Translator: Deemo
__________________
(Giờ thì…) (Eugene)
Tôi ngước nhìn lên tòa tháp cao chọc trời Zenith Tower.
Tòa tháp cao tới mức bạn có thể nhét cả một thành phố vào trong đó, mà nó còn được cho là có tới 1000 tầng.
Và trong lịch sử thì chưa từng có ai tới được tầng 1000.
Tất nhiên, đây cũng không phải thứ mà người phàm có thể xây dựng nên. Nơi đây được cho là địa điểm luyện tập của các vị Thần, hoặc là một nơi để thử thách.
Được biết đến nhiều nhất với cái tên: Dungeon Cuối Cùng, Zenith Tower.
Là một trong những dungeon cấp cao nhất trên thế giới và nằm ở Nam Lục Địa.
Học viện mà tôi đang theo học, hay thậm chí là cả thành bang này, chỉ là những phần được thêm vào của Dungeon Cuối Cùng.
Nhiều người tụ họp, theo đuổi những kho báu của dungeon khổng lồ. Từ đó, các cửa hàng và thành phố được mọc lên xung quanh nó.
Quy mô của thành phố cứ thế lớn dần, rồi trở thành một thành bang.
Đó là cách thành bang Caliph, hay còn được gọi là thành phố dungeon, được sinh ra.
Nếu có gì bất thường xảy ra trong Dungeon Cuối Cùng, các mạo hiểm giả trong thành phố sẽ phải ưu tiên nó hơn bất cứ thứ gì.
Các học viên cũng không ngoại lệ.
Hiện giờ đang có vài chục mạo hiểm giả tại quảng trường trước lối vào dungeon.
(Ít người nhỉ…) (Eugene)
Có hàng nghìn mạo hiểm giả trong thành phố học viện.
Nhưng hình như các mạo hiểm giả cấp cao đều đang bận cả rồi.
Cấp mạo hiểm càng cao thì họ càng đi thám hiểm nhiều hơn, nên cũng dễ hiểu thôi.
Cấp mạo hiểm của tôi của tôi là D.
Là bằng chứng rằng tôi có thể thám hiểm một mình.
Hầu hết mọi người ở đây chắc hẳn cũng là cấp D.
“Mọi người, cảm ơn mọi người vì đã tụ họp tại đây!”
Người vừa lên tiếng là một Viên Chức Dungeon.
Công việc của họ là trông coi Zenith Tower và hỗ trợ những người bị thương. Họ là các công chức của thành phố.
“Một Kẻ Hủy Diệt Dungeon đã xuất hiện trong Dungeon Cuối Cùng! Đây là trường hợp khẩn cấp. Mọi người, xin hãy xem qua Thiết Bị Vệ Tinh!”
Các mạo hiểm giả nhìn lên màn hình khổng lồ ở quảng trường.
Và họ đều có một gương mặt nhăn nhó.
Tầng 5 của dungeon đang chìm trong biển lửa.
(Chuyện gì vậy…? Các tầng cho tới tầng 9 đáng ra phải là đồng cỏ và rừng rậm chứ…) (Eugene)
Dungeon Cuối Cùng có 1000 tầng nên nó thực sự siêu to khổng lồ và cứ mỗi 10 tầng thì cảnh quan lại thay đổi.
Tôi đã tự mình tới được tầng 9.
Vậy nên chỉ cần nhìn qua cũng biết cảnh tượng này kì lạ tới mức nào.
“Một đám cháy như này xảy ra một cách tự nhiên là điều không thể! Thứ gì đó đã gây ra chuyện này! Chúng tôi đang tìm cách dập lửa nhưng không có hiệu quả. Vậy nên tôi muốn mọi người hãy tìm ra nguyên nhân của chuyện này.”
Viên Chức Dungeon thông báo chi tiết nhiệm vụ.
“...Này này, đừng có vô lý vậy chứ.”
“...Lao vào đó thì chết mất.”
“...Áo giáp chống lửa đắt lắm đó.”
Tôi nghe được những lời to nhỏ.
Đây là một nhiệm vụ khó khăn cho mạo hiểm giả cấp thấp.
“Chúng tôi sẽ cho mượn áo choàng chống lửa miễn phí. Hãy lấy các trang thiết bị cần thiết. Và miễn là bạn có tham gia vào nhiệm vụ, bạn sẽ được thưởng vàng…”
Tôi chậm rãi tiến vào dungeon sau khi nghe những lời đó.
Một vài mạo hiểm giả vẫn còn lưỡng lự trong khi những người khác đã bắt đầu đi lấy áo choàng chống lửa và xếp hàng.
Có người tiếp cận tôi.
“Eugene! Cháu cũng tham gia à?”
Người vừa gọi tôi là một ông chú Viên Chức Dungeon mà tôi quen.
“Vâng, cháu nên nhanh chóng đi thôi.” (Eugene)
“Cháu sẽ giúp ích lắm. Áo choàng chống lửa…là thừa thãi với cháu nhỉ, Eugene?”
“Vâng. Cháu chỉ cần ký vào đây trước khi bắt đầu, phải chứ?” (Eugene)
“À đúng vậy. Được rồi, cháu đã xác nhận tham gia. Phải rồi. Cầm lấy này. Mặc dù là nó là đồ cũ của ta thôi.”
Ông chú đưa tôi một chiếc áo choàng chống lửa tả tơi.
“Nhưng cháu có cần nó đâu…” (Eugene)
“Đừng nói vậy chứ. Mạo hiểm giả phải luôn chuẩn bị cho mọi hoàn cảnh. Hơn nữa, có thể sẽ có ai đó ngoài cháu cần nó, nên hãy cứ đem theo đi.”
“Hiểu rồi. Cảm ơn ông chú.” (Eugene)
Tôi cảm ơn ông ấy và tiến vào tầng 1.
Chẳng có gì bất thường ở đây.
Tôi tiến vào phần trung tâm.
Ở trung tâm của mỗi tầng đều có một Thang Máy Dungeon.
Thang Máy Dungeon là một di vật cổ đại.
Không ai biết cách nó được tạo ra hay hoạt động.
Mọi người chỉ sử dụng nó vì nó tiện lợi.
Đặc điểm là người dùng chỉ có thể dịch chuyển tới nơi mà nó đã tự mình đặt chân tới.
Như tôi thì chỉ có thể dịch chuyển tới tầng 9.
Tôi ấn nút để tới tầng 5.
Thang Máy Dungeon từ từ đi lên và dừng lại ở tầng 5.
Khi cánh cửa mở ra, tôi được chào đón bởi một biển lửa.
Khu vực xung quanh Thang Máy Dungeon có một lớp kết giới nên lửa không lan tới đây được.
Nhưng mọi thứ khác đều đang cháy bừng bừng.
Nhiều mạo hiểm giả đã tới tầng 5…và phải bỏ cuộc.
“Này…chúng ta phải đi vào đó hả?”
“Tôi không muốn…”
“Chẳng nhìn được gì cả. Làm sao mà phản ứng kịp nếu có quái vật tấn công chứ.”
“Có con quái vật nào ở tầng 5 chịu được nhiệt độ này hả…?”
“Ai biết. Thế nên việc này mới thật dị thường.”
Mọi người dừng tại chỗ, không dám bước vào đám cháy dữ dội.
Còn tôi thì cứ thế tiến vào nơi lửa đang cháy dữ dội nhất.
“N-Này! Cậu kia, áo choàng chống lửa của cậu đâu?!”
“Không sao đâu. Tôi là một Kết Giới Sư mà.” (Eugene)
“K-Không…kể cả là một Kết Giới Sư, nhìn vào đám cháy kia đi!”
“Nguy hiểm quá đó! Quay lại đây!”
Những mạo hiểm giả kia lo lắng cho tôi, nhưng tôi vẫy tay lại từ trong đám cháy để nói rằng không có vấn đề gì.
“““...”””
Có vẻ họ đã hiểu rồi.
Tôi đi vào sâu hơn trong đám cháy dữ dội.
–Ngọn lửa tiếp tục bùng cháy lên hung tợn khi tôi đi qua chúng.
Các thân cây bị cháy thành than vỡ vụn xuống khi tôi bước qua.
Tôi không cảm thấy nóng nhờ vào lớp kết giới quanh cơ thể.
Dù vậy, bị bao bọc bởi lửa từ mọi hướng không phải một việc dễ chịu cho lắm.
Có sinh vật sống nào ở đây được không?
Tám phần mười khả năng là do một con quái vật gây nên chuyện này.
Một con quái vật đói khát từ tầng trên bị lạc xuống đây.
Nhưng tôi cũng chưa từng nghe về loại quái vật nào có thể tạo ra hiện tượng này trong 10 tầng đầu tiên, kể cả con boss tầng 10…
Vào lúc đó…
*Hic…hic…hic…*
Tôi nghe giọng nói thoáng qua của một ai đó trong đám cháy.
(Tiếng khóc…của một cô gái?) (Eugene)
Có mạo hiểm giả nào không chạy thoát kịp ư?
Ở trong đám cháy?
Tôi không nghĩ đây là lúc để khóc lóc đâu…
Có khả năng đây là một con quái vật giả giọng con người để dụ tôi vào bẫy.
Không được mất cảnh giác.
Nhưng tôi cũng không nghĩ một con quái vật tại tầng 5 lại có thể thông minh tới vậy.
Vậy thì, thực sự là con người sao?
Rất nhiều điểm không hợp lí ở đây.
Dù thế, tôi không thể thấy chết mà không cứu.
Tôi cẩn thận đi tới hướng phát ra giọng nói.
(...Có người ở đây.) (Eugene)
Tôi thấy hình dạng của một người.
Ở trung tâm của đám cháy.
Ở nơi mà lửa cháy dữ dội nhất.
Một cô gái đang khóc khi đang say ngủ.
________________________
Trans: up luôn lúc còn nóng
là ngang với một quốc gia nhỏ luôn ấy