Chương 96 :Khởi sự (3)
Tôi cùng với Evandel đến một nhà hàng bít tết. Nhà hàng này rất nổi tiếng, và đúng như dự đoán ,nơi này chật kín người những người.
“Tôi sẽ giúp ngài đặt món.”
“Ah, vâng, lấy cho chúng tôi 8 suất bít tết đắt nhất ở đây.”
“… Vâng?”
Người phục vụ nghiêng đầu. Tôi và Evandel dễ dàng chén sạch 8 suất. 3 suất cho tôi còn 5 suất cho Evandel.
“Tám cơ ạ?”
“Vâng, và tất cả là cỡ trung bình.”
“Uh… vâng.”
Sau khi gọi món, tôi để ý các thực khách xung quanh đang nhìn chúng tôi đầy hiếu kỳ. Mặc dù ở Seoul có nhiều người nước ngoài, nhưng có lẽ sự xuất hiện của Evandel đã thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người. Cũng vì lý do này, tôi mới không tháo kính râm ra. Như vậy, mọi người sẽ phải nghĩ Evandel là con của một quý tộc phương tây và tôi là một vệ sĩ hoặc là một người hầu của con bé.
“Đây là món đầu tiên của quý khách, bít tết tỏi.”
Món đầu tiên của chúng tôi đã ra, một miếng bít tết đi kèm với tỏi. Đôi mắt của Evandel lấp lánh khi ngửi thấy mùi kích thích của miếng bít tết . Tôi cắt miếng bít tết thành những miếng nhỏ rồi đưa nó cho Evandel.
Phấn khích, đôi bàn tay của Evandel run rẩy khi con bé xiên miếng bít tết bằng nĩa. Rồi, con bé cho nó vào miệng.
“…!”
Evandel run lên với khuôn mặt ngây ngất. Sau đó, bàn tay của cô bé bận rộn di chuyển hết từ miếng này sang miếng khác.
Tôi lặng lẽ nhìn cô bé , chờ cơ hội để nói chuyện.
“Evandel, con có thể ở nhà một mình vào cuối tuần không?”
Evandel , người đang nhai miếng bít tết, đột nhiên dừng lại. Cô bé im lặng nhìn tôi, miệng không còn nhai miếng bít tết đang ăn dở và chỉ nhìn chằm chằm vào tôi với cái nĩa vẫn còn trong tay.
Vì một số lý do, tôi cảm thấy hơi có lỗi. Nghĩ đến với việc cô bé ngừng việc ăn lại. Cô bé sẽ không khóc nhỉ?
“… Đổi lại!”
Tôi đã lên tiếng trước để đề phòng chuyện đó xảy ra.
“Chú sẽ mua rất nhiều đồ chơi cho cháu hôm nay.”
“… Rất nhiều sao?”
“Uh, rất nhiều đấy.”
Tôi đang có rất nhiều tiền, vì thế tôi đã lên kế hoạch mua bất cứ thứ gì miễn là giữ được cô bé ở nhà.
Evandel nhìn tôi rồi gật đầu với khuôn mặt nửa hờn dỗi, nửa buồn. Khi cô bé chuẩn bị đặt nĩa của mình xuống thì…
“Tiếp theo là bít tết Tomahawk.”
Tôi không hiểu hắn đang nói gì.
Nhưng tôi phải giết hắn ta trước khi bữa tiệc bắt đầu và số người ở đó tăng thêm.
Lưu giữ hình ảnh của hắn trước mắt, tôi đặt tay mình lên cò súng.