Vị trí cao quý nhất của Thập nhị Đại pháp sư, Chrome Chronogate.
Hắn được xem như kẻ pháp sư mạnh nhất lịch sử, pháp sư Thời gian duy nhất trong trăm năm ở tương lai.
Kẻ quái vật đó là tôi.
Nhưng nó chẳng đồng nghĩa với việc cuộc đời tôi sáng lòa và đầy lời tán dương.
Tôi từng là kẻ yếu ớt và mất đi những người than yêu vì sự yếu ớt đó.
Tôi cố gắng cả đời để trở nên mạnh mẽ để không phải mất đi những thứ mà tôi muốn bảo vệ một lần nào nữa.
Tôi tạo ra lý thuyết ma pháp thời gian, giống như một thứ mà luôn được xem như thứ giả tưởng hoặc trò đùa, chạy quanh mấy chiến trận để lấy kinh nghiệm thực chiến, và hạ Quỷ vương đang được sinh ra, lần lượt trước khi mà sở hữu được thứ sức mạnh ấy.
Nếu có ai đó vô dụng như tôi muốn trở nên mạnh mẽ như thế này, tôi sẽ phải cố gắng hơn bất kì ai hết.
Những tháng ngày đó thật kinh khủng và tôi như muốn chìm trong vũng máu của bản thân mình...
Thứ tôi theo đuổi không phải địa vị, danh vọng hay tiền tài. Tất cả những thứ tôi muốn chỉ là quay trở lại những tháng ngày hạnh phúc trong tuổi xuân của tôi.
Tôi không muốn mất đi bất cứ thứ gì một lần nào nữa.
Thế nên tôi cố gắng hết những gì tôi có thể và cuối cùng tôi cũng nên đủ mạnh mẽ để bảo vệ tất cả mọi thứ.
…Nhưng tất cả là quá muộn.
Ngay từ đầu tôi không hề có đủ thời gian.
Khi tôi mạnh lên, tôi mất tất cả, những điều tôi muốn bảo vệ.
Những cô bé bạn thuở nhỏ, những người dạy tôi những điều tốt, thị trấn yên bình nơi tôi lớn lên, giáo sư người dạy tôi ma thuật và tổ quốc của tôi, Historia, tôi chẳng thể bảo vệ bất cứ thứ gì hết.
Tôi đã dành cả đời để trở nên mạnh mẽ.
Nhưng rồi tôi quyết định sẽ sống lại một cuộc đời mới và tôi đã sử dụng ma pháp can thiệp thời gian chưa từng thấy để làm điều đó.
(...Đây không phải mơ.)
Nhìn vào Eru đứng trước mặt, tôi thấy mình quay về quá khứ.
"Eru, hôm nay là ngày mấy theo lịch Nữ thần vậy?"
" C-Cái gì vậy Chrome? Mặt cậu nhìn đáng sợ quá"
"Cứ nói tớ nghe đi."
"Hôm nay là ngày mười tháng tư của năm một nghìn hai trăm. Ngày sinh nhật thứ mười sáu của cậu đó. Cậu quên rồi à?"
"Tớ hiểu rồi."
Tôi chỉ muốn xác nhận và nó rất khác với điều tôi nghĩ.
Không nghi ngờ gì nữa, đây là...
Một trăm năm trước.
Quê hương của tôi vẫn yên bình như vậy và tôi vẫn là "Chrome bất tài"- kẻ chẳng sử dụng được ma thuật.
Và Eru vẫn còn sống.
"Ha...hahahaha! Nó hoạt động! Nó thật sự hoạt động!"
“…?...!?”
Tôi ôm Eru không suy nghĩ.
Tất cả những nỗ lực tôi dành cả trăm năm đã có tác dụng. Dĩ nhiên tôi đang rất phấn khích.
"Cậu làm cái gì vậy?"
"Ồ! Thật sự là cậu này! Eru, cậu còn sống"
"Tất nhiên là tớ còn sống rồi"
"Uoooh! Tớ chạm vào cậu được này. Tớ có thể chạm vào cậu nhiều như tớ muốn."
"Cậu hoàn toàn không được!"
"Hahaha! Nè, vui lên"
"Sao cậu lại tung tớ lên như em bé vậy?"
Sau khi thỏa mãn với việc chạm vào Eru, tôi đột nhiên nghĩ về tình trạng hiện tại với một cái đầu lạnh .
“…Au…Au…”
Khuôn mặt Eru đỏ… và đầu cô đang bốc khói.
(À… đúng rồi. Tụi mình chưa từng gần gũi đến mức mà chạm vào nhau như vậy.)
Eru đã luôn là 1 quý cô trẻ được che chở.
Tôi nhớ rằng cô nổi tiếng với những tên quý tộc, hay tung hô cô là Thánh nữ hoặc là Thiên sứ, nhưng mà tôi không nghĩ là cô quen với đụng chạm với nam giới.
Tất nhiên bao gồm cả tôi, cho dù tôi là bạn thời thơ ấu của cô.
Tôi chưa bao giờ ôm và tung cô nàng lên trời như vậy.
(...Tôi quay về quá khứ và cuối cùng lại hành động như một tên biến thái…)
Tôi nhanh chóng bước ra xa khỏi Eru.
"X-Xin lỗi, tớ là một chỉ quá hạnh phúc khi nhìn thấy cậu, nên là..."
"N-Nhìn thấy tớ hả? tụi mình luôn luôn ở cùng nhau mà, không phải sao?"
"…À, cậu nói đúng"
Chúng tôi từng luôn luôn ở cùng nhau.
Và tôi từng nghĩ chúng tôi luôn luôn như vậy.
Nhưng bây giờ tôi đã biết rõ.
(...Nếu giống như lần đầu tiên thì Eo sẽ chết trong thảm kịch ngày hôm nay)
Hôm nay chính là bước ngoặc.
Kỉ nguyên đen tối bắt đầu từ ngày hôm nay.
Quỷ vương lần lượt được sinh ra, những hành động bí mật của Hiệp hội Phù thủy, sự bùng phát của chiến tranh thế giới...
Tôi mất tất cả mọi thứ mà tôi muốn bảo vệ.
Và trong kỉ nguyên này tôi quá yếu để làm bất cứ thứ gì, nhưng...
(…Bây giờ tôi đã có kiến thức và kỹ năng mà tôi đã rèn luyện trong tương lai.)
Tôi nhìn qua đồng hồ.Bây giờ là 6 giờ sáng, tức là…
(Tôi còn 12 tiếng trước khi Eru phải chết.)
Tôi không có nhiều thời gian nhưng tôi sẽ không để điều này xảy ra một lần nữa.
Tôi sẽ lấy lại tất cả những thứ tôi đã mất trong tương lai và tôi sẽ làm điều đó ngay tại đây.
(Lần này tôi chắc chắn mọi thứ sẽ tốt đẹp)
Tôi bí mật củng cố quyết tâm của chính mình.