“Amane ơi! Bánh kem đó hả!?”
“Tớ thấy rẻ nên mua về đó. Mình cùng ăn nhé.”
“Ưm! Ăn nào!”
“...Hừm, đơn giản mà ngon ghê nhỉ Himezaki-san?”
“Ừm ừm! Bánh kem ngon lắm á! Hạnh phúc quá đi thôi!”
“Kem tươi, cốt bánh bông lan, thêm cả dâu tây chua chua ngọt ngọt nữa… bảo sao nhiều người thích món này đến vậy.”
“Ừm ừm! Bánh kem là số một! Có lẽ tớ sinh ra là để bánh kem đó trời!”
“...Dưới đáy có giấy bạc dính kìa Himezaki-san, cậu nhớ cẩn thận đấy.”
“Ừm ừm! Chuyện nhỏ ấy mà! Chỉ cần có bánh kem thì dù thế nào tớ cũng thấy hạnh phúc hết lun!”
“... Nhìn cậu thế này, tớ thấy mình còn vui hơn ấy.”