The Lazy Swordmaster

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 318

The Lazy Swordmaster! - Chương 68 - A Six Circles Mage! (1).

.

.

.

“…”

“Thay vì đứng đó, xin hãy đến và ngồi đây!”

Iris đứng dậy từ nơi mình ngồi và chỉ cho Rebethra chỗ của lão.

Nhận được sự tiếp đãi của Iris, Rebethra ngồi xuống.

Iris đưa tay lấy cái nĩa trên bàn, nhưng cô ấy hỏi khi đang hơi cúi đầu xuống:

“Ngài đã ăn tối chưa?”

“Chưa! Điều này khá là xấu hổ… nhưng có lẽ phải mắc nợ người rồi!”

“Thật ra, tôi rất mừng vì ngài chưa dùng bữa tối! Tôi sẽ hơi thất vọng vì không thể mời ngài cùng dùng bữa tối với chúng tôi! Nainiae?”

Iris cho gọi Nainiae, người vẫn đang đứng hầu phía sau và yêu cầu về việc phục vụ bữa tối cho cả Rebethra.

“Vâng! Thưa phu nhân Iris”

Nainiae cúi đầu nhận lệnh. Cô rời đi để vào nhà bếp trong thoáng chốc. Bị ấn tượng bởi tính lịch sự mà Nainiae vừa có, Rebetha nói:

“Ôi trời… Cô Nainiae đã trở thành người hầu của nhà Iphelleta. Dù là đã tận mắt chứng kiến, nhưng tôi vẫn chưa thể nào tin được!”

“Cô bé là một đứa trẻ tốt. Và đồng thời còn rất siêng năng nữa!”

“Hiện nay, cô ấy đang phục vụ cho cậu chủ Riley sao?”

“Đúng thế! Mọi chuyện đã hướng tới kết quả như thế!”

Rebetha đã từng là một Tổng Giám Mục (Archbishop) nổi tiếng của đền Thánh Solia. Kể cả Annabelle cũng biết rất rõ ông ta.

‘Ông ta vừa gọi Cô Nainiae? Một Tổng Giám Mục nhưng vẫn gọi con ả đó theo cách kính trọng ư?’

Dù điều đấy không hiện ra ở cách cư xử lịch sự của lão. Nhưng cái cách mà ông ấy chào hỏi Nainiae vẫn rất khiêm tốn và lịch sự.

Trong khi Annabelle vẫn đang chìm trong suy nghĩ với đôi mắt đăm chiêu, Rebethra quay về phía Iris và hỏi

“Thứ lỗi cho tôi vì đã hỏi hơi trễ, nhưng quý cô đây là ai vậy?”

“Cô ấy là hôn thê của cậu chủ Ryan. Con gái của nhà Hầu tước Mogared. Xin hãy giới thiệu bản thân! Đây là Tổng Giám Mục Rebethra đến từ Đền thánh Solia”

“À, ra là Quý cô Annabelle”

Nghe được điều mà Iris nói, Rebethra mở to mắt ngac nhiên và bắt đầu ca ngợi ngoại hình ưa nhìn của Annabelle. Có vẻ như ông ta đã được nghe nhiều về cô ấy.

“Tôi có nghe nói rằng cô rất xinh đẹp. Nhưng có vẻ lời đồn vẫn chưa thực sự lột tả được hết điều đó”

“Không hẳn ạ! Điều đó đã là quá nhiều so với một lời khen rồi.”

Bọn họ kính cẩn chào hỏi nhau. Rồi Annabelle liếc mắt về phía chiếc đĩa của mình, nhưng nhanh chóng quay đầu và hướng tầm nhìn về phía Rebethra.

Cũng bởi vì điều này vẫn rất vô lí, dù cho Annabelle nghĩ bao nhiêu về nó.

“Nhưng thưa Tổng Giám Mục …”

“Vâng?”

“Tại sao ông… lại sử dụng kính ngữ đối với cô hầu gái đó?”

Annabelle nhìn về phía ông với vẻ dò xét khi cô cẩn trọng hỏi.

Nghe được câu hỏi đó, một dấu chấm hỏi bự chảng lơ lửng trên đầu Rebethra. Ông ấy hỏi lại:

“Ý của cô là như thế nào? Tại sao cô lại hỏi về điều đó?”

