Chương 77: Lôi kéo (1)
Hiệp hội anh hùng đã trao danh hiệu “Cửu Ma” cho 9 kẻ đã đạt đến đỉnh cao trong xã hội ma nhân. Danh hiệu này gắn mác họ như “ác quỷ của nhân loại” hay “chín cội nguồn của ác quỷ”, nhưng các ma nhân vẫn vui vẻ chấp nhận và coi đó như một lời ngợi ca giá trị nhất.
“Việc này lại chỉ tổ tốn thời gian nữa thôi….”
Nơi này là căn cứ của Wicked, Ma nhân hạng ba của Cửu Ma. Căn cứ này là một chốn trú ẩn bí mật được tạc trong một hang động sâu ở ngọn núi phía Nam tỉnh Hamgyeong.
[Đại lý sự thật]
-Chúng tôi sẽ giải đáp mọi thắc mắc
Trong nơi trú ẩn, một ma nhân quá đỗi bình thường tên Tomer đang nhìn vào một chiếc máy tính. Làn da nâu Mỹ La tinh cùng dáng người rắn chắc của cô vẫn tỏa sáng ngay cả trong hang tối. Tuy nhiên, không ma nào ý tứ cô cả.
Ngay cả trong số các ma nhân tầm thường khác dưới trướng Wicked, Tomer vẫn có chút đặc biệt. Cô ấy là một người kì quái, không quan tâm tới các nhiệm vụ mà chỉ chú tâm theo đuổi sức mạnh. Một số ma nhân khác thậm chí còn ngờ vực việc cô là một ma nhân.
“…Ngọn gió nào đưa đẩy người đó ở lại văn phòng thế này?”
Một ma nhân tầm thường khác lặng lẽ lẩm bẩm khi anh ta nhìn trộm Tomer. Thật hiếm khi thấy cô ấy dính chặt vào chiếc bàn như lúc này.
“Ai đó đã nói cho cô ấy về đại lý thông tin ở Đại tiệc Violet.”
“Ai?”
“Có lẽ là Seth. Gã ấy điên rồ vì phụ nữ mà.”
Đúng lúc đó, quản lý bước vào văn phòng. Hai ma nhân đang ngồi buôn chuyện nhanh chóng vùi đầu vào bàn làm việc. Quản lý nhìn xung quanh, sau đó gọi tên một người.
“Tomer”
‘…Gì nữa’. Tomer chậm rãi đứng dậy, lẩm bẩm với chính mình. Quản lí nghe rõ lời phàn nàn đó của cô, nhưng anh ta chỉ nheo mày mà chẳng nói gì. Tomer là một ma nhân trẻ, trông tầm thường và mới chỉ 20 tuổi . Nhưng .. thật ra, chỉ có chức vụ của cô là tầm thường thôi. Kỹ năng của cô hoàn toàn đủ để đạt đến trình ưu tú.
“Có nhiệm vụ đây”
“…Nhiệm vụ?”
“Phải, một nhiệm vụ thám thính”
Quản lý giao ra một sấp tài liệu dày cho Tomer. Cau mày, Tomer nhận chúng.
**
“Hmm…”
Nhìn chăm chăm vào cái laptop, tôi suy ngẫm.
Tomer là một ma nhân có chút kì lạ . Cô ấy trở thành ma nhân chỉ vì một mục đích.
Giết chết cha cô bằng chính đôi tay mình.
Tomer thật bất hạnh.
Khi cô lên 7, cha Tomer đã giết mẹ và bỏ rơi cô.
Thoạt nhìn, hắn ta chỉ là một kẻ rác rưởi, nhưng vẫn có nguyên do đằng sau chuyện này.
Thiết lập này là mưu chước do tôi triển khai để có thể đưa Tomer về bên Kim Suho. Tuy vậy, tôi đã gián đoạn công việc viết lách cả năm trước khi tới giai đoạn đó.
