◇
Vậy, bây giờ tôi nên làm gì nhỉ.
Do mọi chuyện đã xảy ra khác hẳn so với lần trước, tôi bối rối tiến về phía công chúa Valtrune.
Nó khác với lúc tôi đưa chiếc khăn tay cho cô Công chúa. người mà đã khóc sưng húp vì nước mắt khi trải qua những chuyện trước đó. Cô ấy nhanh chóng nhận ra sự tồn tại của tôi và gọi tôi ra ngoài đây.
Với thái độ bình tĩnh của Công chúa Valtrune khi Hoàng tử Yuris tuyên bố sẽ chấm dứt hôn ước… Đó thật sự là một biểu hiện cho rằng cô ấy như đã biết hết về tất cả mọi thứ.
“.......”
Cô ấy đang nghĩ gì vậy chứ.
Rõ ràng Công chúa Valtrune đã thay đổi.
Trong tiền kiếp.
Ở chính địa điểm này.
Công chúa Valtrune mà tôi đã tận mắt nhìn thấy có một thần thái không ổn định, và vô cùng mỏng manh dễ vỡ. Tuy nhiên, Công chúa Valtrune hiện đang đứng trước mặt tôi đây lại khác hoàn toàn.
Một cô gái với ánh mắt sáng lạng cùng ngọn lửa nhiệt huyết rực cháy, tiếp tục thể hiện phong thái uy nghiêm của mình như đã dự tính từ trước. Mái tóc trắng tinh khiết như là tuyết, lấp lánh và lắc lư trong làn gió, tạo ra vẻ đẹp huyền diệu.
Thật sự hoàn hảo.
“Aldia Graetz”
Tôi, người đã bước tới để tiếp cận với cô ấy, lại bị cô ấy tiếp cận. Cô ấy bước tới trước mặt tôi và nắm chặt lấy bàn tay trái của tôi như muốn bao phủ nó.
“Ưm….”
Có lẽ bởi tôi không ngờ đến những gì đang xảy ra nên miệng tôi không nói ra lời. Công chúa Valtrune cười khúc khích.
Sau đó, cô ấy lại nhẹ nhàng xin lỗi tôi càng làm tôi cảm thấy bối rối và khó hiểu.
“Tôi xin lỗi. Do khuôn mặt bối rối của anh quá dễ thương, nên tôi chỉ….”
“Không, không có vấn đề gì đâu”
“Fufu, quả nhiên… anh ấy vẫn không thay đổi gì cả”
Cô ấy mỉm cười và thì thầm nhỏ nhẹ.
“Tôi…. đã luôn muốn gặp anh”
“Hả….?”
Câu nói nghe như có vẻ giống như lời dành cho những người đã sinh ly tử biệt.
Vốn Công chúa Valtrune và tôi đã tiếp tục theo học tại Học viện quân sự.
Nếu vậy những lời như “Muốn được gặp lại” là điều không tự nhiên chút nào. Hiện tại tôi và cô ấy vẫn chưa có mối quan hệ mật thiết nào cả.
Không… Không phải như vậy.
Cô ấy đã nói cho tôi biết rằng, dù là trong kiếp trước, cô ấy đã biết về tôi.
Không có gì lạ khi cô ấy nhận ra tôi khi tôi không biết điều đó.
“Ừm…. Nhưng…. Công chúa Valtrune? Xin lỗi, Tôi và Công chúa đều học chung một trường… Cho nên, tôi muốn hỏi lại người về câu nói trước đó”
Tôi cố gắng kìm lại những thắc mắc trong cổ họng tôi và bình tĩnh hỏi lại rõ ràng.
Tôi muốn biết ý nghĩa của câu nói đó… Và Công chúa Valtune lại cúi đầu khi nhìn thấy phản ứng đó của tôi.
“Tôi xin lỗi. Ngay cả khi anh hỏi một câu như vậy, anh cũng sẽ không hiểu ý nghĩa của lời nói đó đâu”
Tôi không biết nói gì cả.
Tôi cảm giác như đôi mắt xanh của Công chúa như có chút rung động trong chốc lát. Cũng giống như khi tôi từ chối lời mời của cô ấy ở tiền kiếp. Thoạt nhìn có chút cô đơn trên khuôn mặt, nhưng vẫn mang trong mình ý chí không hề nao núng.
“Công chúa…..!”
Tôi cố gắng gọi cô ấy trong khi tầm nhìn của tôi bị che khuất. Trước khi nhận ra, tôi đã bị Công chúa Valtrune ôm chặt vào lồng ngực, nghe thấy được nhịp đập của trái tim cô ấy mạnh đến nhường nào.
“Chỉ một chút thôi. xin anh hãy cứ ở trong vòng tay tôi như thế này….. Làm ơn đi”
Tôi thật không muốn trả lời cô ấy.
Bởi vì tôi đã nghe được tiếng cô ấy khóc nức nở.
Rốt cuộc thì việc hủy bỏ hôn ước hẳn thật sự rất đau đớn.
Lý do tôi hành động khác với lần trước như vậy chẳng qua là do cô ấy đã phát hiện tôi đang lẩn trốn gần đó.
Tôi nhất định phải kiên nhẫn.
Không rõ liệu cuộc hôn nhân tan vỡ giữa Hoàng tử Yuris có phải là vấn đề mà cô ấy đề cập tới hay không, nhưng rõ ràng, điều đó đã làm trái tim cô ấy tan nát.
“Không được… Đáng lẽ tôi không nên khóc như thế này”
—Khóc cũng không sao mà. Sự hỗn loạn xảy ra trước đó chắc chắn là một gánh nặng rất lớn đối với cô ấy.
Tuy nhiên, trái ngược suy nghĩ của tôi, những lời tiếp theo của cô ấy đã đảo lộn hoàn toàn tất cả những gì mà tôi đã suy nghĩ trước đó.
“Aldia, anh biết mà… Quả nhiên, kiếp này em muốn có anh bên cạnh”
Một lời nói khẳng định.
Trở thành một phần lý do cho việc tại sao cô ấy lại thay đổi rõ ràng như vậy.