
Anh lúc nào cũng cao thượng như vậy sao?
Tôi không thể giấu nổi biểu cảm của mình trước tình cảnh đột ngột này.
Tuy nhiên, những lúc như thế này thì bạn vẫn nên biết giới hạn của mình.
Nếu cứ vậy cầm trong tay số tiền đó, thì tôi sẽ trông ngứa mắt lắm.
“Nếu không phải là nhờ cơ hội mà anh trao cho, thì em đã không thể nào có được từng đó rồi.”
Rồi sau đó anh Dongsoo cười khúc khích và vỗ vào lưng tôi vài phát. Anh ta lắc đầu với một nụ cười niềm nở.
“Nếu anh đã cho cậu thì cậu cứ nhận đi! Tiền của cậu cả đấy.”
“Nhưng mà…”
“Cậu đã sỉ nhục anh không nhân nhượng lúc livestream cơ mà. Này, cậu hơi bị giỏi về khoản đấy đấy nhé. Anh đang thắc mắc không biết là tại sao cậu vẫn chưa thèm mở kênh riêng đấy. Nếu anh mà là cậu thì…thôi, tốt nhất là không nên nói.”
Anh ta rất hài long về buổi live ngày hôm nay, nụ cười trên gương mặt đó vẫn chưa hề biến mất.
Nhìn thấy anh ta như vậy, trong long tôi cũng cảm thấy vui lây.
Đàn anh Dongsoo rồi sau đó nhấp thêm một ngụm bia và mỉm cười với tôi.
“Lúc nãy cậu đã nhìn anh rồi nói là “Chỉ cần là con người, thì các người sẽ có thể làm được mọi thứ”. Chà, chỉ dẫn đáng lẽ ra phải là việc của anh, nhưng anh lại không ngờ rằng là cậu mới chính là người cho anh một bài học. Buổi live đã cực kỳ thú vị. Anh thích phong cách của cậu đấy. Hãy cứ làm như vậy nhé!”
…uh.
Nó đâu phải là phong cách đâu, tôi chỉ nói sự thật thôi mà nhỉ?
Thôi vậy, nếu anh ta đã thích nó tới thế thì tôi sẽ tiếp tục như vậy.
“Chansik này.”
“Gì thế anh?”
“Hôm qua khi mà lần đầu tiên anh nhìn thấy buổi live của cậu thì anh đã nghĩ rằng là “Wow, tên này không đùa được đâu” và anh đã đúng.”
Đàn anh Dongsoo là kiểu người nói nhiều khi nghĩ về nhiều chuyện.
Anh ta đã từng như vậy hồi còn chơi <Gaia Online>, nhưng có vẻ như là hiện giờ anh ta vẫn không hề thay đổi.
Anh ta phấn khích tới mức tiếp tục tự độc thoại một mình.
Tôi lắng nghe anh ta trong khi từ tốn nhấp lon bia. Âm thanh không bị tắt đi như hồi chúng tôi từng live với nhau.
“Được rồi. Thứ bảy cậu có rảnh không?”
“Em không có việc gì khác ngoài buổi phóng vấn công việc làm thêm vào buổi tối. Có gì không anh?”
“Anh muốn giúp cậu với công việc livestream. Cậu nghĩ sao? Muốn làm chứ?”
Anh không cần phải bảo tôi chuyện đó đâu.
Thay vì trả lời, tôi chỉ cười và gật đầu, và đàn anh Dongsoo nói ngay lập tức như thể là anh ta đã chờ đợi câu trả lời đó từ lâu.
“Anh đảm bảo với cậu, cậu sẽ gây được tiếng vang lớn đấy.Có lẽ cảm giác này cũng giống như lần mà anh muốn tên khốn Sia đó livestream.”
Tôi không biết là mình nên nói linh cảm của đàn anh Dongsoo là xấu hay tốt. Cảm giác khá là lạ khi tôi lại phải nghe câu chuyện của mình như thể là chuyện của người khác.
“Nếu tên đó mà không phản bội anh, thì tên đó đã có thể có màn ra mắt thành công và sống một cuộc đời tốt đẹp rồi…Không, đúng ra thì, tên đó sẽ là người luôn có thể có cuộc sống tốt đẹp dù cho hắn có làm gì đi chăng nữa. Ồ, anh xin lỗi vì cứ liên tục nhắc lại chuyện cũ nhé.”
Đó là những gì mà anh nghĩ về tôi sao.
Đàn anh Dongsoo rồi sau đó đã uống hết chỗ bia còn lại, cười một cách chua chat và khép lại cuộc trò chuyện.
“Mà nói thì nói, tên khốn đó rốt cuộc muốn làm gì vậy chứ? Anh thật sự muốn nhìn thấy gương mặt của tên đó. Thằng khốn đó rốt cuộc là trông ra sao nhỉ?”
Rắc.
Anh ta bóp nát lon bia trong tay một cách không thương tiếc.
Trong này đang hơi nóng hay sao ấy nhỉ?
Sao tôi lại đổ nhiều mồ hôi vậy ta?
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage