“Có vẻ như cô đang tự hỏi làm thế nào tôi biết được. Tôi xin lỗi, nhưng tôi không thể nói được. Đó là bí mật gia đình. "
Có vẻ như cô ấy một lần nữa đọc được suy nghĩ của Nainiae. Với một nụ cười, Reutrina đưa ngón trỏ lên môi rồi thong thả bước đến trước mặt Nainiae. “Những gì tôi đã nói trước đó, hãy coi nó như một trò đùa. ”
Reutrina tỏ ra bí hiểm,
"Tôi cũng rất quan tâm đến Thiếu gia Riley đấy."
"Công chúa…"
Với giọng điệu ít tôn trọng hơn, Nainiae lên tiếng và nhìn chằm chằm vào cô ấy. Reutrina nhanh chóng viện cớ.
“Xin hãy nghĩ rằng… Như phụ nữ với nhau, tôi làm như vậy cũng vì cảm thấy có hứng thú với cậu chủ Riley.”
Reutrina đi ngang qua Nainiae mà không để lộ nét mặt khi đó. Cô phủi lớp tuyết đọng trên vai Nainiae và bước về gần cửa vào trong dinh thự.
“…”
Reutrina thở ra hơi lạnh khi bước đi. Nainiae chỉ đứng đó và quan sát. Heliona, người đang trốn sau Nainiae, xuất hiện hét lên,
[Uuuuuaaaa! Con nhỏ đó!]
Như thể cảm thấy khó chịu khi nghe thấy tiếng hét ngay bên tai mình. Nainiae dỗ Heliona để giúp cô bình tĩnh lại.
"Chị đã kiềm chế rất tốt."
[Tại sao cô chỉ đứng đó? Nếu cô lấy lửa đốt bản mặt con nhỏ đó , thì nó chắc nó sẽ nói, ‘Ôi trời, vẻ ngoài của cô rất đẹp! Tôi xin lỗi vì tôi đã vì đã nói xấu cô!’ Và chạy đi rồi! Tại sao?! Tại sao vậy?!]
"Em không nên làm điều đó."
[Tại sao không!!]
Heliona Khoanh tay thở dốc vì bực bội. Cô ấy thay đổi mục tiêu tức giận và bắt đầu trừng mắt với Nainiae.
[Nainiae. Cô không tự nhận thức được bản thân là ai mà tự hạ thấp bản thân rồi!]
"Tự nhận thức?"
[Đúng rồi! Cô không nhận ra sự thật rằng cô là học trò của chủ nhân! Cô là học trò của rồng đỏ Andal. Nếu nhận thức được, thì thay vì nói ‘À, vâng! Tất nhiên! Tất nhiên! ”Cô nên nói“ Cái gì? Ngươi có điều muốn phát biểu? Ngươi có vấn đề sao? Muốn chơi nhau không? ”Đó là kiểu phản ứng mà cô nên thể hiện!]
“Ah, ah haha…”
Heliona bực bội giảng một tràng cho Nainiae. Cảm thấy khó xử, Nainiae tránh ánh nhìn và nghịch ngón tay.
"Nhân tiện, về cuộc trò chuyện trước đó, có vẻ như nó mang nhiều ẩn ý phải không?"
[Thế thì sao?]
Mặc dù Nainiae đã làm nguôi Heliona, Heliona vẫn nổi cơn thịnh nộ trong sự khó hiểu.
“Thông thường, khi kể một câu chuyện cười, mọi người chỉ nói “ đó chỉ là một trò đùa. ”Mặt khác, Công chúa nói hãy nghĩ về nó như một trò đùa.”
Nainiae cho rằng ý cô ấy muốn nói rằng những việc mới nãy có thể chỉ được xem như một trò đùa không.
Nainiae hỏi ý kiến của Heliona.
"Liệu em có có đang suy nghĩ nhiều quá không?"
Không, thực sự có lẽ…
Heliona, người ghét Reutrina, đặt cằm lên nắm tay cô ấy và bắt đầu suy nghĩ nhiều về điều này.
[Không có hại gì khi nghi ngờ. Tôi nói điều này bởi vì tôi đã sống lâu hơn cô vài trăm năm. Đôi khi tinh linh chúng tôi thấy rằng con người thông minh hơn nhiều so với chúng tôi mong đợi.]
Có vẻ như cuối cùng thì Heliona đã đi đến kết luận. Cô ngẩng đầu nhìn Nainiae và hỏi,
[Tôi không nghĩ chúng ta nên để như thế này.]
"Xin thứ lỗi?"
[Hãy đè bẹp niềm kiêu hãnh của con nhỏ đó!]