Rebethra quay đầu về phía Iris và Riley. Riley cứ như cậu chẳng có hứng thú về đoạn hội thoại trên. Cậu đang tập trung để thưởng thức bữa ăn.

Còn về phía Iris, cô ấy lại có một vẻ khó xử trên khuôn mặt.

“Có khả năng, mọi người trong dinh thự thực sự không biết về điều này ư?”

“Đó là…”

Khi nghe được câu hỏi từ phía Rebethra, Iris ngập ngừng. Cô xin lỗi vì đã cắt ngang ông ấy. Đột nhiên, co ấy nở một nụ cười gượng

“Vâng! Tôi đã hoàn toàn quên mất việc giải thích”

“Ôi trời…”

“Thứ lỗi… nhưng ý ngài là…”

Annabelle chưng ra vẻ mặt nghi hoặc cho mọi người nhìn thấy. Cô ta không thể chịu đựng được nữa, nên đã xen ngang vào cuộc trò chuyện.

Cô ả cũng đã nhận ra điều này khá thô lỗ, nhưng tình huống quá khó cho cô ta để hiểu được chuyện gì đang diễn ra

“Đây ạ, tôi đã đem phần ăn tới cho ngài!”

Ngay sau đó, Nainiae, người đã rời đi để vào bếp, quay trở lại phòng ăn và đặt chiếc đĩa vào chỗ của Rebethra. Nainiae trở về chỗ đứng của cô phía sau Riley.

“À vâng, xin cảm ơn Cô Nainiae”

Một lần nữa, Rebethra nói với Nainiae bằng chất giọng đầy vẻ kính trọng.

Annabelle không động gì tới đồ ăn của cô. Thay vào đó, khuôn mặt cô chứa đầy sự bối rối. Nhận thấy điều này, Rebethra, xiên lấy một phần đồ ăn bằng cái nĩa và nói:

“Quý cô đây hỏi tại sao tôi lại phải dùng kính ngữ khi nói chuyện với Cô Nainiae phải không?”

“… Vâng!”

Sau lời đáp của Annabelle, Rebethra mất một lúc để dò xem Nainiae đang làm gì.

“Đó là bởi Cô Nainiae…”

Khi nhận thấy rằng Nainiae vẫn đang đứng ở phía sau Riley, Rebethra kết luận rằng điều này vẫn ổn nếu ông ấy giải thích. Lão tiếp tục:

“… là một đại pháp sư Six Circles đã đóng vai trò cực quan trọng trong việc ngăn chặn Astroa, tai nạn vừa rồi ở Lower Solia!”

“…!?”

*Sfx

Cái nĩa mà Annabelle đang cầm rơi khỏi tay cô ả, đập vào đĩa và phát ra một tiếng động lớn.

~

…oCo…

~

Việc tin đồn về một pháp sư Six Circles được thuê trong dinh thự là cô hầu gái mới. Đương nhiên… Điều này đã khiến cho cả cái dinh thự như bị lật tung lên vậy.

“Vậy, Riley….”

Tại văn phòng của Stein.

Có ba người đang trò chuyện với nhau. Không phải nói cũng biết, bầu không khí rất là ngột ngạt.

Stein cho gọi Riley và cô hầu đang phục vụ cho cậu ta đến. Đối mặt với hai người họ, Stein chống tay lên và bắt đầu xoa trán. Có vẻ ông ta đã bị một phen đau đầu.

“Ta nghĩ việc giải thích thì cứ cho qua đi! Làm thế nào mà mọi chuyện ra như vầy đây hả?”

“Về chuyện gì chứ… Những gì cha nghe được là tất cả rồi đấy! Không còn gì để giải thích cả!”

Riley gãi cằm theo thói quen. Nhìn thấy Riley ứng xử như vậy, Stein bỏ tay ra khỏi trán và đưa xuống mắt.

“Con được nghe là cha biết điều này từ Ian?”

“Ta nghe được rằng, cô ấy là một pháp sư. Nhưng ta không hề được báo rằng cô ta là một Six Circles!”

*Rầm

Stein đấm xuống bàn và ném ánh nhìn hằn hộc về phía con trai mình.

Nhận ra ánh nhìn đó trên khuôn mặt cha mình, vai Riley khẽ rung. Ngay sau đó, cậu cười một cách tự nhiên và đưa bàn tay về phía trước.

“Con không có tài giải thích. Tuy vậy, cha hỏi cái gì thì con trả lời được cái đó đấy.”

*Chậc

Stein đã rất chú ý đứa con út này của mình. Stein tặc lưỡi và thở dài. Như thể ông biết điều đấy cũng chẳng giúp ích được gì. Ông hỏi câu đầu tiên:

“Vậy ta hỏi trước. Cô ta có thật…”

Ông quay sang Nainiae, người đang đứng bên cạnh Riley

“… là một Six Circles?”

“Vâng!” - Riley đáp ngắn gọn.

Điều này tốt hơn việc phải cho Stein chứng kiến ma thuật của Nainiae, vì Stein không biết nhiều về ma thuật. Ông không thể phân biệt được đấy là bùa phép của Five, Six hay Seven Circles được.

“Nếu là thế, vậy tại sao?”

Stein liếc nhìn Nainiae. Ông như thể sắp đấm xuyên qua cô bé với ánh nhìn đó.‘Cô ta làm gì ở đây nếu là một Six Circles?’

“Tại sao cô lại phải phục vụ cho Riley như người hầu? Cô ta không cần phải làm việc này!”

Cô ta là một pháp sư cấp độ Six Circles. Chỉ cần cô nói, mọi người từ các thành phố sẽ phải đến và quỳ trước cô để cầu xin trở cô thành pháp sư của thành phố của họ.

Dù gì đi nữa, một Six Circles Mage được xem là một Đại pháp sư.

Ngoại hình cô cũng đang ở tuổi dậy thì, nên cô ấy có cả một tương lai sáng chói trước mắt. Đó là điều mà Stein đang nghĩ.

“Iris bảo ta không được quá gắt gỏng với cô bé. Iris còn nói rằng cô ta là một đứa trẻ tốt. Nhưng mà, những gì ta hỏi lại là vấn đề khác. Cô ta có thể là một gián điệp hoặc có những mưu đồ nào đó để vào được trong dinh thự này. Con có hiểu không?”

Stein là chủ nhân của nhà Iphelleta. Phản ứng của ông ấy cũng rất đáng để được công nhận là đúng. Ông đã kết luận những điều có thể xảy ra, và những tình huống có khả năng gây nên sự nghiêm trọng.

“Vâng, ừm… cũng có lý!”

Stein đang nhìn cậu với vẻ cục kỳ nghiêm trọng.

Trong khi đó, Riley gãi đầu khi vẫn đang đứng trước Stein.

Điều này làm người ta cảm thấy có hỏi mấy cũng vô dụng.

“Vậy, Nainiae…”

Stein dường như sắp nổ tung vì sự bực bội nếu ông tiếp tục nhìn vào Riley. Nhưng rồi, ông rời mắt khỏi cậu. Một lần nữa, ông lại như sắp đục xuyên qua cô bé với ánh mắt đó.

“Ta cho rằng, ta không cần phải sử dụng kính ngữ với cô. Có đúng không? Suy cho cùng cô vẫn là người hầu của Riley theo sự tự nguyện!”

“Vâng!”

Nainiae khẽ cúi người thể hiện sự tôn kính dành cho Stein.

“Ta sẽ hỏi. Cô là một Six Circles. Thế tại sao cô lại làm điều này?”

“…”

Nghe câu hỏi đó, nainiae lưỡng lự không biết nên trả lời như thế nào. Cô mím chặt môi. Có thể nói rằng cô đang quyết định nên nói những gì vì cô không thể trả lời một cách bừa bãi được.

“Cô góp công rất lớn trong việc ngăn chặn Astroa ở Solia… Cô có thể được đối đãi cực kì tốt dựa trên những gì mình đã làm. Thay vào đó, tại sao cô lại muốn trở thành một nữ hầu? Cô còn giấu cả danh tính thực sự của mình. Lý do là gì?”

Đã rõ từng câu hỏi của Stein, Nainiae khẽ cúi đầu và trả lời

“Tôi không định giấu diếm điều đó!”

“Không ư?”

“Chỉ là tôi đã quên nói với mọi người!”

“Quên?”

“Vâng!”

Đấy là sự thật

Từ khi Nainiae tới dinh thự, cô ấy cực kì bận rộn.

Từ khi cô ấy bắt đầu làm việc và luyện tập kiếm thuật, cô nghĩ rằng thậm chí nếu có cả đến hai Nainiae cũng sẽ không đủ.

Cô bé thực sự bận rộn, nhưng chưa bao giờ phàn nàn về điều đó.

Dù cho có ai hỏi, thì lí do rất đơn giản

“Tôi yêu thích được siêng năng làm việc trong dinh thự và đổ những giọt mồ hôi với tư cách là một người hầu. Nếu ngài vẫn muốn hỏi tôi tại sao, thì đó là tất cả”

Đó là vì cô ấy có cảm giác như vừa nhận lại được điều gì đó đã mất khi cô còn ở Tháp phép thuật.

~

…oCo…

~

Stein nhìn thẳng vào Nainiae

Cái nhìn từ vị Chủ nhân thực sự của gia tộc Iphelleta. Dưới ánh mắt ấy, những tưởng có thể chẻ đôi người của bạn. Ánh nhìn của ông ta sắc bén đến mức như vậy.

“…”

Tuy nhiên, Nainiae không có vẻ gì là lo sợ.

Stein nhìn cô trừng trừng như thể sắp xuyên qua cô bé với ánh nhìn đấy, nhưng cô thậm chí còn không hề nao núng. Thay vào đó, cô đang nhìn về phía ông ta, mắt đối mắt, mặt đối mặt.

Cô bé đứng ở đấy một cách đầy kiêu hãnh.

Đâu đó trong tâm trí của mình, cô tự hào vì được làm người hầu của Riley.

“Thôi được, đủ rồi!”

Người ta nói đôi khi chỉ cần trao đổi ánh nhìn có thể thay cho hàng vạn lời nói.

Đây là một trường hợp như vậy.

Dù Stein không để lộ ra, nhưng ông vẫn còn ấn tượng bởi cái nhìn của Nainiae. Ông liền hỏi câu thứ ba:

“Ta nghe nói cô đã theo Riley từ Solia phải không?”

“Vâng!”

Đó là sự thật, vậy nên không việc gì phải giấu cả.

Nainiae trả lời lập tức.

“Cô biết được những gì về Riley?”

“… Cha?”

Riley cảm chừng như cuộc đối thoại đang đi chệch khỏi hướng ban đầu. Cậu cau mày.

Stein đưa tay phải ra hiệu cho Riley im lặng. Ông nhìn vào mắt Nainiae

“Ta để ý thấy những tin đồn… khá là không tốt”

Dù cho Riley nhận được huy chương danh dự từ Lâu đài Solia gần đây, nhưng đến bây giờ, những tin đồn về cậu vẫn còn rất nhiều điều xấu.

Vì những điều Riley biểu hiện tới hôm nay, cái mác Lazy Sword vẫn bị đóng dấu lên hình ảnh của cậu và dán chặt ở đó.

Uy tín của Riley vẫn chỉ ở mức độ của một Lazy Sword.

“Cô nghĩ sao về Riley?”

“…?”

“Cô là nữ hầu phục phụ cho Riley, vậy nên ta muốn biết được suy nghĩ của cô!”

“…”

Đó là một câu hỏi khôn lường.

Mặt Nainiae trống rỗng một lúc. Nhưng rồi cô nở một nụ cười.

Trong khi đó, Stein vẫn đang nhìn cô. Ông bắt gặp vết sẹo bị che bởi mái tóc cô bé. Để ý đến điều đó, Stein đảo mắt đi.

“Cậu chủ là một người tốt”

“Này!”

Riley huých khủy tay (cùi chỏ) của mình vào Nainiae.

“Anh ấy rất tốt bụng, khác xa những gì mọi người nói về người. Và còn…”

Riley tiếp tục huých khủy tay vào Nainiae.

Nainiae để ý thấy khuôn mặt của Riley khi quay sang nhìn cậu. Cậu ấy đang cảnh cáo Nainiae với vẻ mặt đó. Cậu không muốn Nainiae nói gì nữa. Nainiae nhận ra mình không nên nói thêm về điều này, cô gượng cười và dừng lại.

“Dù cho đến chết… tôi vẫn sẽ không hối hận khi được phục vụ chủ nhân cho đến lúc ấy!”

Mùa thu.

Không. Có khi chỉ đến được mùa hè.

