Translator: Deemo
__________________
”.........Eh?”
Người đầu tiên cất lời là Sumire.
–Người thách thức đã bị quét sạch.
Thông Báo Của Thiên Thần nói vậy.
Nhưng điều đó không đúng.
Sumire và tôi vẫn ở đây.
Nhưng câu lạc bộ võ thuật và bọn tôi không phải một tổ đội chính thức.
Chúng tôi chỉ đang đi cùng nhau như 2 đội riêng biệt.
Nếu vậy…người thách thức là đang nói tới câu lạc bộ võ thuật…?
“Q-Quét sạch…? Vậy là Leona-san…? K-Không thể nào…” (Sumire)
Sumire run lẩy bẩy.
Tôi ôm lấy Sumire mà không nói gì.
(...Phải làm gì đây? Không, có gì để làm cơ chứ. Chúng ta bắt buộc phải ở yên đây với [Hide Location].) (Eugene)
Đúng lúc tôi quyết định như vậy, giọng nói vô tâm đó lại tiếp tục vang lên.
–”Thông báo người thách thức mới xuất hiện.”
““?!””
Sumire và tôi hoảng hốt.
Người thách thức mới…?
Khả năng cao chỉ có bọn tôi tại tầng 20 này.
Quản Trị Viên Dungeon biết rằng tôi và Sumire đang ở đây.
–”Trong trường hợp bạn muốn bỏ cuộc, hãy ngay lập tức rời khỏi Khu Vực Thách Thức. Nếu không rời khỏi, Thử Thách Của Thần sẽ tự động bắt đầu.”
(...Này này, đừng đùa như thế.) (Eugene)
Đây là tầng 20 đấy, Quản Trị Viên!
Sao lại có Thử Thách Của Thần ở đây chứ?!
Nhưng tôi không thể lớn tiếng phàn nàn.
Cerberus đang ở bên ngoài.
Ngay từ đầu thì Quái Thú Kỷ Luật được cho là chỉ xuất hiện tại tầng 100 vì những trường hợp trong quá khứ.
Đây không phải một điều được thông báo chính thức.
Và tình huống này cũng sẽ không cải thiện nếu bọn tôi chỉ ở yên đây.
Sumire vẫn đang run rẩy với gương mặt tái nhợt.
Tôi phải bảo vệ cô ấy.
Tôi là người bảo hộ cho cô ấy mà.
…Dũng cảm lên nào, Eugene Santafield.
“E-Eugene-kun…” (Sumire)
“Sumire, hãy tin vào mình và ở yên đây.” (Eugene)
“Còn cậu định làm gì, Eugene-kun?!” (Sumire)
“Mình sẽ làm mồi nhử.” (Eugene)
“K-Không được! Tất cả mọi người ở câu lạc bộ võ thuật đã bị quét sạch rồi đấy!” (Sumire)
“Không sao đâu. Mình có một kế hoạch.” (Eugene)
“N-Nhưng…” (Sumire)
“Chúng ta không có nhiều thời gian. Nên làm ơn đừng di chuyển khỏi đây…làm ơn.” (Eugene)
Tôi nhấn mạnh việc đó và chuẩn bị rời khỏi hốc cây.
Có giới hạn thời gian trong điều kiện thua cuộc Thử Thách Của Thần.
Tôi…nghe nói…rằng Quái Thú Kỷ Luật sẽ trở về sau một giới hạn thời gian.
Điều này là để bạn không thể câu giờ khi chống lại Quái Thú Kỷ Luật.
Và cũng có tác dụng trao cơ hội lần 2 cho người thách thức.
Kể cả khi bạn thất bại do hết giờ, bạn cũng vẫn toàn mạng.
Nhưng liệu tôi có thể câu giờ trước Cerberus không…
Phàn nàn không giúp ích được gì.
Tôi phải câu giờ để cứu hộ của viên chức dungeon tới, hoặc tới hết thời gian của Thử Thách Của Thần.
Không còn cách nào khác.
Có cả lựa chọn tiếp tục lẩn trốn, nhưng…Quản Trị Viên Dungeon biết bọn tôi đang ở đây.
Và chúng tôi đang trong khu vực thách thức Thần Thú.
Cho dù ở yên đây, chúng tôi sẽ bị phát hiện sớm thôi.
Khi việc đó xảy ra, tôi sẽ không thể vừa chiến đấu vừa bảo vệ Sumire.
Bọn tôi sẽ cùng bỏ mạng.
“Mình đi đây, Sumire.” (Eugene)
“Eugene-kun…” (Sumire)
“Mình lấy mana của cậu nhé, Sumire?” (Eugene)
“Được rồi…” (Sumire)
Tôi nắm lấy bàn tay đang run của Sumire.
–Kết Nối Mana.
Sumire chia sẻ mana đỏ của cô cho tôi.
Một lượng lớn mana nóng bỏng chảy vào tôi.
“Hn…” (Sumire)
Sumire rên nhẹ.
Có lẽ tôi đã lấy hơi nhiều mana.
“...Cậu ổn chứ?” (Eugene)
“Yeah…báo thù cho Leona-san…Không, hãy sống sót bằng mọi giá, Eugene-kun.” (Sumire)
“Hiểu rồi.” (Eugene)
Sumire nhìn lên tôi với đôi mắt ngấn lệ, nở một nụ cười gượng, và tôi tiến ra khỏi hốc cây.
Sau khi bước ra, tôi đặt thêm kết giới lên lối vào.
Tôi phải chắc chắn Sumire sẽ không bị tìm ra bởi Cerberus.
Tôi nhìn quanh tầng 20.
(...Yên lặng thật.) (Eugene)
Không có tiếng kêu của thú vật, hay tiếng hót của chim chóc.
Tầng 20 đang chứng kiến sự hiện diện của một Thần Thú.
Mọi sinh vật như đang quỳ gối trước nó.
“Eugene Santafield thách thức Thử Thách Của Thần.” (Eugene)
Tôi nói với huy hiệu mạo hiểm giả cấp D.
Giọng nói vô cảm của Thiên Thần vang lên.
–“Người thách thức Eugene Santafield đã được chấp nhận. Chúc may mắn.”
(Vậy là nó được…chấp nhận rồi ha.) (Eugene)
Tôi không thể quay đầu được nữa rồi.
Một vòng trắng xuất hiện quanh tôi.
Đây là Ranh Giới Thử Thách.
Và nó cũng đánh dấu con mồi của Thần Thú.
*Rầm…Rầm…*
Bước chân của Cerberus lại gần.
Thần Thú gầm lên với 3 đầu rồi nhìn xuống tôi.
Lồng ngực tôi đập mãnh liệt.
Tôi không biết mình đang run lên vì sợ hay vì phấn khích nữa.
(Ông già à…Con phải làm gì vào lúc này?) (Eugene)
Tôi thì thầm hỏi cha, là người thầy dạy kiếm thuật, là mục tiêu của tôi.
–“Cười lên. Khi gặp rắc rối, hãy nở một nụ cười, Eugene. Làm vậy và con sẽ vượt qua được bằng cách nào đó thôi.”
Tôi nhớ lại câu trả lời nửa vời của ông già.
Nhưng bao giờ ông cũng nói đúng.
“Phù…” (Eugene)
Tôi thở ra.
“Được rồi, bơi vào đây!” (Eugene)
Tôi cười lớn và vào thế của Trường phái Twin Heavenly Resonance.
________________________
Trans: Ye tôi cũng k biết sao con mẹ thiên thần tự dưng phát hiện ra đâu ¯\_(ツ)_/¯