* * *
Nơi có những đôi cánh đen bay giữa tuyết trắng. Nơi mà tiếng hát sáng ngời trào dâng mà không có âm thanh.
“… Ừm…”
Sera cẩn thận suy nghĩ về những gì Heliona nói. Cô không thể hiểu nó là gì.
“Ngôn ngữ của tinh linh thật phức tạp.”
Trước phản ứng của Sera, Nainiae cũng nhìn Heliona trên vai với vẻ bối rối.
“Đôi cánh đen bay giữa tuyết trắng là gì? Em cho rằng tuyết trắng có nghĩa là mùa đông. Còn đôi cánh đen ... một con quạ? "
“Bài hát cất lên nơi không có âm thanh là cái gì? Cách dùng từ thật khó hiểu phải không? Bài hát thì phải có âm thanh ”.
Hai người suy luận qua những câu nói như thám tử. Heliona nhìn lại hai câu mô tả nơi này.
[Về nơi mà tinh linh đó ở… bản thân tôi cũng chưa bao giờ gặp tinh linh đó, vì vậy sẽ rất khó để giải thích chính xác. Một điều chắc chắn là… nó không xa đây, mặc dù tôi khó có thể xác định vị trí chính xác.]
Heliona nói rằng tinh linh có thể giúp Nainiae tái sinh đang ở gần đây. Nainiae hỏi,
"Không quá xa đây?"
[Đúng. Không quá xa đây. Có gì không?]
Có vẻ như đã nghĩ ra điều gì đó. Nainiae bắt đầu suy tư. Sau đó, cô quay đầu lại và nhìn Riley, người đang ngủ.
"Chị Heliona, chị nói rằng mình đã gặp tinh linh đó trước đây, phải không? ”
[TL: Trước đó, Heliona nói rằng trước đây cô ấy chưa bao giờ gặp tinh linh này. Câu nói này mâu thuẫn, nhưng tác giả không hề đính chính lại. Các cuộc trò chuyện từ đây đều cho rằng Heliona đã gặp tinh linh này từ trước.]
[Đúng? Vậy thì sao?]
"Chị Sera, trong khi em không có ở đây… chị có thể vui lòng chăm sóc Thiếu gia Riley được không? ”
“Nainiae, có khi nào, em…”
Sera chưa kịp nói hết câu. Nainiae gật đầu và nói,
"Em nghĩ em nên tự mình đi gặp tinh linh đó."
Nainiae hỏi Heliona có thể sẽ gặp những vấn đề gì khi gặp tinh linh đó.
“Vấn đề là, sau khi em gặp được tinh linh đó, nếu như Thiếu gia của chúng ta vẫn bị như thế này, sẽ rất khó để tiếp tục?”
Nainiae tỏ vẻ kiên quyết. Cô ấy đang hỏi với vẻ mặt nghiêm túc. Heliona có vẻ hài lòng khi thấy sự quyết tâm ở Nainiae. Cô khoanh tay và lắc đầu nói,
[Không sao đâu. Theo như những gì biết được về tinh linh nhân tạo, chủ nhân và người sẽ trở thành tinh linh nhân tạo chỉ cần chạm tay nhau là đủ. Nếu gặp những trường hợp không có tay, thì chúng ta sẽ cần phải sử dụng một phương pháp khác, nhưng cô cũng là một con người và cũng có tay.]
Heliona trả lời điều mà Nainiae muốn hỏi rồi cô hỏi ngược lại Nainiae .
[Mà này, cô nói cô sẽ tự mình đi gặp tinh linh? Cô biết được nơi ở của tinh linh đó rồi à?]
Heliona đang hỏi liệu Nainiae đã tìm ra nơi được nhắc đến
"… Không."
Nainiae lắc đầu.
[Thế tại sao?]
"Em sẽ sử dụng con mắt."
Nainiae vén nhẹ mái tóc dài sang bên phải để hở con mắt và hỏi.
"Chị Heliona. Chị nói chị đã từng gặp tinh linh đó rồi phải không? ”
[Huh? À, đúng vậy…]
Heliona nhìn vào con mắt trắng của Nainiae gật đầu.
“Xin hãy nghĩ về tinh linh đó. Hãy nghĩ về tinh linh đó càng chi tiết càng tốt ”.
Nainiae mở to mắt phải khi nói. Heliona có vẻ mặt khó xử khi Nainiae bắt đầu trừng mắt nhìn cô.
[À được rồi!]
Có vẻ như Heliona cảm thấy không thoải mái khi đối mặt với ánh nhìn của Nainiae. Cô tránh ánh mắt của Nainiae và bắt đầu suy nghĩ về tinh linh mà cô ấy được cho là sẽ giới thiệu cho Nainiae.
“…”
Bầu không khí kỳ lạ hiện hữu giữa Nainiae và Heliona. Sera nhìn qua lại giữa hai người. Có vẻ như nhận ra mình không nên chen vào cô lùi lại một bước.
'Đây là lần đầu tiên mình sử dụng con mắt lên một tinh linh, và mình cũng chưa từng cố gắng xác định vị trí một tinh linh khác bằng cách này, nhưng…'
Có vẻ như Nainiae đang lo lắng. Cô ấy mím chặt môi và nhìn Heliona. Dần dần, đường nét của khung cảnh bắt đầu hình thành trong đầu Nainiae.
‘Mình chắc chắn sẽ ...’
Những tin đồn về cô ấy gần đây bắt đầu lan truyền bên trong dinh thự. Các nhà quý tộc đang nói về cô ấy như thể cô chỉ là một bữa khai vị. Nainiae làm điều này để họ sẽ không còn nói những điều như 'quá tệ, nhưng Lazy-Sword sẽ phải chia tay cô hầu gái đó thôi.'
‘Mình chắc chắn sẽ!’
Đó cũng là bởi vì cô ấy sẽ không giữ chấp nhận những điều Reutrina nói rồi chỉ xem nó như trò đùa. Nainiae tập trung sức mạnh vào mắt mình nhiều nhất có thể.
'… Mình có thể thấy nó!'
Đường nét của khung cảnh trở nên rõ ràng. Những gì có vẻ là đom đóm có thể được nhìn thấy trong mắt phải của cô ấy.
"Kuk ?!"
Có vẻ như hình ảnh quá sáng. Nainiae co rúm người lại, Sera hỏi trong lo lắng.
"Nainiae!"
[Cô ổn chứ?]
Sera và Heliona lo lắng hỏi. Như thể không có gì phải lo lắng, Nainiae đưa cánh tay phải ra và nói,
“Không sao đâu. Chỉ trong giây lát… Em cảm thấy đau nhói một chút, thế thôi. ”
Cô cảm thấy đau bên trong mắt nên co rúm người lại trong giây lát. Tuy nhiên, Nainiae chưa chớp mắt một lần. Nó vẫn đều đặn nhìn Heliona.
“Em đã tìm thấy nó. Gần như vậy… Chỉ một chút nữa thôi. ”
Heliona nhìn vào mắt Nainiae. Mắt phải của Nainiae lia liên tục và không thể tập trung. Heliona đưa tay lên, cố gắng nói rằng Nainiae sẽ bị quá sức với tốc độ này.
[Nainiae, đủ rồi… tôi nghĩ là…]
Để yêu cầu cô ấy giữ thêm một chút nữa, Nainiae giơ tay lên. Cô tiếp tục nhìn Heliona.
"Em đã tìm thấy nơi đó!"
Cô đau đớn hét lên. Nainiae che mắt phải bằng cả hai tay ngã khụy xuống.
“… Uuuuk.”
"Nainiae!"
Nainiae trở nên lờ đờ. Sera đến để hỗ trợ cô ấy và hỏi khi cô ấy lau mồ hôi trên mặt Nainiae.
"Em ổn chứ?"
"… Vâng ạ."
“Tôi đã nói với em rất nhiều lần, phải không? Tôi đã nói là đừng làm mọi thứ quá sức! Thiếu gia cũng sẽ không hài lòng với chuyện này! ”
"Em xin lỗi. Vừa rồi em thật cứng đầu… Em thừa nhận điều đó. Tuy nhiên, em đã tìm thấy nó ”.
"Gì cơ?"
Trong khi vẫn che mắt phải bằng tay, Nainiae đứng lên trở lại. Bằng mắt trái, Nainiae nhìn Heliona và nói,
“Nơi có những đôi cánh đen bay giữa tuyết trắng. Nơi mà tiếng hát trào dâng mà không có âm thanh. ”
Cô ấy trông có vẻ mệt mỏi, nhưng vẻ mặt của cô ấy có vẻ như Nainiae đang vui mừng khôn xiết khi cô ấy lẩm nhẩm câu đố. Vẫn được Sera hỗ trợ, Nainiae từ từ quay đầu lại.
“Nơi đó là…”
Như Heliona nói, nơi mà Nainiae quay lại sau khi nhìn Heliona thực sự không quá xa.
“…?”
…?
Không khỏi ngạc nhiên, Nainiae đang nhìn Riley. Sera và Heliona đều có vẻ mặt bối rối khi họ nghiêng đầu.