Cô không còn nhiều thời gian, tuy vậy cô vẫn sẽ làm mọi điều vì Riley.

Bởi vì, khi làm như thế, có thể cô sẽ tìm ra được ý nghĩa của cuộc đời mình.

Đó là điều Nainiae nghĩ trong tâm trí.

“…”

Stein không biết về quãng thời gian còn lại của Nainiae.

Tuy nhiên… Có vẻ như ông ta có thể thấu hiểu được sự thành thật từ ánh mắt đó của cô bé.

Khóe miệng Stein cong lên, đó chính là bằng chứng.

Stein cười lớn và hỏi:

“Ta hiểu! Ian có làm gì khiến cô phiền muộn không?”

‘Như đã đoán, họ đúng là một cặp cha-con’

Nainiae để ý rằng nụ cười của ông ấy hệt như Riley. Sau khi nhìn thấy điều đó, Nainiae biểu lộ sự trống rỗng trên khuôn mặt. Cô đáp:

“Chuyện gì ạ?”

“Ông bạn già đó của ta chẳng hề ưa các pháp sư lắm đâu! Ta nghĩ điều này sẽ tạo ra những trường hợp cãi vã với ông ấy. Cô nghĩ gì về điều đó, nó có làm cô cảm thấy bất tiện không?”

Riley khẽ quay mặt đi chỗ khác và bắt đầu cười.

Đó là vì việc Ian có thể rời khỏi vị trí chăm sóc Riley, vẫn còn tùy thuộc vào việc Nainiae hành xử ra sao.

“Không… Ngài Ian thật sự trông chừng tôi theo nhiều cách. Ông ấy dạy tôi cách để không mắc phải sai lầm. Ông ấy trở nên nghiêm khắc nhằm mục đích đó, cho nên là không, không hẳn!”

Gương mặt của Nainiae có chút ửng đỏ. Cô trông có vẻ hơi xấu hổ.

Cô bé bị như thế là vì dựa theo hướng cuộc trò chuyện, cô có cảm giác Stein biết mọi điều về mình.

“Vậy ư? Thế thì…”

Stein chậm rãi quay sang nhìn Riley.

Riley, người đang đứng đó với đôi mắt tỏ vẻ chả thèm quan tâm, bắt gặp ánh nhìn của cha cậu.

“Tiếp tục… chăm sóc tốt cho Riley!”

Stein kết thúc đoạn hội thoại và nghiêng đầu tỏ ý rằng họ có thể rời khỏi.

“Vậy thì, con sẽ đi ngay bây giờ!”

Riley quay đi trước và rời khỏi căn phòng.

“…”

Nainiae đứng đó với một vẻ mặt không cảm xúc. Cô bé lấy lại ý thức và cúi thật sâu chào Stein.

Đó là một hành động quá mức so với một cái cúi đầu. Có vẻ như cô bé hoàn toàn quên đi tư thế mà Ian và Sera đã dạy. Tuy vậy, Stein không có vẻ gì là để ý lắm.

“Tôi… Tôi sẽ cố gắng!”

Nainiae đứng thẳng lưng lại. Bởi cô cảm thấy rằng mình bị nhìn thấu, khuôn mặt cô bé hơi ửng đỏ. Điều này cho thấy rằng cô bé đang rất vui, vì không điều gì có thể vượt hơn nó cả.

“Hừm…”

Nainiae nhanh chóng và có đôi chút bối rối rời khỏi căn phòng để đi theo Riley.

Stein bây giờ đã bị bỏ lại một mình. Ông bắt đầu gõ ngón tay của mình trên mặt bàn.

“Một pháp sư Six Circles…”

‘Làm sao mà thằng con út của mình, người mà mình còn chẳng có tí hy vọng hay sự mong chờ nào, cuối cùng lại có một người sở hữu tài năng như thế để phục vụ cho nó chứ?’

Stein vẫn đang gõ những ngón tay trên mặt bàn. Trước khi nhận ra, ông vừa có một nụ cười rất thỏa mãn trên khuôn mặt của mình.

~

Trans: Aiche.

Editor: Try Hard.

Thông báo:

Mình đang cân nhắc tổng chỉnh sửa lại toàn bộ các truyện.

Do đó, lễ lộc sẽ không có chương.

Thế nhé!

...

~ The Lazy Mod, Trans & Editor Try Hard ~.

...oCo...