Dù gì, với sự giúp đỡ của Wicked, cô ấy cuối cùng cũng sẽ tìm được cha cô, dẫu có được tôi trợ giúp hay không. Sau khi chính tay cô giết ông ta, cô ấy sẽ thề trung thành với Wicked. Trước cả khi tôi tạm nghỉ, cô ấy thậm chí đã trở thành một trong các giám đốc điều hành của Wicked. Theo ghi chép, ban giám đốc điều hành của Wicked còn ở vị trí cao hơn rất nhiều so với ban giám đốc thông thường, họ chỉ xếp sau các Cửu Ma. Hay nói cách khác, họ là những nhà lãnh đạo tương lai của xã hội ma nhân.
“Hm”
Nếu tôi tìm thấy cha Tomer cho cô ấy, liệu tôi có thể đưa cô ấy về bên mình không?
Có lẽ là không. Bởi vì ý tưởng cốt truyện mà tôi đã tạo ra là cho Kim Suho cơ mà…
Giờ cứ lấy Chân Thư ra cái đã.
Tôi không chắc chắn cha của Tomer ở đâu. Bằng tất cả thông tin Tomer đã đưa cho , tôi lệnh cho cuốn sách tiết lộ tình trạng hiện tại của ông ta.
Hai Dấu thánh biến mất ngay tức khắc.
Cánh tay trái của tôi cứng đờ, đầu tôi rung lắc và đau như búa bổ. Cảm giác như tầm nhìn của tôi đã chuyển sang màu trắng xóa vậy.
“Argh”
Không thể chịu đựng cơn đau, tôi đổ gục xuống nền đất.
Cơn đau kéo dài trong một phút trước khi lắng xuống. Tôi ngẩng lên và nhìn vào cuốn chân thư. Với hai Dấu thánh, tôi giờ đã có thể biết tình trạng hiện tại của Fernin Jesus ra sao, nhưng lại chẳng biết ông ta đang ở đâu.
[Fernin Jesus đã đổi tên thành ‘Agus Benjamin’ và về ở ẩn sau một ca phẫu thuật thẩm mỹ]
**
Chủ nhật cuối cùng trước khi đi học.
Tôi ghé thăm tòa tháp pháp thuật Seoul nhằm khắc những con dấu ma thuật lên chiếc vòng đeo tay của mình.
Vì tòa tháp pháp thuật tràn ngập những kẻ hợm hĩnh và hám của, tôi mặc một bộ đồ xa xỉ mua ở Tiểu Đảo Islet để thu hút chú ý.
“Kim Hajin-ssi. Chào mừng”
Một lính gác làm thuê đã kiểm tra tên tôi bên trong danh sách đặt phòng và cho tôi qua.
Trong tháp pháp thuật, nơi âm nhạc cổ điển du dương, có rất nhiều người đã đặt chỗ trước. Một pháp sư tiếp cận tôi trong khi tôi còn mãi ngắm nhìn xung quanh.
“Kim Hajin-ssi?”
“À, vâng.”
“Hân hạnh được gặp . Tôi là Jin Yohan, pháp sư 4 sao. Cậu đã đặt chỗ cho việc đặt dấu ấn ma thuật, đúng không?”
Một nghệ nhân chế tác 4 sao là cấp độ pháp sư cao nhất mà người thường có thể gặp mặt. Tôi hài lòng gật đầu. Jin Yohan đưa mắt tia tôi từ đầu xuống chân, rồi nói với một nụ cười.
“Theo tôi đến văn phòng làm việc ”
Phòng làm việc của Jin Yohan nằm trên tầng 33. Ngay khi anh ta ngồi xuống chiếc ghế tư vấn, thư kí riêng mang đến cho anh ta một tách cà phê. Jin Yohan nhấp một ngụm, sau đó vào thẳng vấn đề.
“Cậu muốn khảm loại dấu ấn ma thuật nào?”
“Nâng cấp sức mạnh thể chất hay… anh có loại phép thuật phòng thủ vật lý không?”
“Ah, vâng chúng tôi có”
Jin Yohan chiếu hình 3D lên không trung.
“Đầu tiên là cái này. Tăng tốc”
Tăng tốc độ, cường hóa sức mạnh, chặn đòn, tuần hoàn máu, v.v…
Phần lớn chúng là các dấu ấn ma thuật cơ bản.
“Anh có cái nào sử dụng nhiều ma pháp hơn không?”
Hầu hết các dấu ấn ma pháp được khắc bên trong các vật phẩm đều sử dụng ít sức mạnh ma thuật, cho dù vật phẩm có nội năng nhiều đến mấy đi chăng nữa thì cũng không đủ để sử dụng bất cứ thứ gì bá hơn “Tăng tốc độ – gia tốc” .Tuy nhiên, vòng hắc diện thạch này không có những hạn chế như vậy. Tôi cần một khắc ấn mạnh, đắt tiền, kể cả nó chỉ sử dụng được 1 lần trong tuần.
“Ví dụ như tăng cường ngạnh khí công hoặc thức tỉnh nhất thời chẳng hạn.”
“…”
Jin Yohan nhìn tôi lạ lùng, rồi gật đầu.
“Có thể, nhưng chí phí sẽ rất cao đó.”
…30 phút sau
Tôi đặt lịch hẹn và rời đi
Có vẻ sẽ cần đợi thêm một khoảng thời gian nữa tôi mới có thể lấy dấu ấn ma thuật.
Ít nhất là cho đến khi Mã Thồ Chủ Nhân hoàn thành việc chinh phục Ổ quỷ Suwon.
**
Tháng hè kéo dài đã kết thúc. Những học viên khác đi lịch nước ngoài hay đại loại vậy, nhưng tôi lại dành phần lớn thời gian để giáo huấn và nuôi dạy một đứa trẻ.
“Ảnh cậu chụp ở Nhật rất đẹp đấy”
“Ah~ tớ muốn đi Tây Ban Nha cơ. Nếu không phải vì Cổng dịch chuyển của tớ tự nhiên hết hạn…”
Các học viên đã quay lại Cube có vẻ đã tận hưởng trọn vẹn kì nghỉ của mình, khi mặt ai nấy cũng đều trông rất sảng khoái.
Ngay cả khi không nhìn thấy mặt họ, tôi vẫn có thể đoán ra nhờ mạng xã hội. Phần lớn kì nghỉ của họ là ở nước ngoài, cùng một số bức ảnh của chính họ khi luyện tập trong lúc giải lao.
[Một ngày dài vất vả, hy vọng tươi sáng về một ngày mai .]
Đó là dòng trạng thái của Shin Jonghak trên mạng xã hội. Bức ảnh anh ta đính kèm thậm chí trên cả tuyệt vời. Đó là một tấm ảnh được chụp sắc nét với cái đầu thấm đẫm những giọt mồ hôi, khi anh ta dựa vào thanh giáo. Nhờ vẻ đẹp trai của ấy, tôi phải công nhận trông anh ta y như người mẫu vậy.
Cứ như vậy, tôi thường hay ngó qua các nhân vật truyền thông nổi tiếng khác.
Kim Suho và Yoo Yeonha rất hiếm sử dụng mạng xã hội, còn mạng xã hội của Rachel thì luôn bị giám sát bởi Pháp viện hoàng gia Anh. Về phần Chae Nayun, cô ấy biệt tích, không đăng gì kể từ cái ngày sự cố ở sòng bạc
[….Quá phức tạp.#Lần đầu#TiểuĐảoIslet#bối rối#phiền toái#họcviên Cube.]
Đi cùng một dòng ngắn gọn và một chuỗi các hashtag là bức ảnh cô ấy chụp ở Tiểu Đảo Islet về đêm.
Đó là bài đăng cuối cùng của Chae Nayun.
Nó giống như một bài viết gây sự chú ý kinh điển của một học sinh trung học, nhưng phản hồi lại như muốn bùng nổ vậy.
===
3982 lượt thích
Uyeonha [đừng nghĩ nhiều làm gì.]
Orange2574 [Sao thế? Có chuyện gì à?]
Jonghak2 [gọi cho anh]
Aeoaeo [chị à, sao chị không đăng gì nữa vậy?]
“…Cổ có nhiều lượt like thật”
Chẳng có gì lạ từ một người nổi tiếng. Chae Nayun có rất nhiều lượt theo dõi.
Nhìn vào chúng, tôi có chút lạc lõng, nên tôi quay lại với trò chứng khoán. Sẽ không lâu đâu, cổ phiếu của Mã Thồ Chủ Nhân sẽ bùng nổ.
5 phút sau, 8:00 A.M
Kim SooHyuk bước vào lớp.
Ngay khi tới, ông ta dọng ầm ầm vào cái bàn để thu hút chú ý của đám học viên.
“Hôm nay là ngày đầu tiên của học kỳ hai. Như các trò đã biết, học kỳ này có một sự thay đổi lớn. Không chỉ ở thứ bậc xếp hạng, mà có cả các học viên mới tham gia lớp học. Có thể một số trò đã đến lễ chào mừng vào hôm qua.”
Lễ chào mừng. Bắt đầu từ học kỳ hai, các pháp sư muốn trở thành Anh hùng sẽ đến với Cube từ 10 học viện của Hàn Quốc. 200 pháp sư sẽ được phân đều vào 10 lớp. Tôi đã ghi chú những pháp sư sẽ đóng vai trò quan trọng sau này.
Những học viên chuyển trường này sẽ tham gia với chúng ta kể từ ngày hôm nay. Vào đi!”
Khi người phụ trách bắt đầu vỗ tay, các học viên cũng vỗ tay theo . Sau đó, từ phía cửa trước, 20 pháp sư mặc áo đen bước vào. Ban đầu, tôi chăm chú nhìn họ mà không suy nghĩ gì nhiều.
Một, Hai, Ba… Đột nhiên, mắt tôi trợn trừng.
“…Gì chứ?”
Trong số 20 pháp sư, có một người đáng ra không nên có mặt .
Làn da có ấy trắng hơn, tóc cũng sẫm đen hơn, nhưng tôi chắc chắn.
Đó là Tomer.
Tomer lớn lên ở Hàn Quốc từ khi cô lên 10 và được nhận vào học viện ma thuật Gangwondo. Mặc dù cô ấy bỏ học sau 4 năm và làm vỡ mộng cộng đồng pháp sư khi năng lực của cô đã được đảm bảo và thừa nhận. Với chỉ số ít Ma nhân là các giám đốc điều hành Cube, cô ấy quả thật là một cái tên thuận lợi để xâm nhập vào trường.
“Mọi người, tìm chỗ ngồi đi”
Nghe lời Kim Soohyuk, các pháp sư ngồi xuống những ghế trống.
“Bây giờ, tôi sẽ thông báo về sự thay đổi trong thứ hạng”
Tomer ngồi ở ghế giữa.
Tôi sử dụng smartwatch để kiểm tra xem liệu có bất kì tin nhắn nào trên laptop của mình không.
[Tomer- mặc dù cô ấy đóng vai trò khá quan trọng trong cốt truyện, nhưng sự xuất hiện và sức mạnh của cô ta đến quá đột ngột. Tốt hơn là nên tạo mối quan hệ giữa cô ấy và những nhân vật chính khác ngay từ đầu]
“…Chặc”
Lại làm những việc vô ích rồi.
“Hạng 1, Kim Suho!”
Kim Soohyuk bắt đầu thông báo sự thay đổi trong xếp hạng. Anh chỉ nói miệng top 10, còn lại nằm trên tờ dán tường.
===
Hạng 1 Kim Suho
Hạng 2 Shin Jonghak
Hạng 3 Rachel
Hạng 4 ChaeNayun
Hạng 5 Shen Yu’an
Hạng 6 Yoo Yeonha
…
Hạng 11 Yi Yeonghan
…
Hạng 17 Kim Horak
…
Hạng 334 Kim Hajin
…
====
Hạng 334. Tôi đã tăng 600 bậc trong thứ hạng. Đó là thứ hạng vừa phải, không cao không thấp.
Tôi khá hài lòng với nó.
**
Lớp học ngoài trời đầu tiên là huấn luyện , cốt để tìm hiểu các học viên chuyển trường. Tên nó là “Bước dạo nguy hiểm”
“Có rất nhiều quái vật nguy hiểm ở ngọn núi này. Nhưng…”
Hướng dẫn viên trưởng, Kim Soohyuk, giơ ngón trỏ lên với một khuôn mặt đáng sợ.
“Ở đây có những cái bẫy ẩn kinh hoàng vì đã được sao chép từ bản gốc của lũ Ma nhân . Các trò có thể sẽ phải vô bệnh viện đó nên hãy đi đứng cho cẩn trọng.”
Tiếp đến, Kim Soohyuk chia 120 người thành 10 nhóm 12 người.
10 nhóm sau đó sẽ bắt đầu leo núi từ các điểm xuất phát khác nhau.
“Được rồi, các anh em, đi thôi!”
Chae Nayun thuộc nhóm 3, chung với Kim Suho.
“Oh, Chae Nayun”
“Chào.”
Chae Nayun và Kim Suho dẫn 2 pháp sư và 8 học viên đến chân núi.
Không lâu sau đó, chân tay đã họ sởn cả gai ốc.
Không chỉ bởi những gió rét buốt, xung quanh họ cũng bắt đầu tối dần. Hiện giờ là 10:30AM
Chỉ không gian thôi đã đủ gây sợ hãi và ma quái rồi. Chưa kể đến đống cạm bẫy mà người hướng dẫn đã nói.
Ngọn lửa bất thình lình phun lên từ mặt đất, những nhánh cây cuộn quanh họ như những xúc tu, thậm chí có cả những con ma xuất hiện khiến họ tá hỏa.
“…Thần linh ơi, tim con tí rớt ra ngoài”
Khi một con ma nữ xuất hiện, tất cả học viên đều ngã xuống đất. Cube chào mừng học sinh mới bằng ác mộng sao ? Chae Nayun thở dài, đặt tay lên tim của cô.
“Geez, thế này thì đáng sợ quá đó.”
Ngay cả Kim Suho cũng thì thầm trong khi toát mồ hôi lạnh.
Nhìn cậu, chợt có một suy nghĩ lóe lên trong đầu cô. Đó là về người cô không ngừng nghĩ tới, và khiến cô cảm thấy bối rối…
“Này”
“Hm? Gì?”
Kim Suho nghiêng đầu. Chae Nayun lén nhìn xung quanh. Các học viên khác đang cố trấn an lại bản thân nên chẳng mảy may để ý gì đến họ.
Rốt cuộc, cô cố gắng hành động bình thường nhất có thể, khi nhắc tới một thứ không chút liên quan đến tình hình hiện tại.
“Này, chúng mình là bạn, nhỉ?”
“Gì vậy? Tự dưng lại hỏi thế? Cậu ấm đầu à?”
“…Cứ trả lời tớ đi”
“Ừ thì, tất nhiên rồi”
Trước câu trả lời dứt khoát của Kim Suho, Chae Nayun nở nụ cười cay đắng. Đúng như dự đoán, Kim Suho coi cô là bạn. Có lẽ đây là phản ứng bình thường thôi.
Tuy nhiên, Kim Hajin đã mạnh miệng tuyên bố rằng cậu ta không thể làm bạn của cô. Không giống Kim Suho, cậu ta còn muốn tiến xa hơn nữa.
“Sao thế?”
“Không có giề…”
Ngay lúc đó, chợt có tiếng *xào xạc* và từ trong bụi bên tay phải họ chui ra một khuôn mặt quen thuộc.
Vừa nhắc Tào tháo ,Tào Tháo đến liền , đó chính là Kim Hajin nhóm 6.