* * *
“Ừm…”
Dù chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, Reutrina phải đi dạo cùng với Nainiae. Reutrina nheo mắt ngay khi cô trở về phòng.
“Cô ấy thật sự ở Seven Circles? Thật ác liệt ”.
Khi nhận ra rằng người hầu gái từ Gia tộc Iphalleta đang ở Seven Circles, không phải Six, cô ấy đang nghĩ mình nên thay đổi kế hoạch của mình.
“Nếu cô ấy ở cùng đẳng cấp với Astroa, mình nghĩ sẽ rất khó khăn. Nghe nói cô ấy đã ở Six Circles trong mùa xuân… Chỉ mới nửa năm, vậy làm sao cô ấy có thể phát triển nhanh như vậy? ”
Cô tháo sợi dây đang buộc tóc. Reutrina lắc đầu và khoe mái tóc buông thõng trong không khí khi cô đi về phía sân thượng.
"Có nên ở lại đó và cố gắng đọc thêm suy nghĩ của cô ấy không?"
Sân thượng đầy tuyết chất thành đống.
"Không."
Cũng giống như những gì cô ấy đã làm khi ra ngoài đi dạo, cô ấy đã gom lại và đắp tuyết. Với vẻ mặt lạnh lùng, Reutrina lẩm bẩm,
"Sẽ không có gì tốt nếu làm quá nhiều."
Thật khó tin rằng Reutrina lúc này lại chính là người đã nói chuyện với Nainiae trước đó. Reutrina đang tỏa ra một luồng khí chết chóc không thể tin được.
“… Ừm?”
Chẳng bao lâu, Reutrina tìm thấy thứ gì đó bay qua bầu trời đêm đầy tuyết. Cô ấy đưa tay phải của mình ra.
"Một con chim bồ câu?"
Đó là một con đại bàng cánh đen. Nó có một bức thư dài, gấp khúc được gắn trên chân của nó.
"Kìa kìa."
Với móng vuốt mở rộng, con đại bàng đáp xuống cánh tay của Reutrina. Như thể nó đang cố bảo Reutrina kiểm tra tin nhắn thật nhanh, nó hét lên một tiếng.
"Được rồi, nó được gửi bởi chó điên à?"
Có vẻ như Reutrina đã nhận ra ai đã gửi bức thư. Cô nở một nụ cười mờ ám khi mở lá thư.
"… Đây là."
Cô từ từ đọc nội dung bức thư. Sau đó cô ấy tặc lưỡi và phát ra sự thất vọng.
“Mình đã nghĩ điều này sẽ xảy ra, nhưng vẫn có vẻ như chúng đã không bắt được hắn ta. Thật ngu ngốc."
Cô rùng mình.
“…”
Tóm lại nội dung bức thư, trong đó có hai điểm chính, "chúng tôi đã lạc mất tên khốn mà chúng ta truy đuổi, và hai đồng đội của chúng ta đã chết."
"Huh."
Tin vui mà cô mong đợi đã không thấy đâu. Thay vào đó, bức thư chỉ có một tin xấu. Reutrina bắt đầu vò nát lá thư một cách không thương tiếc.
"Huh…"
Reutrina đang nhìn xuống lá thư và run rẩy vai. Những lời sau đây đang phản chiếu trong mắt cô.
[Từ Right Leg đến Head]
Tự hỏi mình có đọc nhầm bức thư không, Reutrina từ từ xem lại bức thư một lần nữa. Có vẻ như cô ấy đã bị kích động.
“Haah… haah…”
Cô đỏ mặt và bắt đầu rên vì kích thích.
“Ah… Ah ah… Đúng như mình nghĩ! Mình không thấy nó sai! "
Giữa tiếng rên, lưỡi cô từ từ đưa ra và bắt đầu liếm quanh môi.
"… Mình muốn…"
Một cách quyến rũ, như thể cô ấy đang quyến rũ ai đó, như thể cô đang cố gắng kìm hãm một thứ gì đó đang sôi sục bên trong , cô cắn ngón tay và lẩm bẩm,
"… Mình muốn có…"
Như một con cáo đầy dục vọng, cô đỏ mặt lầm bầm khi liếm ngón tay. Đôi mắt của cô ... rực lên ánh sáng màu tím.
“Thậm chí nhiều hơn nữa, mình phải có …”
********************
tran + edit: Hein
lân đầu minh edit nên có lỗi mong mọi người thông cảm và coment bên dưới để minh thay đổi. Cảm ơn.
-Tryhard đã gác kiếm về vườn rồi T.T
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage